Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - LẬP ĐÔNG

01 Tháng Mười Hai 201710:32 CH(Xem: 26753)
Thơ Lâm Văn Bảnh - LẬP ĐÔNG
LẬP ĐÔNG

LẬP ĐÔNG

 

Nàng Thu gom lá đi rồi,

Đông về trơ trọi, đất trời xác xơ!

Nàng buồn, đứng lặng, ngẩn ngơ!

Còn gì không hỡi, hững hờ thế sao?

 

Một mình Nàng đứng ngó mênh mông...

Sông lặng lờ trôi, chảy xuôi dòng...

Sao quá vô tình, chim ngưng hót,

Không ai đón Nàng, tình vẫn không!

 

Tình vẫn không, lòng nở, thế sao?!

Nàng đến làm chi, vui đâu nào?

Rừng núi trập trùng... cây trụi lá!

Đêm buồn hiu hắt, chẳng vì sao!

 

Mời Nàng, hãy tạm ngồi đây,

Đêm vừa buông, treo ánh trăng gầy.

Ánh mắt trao nhau, chuyền hơi ấm,

Ngoài trời mưa giăng, phủ đầy mây.

 

Tôi tha hương, Nàng cũng tha hương,

Nào biết quê xa, mấy dặm đường?

Có gì vui đâu, Đông lạnh buốt!

Chỉ còn cho nhau, một tình thương.

 

Định mệnh nào, rước họa vào thân?!

Tạo hóa trớ trêu, đã dành phần.

Khéo vụn đường tu, cam phận bạc?!

Lạnh lùng riêng lẻ, tủi lấy thân!

 

Chim từng bầy, lần lượt ra đi,

Bận bịu nơi đây để làm gì?

Phương Nam đất lành về nơi ấy,

Ra đi, mà lòng không bận suy!

 

Đàn vịt, cũng rời bỏ ao nhà,

Âm thầm ra đi từ hôm qua.

Bởi mai, nước ao thành băng giá,

Còn gì tung tăng, để vui ca.

 

Hãy mừng, những gì còn lại đây,

Sớt chia buồn vui, cuộc đời nầy.

Gió rét căm căm... luôn cặm cụi,

Sẳn lòng đón Nàng từng phút giây.

 

Thánh đường vang vọng tiếng chuông ngân...

Nàng vội bước đi đến lại gần.

Hang đá lạnh lùng, Bethlehem đó,

Chúa đã xuống Trần, giữa đêm Đông!

 

Tôi thương Nàng, chịu cảnh xót xa,

Có ai hiểu đâu, để mặn mà!

Đừng trách, cho lòng thêm rét mướt,

Tạo vật an bày, chẳng riêng ta.

 

Lập Đông, từng cơn gió lạnh về,

Hồn Thu còn lại, rũ đê mê.

Sương tỏa mênh mông, làn tuyết mỏng?

Nhìn Đông tìm về, dạ tái tê!

 

Lâm Văn Bảnh

Minnesota

17 Tháng Mười 2009(Xem: 65860)
bao nhiêu bài thơ viết chẳng nhắc đến mẹ hiền vì sao? con chợt hiểu – vì tình mẹ vô biên!
17 Tháng Mười 2009(Xem: 73365)
Tiễn má đi trong nhang khói nhạt nhòa Chỉ vắng một người sao quạnh hiu đến vậy
17 Tháng Mười 2009(Xem: 82787)
Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 66517)
Giả biệt Tây Thành, xa cố hương Còn đâu Ba Mươi Sáu Phố Phường Ngàn năm văn vật mờ sương khói Hà Nội từ đây, cách dặm trường
17 Tháng Mười 2009(Xem: 87743)
Theo thời gian Biên Hòa ba trăm tuổi Ba trăm năm một vùng đất hào hùng Không thể nghĩ đó chỉ là đất ở Mà là hồn thiêng nguồn cội non sông.
14 Tháng Tám 2009(Xem: 67103)
Bốn mươi năm trôi qua Hương tình chưa phai nhòa Biên Hòa em về lại Hẻm cũ bóng người xa
14 Tháng Tám 2009(Xem: 70165)
Ngô Quyền họp bạn thiết tha Hương thơm hoa Bưởi Biên Hòa thoảng bay
08 Tháng Tám 2009(Xem: 69532)
Sao em nỡ vội lấy chồng Tim anh rớm máu cõi lòng nát tan
08 Tháng Tám 2009(Xem: 66745)
Ngày của tôi xưa, hạnh phúc cả bốn mùa. Ngày bây giờ rất vội, hạnh phúc lại bay xa.
28 Tháng Bảy 2009(Xem: 71338)
Còn nỗi nhớ nằm vắt ngang qua tim Không còn gì trên dòng sông xẻ nửa
27 Tháng Bảy 2009(Xem: 75917)
Con lớn lên đi về đâu muôn nẻo Vẫn nhớ quặn lòng tiếng mẹ thương yêu.
19 Tháng Bảy 2009(Xem: 65786)
Ngô Quyền về gặp nhau đây Hạ vàng lên kỷ niệm đầy trường xưa
18 Tháng Bảy 2009(Xem: 65594)
Con đường phố nhỏ dòng sông Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 70269)
Nắng rưng rưng trên cổ thành đại nội Hoài niệm về lối cũ đã rêu phong
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 69209)
Ở một nơi xa nhớ quê nhà Cái nhớ trong lòng thật thiết tha
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 64793)
Trầm Mặc Hoa Huyền tên thật Trần Bửu Hòa, sanh năm 1949 quê quán Nhơn Trạch, Biên Hòa, là Cựu học sinh Trung Học Long Thành và Trung Học Ngô Quyền (Trong Giai Phẩm Xuân Ngô Quyền năm Bính Ngọ 1965 có đăng bài kịch thơ “Quán Vắng Chiều Xuân” và “Sớ Táo Quân”).
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 69072)
Họp mặt năm nay không về được Nằm nhớ bạn bè như đã quên
01 Tháng Bảy 2009(Xem: 68593)
Về ngang thành phố cũ Hương bưởi rộn ràng bay
30 Tháng Sáu 2009(Xem: 67556)
Về Cầu Mát nghe sóng tình than thở Dòng sông buồn còn in bóng đôi ta
23 Tháng Sáu 2009(Xem: 70758)
Các bạn ơi! Hơn bốn mươi năm gặp lại Biết bao nhiêu nước chảy qua cầu.