Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - TÂM SỰ CÙNG THU

27 Tháng Mười 201712:39 CH(Xem: 21072)
Thơ Lâm Văn Bảnh - TÂM SỰ CÙNG THU
TÂM SỰ CÙNG THU

TÂM SỰ CÙNG THU

 

Tôi thương Nàng Thu tính thật thà,

Hiền lành, giỏi giắn, lại nết na.

Siêng năng, lam lũ, luôn bền chí,

Trách nhiệm chu toàn... quá thiết tha.

 

Một mình gánh vác chuyện đa đoan...

Xóm dưới, làng trên, cả nước non.

Thân gái dặm trường, không hề quản,

Quyết chí một lòng, dạ sắt son.

 

Cả nước Mỹ nầy, một tay Nàng,

Chưa một lần lên tiếng thở than.

Lên non, xuống biển, sông hồ khắp...

Ba tháng nhuộm xong, cả giang san.

 

Tôi muốn phụ công, Nàng lắc đầu,

Có đáng gì, Chàng phải lo âu!

Thêu, thùa, nhuộm, dệt, là chuyện thiếp,

Non nước Chàng lo, chuyện bể dâu.

 

Tôi muốn phụ pha màu với Nàng,

Làm thinh, nói lãng chuyện đâu xa.

Ngầm bảo thân trai lo việc khác,

Còn chuyện nội gia, phận đàn bà.

 

Tôi khen Nàng, sao quá tài tình,

Khéo lựa màu pha, sắc lung linh.

Hỏi học ở Nàng kỹ xảo ấy,

Nàng chỉ mĩm cười lẵng lặng thinh.

 

Tôi mời Nàng, đến thăm quê tôi,

Đem mùa Thu về... đẹp đất trời.

Việt Nam nước tôi, kỳ vĩ lắm ,

Nàng hãy nhuộm đi... trên cả tuyệt vời!

 

Này nhé, Trường Sơn nối đuôi nhau...

Lá đủ màu pha, hun hút cao.

Như cảnh thần tiên, Non Bồng ấy,

Nhìn xuống biển xanh, sóng rạt rào.

 

Những đảo rải xa... lấm tấm vàng,

Thiên hạ ngẩn ngơ... ngắm Thu sang.

Sóng bạc trăng về... đêm Thu sáng,

Thuyền tôi đưa Nàng, gợn tình lan...

 

Rừng Cát Tiên, còn nguyên sinh,

Nàng nhuộm sao cho thật hữu tình.

Chim, thú vui mừng chào Nàng đến,

Nàng Thu phương xa, xinh thật xinh.

 

Còn bao nhiêu rừng... đang gọi mời,

Hãy đem tài, tô điểm khắp nơi...

Giang sơn tôi thêm phần tuyệt mỹ,

Bức tranh Nàng Thu, đẹp nhất đời.

 

Đãi công Nàng: bằng gạo Nàng thơm,

Xoài cát Hoà Lộc, bưởi Biên Hòa.

Trà Thái Nguyên, vải Thiều đất Bắc,

Nem Lai Vung Sa Đéc, dừa Bến Tre...

 

Hang, động, quê tôi thật tuyệt vời,

Tôi sẽ đưa Nàng đi viếng khắp nơi ...

Như cảnh thần tiên, bao thạch nhũ,

Thiên Đường, Phong Nha, Hạ Long... thiết tha mời.

 

Nàng lên thăm “nóc nhà Đông Dương”,

Ruộng bậc thang, Tây Bắc lạ thường.

Qua bao dốc đèo, núi non hùng vĩ,

Dừng lại “Cổng Trời” nghe chuyện đau thương!

 

Sông nước miền Tây, trái ngọt cây lành,

Cuộc sống thanh bình, chẳng muốn đua tranh.

Đồng lúa mênh mông... cò bay thẳng cánh,

Mời Nàng tiệc vui, ngập ánh trăng thanh.

 

Lòng tôi đó... Nàng lẵng lặng thinh?!

Buồn bã bước đi... như vô tình!

Chắc quê tôi nghèo, Nàng không đến,

Thôi! Đến mà chi? Khi người bỏ ra đi!

 

Lâm Văn Bảnh

Minnesota

 

Nóc nhà Đông Dương: đỉnh Făng Xi Păng.

Cổng Trời: trại giam tù cải tạo Cổng Trời rất khắc nghiệt, nhiều người chết ở đó.

18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76931)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74507)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
17 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 59832)
Ngày hay tin bạn mất Mây tím buồn rưng rưng Hai phương trời cách biệt Ôi tiếc nhớ vô cùng
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74287)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 77335)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83461)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 84546)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 82777)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...
29 Tháng Mười Một 2009(Xem: 86421)
Em nghĩ cô như dòng sông rộng Ôm nước về chở nặng phù sa Đắp vào em chỗ bờ nông cạn Kiệt sức mình sông vẫn thiết tha
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 92315)
Có một người gõ cánh cửa thời gian* Thấy tháng ngày qua bỗng nhiên dừng lại Thấy nắng hè không còn trên đường cũ Một chút mùa vàng đã bước vào thu.
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 88644)
Tôi trở về đây vào cuối Thu Phi Trường còn đó, gió vi vu Rừng cao su nắng xuyên cành lá Đất đỏ hôm nào thấm giọt mưa
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82617)
Mùa thu nắng hao gầy trên tán lá Hong chưa khô tóc cỏ ướt sương mù Mây bay về chập chùng không vội vã Gió heo may qua đường vắng vi vu
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82642)
buổi sáng mùa thu bất ngờ về phố chở buồn ren rén quá giang chở ký ức xa chở mất mát chìm
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63205)
Em về, bỏ lại vầng trăng Cho tôi ngồi ngắm mỗi lần thu sang Bến tình lững chiếc đò ngang Bến đời tôi ngập lá vàng... chờ em!
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63798)
Ta vẫn trải sầu theo tiếng thơ Em đi mắt lạnh mấy thu chờ Đường tình em bước thênh thang quá Nhớ giữ dùm ta ánh mắt xưa!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81126)
Mùa thu về hai phương trời cách biệt Lá bên nào cũng vàng úa như nhau!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82416)
Nghiêng câu lục bát cho đầy Cho Thu thêm ấm cho dài nhớ thương Đêm nầy nghiêng sợi mưa tuôn Nghiêng qua cho đổ lá buồn Thu ơi!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 83659)
Mùa thu ơi! khoan đi chờ ta với Xin ít mây, xin ít nắng hanh vàng Xin một tí hương thầm nơi hoa cúc Xin nửa vầng trăng rất đổi dịu dàng
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 84741)
nợ tình mỏng, mà nặng đeo mỗi thu như mỗi dày theo tuổi đời hơi may gợn, nhắc bồi hồi một bờ mây, đã, cuối trời quan san...
16 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63651)
                       Đông về lá rụng sương rơi Nhớ anh em thấy bồi hồi ngày qua......