Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - NGƯỜI EM KIẾN PHONG

21 Tháng Tư 201712:26 CH(Xem: 16051)
Thơ Lâm Văn Bảnh - NGƯỜI EM KIẾN PHONG
NGƯỜI EM KIẾN PHONG

 

kp

Anh có biết Kiến Phong?
Quê người yêu tôi đó!
Quê hương nàng tuy nhỏ,
Nhưng lắm anh tài thuở nọ đứng lên.

Tôi chọn gái Kiến Phong,
Vì lòng đã nghĩ:
Chắc nàng chung thủy,
Như những người bền bỉ núi sông.

Anh có biết Kiến Phong?
Ngồi đây nghe tôi kể:
Có con đò khệ nệ...
Những rừng... bom, đạn... réo quanh năm.
Con sông im, thuyền mỏi trở về nằm,
Đỉa, muỗi , ngập đồng... theo nước lũ...!

Rừng Kiến Phong bây giờ đầy dã thú,
Một bận kéo về... đắp ụ, xẻ đê.
Chém giết dân đen, khổ não tư bề,
Chim muông sợ, gớm ghê, đành xa lánh!

Ruộng Kiến Phong, bây giờ thành hoang lạnh!
Cây cỏ mọc đầy... nhà tạnh bỏ đi hoang!
Dân Kiến Phong, lắm nỗi cơ hàn!
Đất nước đó, chịu tang, mấy lần binh lửa?!

"Ai về Đồng Tháp,
Mà nghe cây cỏ lá hoa,
Chiều nao giặc về tàn ác,
Làm cho thây đổ máu sa..."

Ôi! Lời ca, tiếng ca...
Quê người yêu, nước mắt chan hòa.
Tôi nhớ đêm đêm... buồn đan lẻ,
Rưng tầm tay nhỏ, quyện mây xa.

Thây người đổ... Tháp Mười cũng đổ,
Tan tác rồi... từ độ chiến chinh.
Tháp Mười chôn bao chuyện bất bình!
Gạch ngã vụn, chuông nhà thờ nức nở...!

Mai, anh về dưới Kiến Phong,
Nhắn dùm tôi với... kẻo trông Nàng chờ.
Người tôi yêu đẹp như mơ,
Làm thân chinh chiến, đâu hờ duyên ai.
Có đêm thức trọn canh dài,
Anh ơi, tôi ước ngày mai tương phùng.
Nhắc dùm tôi, chuyện "thủy chung",
Dẫu chưa "đính ước" nhưng cùng hiểu nhau.
Mai đây, lưu bước phương nào,
Hẹn làm sao được, mà trao ước thề.

Mai, anh về dưới Kiến Phong,
Xem dùm tôi với: dòng sông năm nào.
Bây giờ, nước đã lên cao,
Con thuyền năm cũ, cắm sào đi chưa?!
Thuyền đi chưa? Mưa về gió núi,
Có biết không Người, lầm lũi đêm đêm...
Tôi đi xây mộng êm đềm,
Giết thù, tôi nhớ hoa tim gởi về.
Lá thư mỏng, tên đề giấy trắng,
Nhớ Em thôi, mưa nắng dãi dầu.
Anh đi nay được bao lâu?
Mà chừng như đã... tóc màu điểm sương!
Chợt nhớ đến nửa đường gió bụi!
Chiến chinh còn giăng núi sầu vơi!
Quê hương ngút lửa tơi bời!
Giặc về... xóm rụi... ngập trời thương đau...!

Bao giờ, về dưới Kiến Phong?
Thăm người tôi mến, thăm đồng lúa xanh.
Có chim ríu rít trên cành,
Có nàng thôn nữ, đón anh bước về.
Có trăng lên ngập đồng quê,
Chiều hôm vẳng tiếng vọng về xa xa...
À ơi... Anh ở lại nhà,
Tan rồi binh lửa, dân ta thanh bình.
Tháp Mười lên mộng, lên xinh,
Chan hoà trong ấy... bao tình nước non.

Bao giờ, về dưới Kiến Phong?
Thăm dòng sông cũ, thăm người tôi yêu.
Người tôi yêu, mỹ miều duyên thắm,
Có mắt buồn, lắng đọng sầu tư,
Có tóc mây, buông suối chảy lừ đừ...
Có da mịn, môi hồng tô nhung nhớ.
Ai bước đi... không từng bỡ ngỡ,
Đêm xa nhìn... không nhớ không mong...
Kiến Phong ơi? Cho ta gởi lại lòng,
Mai, ta hẹn... chôn xong mùa giết giặc.

Lâm Văn Bảnh
NQ K2 Minnesota 

 

* Tháng tư, nhớ chuyện xưa khi quê hương tràn khói lửa.
* Kiến Phong bây giờ là Đồng Tháp.
12 Tháng Sáu 2013(Xem: 34953)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: CÔNG CHA NON THÁI SAO BẰNG - Ngọc Đan Thanh trình bày Kiều Oanh thực hiện Youtube
11 Tháng Sáu 2013(Xem: 40510)
Bố đi xa cảnh nhà yên lặng quá Mẹ một thời ốm nặng bởi tương tư. Con lớn lên Quê cũ phải giã từ Quăng cuộc sống vào nơi không có Bố!
11 Tháng Sáu 2013(Xem: 34351)
Hai năm cha mãi rong chơi. Bảy năm áo mẹ lên trời dung thân. Đất sâu cha mẹ an phần. Trần gian con cõng nợ nần nhân sinh.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 40922)
Cùng nhau về họp mặt Ngô Quyền Như đã từ lâu thắm nợ duyên Trường vẫn lung linh màu lãng mạn Lớp còn rực rỡ sắc hồn nhiên
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36978)
Lá theo gió chạy ngang triền dốc nhỏ Nơi có nhiều đá cuội trắng tròn xinh Quần tụ bên nhau hàng hàng thạch thảo Đón lá ngu ngơ quay quắt một mình.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 33158)
Bao nhiêu năm qua trở lại trường, Nhìn tà áo trắng nhớ người thương. Chẳng hiểu người có còn vương vấn, Một khối tình si, một tấm lòng.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 34704)
Năm nay, tháng bảy ngày hè. Cali nắng ấm tiếng ve gọi bầy. Ừ thôi, rủ nhau về đây. Thổi bùng ngọn lửa ấm ngày hoàng hôn.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36817)
Con nhớ dáng Mẹ hiền bên ngưỡng cửa Trên võng đưa - ngồi nhắc chuyện ngày xưa. Kỷ niệm Mẹ Cha đong đầy nỗi nhớ Mãi theo con đến cuối quãng đường đời...
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36496)
Cứ nghe bản nhạc tình buồn: “Đêm Sương Vọng Gác” lại tuôn lệ sầu! Biết giờ Người ở nơi đâu ? Đã tàn cuộc chiến… sao lâu không về ???
02 Tháng Sáu 2013(Xem: 37768)
Trường xưa cánh cổng khép chào. Thầy ơi, có biết ngày nào gặp đây? Tìm trong hơi ấm bàn tay. Ngô Quyền hội ngộ nắng say hương lòng.
01 Tháng Sáu 2013(Xem: 37060)
anh em, cuộc sống người một phương, dù anh cách Út chỉ con đường, còn cô em gái, lơi thăm hỏi, nhưng tận đáy lòng, anh rất thương!
30 Tháng Năm 2013(Xem: 39387)
Một thời vẫy vùng, anh mang tấm thẻ bài. Giờ chỉ còn đây: chiếc lắc đeo tay. Hai món vật vô tri đi theo số phận Nó cũng như em, bên anh hằng ngày.
30 Tháng Năm 2013(Xem: 43736)
Lang thang như kẻ không nhà Khi tan lúc hợp bóng tà pha sương Níu Gió Mây hỏi đêm trường Buồn vui đố biết được đường Mây bay...?
30 Tháng Năm 2013(Xem: 38380)
Rừng núi quanh tôi bỗng chốc xanh rì Bằng lăng tím ngàn cây khoe sắc thắm. Tôi bỗng thấy một niềm vui sâu thẳm Ai dám bảo rằng bằng lăng tím không vui?
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36608)
Hẹn hò gió lạc bờ môi Trắng mây trong áo, một trời sắc hương Áo dài, thương quá dễ thương Nắng chen chút, nắng dọc đường eo cong!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 45984)
Bài Thơ Áo Trắng - Pham T. Xoàn - (thương tặng Khóa I - Tam C (TH Ngô Quyền Ngày xưa) - Hoa Bướm Ngày Xưa (Nhạc Nguyễn Hiền & Trúc Mai trình bày)
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36713)
Em vẫn nhớ, bài thơ tình da diết! Anh viết cho người con gái của riêng anh! Người con gái năm nào có mái tóc xanh, Người con gái suốt đời yêu màu đỏ!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 57359)
Gió mùa cứ thổi miên man Cứ run những chiếc lá vàng cuối Thu Trời Thu mây phủ âm u Mưa rơi héo hắt như ru nỗi buồn
29 Tháng Năm 2013(Xem: 38956)
Nhè nhẹ đi qua, tình nhẹ qua, Tình thời áo trắng, tình đã xa, Trôi theo năm tháng quỳnh hoa nở. Tình đã khuất xa, góc bụi mờ.
25 Tháng Năm 2013(Xem: 41535)
Cầu nguyện cho người, cầu nguyện mãi, Còn ở thế gian, xây tiếp tương lai, Ở lại nơi này, xin lời cầu nguyện, Mang đến cho người giấc ngủ bình yên