Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Võ Đình Tuyết - Tiếng Chim Xưa.

16 Tháng Hai 200912:00 SA(Xem: 76856)
Thơ Võ Đình Tuyết - Tiếng Chim Xưa.

 blank

 

  Tiếng Chim Xưa

 

Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước,

Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.

Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm

Hãy thật khẽ cho tôi tìm rất nhẹ

Bên thềm hiên từ thuở ánh trăng về

Tiếng guốc nào ngày tháng rất u mê

Em bước vội vào hương hoa còn trẻ.

 

Sân trường nữ ngồi làm thơ hoa phượng

Rơi ngoài sân nắng rụng xuống dại khờ

Trong gió buồn tôi chở những ngu ngơ

Chở tiếng chim gọi tên người rất nhớ.

 

Em còn nhớ tiếng chim về cửa sổ?

Có tiếng nào tôi gọi khẽ tên em

Tôi gọi đời qua đôi lần rất nhẹ

Tôi gọi tôi mây ngủ rất êm đềm.

 

Rồi ngày tháng quê mình vương khói lửa

Tôi chinh nhân qua rừng núi thật gần

Tôi dẫm từng luống đất khổ quê hương

Nên viết vội dăm bài thơ nước mắt.

 

Chân tôi bước vào hoang tàn đổ nát

Chuông Chùa chiều vắng lặng tiếng chim kêu

Những Giáo Đường gạch ngói đổ chân xiêu

Thơ tôi lại thêm nỗi buồn thế kỷ.

 

Rồi ngày tháng trôi qua đời tuổi trẻ

Như giòng sông chảy mãi chẳng quay về

Em tóc dài theo ngày tháng say mê

Cùng với gió bay về miền hoang tưởng.

 

Ngày với tháng chở theo thời gian trắng

Ngự mái đầu,xuyên buốt tuổi thơ ngây

Tôi vẫn nhớ em ngồi bên khung cửa

Tiếng chim về hoa phượng đỏ bay bay.

 

Thơ vẫn đến giữa hồn tôi cằn cỗi

Thời gian nào theo vận nước đong đưa

Có bao giờ giữa đời thơ héo úa

Em có còn nhớ lại Tiếng Chim Xưa ./.

  Võ Đình Tuyết.

 Cánh Đồng Nón, Đông 2004


* Tên thật là Võ Đình, thi sĩ Võ Đình Tuyết góp mặt cả thơ lẫn văn trên nhiều báo chí ở hải ngoại và đã tuyển in thành tập “Đến Từ Phương Đông”. Bút hiệu Võ Đình Tuyết chính là tên ghép của anh với một nàng thơ mà cũng là bạn đời của anh, một nữ sinh khả ái của trường Ngô Quyền.

 

17 Tháng Mười 2009(Xem: 69154)
Thưa Mẹ ! Đêm rồi con chiêm bao Thấy Mẹ trẻ như Mẹ thuở nào Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 65846)
bao nhiêu bài thơ viết chẳng nhắc đến mẹ hiền vì sao? con chợt hiểu – vì tình mẹ vô biên!
17 Tháng Mười 2009(Xem: 73357)
Tiễn má đi trong nhang khói nhạt nhòa Chỉ vắng một người sao quạnh hiu đến vậy
17 Tháng Mười 2009(Xem: 82779)
Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 66505)
Giả biệt Tây Thành, xa cố hương Còn đâu Ba Mươi Sáu Phố Phường Ngàn năm văn vật mờ sương khói Hà Nội từ đây, cách dặm trường
17 Tháng Mười 2009(Xem: 87731)
Theo thời gian Biên Hòa ba trăm tuổi Ba trăm năm một vùng đất hào hùng Không thể nghĩ đó chỉ là đất ở Mà là hồn thiêng nguồn cội non sông.
14 Tháng Tám 2009(Xem: 67096)
Bốn mươi năm trôi qua Hương tình chưa phai nhòa Biên Hòa em về lại Hẻm cũ bóng người xa
14 Tháng Tám 2009(Xem: 70156)
Ngô Quyền họp bạn thiết tha Hương thơm hoa Bưởi Biên Hòa thoảng bay
08 Tháng Tám 2009(Xem: 69525)
Sao em nỡ vội lấy chồng Tim anh rớm máu cõi lòng nát tan
08 Tháng Tám 2009(Xem: 66729)
Ngày của tôi xưa, hạnh phúc cả bốn mùa. Ngày bây giờ rất vội, hạnh phúc lại bay xa.
28 Tháng Bảy 2009(Xem: 71329)
Còn nỗi nhớ nằm vắt ngang qua tim Không còn gì trên dòng sông xẻ nửa
27 Tháng Bảy 2009(Xem: 75911)
Con lớn lên đi về đâu muôn nẻo Vẫn nhớ quặn lòng tiếng mẹ thương yêu.
19 Tháng Bảy 2009(Xem: 65783)
Ngô Quyền về gặp nhau đây Hạ vàng lên kỷ niệm đầy trường xưa
18 Tháng Bảy 2009(Xem: 65591)
Con đường phố nhỏ dòng sông Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 70259)
Nắng rưng rưng trên cổ thành đại nội Hoài niệm về lối cũ đã rêu phong
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 69203)
Ở một nơi xa nhớ quê nhà Cái nhớ trong lòng thật thiết tha
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 64782)
Trầm Mặc Hoa Huyền tên thật Trần Bửu Hòa, sanh năm 1949 quê quán Nhơn Trạch, Biên Hòa, là Cựu học sinh Trung Học Long Thành và Trung Học Ngô Quyền (Trong Giai Phẩm Xuân Ngô Quyền năm Bính Ngọ 1965 có đăng bài kịch thơ “Quán Vắng Chiều Xuân” và “Sớ Táo Quân”).
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 69061)
Họp mặt năm nay không về được Nằm nhớ bạn bè như đã quên
01 Tháng Bảy 2009(Xem: 68584)
Về ngang thành phố cũ Hương bưởi rộn ràng bay
30 Tháng Sáu 2009(Xem: 67545)
Về Cầu Mát nghe sóng tình than thở Dòng sông buồn còn in bóng đôi ta