Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Nguyễn Thị Thêm - CÁM ƠN ANH

04 Tháng Tám 20163:14 CH(Xem: 17382)
Thơ Nguyễn Thị Thêm - CÁM ƠN ANH
small_1216309545.nv    

CÁM ƠN ANH

 

Đất nước VN, 41 năm dâu bể

Người lính trẻ nhất tuổi cũng 60

Bao nhiêu năm dở khóc, dở cười

Tan hàng rã nghé, thê lương tang tóc.

 

Người lính VNCH ơi! có bao giờ anh khóc

Khi nhớ về những người bạn thương binh

Khập khễnh bước vào cánh cửa điêu linh

Thân tàn tật, thuốc men không có.

 

Khi Tổng y viện Cộng hòa khép cửa

Lùa các anh đi như những kẻ tội đồ

Kiếp đọa đày, thân xác héo khô

Còn máu thịt thấm vào lòng đất mẹ.

 

41 năm oan khiên có lẽ

Bao thương phế binh đã nằm xuống tội tình 

Đói, nghèo, đau đớn, uất hẹn, điêu linh

Ai nhớ, ai thương, ai người chăm sóc?

 

Các anh vẫn trụ, vẫn mỉm cười gan góc

Lê cái ghế làm chân thăm bạn ở nghĩa trang

Không còn tay nhưng vẫn đứng hiên ngang

Thân tàn phế không than van, khiếp nhược.

 

Ngẩng cao đầu anh hướng về phía trước

Chào Tổ quốc thân yêu, chào đồng đội nơi xa

Tiếp lửa cho tôi người thương binh VNCH

Quyết giữ vững lập trường không bao giờ khuất phục.

 

41 năm bao nhiêu là vinh nhục

Đã trút hết máu tim, đã sức cạn lực tàn

Một ngày sống còn là còn giữ giang san

Chống Trung Quốc gian ngoan, chống bạo quyền tàn độc.

 

Người khập khiễng gãy chân, nắm tay người đui mắt

Anh trên xe lăn, cầm khẩu hiệu chống Tàu

Formosa hãy cút gấp, thật mau

Trả lại biển, trả lại mầm sống mới.

 

Nỗi uất nghẹn phải cất lên tiếng nói

Tàu đánh cá VN bị bắn tại biển của ta

Khu tự trị của Tàu, cấm người Việt lại qua

Điều phi lý chỉ ngày nay mới có.

 

Người thương phế binh, có nhiều điều muốn ngỏ

Sống lây lất qua ngày, chờ một cuộc đổi thay

Nhưng than ơi! sức cạn kiệt từng ngày

Đành ôm hận, buồn cho mình, cho nước.

 

Cám ơn các anh, những người đi trước

Hứng đạn kẻ thù và ở lại phía sau

Bên này đại dương nhớ đến nghẹn ngào

Tạ ơn người chiến sĩ, chút ít quà gửi tặng.

 

Trân trọng trao tay, dù không nhiều lắm

Bởi nghĩa ân không thể tính bằng tiền

Vẫn can trường khi cuộc sống đảo điên 

Người thương phế binh VNCH đáng kính.

 

Vợ lính BH

 

 

07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36890)
Lá theo gió chạy ngang triền dốc nhỏ Nơi có nhiều đá cuội trắng tròn xinh Quần tụ bên nhau hàng hàng thạch thảo Đón lá ngu ngơ quay quắt một mình.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 32817)
Bao nhiêu năm qua trở lại trường, Nhìn tà áo trắng nhớ người thương. Chẳng hiểu người có còn vương vấn, Một khối tình si, một tấm lòng.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 34432)
Năm nay, tháng bảy ngày hè. Cali nắng ấm tiếng ve gọi bầy. Ừ thôi, rủ nhau về đây. Thổi bùng ngọn lửa ấm ngày hoàng hôn.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36754)
Con nhớ dáng Mẹ hiền bên ngưỡng cửa Trên võng đưa - ngồi nhắc chuyện ngày xưa. Kỷ niệm Mẹ Cha đong đầy nỗi nhớ Mãi theo con đến cuối quãng đường đời...
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36156)
Cứ nghe bản nhạc tình buồn: “Đêm Sương Vọng Gác” lại tuôn lệ sầu! Biết giờ Người ở nơi đâu ? Đã tàn cuộc chiến… sao lâu không về ???
02 Tháng Sáu 2013(Xem: 37676)
Trường xưa cánh cổng khép chào. Thầy ơi, có biết ngày nào gặp đây? Tìm trong hơi ấm bàn tay. Ngô Quyền hội ngộ nắng say hương lòng.
01 Tháng Sáu 2013(Xem: 36803)
anh em, cuộc sống người một phương, dù anh cách Út chỉ con đường, còn cô em gái, lơi thăm hỏi, nhưng tận đáy lòng, anh rất thương!
30 Tháng Năm 2013(Xem: 39304)
Một thời vẫy vùng, anh mang tấm thẻ bài. Giờ chỉ còn đây: chiếc lắc đeo tay. Hai món vật vô tri đi theo số phận Nó cũng như em, bên anh hằng ngày.
30 Tháng Năm 2013(Xem: 43651)
Lang thang như kẻ không nhà Khi tan lúc hợp bóng tà pha sương Níu Gió Mây hỏi đêm trường Buồn vui đố biết được đường Mây bay...?
30 Tháng Năm 2013(Xem: 38301)
Rừng núi quanh tôi bỗng chốc xanh rì Bằng lăng tím ngàn cây khoe sắc thắm. Tôi bỗng thấy một niềm vui sâu thẳm Ai dám bảo rằng bằng lăng tím không vui?
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36335)
Hẹn hò gió lạc bờ môi Trắng mây trong áo, một trời sắc hương Áo dài, thương quá dễ thương Nắng chen chút, nắng dọc đường eo cong!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 45671)
Bài Thơ Áo Trắng - Pham T. Xoàn - (thương tặng Khóa I - Tam C (TH Ngô Quyền Ngày xưa) - Hoa Bướm Ngày Xưa (Nhạc Nguyễn Hiền & Trúc Mai trình bày)
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36481)
Em vẫn nhớ, bài thơ tình da diết! Anh viết cho người con gái của riêng anh! Người con gái năm nào có mái tóc xanh, Người con gái suốt đời yêu màu đỏ!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 56941)
Gió mùa cứ thổi miên man Cứ run những chiếc lá vàng cuối Thu Trời Thu mây phủ âm u Mưa rơi héo hắt như ru nỗi buồn
29 Tháng Năm 2013(Xem: 38860)
Nhè nhẹ đi qua, tình nhẹ qua, Tình thời áo trắng, tình đã xa, Trôi theo năm tháng quỳnh hoa nở. Tình đã khuất xa, góc bụi mờ.
25 Tháng Năm 2013(Xem: 41312)
Cầu nguyện cho người, cầu nguyện mãi, Còn ở thế gian, xây tiếp tương lai, Ở lại nơi này, xin lời cầu nguyện, Mang đến cho người giấc ngủ bình yên
24 Tháng Năm 2013(Xem: 39097)
Ta xa phố thị hoa đèn. Tay ôm thép súng lên miền đảo hoang. Ở đây gió núi trăng ngàn. Đêm ru nổi nhớ đốt vàng tuổi ta.
23 Tháng Năm 2013(Xem: 44864)
Để giờ đây hai phương trời cách biệt Nỗi nhớ còn tràn ngập trái tim ta!
23 Tháng Năm 2013(Xem: 43730)
Quên Thương Quên Nhớ Quên Sầu, Quên đường lối cũ xóa màu thời gian,
22 Tháng Năm 2013(Xem: 41506)
Ngõ xa, xa thật mất rồi, Hàng hiên hoa giấy tả tơi nắng chiều