Quê tôi: Xứ bưởi Biên Hoà
Đến nay dù đã cách xa nghìn trùng
Lòng tôi luôn vẫn nhớ nhung
Mỗi mùa Xuân đến nổi lòng xót xa
Quê xưa no ấm nhà nhà
Núi sông xinh đẹp, bao la ruộng vườn
Chúng mình nay già cả giống nhauTâm tịnh giữa thế gian vô ngã!
Mỗi năm vỏn-vẹn gặp một lần
Sang năm tùy đầu gối đôi chân?
“Ừ thì hẹn nhưng để trời tính”
“Ngô-Quyền cố-gắng” hứa lần khân!
Ai có quay về chốn cố hương
Xa xôi cách trở mấy cung đường
Hỏi giùm: "Người cũ còn nhung nhớ?"
Đất khách bôn ba đời lữ thứ
Quê người lận đận kiếp phong sương
Nhắn hộ: "Tình xưa vẫn vấn vương"
Hãy trả cho em tuổi học trò
Ngồi bên song cửa ghép vần thơ
Đêm về mộng thấy Bà Tiên đến
Se sợi chỉ hồng, kết tóc tơ.
Hãy góp cho em sắc nắng chiều
Trên đồng cỏ úa gió đìu hiu
Phân bua, Vợ nói Sân-Si:
“Muốn đi, cứ tự nhiên đi một mình”!
Tôi bèn “ngậm-miệng làm thinh”
May ra “mai-mốt” tình hình đổi thay
Hơn-Thua biết nói sao đây?
Thì-giờ cạn-kiệt, ai hay giùm mình?
(Cảm xúc qua lời tâm sự của anh Mai Quan Vinh về sự vất vả
tìm con bao năm trường nhưng con gái vẫn còn là ẩn số)
Hôm nay Lễ Cha trên đất Mỹ
Con ở nơi nào có biết không
Mong gặp con, không buông hy vọng
Nên đêm đêm lệ vắt thành dòng!
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.