Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - ĐỤNG NHẦM SƯ PHỤ

29 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 32512)
Hoàng Duy Liệu - ĐỤNG NHẦM SƯ PHỤ

Đụng nhầm Sư phụ


di_xe_om-large-content

 


- Đi đi hai anh đi theo tui!

Ơ hơ! chiện gì kì vậy? Tui ngẩn ngơ nhìn bà chủ tiệm đút gọn cái điện thoại của tui vô túi quần đồ bồ thản nhiên leo lên xe Honda.

- ĐM! Anh để tui kêu CA còng đầu mủ, làm ăn cái gì mà quái đản như thiệt.

Ông xe ôm mặt mày đỏ ké run giọng gầm gừ bước nhanh ra giữa đường đưa mắt ngó quanh. Tui lầm lì châm điếu thuốc cố giữ nụ cười đang hé dần trên khóe miệng thản nhiên nhìn hoạt cảnh trưa Hè đang diễn ra trước mắt. Một bà mập thù lù tròn căng chểm chệ trên xe đang rồ máy tính dọt chạy cùng một ông già cà khỏng cà kheo, xàng xê trước đầu xe cố sức chận lại làm tui liên tưởng đến một cuộc tử chiến giữa mãng xà và gấu cái. Mấy cục mở bụng của người đàn bà nhúc nhích theo độ rung của máy xe tạo ra cái dáng của một người... bốn vú.

Tui ngẩng mặt lên trời ngoác miệng cười toe.

Đang tính đi đến quán cà phê Cội Nguồn để gặp hai cô em Mỹ Chơn và Sương Trầm thì có tin nhắn trong điện thoại báo là đã hết tiền tui bèn bảo ông xe ôm quen chở tui đi nạp thêm tiền. Lòng vòng vài phút ông xe ôm dừng xe trước một cửa hàng tạp hóa nho nhỏ có một cái đầu lăn quăn bù xù đang dính chặt vô cái ti vi.

- Chị nạp thêm dùm tui 200.000.

Ông xe ôm chìa cái điện thoại của tui cho bà chủ tiệm nói ngắn gọn. Mắt không rời màn hình đang chiếu một phim Tàu yêu nhau lâm ly bi đát già chát cuộc tình bà chủ uể oải đứng lên mở tủ lấy ra một cái thẻ có màu xanh xanh dùng móng tay cào cào cho mấy con số hiện ra xong bấm bấm lia lịa trên cái phone, mắt vẫn không rời cái ti vi. 


Thoắt cái đã xong bà ta chìa cái phone ra:

- Hai trăm! (Có nghĩa là hai trăm ngàn)

- Chị kiểm tra lại coi có vô chưa. Ông xe ôm cẩn thận nhắc, cố gắng bảo vệ người về qua sông rộng túi căng tiền đọng một cách nhiệt tình.

Lại một màn bấm bấm... nhảy nhảy liên tu.

- Uả sao nó không vô ta! Bà chủ kêu ré lên và lần này thì thật sự chăm chú ngó cái màn hình nhỏ xíu trên điện thoại của tui.

- Rõ ràng tui nạp vô rồi mà, chắc là điện thoại này cũ quá không nhận tín hiệu? Anh trả tiền cho tui rồi gọi hỏi tổng đài đi nha.

Tay mặt cầm phone tay trái xoè ra bà chủ đưa mắt nhìn ông xe ôm chờ đợi.

- Chị nói cái gì kì vậy? Thẻ nạp không vô sao bắt tui trả tiền?

Mãng xà vương ngẩng cao đầu cái nón bảo hiểm lóe lên tia nắng lửa sẵn sàng chơi tới bến.

- Nếu chị nạp không được thì trả điện thoại lại cho tui đi kiếm chỗ khác chớ sao bắt tui trả tiền? Ông xe ôm gầm gừ.

- Ai biết, máy của anh không nhận tín hiệu không phải lỗi của tui. Anh gọi tổng đài mà làm việc với họ. Sư tử cái rít lên một tràng dài làm tui thụt lùi một bước.

Cái bà này dzữ thiệt, hèn chi bốn vú... Tui nghĩ thầm hơi sờ sợ nhưng không teo chỉ hơi ngứa.

Hai người cứ cải qua cải lại càng lúc càng lớn tiếng vài người xung quanh bắt đầu bu lại đứng nghe ông xe ôm ra sức phân trần:

- Tui đưa phone nhờ bả nạp thêm tiền, bả nạp không được rồi giữ phone bắt tui trả tiền mấy anh chị thấy kỳ hông?

Quơ quơ tấm thẻ cào điện thoại trước mặt bà chủ cũng không chịu thua nhảy đong đỏng:

- Có nạp rồi nè, nó hổng vô ai biết. Hứ !

Một ông bán giấy số đưa ý kiến đặc sệt giọng người xứ Quảng:

- Không vô thì trả phone lại cho người ta, chị đang thu giữ tài sản của khách hàng trái phép.

- Ê! Cha biết gì mà xía vô hả? Bà chủ tiệm sừng sộ.

Nãy giờ im lặng theo dõi câu chuyện từ đầu một ông già đang uống nước mía từ tốn lên tiếng:

- Đúng rồi chị Tư ơi, chị làm vậy là phạm pháp đó.

- Nhưng mà tấm thẻ của tui cào số rồi làm sao xài được nữa?

Ông già:

- Thì chị phải hỏi lại đại lý tính toán cho chị chứ khách đây đâu có liên quan gì...

Thấy có đồng minh ông bán vé số tới luôn:

- Cũng như chị đi đổ xăng bị cúp điện xăng hỏng vô có ai giữ xe chị lại không?

Thấy đuối lý khi người xung quanh bắt đầu lên tiếng cho cái hành động quái dị của mình, nhảy tọt lên xe honda bà chủ hất hàm ra lệnh:

- Mấy anh chạy theo tui tới đại lý!

Trời! Đã bị tịch thu điện thoại giờ còn bị bắt cóc cưỡng chế đi theo bả nữa. Nhưng mà biết làm sao hơn hổng lẽ tui với ông xe ôm đè bả xuống thò tay vô túi quần của bả mà thu hồi tài sản. Mà chưa chắc ai đè ai... Chán ngán tình đời tui vác cái bị lên vai leo lên ngồi sau lưng bà chủ chưa kịp nối vòng tay lớn với cái thùng nước lèo thì bả la lên chói lọi:

- Anh lên xe của anh kia kìa, đừng có ôm tui.

Bà con ngã lăn ra cười làm tui mắc cở quá chừng.

Ông xe ôm nghe lời tui lặng lẽ chở tui chạy theo bà ta về hướng trường Nguyễn Du rồi quẹo ra phía bờ sông. Trời trưa nắng đổ lửa dọc hai bên đường nhà nhà phố tiệm cửa đóng then cài chẳng thấy bóng ai. Vừa chạy ông ta vừa chửi thề :

- Mẹ, con bà nó! Ăn cái gì mà ngu quá hổng biết, đã cướp tài sản còn bắt cóc khách hàng... Tại anh hiền chứ điện thoại của tui là tui kêu Công An lâu rồi.

Tui không nói gì nhưng hơi nhếch miệng cười. Tui không có hiền nhưng tui đang thả xuôi dòng nước sông Đồng mà xem lục bình trôi về đâu. Có lẽ tui nghĩ như mình là điệp viên Văn Bình bí số Z28 đang bị bắt dẫn vô sào huyệt của địch thủ ông có biết không? Từ từ rồi tính. Biết đâu sẽ có một người đẹp sexy hiện ra trong màn kế giúp tui đào thoát. Sau lưng ông xe ôm tui âm thầm co dãn mấy cái ngón tay, cở cái mụ này chắc phải bóp ở đâu chứ điểm huyệt hay đá đít thì nhằm nhò gì... Tui đắc ý mỉm cười theo chút gió mát bay đến từ bờ sông như ôm chào người về tự nữa trăm năm.

 

Chẳng phải là người đẹp mông to vú bự cẳng dài như tui hằng mong ước mà là một anh chàng cở chừng bốn bó xà lỏn ở trần khoe một cục tròn vo xề xệ nơi bụng, cổ đeo một sợi dây xích bằng vàng gải gải cái đầu lăn quăn như con chó xù mà tui đoán là ông chủ tiệm đại lý mạng Mobil uể oải kéo bung cánh cửa sắt ra đứng nghe cái bà bốn vú lẫn ông xe ôm phân trần rồi ... bấm bấm vô cái phone.

- Vô rồi nè! Tại chị bấm lộn số. Xin lỗi khách hàng đi... Anh ta la lên rồi đưa cái phone về phía mụ chủ. 

Ha ha... Đã tời giờ dân chơi xuất thủ, tui xàng qua một lúc hai bước thò cửu trảo chộp gọn cái phone nhét vô túi quần nhảy lên yên xe, ông xe ôm vô số rồ máy dọt xuống lề đường gò người phóng như bay về hướng chợ cười ha hả ....

- Ha ha ha ... Đéo bà nó! Ông anh chịu chơi thiệt! Ha ha ha ... 

Quay lại phía sau cố kềm cái túi xách đang đong đưa qua lại tui còn thấy "Cái bà nó" đang nhảy nhót la hét cào cấu "Anh chó xù", hai cái mông tưng tưng nghiến nghiến... Không biết nghe có kẻo kẹt như trưa Hè tiếng võng đưa hay không. 

 

Làm một hơi gần hết ly cà phê đá, ông xe ôm đặt ly xuống nheo mắt ngó cái xe honda đang dựng dưới bóng cây bàng toét miệng cười khoái trá:

- Giờ tui mới biết tại sao hồi nãy khi tới đại lý anh móc cái bị lên cái đèn sau. 

- Thì mình phải che cái bảng số xe lại chứ! 

- Cho tiền con mẻ cũng không dám kêu công an. Cả phố lẫn thằng đại lý biết rõ bả bắt cóc hai thằng mình.

Tui chìa gói thuốc Salem ra mời ông xe ôm một điếu mà thầm vui với mấy tiếng "Hai thằng mình".

- Mủ đụng nhầm Sư phụ !

Ông xe ôm gật gù...

 

Hoàng Duy Liệu

Biên Hòa

Trưa ngày Thứ Tư tháng Ba, 2014

 

05 Tháng Ba 2014(Xem: 30151)
Nay đã gần 40 năm trôi qua, thầy trò đều lưu lạc mỗi người một phương trời. Đám tiểu quỉ của tôi hẳn đầu đã hai thứ tóc, và có người có lẽ đã thành ông nội, ông ngoại không chừng. Liệu trong số này, có ông nào còn nhớ chuyện cũ đó không?
28 Tháng Hai 2014(Xem: 33160)
Cuộc sống của con người buồn nhiều hơn vui. Biết nhận ra để biết sống với tha nhân và đem niềm vui đến mọi người. Cái khổ cái đau không ai tránh khỏi…
28 Tháng Hai 2014(Xem: 66348)
xin được giới thiệu những bài viết của Thầy, Chs NQ và các Văn hữu về những kỷ niệm trong suốt thời gian Thầy đã gắn bó với nghiệp cầm bút và cầm phấn sẽ lần lượt đăng trên trang nhà...
28 Tháng Hai 2014(Xem: 64578)
Tất cả đã đem đến cho tôi những tình cảm thân thiết, mà tôi không tìm được ở bất cứ trường nào. Những tình cảm ấy sau đó đã giúp tôi quên đi cảm giác khó chịu lúc ban đầu
27 Tháng Hai 2014(Xem: 19410)
Từ 1969 đến 1975, trong thời gian 6 năm phục vụ ở Biên Hòa của tôi dù ở cương vị thầy giáo hay quân nhân, tôi cũng có nhiều kỷ niệm không thể quên được.
27 Tháng Hai 2014(Xem: 28541)
Xin cám ơn bạn bè đã chẳng ngại thời gian, không gian để đến với ngày vui. Xin cám ơn mọi người đã cùng nhau chia sẻ những vui buồn còn sót lại. Mùa Xuân nắng ấm còn trãi đều....
14 Tháng Hai 2014(Xem: 34902)
Trước và sau Tết, các anh chị tuổi Giáp Ngọ tưng bừng họp mặt mừng … “ô – vơ – xít” (over sixty). Bước qua cột mốc tuổi 60, các anh chị có cơ hội tự hào mình sống “Thọ” rồi còn gì. Không màng thổi nhiều ngọn nến màu tượng trưng số tuổi, các anh chị dành hơi sức nâng ly “Dô, dô!...” chúc tụng lẫn nhau.
08 Tháng Hai 2014(Xem: 43483)
Xin kính chào Cô lần cuối. Em sẽ cầu nguyện cho Cô mỗi ngày đến giỗ đầu của Cô. Xin gởi đến Cô một cành lan màu tím như màu áo tím Cô hay mặc thủa xưa khi Cô đứng trên bục giảng NQ.
30 Tháng Giêng 2014(Xem: 38176)
Trước mắt tui hiện ra một Biên Hòa ngày tuổi nhỏ với những em gái lần đầu tiên mặc áo dài trắng chạy xe đạp tung tăng ồn ào từng đám trên đường tỉnh lộ với những anh lính chiến thân quen hiền lành mặt xạm đen màu nắng cháy,
16 Tháng Giêng 2014(Xem: 38345)
Bài tạp ghi sau đây, ký dưới bút hiệu Hạnh Viên, đã được bạn Nguyễn Thị Minh Thủy viết và đăng làm ba kỳ trong thời gian tác giả phụ trách mục “Cảm Niệm” trên một nhật báo ở Nam California.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 35584)
Niềm vui mãi dâng trào hòa chung niềm vui của người tuổi thọ bác Ma Phiếu với người thầy kính mến Phạm Gia Hưng và từng người anh, người bạn, người em luôn hân hoan với mùa “Giáng Sinh Bên Đời”
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 41413)
Năm mươi lăm năm trên cuộc đời của anh không dài lắm nhưng anh đã để lại nhiều ảnh hưởng và đã gián tiếp đặt tên cho rất nhiều em thuộc thế hệ Việt Nam lưu vong thứ hai.
26 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 20379)
Thầy cô, sức khỏe thì hao mòn theo cổ máy thời gian. Học trò cũng lần lượt da mồi, tóc bạc. Chỉ còn không đầy mười tờ lịch nửa là đến giao thừa 2014. Tôi chợt buồn, lòng chùng lắng đọng, bởi vì năm nay...THÁNG MƯỜI HAI KHÔNG CÓ NGÀY BA MỐT.
26 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 22826)
Đã thành thông lệ, mỗi trung tuần tháng cuối của năm, các CHS.NQ cùng khóa 15 lại quây quần họp mặt. Ngày 15/12/2013 vừa qua, hơn 70 bạn đã đến điểm hẹn nhà hàng Cây Dừa (Biên Hòa), ồn ào ầm ĩ tổng kết chuyện vui buồn của khóa suốt một năm qua.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 40102)
thiếu mặt Mai Trọng Ngãi nên ai cũng ngần ngại và từ chối xin dành lại năm sau. “Rượu ngon không có bạn hiền” cũng như sinh hoạt Ngô Quyền không có tiếng cười vui.