Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - BỤI PHẦN

03 Tháng Mười Hai 20223:37 CH(Xem: 5849)
Phan Phú Hiệp - BỤI PHẦN

BỤI PHẤN

truongxua-05

Trong số rất nhiều các nhạc phẩm ngợi ca công ơn dạy dỗ của Thầy Cô giáo, có một bài hát tuy ngắn nhưng khiến tôi xúc động và có ấn tượng nhất là bài Bụi Phấn (nhạc: Vũ Hoàng - thơ: Lê Văn Lộc) như sau:

 

“Khi Thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi.

Có hạt bụi nào rơi trên bục giảng

Có hạt bụi nào vương trên tóc Thầy

Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm

Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay

Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?

Ngày xưa Thầy dạy dỗ khi em tuổi còn thơ ♪ ♪”

 

Ca từ đơn giản, nhẹ nhàng với giai điệu mượt mà, trong sáng của bài hát đã đưa tôi trở lại những năm tháng còn học dưới mái trường trung học Ngô Quyền - Biên Hòa, từ những ngày đầu vào lớp 6 (1970) tập làm người lớn đi học với đồng phục quần dài xanh áo trắng,cho đến khi giã từ mái trường thân yêu vào năm 1977. Trong thời gian 7 năm ấy, tôi đã được nhiều vị giáo sư đã tận tâm truyền dạy vô vàn kiến thức bổ ích, nhân cách sống tốt đẹp và các giá trị chân thiện mỹ , để làm hành trang bước vào đời làm người hữu dụng cho xã hội.

Đã nửa thế kỷ trôi qua, những kỷ niệm về trường xưa lớp cũ trong ký ức của tôi đôi lúc còn mù mờ, do bị che khuất bởi lớp bụi dày đặc của thời gian, nhưng tôi cố hồi tưởng lại những giờ học tuyệt vời do các Thầy Cô giảng dạy, vốn đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đẹp và mãi không phai mờ.

Nhớ về những giờ học Cổ Văn của Cô Nhã Ý vào những năm lớp 7, lớp 8 (1971-1972)

Những bài giảng về văn học sử của Cô rất hay và cho chúng tôi nhiều ấn tượng sâu đậm .Tôi nhớ một buổi chiều trong giờ Cổ Văn, Cô đã diễn giảng xuất thần bài thơ Chinh Phụ Ngâm .Lúc ấy Cô như đã hóa thân thành một nghệ sĩ tài hoa trên sân khấu, đi ngược thời gian để tái hiện lại hình ảnh lịch sử hào hùng trong buổi lễ xuất quân ra trận chống giặc ngoại xâm của những chàng trai trẻ và tâm trạng da diết buồn của những người chinh phụ, đã cố vén nỗi niềm riêng để đưa tiễn chồng đi tùng chinh.

Bằng chất giọng nhẹ nhàng và truyền cảm khi bình thơ,Cô đã đưa học sinh chúng tôi trở về với bối cảnh lịch sử xa xưa như để trực tiếp can dự, để lắng nghe tiếng trống trận thúc quân từ Trường Thành dồn dập rền vang và nhìn thấy xa xa khói lửa từ Cam Tuyền ngun ngút xông lên báo hiệu giặc ngoại xâm đã tiến đến gần biên thùy. Nhớ giọng Hà Nội của Cô vô cùng sang trọng, lên bổng xuống trầm, như thể còn văng vẳng bên tai tôi các câu thơ đầu của bài Chinh phụ ngâm:

“Trống trường Thành lung lay bóng nguyệt

Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây

Chín tầng gươm báu trao tay

Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh….”

 

Trong giờ Cổ văn,các kiệt tác Chinh Phụ Ngâm ,Cung Oán Ngâm khúc, Chuyện Kiều, Lục Vân Tiên…qua bình giảng của Cô đã cho chúng tôi một ấn tượng sâu đậm và khắc ghi vào trong lòng , giúp chúng tôi nhớ mãi các tuyệt tác văn học cổ trong kho tàng văn chương phong phú của VN.

Nhớ về giờ Công dân giáo dục lớp 9 (CDGD) của Thầy Nguyễn Viết Long. Thầy đã dạy cho chúng tôi những bài học về quyền và nghĩa vụ công dân, các quy tắc ứng xử trong xã hội. Đặc biệt Thầy dạy chúng tôi cách thuyết trình có lớp lang về một chủ đề trước đám đông.Thầy khuyến khích học sinh đưa ra các ý kiến tranh luận, phản biện để làm rõ hơn về đề tài thuyết trình, nhưng không quá gay gắt mà phải lịch sự tôn trọng nhau. Thầy hướng dẫn học sinh cách hợp tác làm việc theo nhóm… Các bài học ứng xử trong giờ CDGD do Thầy dạy đã giúp tôi rất nhiều trong suốt quãng đời đi học và làm việc sau này.

Nhớ về giờ học Vạn Vật của Cô Phạm thị Khang lớp 7 lớp 8, Cô có cách giảng bài nhẹ nhàng dễ hiểu với những hình vẽ thật đẹp trên bảng để minh họa các nội dung trong bài học .Cô ra qui định nếu Cô gọi lên trả bài, bạn nào có nhiều hình vẻ đẹp liên quan đến bài học sẽ được thêm điểm trình bày.Nên các học trò nhỏ chúng tôi đua nhau trang trí trong tập Vạn Vật thật đẹp với nhiều hình vẽ đầy màu sắc.

Nhớ về các giờ học Anh Văn theo bộ sách English For Today book 1-3 từ lớp 6 đến lớp 10 của Cô Luông, Cô Tốt , Thầy Lý, Thầy Hoàng , Thầy Hoan… đã giúp chúng tôi có một nền tảng tiếng Anh tương đối vững để không quá ngỡ ngàng trong việc giao tiếp và học hành sau này.

Nhớ về giờ học nhạc vào những năm lớp 7, lớp 8 của Thầy Tỵ với các bài học ký xướng âm và các bài hát giành cho lứa tuổi học trò rất dễ thương. Đặc biệt, thỉnh thoảng trong những lúc sinh hoạt cuối giờ, Thầy thường cho chúng tôi hát đồng ca bài Việt Nam - Việt Nam (Phạm Duy). Cả lớp chúng tôi, vừa vỗ tay vừa hát say sưa, từng lời ca của bài hát như thấm đẫm vào bầu nhiệt huyết của tuổi trẻ chúng tôi. Ngày nay, mỗi khi có dịp nghe lại các bài hát Trường Làng Tôi, Ngày Khai Trường, Học sinh hành khúc, Khỏe vì nước…là tôi lại nhớ đến người Thầy khả kính với cặp kính cận dầy,đã đưa những giai điệu âm nhạc trong trẻo của lứa tuổi học trò in sâu vào trong ký ức của chúng tôi.

Nhớ về những giờ học Toán của Cô Khương thị Bàn, Cô Nguyệt Thu,Thầy Ân,, Thầy Trần Thiện Cơ, Thầy Bùi Thọ Thích, Thầy Túy, Thầy Dũng.  Đặc biệt Vào năm lớp 10 (1974), chúng tôi bắt đầu làm quen với môn Tân Toán Học do Thầy Diệp Cẩm Thu dạy.Lúc ấy Thầy vừa trở về trường Ngô Quyền dạy học sau một thời gian du học tại Pháp.Thầy có phong thái hiền lành , nho nhã. Thầy dạy rất dễ hiểu và thường hay minh họa các thuật ngữ toán học vốn còn xa lạ với chúng tôi như Tập hợp con, Tập hợp rỗng, Hội, Giao, Phần tử ... bằng các câu chuyện sinh động trong thực tế đời thường. Năm lớp 11 (1976), tôi học môn toán hình học không gian với Thầy Nguyễn Phong Cảnh .Các khái niệm trừu tượng về hình học không gian được Thầy diễn giải bằng những ví dụ gần gũi dễ hiểu. Một kỷ niệm vui là có một lần, Thầy đưa ra câu hỏi, khi các học trò không trả lời được, Thầy đã không trách mà ghẹo chúng tôi rằng “Thầy biết các em hiểu, nhưng mà hiểu trong lòng chứ không diễn tả ra ngoài bằng lời được. Nên các em phải cố gắng học giỏi môn toán. Vì khi giỏi toán, bất kỳ suy nghĩ nào trong đầu đều có thể diễn đạt bằng lời.Hiểu được mà không nói ra được cái hiểu của mình, tức là các em chưa thật sự giỏi toán”.

Nhớ về giờ học Vật lý của Thầy Mai Kiến Phúc vào năm lớp 12,Thầy rất oai nghiêm và có cách dạy sinh động, dễ hiểu và truyền cảm hứng cho học sinh sự khao khát kiến thức và ham muốn tìm hiếu về khoa học . Trong một số giờ học, Thầy thường đem các học cụ để làm các thí nghiệm ngay trong lớp ,làm cho chúng tôi vô cùng ham thích học môn Vật Lý, đến độ có lúc tôi mơ ước sau này được trở thành giáo sư Vật lý như Thầy. Đặc biệt vào năm cuối trung học, chuẩn bị thi đại học, Thầy đã hướng dẫn chúng tôi cách trình bày một bài thi gọn gàng, đầy đủ, chặt chẽ để có được kết quả tốt.

Nhớ về những giờ học môn Địa Lý thật hấp dẫn và vui nhộn của Thầy Đại .Thầy có phong cách trẻ trung, gần gũi với học sinh và có cách cách dẫn chuyện rất hài hước, tạo tiếng cười vui vẻ trong lớp, đến độ học sinh chúng tôi cứ muốn giờ Địa Lý của Thầy cứ kéo dài ra, đừng kết thúc sớm.

Nhớ về giờ học môn Quốc Tế Sử lớp 10 với Thầy Đức. Cả lớp ngồi yên lặng chăm chú nghe Thầy kể những câu chuyện và các giai thoại lịch sử về thế chiến thứ 1, thứ 2 vô cùng ly kỳ hấp dẫn.

Và còn nhiều lắm những kỷ niệm đẹp trong những giờ học tuyệt vời của các Thầy Cô quý kính của trường mà trong phạm vi một bài viết ngắn, tôi chưa thể liệt kê hết được.

Dòng đời trôi nhanh, cuộc sống vô thường, nhiều Thầy Cô năm xưa của tôi đã quá vãng, nhiều Thầy Cô hiện tiền, nay đã da mồi tóc điểm sương. Các học trò chúng tôi năm xưa, nay cũng đã đứng bên kia dốc của cuộc đời. Nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh Thầy Cô khi đứng trên bục giảng, dùng bảng đen phấn trắng để truyền bá kiến thức, khơi gợi và thắp sáng cho chúng tôi những ước mơ, những hoài bão, những khát vọng để vươn tới trong cuộc đời. Khi đang miệt mài giảng dạy, Thầy Cô đâu hay rằng lúc ấy, bụi phấn đã vô tình vương lên trên mái tóc. Hình ảnh ấy để lại chọ những học trò chúng tôi một cảm xúc dạt dào và lòng biết ơn vô hạn khi Thầy Cô đã hiện thân là người lái đò thầm lặng, tận tụy để đưa chúng tôi đến bến bờ của tri thức.

Bài hát Bụi Phấn đã lay động trái tim của tôi chính từ những cảm xúc như vậy.

 

 

Hiệp Phan--- Mùa Tạ ơn tháng 11/2022

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76189)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76780)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73829)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73927)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72667)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72009)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75526)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74204)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80493)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74072)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75834)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69093)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73727)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69337)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66508)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73069)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65423)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76739)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!