Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - THẦY CHU LÂM

29 Tháng Mười 20221:11 SA(Xem: 4967)
Phan Phú Hiệp - THẦY CHU LÂM

THẦY CHU LÂM


ThayChuLam

 

Vào những năm 1971-4/1975, phía bên trong chợ nhỏ Kỷ Niệm đối diện với trường Trung học Ngô Quyền - Biên Hòa có một căn nhà nhỏ nằm ở góc ngoài bìa bên phải của dãy phố ngang. Trong phòng trước của căn nhà có kê 4 dãy bàn học, lúc nào cũng đông học sinh. Đó là lớp dạy Anh ngữ của Thầy Chu Lâm.

Thầy dạy Anh Ngữ theo bộ sách English for Today (EFT) từ lớp vỡ lòng Book 1 cho đến lớp nâng cao Book 5 theo sát với chương trình sinh ngữ chính bậc Trung học lúc bấy giờ. Tôi có theo học Thầy hai lớp Book 2 và Book 3.


EFT Books


Thầy có nhiều lớp học trong ngày, từ sáng đến tối. Mỗi lớp 2-3 giờ. Mỗi học sinh chỉ cần ghi danh tượng trưng cho một lớp và có quyền tham dự học tất cả các lớp khác của Thầy nếu có khả năng theo kịp. Do vậy, thời ấy có nhiều học sinh muốn trau dồi thêm tiếng Anh thường chọn cách học ”Thường Trực" , tức là học hết lớp này nối tiếp lớp khác từ sáng đến chiều, đặc biệt nhất là vào mùa hè. Ngoài ra, rất nhiều học sinh có hoàn cảnh khó khăn được Thầy miễn học phí hoàn toàn với điều kiện duy nhất: phải siêng học.

Nhu cầu học tiếng Anh thời ấy rất cao, học trò của Thầy đa dạng với nhiều lĩnh vực ngành nghề khác nhau: học sinh trung học, sinh viên đại học, quân nhân, công chức, nhân viên làm việc tại các công sở ngoại quốc … trong tỉnh Biên Hòa.

Phương pháp dạy của Thầy là tập trung vào ngữ vựng (Vocabulary), luyện nghe (Listening), luyện cách phát âm (pronunciation) và đọc hiểu (Reading Comprehension).

Mỗi đầu giờ, Thầy cho cả lớp viết chính tả (Dictation) trích từ một đoạn trong sách EFT. Điểm đặc biệt vui nhộn là thầy đề ra qui định, nếu viết sai một từ, thầy “khẽ “ cho 2 cây thước bảng vào cánh tay (Tuy nhiên Thầy chỉ áp dụng cho các học sinh nhỏ bậc Trung học như tôi . Riêng các học sinh lớn tuổi hơn thì được Thầy cho miễn trừ). Tuy qui định nghiêm khắc như vậy, nhưng cả lớp đều vui vẻ không ai trách giận Thầy vì nhờ vậy họ nhớ từ và viết cẩn thận hơn cho đúng chính tả.

Sau đó thầy cho học một đoạn văn mới trong sách và học thêm nhiều thành ngữ có liên quan đến nội dung của bài học .Với từ mới, mỗi học sinh phải đọc và viết nhiều lần trên giấy. Vừa đọc vừa viết nhiều lần cùng lúc là phương pháp Thầy khuyến khích học sinh thực hiện để nhớ ngữ vựng, những câu thành ngữ hoặc những áng văn hay.

Tuy dạy Anh ngữ, nhưng Thầy luôn nhắc nhở học sinh phải giữ nề nếp, khuôn phép, lễ giáo, tôn ti trật tự theo tôn chỉ “Tiên Học Lễ, Hậu học Văn” từ trong gia đình, nơi chốn học đường cho đến ngoài xã hội. Trong lớp học có kê một bảng viết 3 chữ lớn: “Quân -Sư- Phụ “cách điệu theo kiểu Thư Pháp để nhắc nhở học sinh luôn giữ gìn truyền thống “Tôn Sư Trọng Đạo”.

Ngoài ra, Thầy hay kể cho học sinh nghe những mẫu chuyện về đời thường rất hay về lợi ích của việc học ngoại ngữ qua kinh nghiệm sống của Thầy và những tấm gương thành đạt trong thực tế.

Ngoài lớp học chính tại chợ Kỷ Niệm, Thầy còn mở lớp dạy tiếng Anh miễn phí cho các học sinh vùng quê ở Quận Dĩ An và Công Thanh (Tỉnh Biên Hòa), đồng thời, Thầy cũng dạy thêm tiếng Pháp theo bộ sách “Cours de Langue et de Civilisation Francaises” tại trường trung học Phan Chu Trinh (Đường Trịnh Hoài Đức-BH).

Đầu năm 1975, Thầy dự định mở một lớp luyện thi Proficiency Michigan để lấy chứng chỉ Anh ngữ có giá trị quốc tế cho một số học sinh của lớp nâng cao, nhưng dự định này đã không thành hiện thực khi miền Nam VN buộc phải chuyển sang một Chapter khác.

Vào những năm đầu thập niên 1990s, Thầy có dạy vài nơi tại các công ty và cơ quan nhà nước có nhu cầu bổ túc ngoại ngữ cho nhân viên.Tôi rất vui khi có duyên được học lại Thầy trong một lớp tiếng Anh tại Sở VHTT & TT Đồng Nai năm 1992.

Cho đến khi rời VN vào cuối thập niên 1990s, tôi không có cơ hội được gặp lại Thầy.

Ở hải ngoại, những tin tức về Thầy từ những người quen của tôi ở VN thường mịt mờ không rõ ràng.  

Tuy vậy, gần đây, tôi nhận được nguồn tin khả tín nhưng rất buồn từ một người bạn ở VN là thuận theo quy luật vô thường, Thầy đã rời bỏ cõi tạm, giã từ gia đình và tất cả các học sinh thân yêu để về yên nghỉ nơi chốn vĩnh hằng.

Xin thắp một nén hương lòng để tưởng nhớ về một người Thầy khả kính, uyên bác, mẫu mực hết lòng thương yêu học sinh. Thầy chính là người truyền lửa ham học cho học trò, và luôn khơi gợi lên trong họ những hoài bão, những ước mơ để vươn tới những khát vọng cao đẹp trong tương lai. Thời gian qua nhanh nhưng tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh uy nghi và giọng nói vang dội hào sảng, nhưng chan chứa tình cảm yêu thương học trò của Thầy.

 

Hiep Phan-- 9/2022

29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76194)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76786)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73833)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73935)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72677)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72019)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75546)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74217)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80501)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74097)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75840)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69096)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73740)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69342)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66518)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73071)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65427)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76746)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!