Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Huỳnh Văn Huê - MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA - TRÂU HÓA THÀNH CỌP (P.2)

01 Tháng Mười 202212:30 SA(Xem: 4590)
Huỳnh Văn Huê - MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA - TRÂU HÓA THÀNH CỌP (P.2)


Truyện năm Sửu & Dần (p.2)
TRÂU HÓA THÀNH CỌP

Huỳnh Văn Huê.

Trau Hóa Cop 2
(Hình ảnh sưu tầm trên mạng và ghép lại) 




TRÂU HÓA THÀNH CỌP  ( phần 2 )

... Một lần nữa với nét mặt suy tư, ông nhắc với đám thanh niên rằng nhớ canh gác cẩn thận, ông sẽ suy nghĩ thêm và sáng mai sẽ có ý kiến. 

     

*     *     *

Sáng hôm sau, sau khi cùng vài trai tráng đi quan sát chung quanh một vòng... .

Mọi việc đều yên ổn , trưởng bản tụ tập mọi người lại, một cuộc họp ngắn được diễn ra. Ông cho mọi người biết rằng suốt đêm qua ông đã suy nghĩ rất nhiều... .

Hai phương án canh giữ thường trực bầy trâu hoặc đánh bẫy con thú dữ đều không thể thực hiện. Hiện giờ chỉ còn một phương cách là biến một con trâu mạnh khỏe trong đàn thành một con... cọp ! Cách này mới nghe có vẻ giống một chuyện... đùa, nhưng thật ra hồi ông còn nhỏ, chính ông nội của ông áp dụng và đã... thành công !

Như vậy chuyện trâu hóa thành cọp không phải chuyện đùa. Ông gọi A Tơn, một cậu trai thông minh lanh lợi và khéo tay đi công việc cùng ông, mọi người còn lại ai vào việc nấy.

     Trưởng bản và A Tơn bước vào ven rừng, ông lăm lăm con dao quắm còn cậu Tơn cầm cây cuốc nhỏ, kèm theo một cây mác sáng hoắc !... . Đến nơi, ông chỉ cho A Tơn đào mấy bụi nghệ rừng lấy củ. Xong rồi tiếp theo hai người đi tìm một loại cây rừng tên cà- dước cạo vỏ hứng mủ.

Hai người về đến lán trại ai ai cũng tò mò ùa ra xem hai người mang những gì về. Ông xua tay nói mọi người cùng lo cơm nước đi, xong xuôi tất cả tập trung cùng làm cho xong hết các công việc theo kế hoạch ngay trong chiều hôm nay.

     Củ nghệ rừng được giã nhuyễn ra, gạn lấy nước, đó là một thứ nước màu vàng (nghệ) đậm đà. Xong xuôi nước màu vàng này được hòa vào nhựa cây vừa mới đem về . Cuối cùng họ tạo ra được một thứ “sơn” màu vàng tuyệt đẹp! Mọi người bắt đầu chớm hiểu cách biến trâu hóa thành cọp của ông trưởng bản rồi.

Trưởng bản nói A Tơn lấy cỏ lau khô bó lại làm cọ và trỗ tài khéo tay bẩm sinh của mình vẽ lên mình một con trâu để tạo ra một bộ... lông cọp! Về những vằn đen của màu lông cọp khỏi cần phải vẽ vì màu đen của da trâu đã giúp tạo ra rồi. 

     Bây giờ đến lúc chọn một con trâu để cho nó trở thành… cọp. Tiêu chuẩn là phải mạnh khỏe, lanh lợi, nặng ước trên 300 kg, tức là phải to con hơn con cọp thứ thiệt. Mọi người chọn tới chọn lui cuối cùng chọn con trâu tên Níu Tạp (tên do người dân tộc đặt, không biết nghĩa là gì!?), con trâu này lại là trâu của gia đình ở xóm gần nhà cậu trai “họa sĩ” A Tơn ! Anh ta còn biết tên con trâu này nữa mà, bây giờ được dịp trỗ tài vẽ vời với chính con trâu “quen” nên mọi việc đều hoàn thành mỹ mãn.

Chưa hết, cậu A Tơn chẳng những khéo tay mà còn giàu sáng kiến nữa, cậu chặt dây huyết rồng lấy ra thứ nhựa màu đỏ vẽ thêm trên lưng con trâu lá cờ, giờ trông nó thật oai phong lẫm liệt ! Khi xong xuôi mọi người đều trầm trồ thích thú trước con... “cọp” vừa hiện ra. Thậm chí có mấy con trâu lấm lét nhìn con “cọp” vừa xuất hiện rồi vội vã tìm cách... tránh xa !!

     Trưởng bản ra lệnh đem cột con “cọp” Níu Tạp vào một gốc cây sát bìa rừng, chỉ được đốt một đống lửa nhỏ xa xa (có công dụng như một ngọn đuốc) để soi sáng. Ông còn căn dặn đêm nay là một đêm cực kỳ quan trọng, chuẩn bị đầy đủ giáo mác, cồng chiêng, đuốc và các đống củi lớn sẵn sàng nhưng không được đốt lên khi chưa có lệnh của ông (chỉ được đốt hai ngọn đuốc ở hai đầu để phần nào giúp soi sáng màn đêm mà thôi) . Ông chép miêng, mình bẫy nó thì phải tạo điều kiện cho nó xông ra.

     Mặt trời khuất sau dãy núi,đêm nay là một đêm căng thẳng, một đêm không ngủ... . Tiếng vọng của rừng đêm đập vào tai của mọi người rõ hơn bao giờ hết. Trưởng bản là người lo lắng nhất, nhưng ông không để cảm xúc của mình lộ ra ngoài. Lúc sao đêm đã bắt đầu mờ, ông chợt “nghe” trong gió lạnh của rừng đêm đưa đến một mùi... khen khét !!! Ông nhanh chóng hướng mắt về phía rừng sâu. Hai đóm sáng cũng vừa xuất hiện, bất động độ mười phút, sau đó di chuyển theo hàng ngang qua lại một đoạn chừng 20m rồi lại... mất hút trong màn đêm hãy còn dày đặc.

     Sáng ra trong buổi ăn lót dạ bằng khoai nướng, ông trưởng bản nói về thành quả của công việc mà mọi người đã tạm thời đạt được sau khi mất khá nhiều thời gian công sức và vượt qua những hiểm nguy rình rập. Đêm qua con cọp thiệt đã có ra quan sát nơi săn mồi, đương nhiên nó cũng đã có quan sát con cọp... giả ! Sau đó nó đã rút lui trở vô rừng sâu.

Có thể có hai lý do : thứ nhất là khu vực này trước đây chưa bao giờ có những đống lửa soi sáng màn đêm như thế này, nhất là đêm đầu tiên, đêm qua tuy có giảm nhưng vẫn được duy trì vừa phải ánh sáng của lửa. Thứ hai, con cọp thiệt đã nhìn thấy một “đối thủ” to lớn hơn nó đang nằm ngoài bìa rừng. Nên phải chăng nó đã kiên dè mà chấp nhận... rút lui?! Rồi ông ra ý kiến chúng ta nên cố gắng tiếp tục thêm hai ngày nữa xem sao, vì lương thực mang theo ông nhớ vẫn còn đủ dùng đến mấy ngày nữa... . Nhất là phải cung cấp cỏ tươi thêm cho con Níu Tạp và kiểm tra dây cột của nó cẩn thận, vì sợi dây đã được ông cho cắt đứt già hơn nửa, đề phòng khi có... “biến” con trâu có thể vùng vẫy chống trả và thoát thân.

Hai ngày tiếp theo trôi qua, không có việc gì xảy ra, hai đốm sáng xuất hiện ven rừng đêm cũng biến mất ! Chỉ có con trâu giả cọp Níu Tạp là bình thản và... sung sướng nhất, nó không hề biết cái trọng trách lớn lao và vô cùng nguy hiểm ảnh hưởng đến mạng sống của nó vừa mới trôi qua có mấy ngày. Nó chỉ sung sướng vi được chăm sóc rất đặc biệt, tối được cột dưới gốc cây có cỏ tươi ngon cắt sẵn kèm riêng một đống lửa nhỏ tuy rằng được nhóm... xa xa.

Sau khi được cậu A Tơn vẽ cái gì trên mình thì ngày đầu tiên nó không được tắm (!?) Nhưng qua ngày sau nó được có người dắt nó đi tắm nhưng không cho nó dầm mình dưới nước như trước kia nữa.  Có điều khác lạ xảy ra với các con trâu còn lại trong bầy, khi bọn đó đang ăn nơi một bãi cỏ non, nếu A Tơn đến gần tức khắc bọn đó dạt ra nhường chỗ ngay tức thì !

Khi ra suối uống nước, nhìn hình ảnh mình phản chiếu dưới mặt nước nó thấy mình khác hẳn trước kia, trong bộ nhớ của khối óc do tổ tiên di truyền lại, nó biết hiện giờ nó có bộ dạng của một kẻ thù chuyên tàn sát và ăn thịt giống nòi của nó. Nó đâu biết rằng trong tiềm thức di truyền của các con trâu còn lại trong đàn kia cũng được nhắc nhở như thế, và chính vì vậy nên bọn đó mới e sợ nó mà tránh xa... .

(còn tiếp).

 
HUỲNH VĂN HUÊ ( 9- 2022 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76194)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76786)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73833)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73935)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72677)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72019)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75546)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74217)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80502)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74097)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75840)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69096)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73740)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69342)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66518)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73071)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65427)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76746)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!