Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Ngọc Anh - MỢ TÔI

13 Tháng Ba 202110:56 CH(Xem: 7950)
Bùi Ngọc Anh - MỢ TÔI


Mợ Tôi

Mợ Tôi

 

Mợ tôi là người làng Hạc Bổng.  Không biết đó là nơi nào ngoài Bắc, nhưng cái tên nghe rất hay.  Mợ thường kể lúc trẻ ra đồng làm ruộng, đi chân đất trong bùn nên gót chân luôn bị nứt nẻ.  Mỗi khi nhìn cánh đồng lúa bát ngát, tôi lại nghĩ đến Mợ tôi.

 

Mợ còn kể có lúc phải chạy lên trên bản để tránh loạn lạc.  Đêm đêm ra rừng ngủ để không bị bắt.  Rồi Mợ kể chuyện ăn nhót và đời sống ở Tây Bắc.  Mỗi lần xem những cảnh này trên YouTube tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Vào Nam, Mợ buôn tảo bán tần để giúp gia đình và lo cho các con lớn đi học đại học.  Mợ bắt đầu bán từng thùng cam một cho đến khi có được một gian hàng cố định.  Mợ tính nhẩm rất hay, dùng đốt ngón tay để tính tiền và dùng trí nhớ để ghi lại hết tất cả.  Mợ hiền lành, chân thật, nên có bạn tốt và nhiều người chung quanh giúp đỡ.  Mỗi lần nhìn thấy những người buôn bán chân thật, tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Qua Mỹ, Mợ đi học Anh Văn và lo cho gia đình 13 người.  Mỗi ngày, Mợ nấu cơm, làm đồ ăn trưa đến khuya mới xong.  Một hôm, Mợ được việc làm trong hãng bánh cookies.  Mỗi ngày về, mình có thể đoán được hôm nay hãng làm bánh gì.  Lúc thì mùi dừa, lúc thì chocolate, không thì vanilla hay peanut butter.  Mỗi lần ăn bánh cookies tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Có người trong nhà thờ đi làm cùng đường nên cho Mợ đi theo mỗi ngày.  Có hôm, Mợ đi làm quên đeo cả răng giả, bạn trêu Mợ: “Huệ, no teeth today!”  Vậy mà họ còn rủ Mợ đánh cá Football.  Mợ kể Mợ lựa cái ô nào cũng trúng, bạn khen: “Huệ, number one!”  Mợ thích lắm!  Mợ làm được vài năm thì hãng đóng cửa.  Giờ, hễ thấy một người lớn tuổi đi làm hãng, tôi lại nhớ đến Mợ tôi.

 

Về Cali, Mợ nấu đủ các món ăn cho chúng tôi.  Cậu tôi là trưởng tộc nên tuần nào cũng có giỗ.  Giỗ làm vào Thứ Bẩy hay Chủ Nhật, nhưng Thứ Sáu Mợ cũng nấu cho chúng tôi ăn.  Mợ làm bánh xèo ngon lắm.  Ngon nhất là nước nắm Mợ pha.  Chẳng có công thức gì hết, chỉ tùy vào khẩu vị của Mợ thôi.  Lần nào, Mợ cũng kiên nhẫn làm cho mọi người ăn xong hết, rồi Mợ mới ăn.  Mợ thích ăn rau và Mợ ăn rất là ngon.  Tôi mê nhìn Mợ tôi ăn rau từ thuở nhỏ.  Và tôi cũng tập ăn rau như Mợ tôi.

 

Không may, Mợ bị bịnh lẫn.  Mợ vẫn biết chúng tôi, vẫn nói chuyện, và làm việc bình thường.  Chỉ có chiều chiều Mợ đi tìm tiền.  Mợ được cầm hai ngàn đồng và lúc nào Mợ cũng lo mất.  Mợ dở ra đếm tới đếm lui cho đến khi mệt hết hơi.  Rồi Mợ than là không đủ, ai lấy mất của Mợ.  Có lúc Mợ mang dấu đi đâu và hoảng hốt vì không tìm được.  Có hôm Mợ bỏ vô bịch chips, tìm mãi mới ra.  Những lúc này, có muốn bực cũng không nỡ vì trông Mợ rất đáng thương.  Mỗi lần thấy một người già, tôi lại nghĩ đến Mợ tôi.

 

Mợ hiền lành chịu đựng trong mọi hoàn cảnh.  Sau khi Cậu mất, Mợ phải luân chuyển qua năm căn nhà để ở với con cái.  Có lúc Mợ ở năm ngày trong tuần rồi qua ở nhà khác hai ngày cuối tuần.  Có lúc Mợ ở hai tuần liên tiếp, hay một tháng, hoặc vài tháng.  Mỗi lần Mợ đến, phải mất vài hôm hay một tuần Mợ mới quen nhịp sống và chỗ ở nhà đó.  Lúc Mợ vừa quen và bắt đầu thoải mái thì Mợ lại phải ra đi.  Mỗi lần nghĩ đến Mợ và cái bịch quần áo, tôi rất thương Mợ tôi.

 

Vậy mà Mợ đi vòng vòng ở với con cái được bẩy năm trời.  Đến nhà nào Mợ cũng rất vui vẻ và biết điều.  Mợ sạch sẽ, khỏe mạnh, ăn được, nhưng ngủ ít.  Tối tối, lúc nằm trên giường, Mợ hay hỏi thăm từng người con.  Mợ nhắc đến những món nữ trang, những lạng vàng, và tiền bạc của Mợ.  Rồi Mợ tự hỏi: “Bây giờ nó ở đâu?”  Thỉnh thoảng, Mợ nhắc đến bác Lục, anh của Mợ, rồi Mợ đọc thơ bác thích: “Vầng trăng ai xẻ làm đôi, nửa in gối chiếc, nửa soi dặm trường!”

 

Tuy chưa lần nào Mợ nhắc đến Cậu, nhưng lúc sinh thời Cậu hay đọc Kiều và ngâm Kiều.  Tôi đoán, Mợ nhắc đến Cậu qua những câu thơ này.  Ngày xưa, Cậu Mợ rất khắn khít, làm gì cũng có nhau, từ đi chùa cho đến đi chợ, đi thăm con cái, thăm họ hàng, thăm bạn bè, nấu ăn, làm vườn, gì gì cũng làm với nhau.  Rồi tự dưng Cậu mất đi, Mợ không còn ở căn nhà có Cậu nữa, và rồi Mợ cũng không nhắc đến Cậu.  Nhưng cuối cùng Cậu Mợ lại có nhau, cùng nằm bên nhau, cùng hàn huyên với nhau, và cùng nhau phù hộ cho con cháu.

 

Mợ ra đi rạng sáng ngày 13 tháng 3 năm 2020, 4 ngày sau lệnh đóng cửa, cách ly các nhà dưỡng lão. 

 

Bùi Ngọc Anh - NQ K15

(Kỷ niệm ngày Mợ mất)

16 Tháng Bảy 2012(Xem: 158027)
Bài Văn Tế sau đây do cố Kiến Trúc Sư Đỗ Hữu Nam (vừa mệnh chung ngày 13 tháng 7 năm 2012, tại Biên Hòa) viết và đọc nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống của nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh, để thành kính dâng lên các vị Thầy đã khuất.
14 Tháng Bảy 2012(Xem: 136259)
Thời gian làm phôi pha nhiều thứ, lãng quên nhiều điều nhưng mãi mãi trong ký ức nhớ của em vẫn ngập tràn hình bóng cô giáo ngày xưa lớp một.
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 181678)
Một lần nữa xin cám ơn Buổi Họp Mặt Truyền Thống Ái Hữu Ngô Quyền Biên Hòa đã cho tôi cơ hội hiếm có trong đời, được gặp lại Thầy Cô, Bạn Bè...Thật như một giấc mơ...
13 Tháng Bảy 2012(Xem: 142596)
....em sẽ tiếp nhận được ánh sáng từ bi rực rỡ từ Nguồn Sáng Vô Lượng của Đức Phật A Di Đà để thăng hoa và an trú thiên thu nơi miền đất Tịnh Lành.
12 Tháng Bảy 2012(Xem: 159429)
Gần 200 chs NQ (trong số 230 khách mời) đã về miền Bắc CA dự họp mặt truyền thống lần 11 ở San Jose, California.
30 Tháng Sáu 2012(Xem: 219171)
Liệu lịch sử có sang trang, câu trả lời sẽ có sau đêm Kiev huyền diệu vào chủ nhật tới...
28 Tháng Sáu 2012(Xem: 159970)
Đến các bạn 1A2 năm xưa (1968): Đỗ Cao Thông (Pháp) , Nguyễn Thị Sang (Thụy Sĩ) , Nguyễn Thị Kim Hoàng (Đức) , Trần Thị Kim Ngân (Canada) , Trương Thị Liên (Úc) , Nguyễn Kim Phố (Đức)
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 165001)
Bà cầm "Cẩm Nang Kontum" ngần ngừ một chốc rồi đưa vào lò, nhưng kịp rút lại. Bà do dự... hồi lâu rồi cất vào hồ sơ cá nhân của mình để mang qua Mỹ. Vẫn còn vương tơ! Hành trang của mẹ tôi đó, nhẹ như tơ trời nhưng cũng nặng ngàn cân.
21 Tháng Sáu 2012(Xem: 232517)
Gia Phả Hướng Đạo Sinh Biên Hòa - mà cụ thể là cựu HĐS của hai đơn vị “anh em ruột thịt ” Trấn Biên và Bửu Long - đã có hơn hai trăm anh chị em “Tung cánh chim tìm về tổ ấm…” rồi.
20 Tháng Sáu 2012(Xem: 156024)
(Xin gởi đến những Người Cha Tinh Thần đã khuất cũng như còn hiện hữu trên cõi tạm này tấm lòng yêu thương và nhớ ơn của chúng con)
14 Tháng Sáu 2012(Xem: 143649)
Ba ơi! Mùa lễ Father’s Day lại về. Nhìn hình ba trên bàn thờ. Con lại nhớ những giọt nước mắt ngày xưa. Làm cha mẹ không ai không một lần rơi nước mắt vì con cái.
08 Tháng Sáu 2012(Xem: 171143)
Ngày Lễ Cha không những là ngày để vinh danh cha của bạn mà còn vinh danh tất cả những người mang chức cha,
08 Tháng Sáu 2012(Xem: 131562)
Đó là sự hi sinh vô bờ bến của cha mẹ dành cho tôi. Tôi cũng là niềm hy vọng của gia đình, các chị đã nghỉ học sớm, giúp đỡ cha mẹ để các em được ăn học.
26 Tháng Năm 2012(Xem: 151254)
Riêng tôi, đá banh đã là phần hồn, đã ăn sâu trong lòng và đã cho tôi vô khối kỷ niệm, vô khối buồn vui lẫn lộn và có lẽ tôi sẽ đá bóng mãi cho đến cuối cuộc đời, cho đến khi “mỏi gối, chồn chân”!
25 Tháng Năm 2012(Xem: 135083)
Tôi mơ đến một ngày không xa lắm chắc chắn sẽ có một buổi họp mặt đông đủ các bạn Tứ 1,2,3. Các bạn ủng hộ ý kiến nầy của tôi nhé!
21 Tháng Năm 2012(Xem: 168846)
Video này được thực hiện dưới dạng Playlist, gồm 10 bài hát: Anh cần em Anh trao em Khúc xuân cho em Một ngày bình yên...
19 Tháng Năm 2012(Xem: 160469)
Bài viết sau đây của tôi là để chỉnh sửa và bổ túc thêm thêm vào một bài viết trước đây về Phạm Duy. Đó là bài Phạm Duy còn đó hay đã chết?
18 Tháng Năm 2012(Xem: 135217)
khi viết về mẹ, ngòi bút tôi như con sông cứ trôi hoài, trôi mãi, không nhớ đường về. Tôi đang muốn nói về -Niềm vui của một bà mẹ.
18 Tháng Năm 2012(Xem: 133674)
Hãy hạnh phúc với những gì mình đã có. Hãy hướng mắt về phía trước vẫn VƯỜN YÊU THƯƠNG ngày ấy và chân trời mới đang mở rộng đó em.