Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - KHÓC BẠN

26 Tháng Tư 20207:18 CH(Xem: 13266)
Nguyễn Thị Thêm - KHÓC BẠN
Khóc bạn NTT

                                                                          

Hôm qua trong bữa cơm chiều (thật lâu nhà tôi mới có một bữa cơm chiều đoàn tụ, vì con gái và con rể hôm nay mới được nghỉ trùng một ngày), con gái tôi làm món thịt bò Beefsteak rất ngon. Tôi chỉ lấy một phần rất ít rồi lơ đãng ngồi ăn.

- Má không được khỏe sao? Con gái tôi hỏi

- Không má vẫn thường. Đừng lo.

- Thế sao trông má không vui.

- Bạn má vừa mới mất. Hôm nay, chiều nay

- Tại sao mất? Có phải tại dịch Corona không?

- Má không biết. Má mới thấy chú Tâm gửi email báo tin. Các con ăn, má lên phòng nghỉ.

Tôi lấy ly nước ấm và lên phòng riêng.

Hôm nay Lữ Công Tâm Email cho nhóm bạn và báo tin Lê văn Tới đã qua đời lúc 2:18 phút tại San Jose. Tôi đọc mail xong ngồi ngẩn ngơ một chút rồi bấm liền mấy câu thơ:

 
TỚI ra đi giữa mùa đại dịch
Nghe tin xong mình bỗng rụng rời.
Nhánh phượng buồn khóa 6 vừa rơi
Chiều Cali mây buồn giăng lối.
 
Nhớ năm ngoái Ngô Quyền có TỚI
Đón bạn bè ngay cửa ra vào
Siết chặt tay, tâm sự đôi câu.
Rồi vội vã về Ban Tổ Chức.
 
TỚI gầy đi, hiền thê vừa mất.
Sự tiếc thương bỏ ngủ quên ăn.
Nhóm bạn bè ai cũng băn khoăn
Lo cho TỚI bệnh đau, yếu đuối.
 
Hôm nay tin bạn LÊ VĂN TỚI
Đã bỏ trường, bỏ những cuộc vui
Dịch Corona không thể tới lui
Làm sao đến tiễn đưa lần cuối.
 
Mình ngồi đây, bàn tay bối rối.
Những phím đen nhảy múa ngậm ngùi
Bạn của mình đã bỏ đi rồi.
Lượt ai đến, mình hay ai đó.
 
Trước sinh tử con người quá nhỏ
Một sát na ngừng thở ra đi
Gia sản, công danh chẳng có nghĩa gì
Chỉ để lại tình người thương nhớ
 
Vĩnh biệt  bạn già LÊ VĂN TỚI.
Lỡ hẹn ngày sẽ đến San Jose
Cùng quây quần tán dóc uống cà phê
Kể chuyện tụi mình thời đi học.
 
Đã tạm gác một thời ngang dọc
Phải quên đi vinh nhục đời người.
Trả trần gian những lúc khóc cười 
Cỡi chiếc áo tứ thân rách nát.
 
Bạn hiền ơi! phiêu bồng cánh hạc
Hết đớn đau xâu xé tấm thân
Bỏ nhục thân rời bỏ dương trần
Cùng hiền phụ đoàn viên cõi khác
 
Phật Từ Bi soi đường dẫn lối
Rước hương linh Phật Tử Nhật Minh
Đã ra đi theo luật Tử Sinh
Về Cực Lạc quy y Phật Bảo.
 
Nguyễn thị Thêm
 
THÀNH KÍNH PHÂN ƯU.
Gia đình bạn già Lê Văn Tới.
 

 

Thơ không hay nhưng đó là cảm xúc thật lòng của một người bạn.

Không hiểu sao cái chết của Tới lại làm tôi xúc động nhiều đến như vậy. Kể từ lúc chia tay Tới ở ngày hội  ngộ Ngô Quyền tại San Jose, tôi chưa từng liên lạc với Tới. Tánh tôi vẫn thế, ít gọi phone ai tán gẫu chuyện trò. Cần lắm mới gọi rồi nói dăm câu cần thiết rồi thôi. Người tôi liên lạc thường nhất chỉ là Ngọc Dung, Lữ Công Tâm và Diệu Hương.

Với Lê văn Tới tôi thật lòng xin lỗi, vì biết bạn ấy đau yếu mà tôi cũng không liên lạc hỏi thăm. Đó là điều làm tôi ân hận không yên khi nghe tin Tới mất.

Lần họp mặt NQ năm ngoái lý do nhiều nhất tôi muốn đi là gặp Tới để chia buồn về sự ra đi của chị Xinh vợ bạn ấy. Nghe các bạn báo tin vào ngày Tết năm ngoái cả hai vợ chồng Tới đều phải nhập viện. Vợ lầu 3 chồng lầu 4. Sau đó không lâu vợ Tới đã qua đời. Bạn bè ở Nam Cali có tổ chức đến chia buồn. Tôi không có mặt vì không thu xếp được việc gia đình. Riêng Tới một phần do bệnh vừa thuyên giảm, một phần buồn vì tang vợ, sức khỏe sụt giảm rất nhiều.

Trên xe bus Nam Bắc Cali, tôi, Chu Mai, Tâm Lữ và Võ Hải Vương ì xèo bàn tán về Tới. Chu Mai lần đầu tiên đi dự họp mặt NQ cũng là để gặp và chia buồn với Tới. Theo Chu Mai, Tới và Mai đã quen thân ngót 65 năm từ thời bé xíu. Chúng tôi là những người bạn già khóa 6 muốn tìm đến thăm nhau vì con đường còn lại ngày mai biết ai còn ai mất. Trên xe lại nhận phone Đỗ Cao Thông đang nằm bệnh viện không thể về dự. Đứa nào cũng lo, cũng buồn rồi nói tếu cho Thông vui.

Ngày đó Tới đón chúng tôi ngay cửa ra vào. Ân cần, niềm nở. Tới thật ốm, xanh xao nhưng vẫn giữ nụ cười thật hiền và thân thiện. Một người nhiệt tình, tích cực tham gia trong những lần họp mặt Ngô Quyền tại San Jose. Tới được tất cả bạn bè quý mến. Hôm ấy khóa 6 chúng tôi về khá đông. Ngoài những người ở San Jose như Xương, Phẩm, Tới... còn có Đặng văn Toản từ Utah qua. Một ngày họp mặt thật vui và nhiều kỷ niệm. Đây là hình do Chu Mai chụp.

image001

Khi tan tiệc, Tới từ giã chúng tôi ngay cửa ra vào, bắt tay ân cần lưu luyến.

Tôi không ngờ đó là lần cuối cùng tôi gặp Tới.


Ngày họp mặt Ngô Quyền tại San Jose tới nay chỉ vỏn vẹn 9 tháng mà Tới đã ra đi. Chị Xinh mất tháng 3/2019. Bây giờ tháng 4/2020 Tới đã đi theo chị ấy.

Tôi là một phụ nữ, một vợ lính có chồng đau yếu, bệnh tật, những tổ chức tiệc tùng họp mặt tôi đều không thể tham dự. Nhất là những lần tổ chức đi xa tôi lại càng không có mặt. Cho nên đối tới Tới tôi không thân cận, gần gũi như các bạn nam cùng khóa.  Ngày cả nhóm Nam Cali đến chia buồn với Tới khi chị Xinh ra đi tôi cũng không đi được. Thật buồn.

Đành thôi, biết nói gì bây giờ. Cái gì đến rồi cũng phải đến . Điều mình lo sợ đã thành hiện thực. Tới nhập viện chỉ vài ngày đã phải chấp nhận thua cuộc. Vòng tròn sinh tử rồi ai cũng sẽ đến. Cái gì cũng có thể từ chối hay tránh được, nhưng cái chết thì ai cũng phải một lần. Tụi mình đều bước qua 70, rồi cũng sẽ gặp nhau ở điểm cuối cùng bên kia thế giới.

Rồi ta sẽ gặp nhau.
Chỉ là trước và sau
Vòng tròn của sinh diệt
Ta bình đẳng như nhau

 

Tới đã y hẹn đến với người hiền phụ. Ở một nơi thiêng liêng nhất, chúc hai ông bà bên nhau không bao giờ lìa xa nữa.

Vĩnh Biệt Lê Văn Tới

Nguyện Đức Phật A Di Đà tiếp dẫn hương linh Phật Tử Lê Văn Tới, Pháp danh Nhật Minh tạ thế vào 20/4/2020 nhằm ngày 28/3 năm Canh Tý tại San Jose về cõi niết bàn.

Thành thật chia buồn cùng các cháu Larry, Kathy, Jimmy và gia đình

THÀNH KÍNH PHÂN ƯU

Nguyễn Thị Thêm.



Phân Ưu Lê Văn Tới 2


29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76185)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76774)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73826)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73924)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72651)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72000)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75523)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74202)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80491)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74062)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75830)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69089)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73722)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69332)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66502)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73062)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65422)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76738)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!