Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi TuyếtMai - MƯA TUÔN GIỌT VẮN GIỌT DÀI

17 Tháng Ba 20182:09 SA(Xem: 19543)
Bùi TuyếtMai - MƯA TUÔN GIỌT VẮN GIỌT DÀI


          Related image
 
        Mưa tuôn giọt vắn giọt dài
 
Tôi ngước mắt theo mưa, khoảng trời mênh mông xám lạnh, tôi thấy gì đâu ngoài màu bàng bạc giăng giăng lơ lững chơi vơi... không biết bắt đầu từ đâu, mà mưa tuôn giọt vắn giọt dài!
 
Mùa xuân chỉ vừa mới nhón chân bước đi, còn thả vương lại chút muộn màng trên nụ hoa mai vừa hé nở sáng nay. Tự dưng tôi nghe lòng bồi hồi, mưa vẫn đang rơi đằm thắm bên ngoài, và bông hoa nở muộn kia vẫn óng sắc vàng tơ vuốt mượt mà trên từng cánh hoa bung nở, như muốn thách thức, như muốn một mình kéo lại cả mùa xuân...
 
Mưa nơi này chẳng có mùa, nên hay làm tôi giật mình khi một sáng thức giấc, thấy bờ tường nhà thẩm ướt sậm màu, lá ướt mưa trở xanh mượt mà, những giọt nước còn đọng lại nên lá xanh lúng liếng trĩu cành, nghe dậy nồng mùi đất lên ngai ngái khi đón cơn mưa lâm thâm lất phất bất ngờ. 
 
Mưa hay xô người ta vào nỗi nhớ mông lung, mưa nhỏ ngoài kia thôi, vậy mà có khi làm thành cơn bão nhớ ở trong lòng... 
 
Ngày xưa! Người ta hay bắt đầu nhớ về bằng hai tiếng ngày ấy, ngày xưa, tôi cũng vậy, thốt lên thôi đã nghe dìu dặt cả lòng.
 
Tôi nhớ vạt áo lụa là bay trong gió xuân dẫn đến cổng trường, nhớ cả cánh gió buổi trưa ngày hè thổi mát rượi bờ lưng thon, nhớ quýnh quáng ánh mắt nâu trầm sao quá thiết tha bước theo chiều tan học, ai đã nói gì đâu, mà sao tôi lại nghe thủ thỉ êm êm lời thì thầm chứa trong đôi mắt ấy? 
 
Tôi nhớ mùi tình thơ ủ hương trong sợi tóc thơm gió thổi bay nghiêng vắt ngang bờ má. Nhớ vị mặn của giọt nước mắt tinh khôi lần đầu rơi xuống nép lại khóe môi của tuổi xuân thì, tôi nhớ tiếng hát vu vơ của mình khi lòng nhớ ai bất chợt.
 
Biết bao nhiêu ngày xưa chất nặng cả lòng. Tôi mơ một ngày nào đó thời gian quay trở về ngày cũ, để tôi nhặt lại cho đầy ngày thơ tình thơ thuở ấy, tôi sẽ vỗ về tôi sẽ nâng niu ngày xưa bằng trái tim tinh khiết nõn nà...
 
Thời gian, giống như những giọt mưa trời kia, không biết từ đâu? Thời gian còn làm tôi buồn hơn cả những giọt mưa trời, tôi muốn níu giữ, mà níu giữ vào đâu khi thời gian kia không đọng dấu vết, chẳng vương hình hài?
 
Tôi giơ bàn tay ra hứng lấy những giọt mưa nhẹ rơi như muốn ru cùng tôi nỗi nhớ, khép bàn tay lại muốn giữ lấy mưa, chẳng có giọt mưa nào nằm yên trong bàn tay tôi cả, mưa tan mất tức thì, lòng ngậm ngùi, mưa đã lẫn mất rồi vào dấu ngõ thời gian.

Không dấu vết, không hình dáng, nhưng tôi cảm nhận rõ thời gian đang trôi cần mẫn miệt mài, mang xa mất tất cả ngày ấy của tôi... 
Mưa vẫn rơi, nắng sẽ tắt, mùa rồi sẽ qua, có gì và còn gì... sao thời gian kia chẳng biết đợi chờ!
 
Mùa xuân chỉ vừa mới nhón bước chân đi thôi mà, mùa hạ còn mãi tít xa kia ngóng vương mộng ảo, vậy mà tôi đã nghe ra lòng mình lạnh đẫm mùa đông phía trước.
 
Tiếng mưa kia vẫn đằm thắm rơi mềm, có tiếng chim hót lên, nghe buồn hiu đọng lại trong lòng...
 
 BTMai
Bùi TuyếtMai
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76188)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76774)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73826)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73925)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72651)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72002)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75523)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74203)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80491)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74063)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75832)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69090)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73723)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69333)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66504)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73063)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65422)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76738)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!