Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh - MỪNG LỄ TẠ ƠN

16 Tháng Mười Một 201711:37 CH(Xem: 20010)
Kiều Oanh - MỪNG LỄ TẠ ƠN
mung ta on
Mừng Lễ Tạ Ơn


Hằng năm cứ vào ngày Thứ Năm, trong tuần lễ thứ 4 của tháng 11 thì dân chúng Hoa Kỳ lại tưng bừng đón mừng ngày “Lễ Tạ Ơn” (Thanksgiving). Năm nay là ngày Thứ Năm, 23 Tháng 11.

Lịch Sử “Lễ Tạ Ơn”


Vào khoảng thế kỷ 16-17, một số người theo Công giáoThanh giáo tại Anh bị Hoàng Đế lúc đó bắt cải Đạo để theo tôn giáo của nhà Vua, trong cuộc Cải cách Tin Lành. Những người này không chấp nhận và bị giam vào tù. Sau khi giam một thời gian vị hoàng đế truyền hỏi lần nữa, họ vẫn quyết không cải Đạo. Hoàng đế không giam họ vào tù nữa mà buộc họ nếu không theo điều kiện của nhà vua thì phải rời khỏi nước Anh.

Những người này bỏ nước Anh đến Hòa Lan sinh sống, nhưng vì không thể hoà nhập cuộc sống ở nơi này, họ lo sợ con cháu của mình sẽ bị mất gốc, một nhóm người rời khỏi Hòa Lan để đến Tân Thế giới (Châu Mỹ) sinh sống, số người này được gọi là “Người Hành Hương” (Pilgrims). Họ di tản trên một con thuyền tên là Mayflower, họ đặt chân đến Thuộc địa Plymouth thuộc vùng Tân Anh (New England) đang mùa Đông. Đói và lạnh, một nửa trong số họ không qua nổi mùa đông khắc nghiệt đã bỏ mình. Đến mùa xuân thì họ may mắn gặp được những thổ dân da đỏ tốt bụng cho họ ít lương thực. Người da đỏ dạy họ cách sinh tồn ở vùng đất này như trồng hoa màu, săn bắn,... Khi người Pilgrims đã có thể tự lo cho bản thân, họ tổ chức một buổi tiệc để tạ ơn Chúa Trời vì đã cho họ có thể sống đến ngày hôm nay, họ mời những người da đỏ và cùng nhau ăn uống vui vẻ. Từ đó về sau, hằng năm con cháu của người Pilgrims luôn tổ chức “Lễ Tạ Ơn” để cảm ơn Thiên Chúa đã ban những điều tốt đẹp đến với cuộc sống cuả họ. (Trích trong Bách Khoa Toàn Thư)


Do đó “Lễ Tạ Ơn” nguyên thủy là do những người Hành Hương (Pilgrims) tín đồ Tin Lành, mỗi năm họ đặc biệt dành riêng ra một ngày để tạ ơn Chúa, rồi theo thời gian đã được cả nước Mỹ công nhận và trở thành một ngày Quốc Lễ quan trọng tại Hoa Kỳ.

Lễ Tạ Ơn cũng là dịp cho mọi người trong gia đình xum họp. Những người đi làm xa được nghỉ về thăm gia đình, rồi cùng nhau quây quần bên mâm cơm thịnh soạn… Và món ăn chính là gà Tây đút lò và thêm các món phụ có: bắp, khoai tây tán (mash potato), các loại bánh pie, rau, thịt heo muối, bày chung quanh con gà tây quay vàng óng tượng trưng cho món gà tây rừng đã có mặt trong buổi “Lễ Tạ Ơn” đầu tiên tại nước Mỹ ngày xưa. Đôi khi, một vài gia đình vì không thích ăn gà Tây nên thay bằng ngỗng hay vịt quay...

Sau bữa ăn, cả gia đình ra phòng khách chuyện trò, người xem TV, kẻ đánh đàn, trẻ con đùa vui, người lớn nhâm nhi ly cà phê, tách trà nóng, cùng nhau hưởng trọn vẹn môt buổi tối êm đềm hạnh phúc với gia đình và người thân, có khi mời cả bạn bè đến chung vui… Đây là một ngày xum họp ấm cúng nhất trong năm, bên ánh lửa bập bùng của lò sưởi, khi ngoài trời tiết Đông đang bắt đầu chuyển đến.

Trong niềm vui của sự bình an và sung túc, Nhiều cơ quan thường làm qùa tặng cho nhân viên bằng những con gà tây béo tròn, gói trong giấy bạc đỏ, gắn lên đó 1 cái nơ, nhìn rất đẹp mắt.

Ngày trước, khi nền kinh tế phồn thịnh, ngoài gà tây, mỗi nhân viên còn được tặng thêm một cái check để ăn mừng Lễ nữa. Lễ Tạ Ơn cũng là dịp để giúp người nghèo khó. Nhiều nhà thờ thường tổ chức những bữa ăn nóng giúp những người vô gia cư trong thành phố. Các hội đoàn cũng đặt những hộp quyên tiền, những thùng quyên thức ăn, quần áo ấm để giúp đỡ những người nghèo. Những thứ quyên góp này có thể dành cho những người nghèo trong thành phố, có khi được gói lại cẩn thận gởi đến những quốc gia nghèo khó xa xôi.

Sau Lễ Tạ Ơn là “Black Friday” (Thứ Sáu Đen), ngày mà các cửa hàng bắt đầu bày bán các mặt hàng “On Sale” để thiên hạ đi mua sắm những món hàng cần thiết hoặc để dành làm qùa tặng vào dịp Noel. Các cửa tiệm mở cửa sớm hơn thường lệ từ 6:00 giờ sáng đến thật khuya, thế mà thiên hạ đã thi nhau đến sắp hàng dài đứng chờ từ sáng sớm, dưới cơn gió lạnh. Đây có thể nói là ngày mua sắm đông nhất trong năm. Nhân viên bán hàng thì tất bật, bận rộn cả ngày.

Hàng năm, vào ngày Thanksgiving cũng có buổi diễn hành Thanksgiving Day Parade được tổ chức tại thành phố Manhattan, New York. Người ta đặt những khán đài với nhiều tiết mục khác nhau, những qủa bong bóng to lớn bay lất phất trên cao, có xe hoa và các ban nhạc của những trường trung học trong tỉnh, vừa đi vừa trổi những nhạc điệu vui tươi, họ hớn hở mê say đón mừng cảnh an vui thịnh vượng trên nước Mỹ, mà quên cả tiết trời lạnh lẽo của mùa Đông sắp đến. Buổi diễn hành được kết thúc với một Ông già Noel đưa tay vẫy chào. Chúc mừng thiên hạ cùng sửa soạn đón mừng Giáng Sinh sắp đến.

Hơn 40 năm trên nước Mỹ, gia đình tôi cũng dần theo phong tục cổ truyền nơi đây. Vào ngày Thanksgiving các con cháu đều quy tụ đầy đủ, cũng có gà tây quay, khoai tán, bắp luộc, và các loại bánh trái làm từ trái cây: pumpkin, apple pies, vv. Tuy nhiên năm nào tôi cũng không quên làm thêm vài món ăn Việt Nam, chả giò, cơm chiên ăn kèm để tô điểm thêm màu sắc lạ cho buổi tiệc Thanksgiving gia đình.

Hôm nay, nhân ngày “Lễ Tạ Ơn”, Kiều Oanh xin gửi lời cảm tạ đến tất cả Thầy, Cô bạn bè qúy mến cùng mọi người thân thương đã cùng nhau chia sẻ những vui buồn trong năm qua. Kính chúc Thầy Cô và gia quyến vạn sự phước lành, phúc thọ an khang, thân chúc bạn bè qúy mến luôn được dồi dào sức khỏe, thâm tâm an lạc bên người thân trong mùa Lễ.

Con cũng xin gửi lời tưởng nhớ đến Cha Mẹ đã khuất, hai đấng sinh thành đã đem con vào đời, dạy dỗ, nuôi nấng con từ ngày lọt lòng đến khi khôn lớn, và bây giờ con lại tiếp tục con đường của cha mẹ truyền lại để dạy dỗ con cái nên người hữu dụng cho quê hương thứ hai này, nơi đã cưu mang và tạo cơ hội cho tất cả những người tỵ nạn xa quê hương có một cuộc sống an lành, thịnh vượng… Xin Tạ Ơn nước Mỹ.

Sáng nay, Cô giáo Yoga chúc mọi người “Happy Thanksgiving”, cô còn Cám Ơn mọi người đã chịu khó theo học lớp Yoga của cô trong suốt 1 năm qua, cô cám ơn từng người trong lớp rồi cô còn dặn là đừng quên tự cám ơn “myself” tức là tự cám ơn “chính mình”. Cám Trời Phật đã cho mình còn đủ sức khỏe đi tập hằng ngày để bồi dưỡng thân thể bằng những động tác dưỡng sinh, cám ơn chính mình đã chịu khó giữ cho đầu óc còn được minh mẫn để nhận thức được điều hay, lẽ phải… Cám ơn đôi chân đã chịu đựng cho mình từng bước đi, cám ơn đôi mắt còn nhìn rõ để nhận định được đủ mọi sắc màu và cảnh đẹp thiên nhiên và còn phải cám ơn nhiều và nhiều nữa… và nhất là sẽ cố gắng giữ gìn cho thâm tâm an lạc,

Chân thành cám ơn Cô Giáo đã nhắc nhở cho mọi người nhớ đến chính mình để tự cám ơn bản thân mình mà bấy lâu nay mình đã không để ý đến…

Sau đây, tôi cũng xin cám ơn một nửa thương yêu của tôi đã cùng tôi vượt qua những đoạn đường chông gai thử thách, chia ngọt, sẻ bùi, cùng chung sức nuôi dạy đàn con 5 đứa nơi xứ người. Khi đàn chim đã đầy đủ lông cánh bay ra khỏi vòng tay cha mẹ thì cũng là lúc tuổi già, sức yếu. Giờ thì chỉ còn hai người già nương tựa lẫn nhau. Cám ơn anh đã chung sức, đưa vai gánh vác, đùm bọc cả gia đình nơi xứ lạ quê người. Kính mong mọi người đều bình an, khỏe mạnh.

Thân Chúc tất cả mọi người một “Mùa Lễ Tạ Ơn” vui tươi, hạnh phúc và nhất là nên giữ gìn sức khỏe thật ấm áp cho qua hết mùa Đông lạnh.

 

Happy Thanksgiving…Thân mời qúy vị cùng thưởng thức video nhạc cuối tuần nhân mùa “Lễ Tạ Ơn”.

 

Kiều Oanh, Virginia

Thanksgiving 2017


*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
Happy Thanksgiving Day, November 23, 2017
Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
 
 
 
 
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84509)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91491)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97918)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 95622)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100370)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93996)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97341)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210437)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100960)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 96070)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92364)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75554)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84601)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76328)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93587)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
27 Tháng Năm 2009(Xem: 87033)
  Trong dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng ta quả thực rỏ ràng thấy được: Gốc cây trường trung học Ngô Quyền đã có nhiều cành ngọn và Nguồn trường xưa đã tỏa rộng khắp nơi.
16 Tháng Năm 2009(Xem: 58693)
“Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả ” Lương Thị Khá đ ang định cư ở Boston, Massachusetts.
15 Tháng Năm 2009(Xem: 77719)
Ở Việt Nam, mùa hè bắt đầu với những cành phượng đỏ nở rực cả góc trời, với tiếng ve kêu ra rả buồn xót xa, thì ở đây chỉ có hoa “jacaranda” và nắng ấm. Không biết từ bao giờ tôi đã yêu thích màu hoa “jacaranda”, thích ngang qua những con đường có trồng hoa rợp bóng, nhìn những cánh tím nhỏ li ti trải đầy trên đất, thêu từng mảng trên không, tôi cảm thấy dường như mình đang đi trong một giấc mơ.
14 Tháng Năm 2009(Xem: 75145)
Cha tôi cũng thường nói nhiều người trên đời này ưa làm anh hùng đến nỗi quên rằng mình có một bà mẹ. “Úi trời, làm anh hùng mà không có mẹ thì làm anh hùng mà chi!”
07 Tháng Năm 2009(Xem: 82267)
Kính mời Thầy Cô, mời anh chị, mời bạn cùng đọc thư của anh Trương Đức Hoàng để thấy tình nghĩa Thầy Trò (chắc đã trở thành “đồ cổ” ở Việt Nam hiện nay), và để tìm lại hinh ảnh “con dốc Ngô Quyền trần ai khoai củ” mà hầu hết chúng ta đã gò lưng đạp xe mỗi ngày để đến ngôi trường Trung học Ngô Quyền thân yêu, bây giờ chỉ còn trong trí tưởng…