Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Người Góp Nhặt - Vui Buồn Trang Báo Cũ.

02 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 64231)
Người Góp Nhặt - Vui Buồn Trang Báo Cũ.

blank

 

VUI BUỒN TRANG BÁO CŨ

 

Tặng ảnh, viết lưu bút ngày xanh, làm bích báo, ra đặc san... là những sinh hoạt đặc trưng, ngộ nghĩnh và dễ thương của tuổi học trò. Giờ đây, từ những vần thơ ngây ngô sau bức ảnh nhoẹt nhòe tình cờ tìm thấy trong đáy tủ, thí dụ “thương nhau mới tặng ảnh này, ghét nhau ai tặng ảnh này làm chi, dù cho ảnh có phai đi, xin đừng xé bỏ đau lòng bạn thân”, cho tới những trang báo đầy những tình cảm đầu đời, lan man mà say đắm, vơ vẩn mà nhiệt cuồng, hay những dòng tạp văn phảng phất không khí sân trường lớp học ngày xưa, vân vân, tất cả đều có một tác dụng diệu kỳ là làm lòng ta ấm lại, dù đó đây ngổn ngang bao vui buồn lẫn lộn - có trận cười sảng khoái và có cả giọt lệ ngậm ngùi.

Trong tinh thần đó, “Đọc Trang Báo Cũ”, chủ đề của mục này, hôm nay xin giới thiệu trích đoạn “Phác Họa Vương Quốc 12A1” - một bài viết được tìm thấy trên “Thềm Cuối”, đặc san của lớp 12A1 vào mùa hè năm 1973 - để chúng ta cùng cười vui với những trang báo của thời đi học. (Người Góp Nhặt)

*

PHÁC HỌA VƯƠNG QUỐC 12A1

Địa Thế:

Nằm cuối bao lơn trông ra Trần Thượng Xuyên, vương quốc 12A1 là một quốc gia cỡ bỏ túi. Khí hậu thuộc Châu Á gió mùa, quanh năm mát mẻ trong lành nhờ “gió mậu dịch” từ ga thổi đến. Núi non rừng rậm không đáng kể, tuy nhiên, nhờ địa thế thuận lợi, 12A1 đã trở thành một hậu cứ bảo đảm của thế giới tự do vốn chẳng ưa thông lệ chào cờ của nhân loại.

Kinh Tế:

Đặc biệt hoạt động mạnh vào giờ âm vì toàn là nữ công dân. Kỹ nghệ phóng thanh nhiều hứa hẹn. Nhập cảng: cóc, ổi, mía, đậu phọng, khoai mì, kẹo... Xuất cảng: giấy gói muối, vỏ đậu phọng, xác mía, hột me...

Nhân Văn:

Với dân số khiêm nhường, 57 đầu người, thuộc chủng tộc tóc kẹp, vương quốc 12A1 đã là nơi xuất thân của hầu hết vĩ nhân thế giới. Tuy nhiên, với “máu đa sát”, ưa tuyên chiến “bất tử” của họ, chúng ta nên nhân đạo tối đa mà giới thiệu những nhân vật lừng danh này theo thứ tự alphabet để tránh một cuộc nội chiến thảm khốc “tỉ muội tương tàn”.

- Ngọc Ánh: mỹ hiệu “Ông Tây”, giám đốc công ty sản xuất bưởi cho toàn xứ.

- Phạm Ba: tức “Mợ Ba nhà ga”, người đẹp dư công thức.

- Dương Ba: oai và hiền như một “Papa sắp nhỏ” chính cống.

- Nguyễn Có: thuộc dân xóm dưới nhưng ngoan ra phết.

- Kim Cúc: tự “Cúc lùn”, cầu thủ Tân Vạn, một phó tổng trưởng bộ thể thao du hí rất chịu chơi.

- Thu Cúc: hỗn danh “Cúc lục lạp”, có vẻ con nhà “nữ công da chó”.

- Kim Cương: từng làm sóng gió trên màn bạc nhưng chưa khóc lần nào trong vương quốc.

 

blank

..........

Sinh Hoạt:

Hầu hết các nữ công dân, nhờ trực giác bén nhạy, ai cũng đoán hiểu một điều bi thảm nhất của quốc gia: vương quốc sắp bị giải tán! Vì vậy, tất cả cùng đồng tâm nhất trí... vui chơi, tạo cơ hội sống bên nhau để sau này an lòng... về bên kia thế giới. Trong tinh thần đó, “Ngày Vũng Tàu” được thực hiện với sự đỡ đầu của những nhân vật quan trọng tận mẫu quốc như Tiểu Vương Phùng Thái Toàn, Đức Ngài Vũ Khánh Thành, Đức Ngài Hà Tường Cát, v.v...

Vượt bao chông gai thử thách lâm ly, một buổi sáng mùa đông, 23 tháng 12 năm 72, chiếc xe của đoàn du mục đã phon phon nuốt trửng 100 cây số đường dài, mang theo những tiếng hát chứa chan niềm vui sống, những giọng cười đầy ắp thân tình và để lại cho mỗi người nhiều mẩu chuyện khó quên. Thí dụ như:

- Đức Ngài Vũ Khánh Thành, trên chuyến đi đã trở thành một “thí sinh ưu tú” của chương trình Đố Vui Để Học; thí sinh tỏ ra thật xuất sắc đến nỗi có nhiều câu đã... trả lời trước khi giám khảo hỏi.

- Đức Ngài Hà Tường Cát, chuyên viên du ca, đã bắt giọng cho cả đoàn như thế này: “Em nhớ thương ai, đôi con mắt ố mấy lim dim... Con mắt lim dim chứ không phải cái miệng lim dim nhé mấy cô. Nào! Tết Trung Thu dắt bồ đi chơi, em dắt bồ đi khắp phố phường...”

- Nữ tướng Như Mai, một nữ chính khách của mẫu quốc tháp tùng theo đoàn như khách danh dự, đã phán một câu xanh rờn: “Xe của mấy em nhứt Cấp!” (Xin hiểu là “Xe độc đáo số một ở Vũng Tàu (Cấp)” chứ đừng nói lái nghe quốc dân đồng bào!)

Đặc biệt, Tiểu Vương Phùng Thái Toàn, người chính thức đỡ đầu cho Vương Quốc 12A1, trong những ngày chộn rộn chuẩn bị lên đường, đã thành khẩn tuyên bố: “Tôi ráng ăn chay ngày đó cho mấy cô đi “thuận buồm xuôi mái”!” Lúc đang trên đường đi thì Tiểu Vương chỉ còn nước lắc đầu thú nhận “Thôi, tôi chào thua lớp nầy rồi!” và khi phái đoàn bình yên trở về thì Tiểu Vương mới thở phào: “Một chăm phần chăm!”

Người Góp Nhặt

(Dâng lên hương hồn cố giáo sư Phùng Thái Toàn)

25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97909)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 95616)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100360)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93984)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97329)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210424)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100946)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 96054)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92358)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75548)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84597)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76326)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93577)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
27 Tháng Năm 2009(Xem: 87027)
  Trong dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng ta quả thực rỏ ràng thấy được: Gốc cây trường trung học Ngô Quyền đã có nhiều cành ngọn và Nguồn trường xưa đã tỏa rộng khắp nơi.
16 Tháng Năm 2009(Xem: 58687)
“Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả ” Lương Thị Khá đ ang định cư ở Boston, Massachusetts.
15 Tháng Năm 2009(Xem: 77717)
Ở Việt Nam, mùa hè bắt đầu với những cành phượng đỏ nở rực cả góc trời, với tiếng ve kêu ra rả buồn xót xa, thì ở đây chỉ có hoa “jacaranda” và nắng ấm. Không biết từ bao giờ tôi đã yêu thích màu hoa “jacaranda”, thích ngang qua những con đường có trồng hoa rợp bóng, nhìn những cánh tím nhỏ li ti trải đầy trên đất, thêu từng mảng trên không, tôi cảm thấy dường như mình đang đi trong một giấc mơ.
14 Tháng Năm 2009(Xem: 75139)
Cha tôi cũng thường nói nhiều người trên đời này ưa làm anh hùng đến nỗi quên rằng mình có một bà mẹ. “Úi trời, làm anh hùng mà không có mẹ thì làm anh hùng mà chi!”
07 Tháng Năm 2009(Xem: 82249)
Kính mời Thầy Cô, mời anh chị, mời bạn cùng đọc thư của anh Trương Đức Hoàng để thấy tình nghĩa Thầy Trò (chắc đã trở thành “đồ cổ” ở Việt Nam hiện nay), và để tìm lại hinh ảnh “con dốc Ngô Quyền trần ai khoai củ” mà hầu hết chúng ta đã gò lưng đạp xe mỗi ngày để đến ngôi trường Trung học Ngô Quyền thân yêu, bây giờ chỉ còn trong trí tưởng…
24 Tháng Tư 2009(Xem: 69717)
 Khi bạn nhận được tờ lịch này, rồi treo đâu đó trong nhà, thỉnh thoảng nhìn thấy nó thì hãy nhớ rằng bạn bè ở khắp nơi xa cũng đang nhớ về bạn, đang gửi về bạn lời chúc luôn an lành & hạnh phúc…  
14 Tháng Tư 2009(Xem: 88306)
Cám ơn trận mưa đêm nay, đã đưa tôi trở về thăm lại những nhánh sông đời đã từ lâu rẽ nguồn, khuất lối. Mưa ở quê người chắc không sao bằng mưa ở quê nhà, nhưng dù là kẻ lạ, cũng xin được tri ân những giọt mưa đã làm tươi mát, rực rỡ thêm phần đất mà biết bao người Việt tha hương đã chọn làm nơi trú ẩn và làm một cõi để đi về.