Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Người Góp Nhặt - Vui Buồn Trang Báo Cũ.

02 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 64118)
Người Góp Nhặt - Vui Buồn Trang Báo Cũ.

blank

 

VUI BUỒN TRANG BÁO CŨ

 

Tặng ảnh, viết lưu bút ngày xanh, làm bích báo, ra đặc san... là những sinh hoạt đặc trưng, ngộ nghĩnh và dễ thương của tuổi học trò. Giờ đây, từ những vần thơ ngây ngô sau bức ảnh nhoẹt nhòe tình cờ tìm thấy trong đáy tủ, thí dụ “thương nhau mới tặng ảnh này, ghét nhau ai tặng ảnh này làm chi, dù cho ảnh có phai đi, xin đừng xé bỏ đau lòng bạn thân”, cho tới những trang báo đầy những tình cảm đầu đời, lan man mà say đắm, vơ vẩn mà nhiệt cuồng, hay những dòng tạp văn phảng phất không khí sân trường lớp học ngày xưa, vân vân, tất cả đều có một tác dụng diệu kỳ là làm lòng ta ấm lại, dù đó đây ngổn ngang bao vui buồn lẫn lộn - có trận cười sảng khoái và có cả giọt lệ ngậm ngùi.

Trong tinh thần đó, “Đọc Trang Báo Cũ”, chủ đề của mục này, hôm nay xin giới thiệu trích đoạn “Phác Họa Vương Quốc 12A1” - một bài viết được tìm thấy trên “Thềm Cuối”, đặc san của lớp 12A1 vào mùa hè năm 1973 - để chúng ta cùng cười vui với những trang báo của thời đi học. (Người Góp Nhặt)

*

PHÁC HỌA VƯƠNG QUỐC 12A1

Địa Thế:

Nằm cuối bao lơn trông ra Trần Thượng Xuyên, vương quốc 12A1 là một quốc gia cỡ bỏ túi. Khí hậu thuộc Châu Á gió mùa, quanh năm mát mẻ trong lành nhờ “gió mậu dịch” từ ga thổi đến. Núi non rừng rậm không đáng kể, tuy nhiên, nhờ địa thế thuận lợi, 12A1 đã trở thành một hậu cứ bảo đảm của thế giới tự do vốn chẳng ưa thông lệ chào cờ của nhân loại.

Kinh Tế:

Đặc biệt hoạt động mạnh vào giờ âm vì toàn là nữ công dân. Kỹ nghệ phóng thanh nhiều hứa hẹn. Nhập cảng: cóc, ổi, mía, đậu phọng, khoai mì, kẹo... Xuất cảng: giấy gói muối, vỏ đậu phọng, xác mía, hột me...

Nhân Văn:

Với dân số khiêm nhường, 57 đầu người, thuộc chủng tộc tóc kẹp, vương quốc 12A1 đã là nơi xuất thân của hầu hết vĩ nhân thế giới. Tuy nhiên, với “máu đa sát”, ưa tuyên chiến “bất tử” của họ, chúng ta nên nhân đạo tối đa mà giới thiệu những nhân vật lừng danh này theo thứ tự alphabet để tránh một cuộc nội chiến thảm khốc “tỉ muội tương tàn”.

- Ngọc Ánh: mỹ hiệu “Ông Tây”, giám đốc công ty sản xuất bưởi cho toàn xứ.

- Phạm Ba: tức “Mợ Ba nhà ga”, người đẹp dư công thức.

- Dương Ba: oai và hiền như một “Papa sắp nhỏ” chính cống.

- Nguyễn Có: thuộc dân xóm dưới nhưng ngoan ra phết.

- Kim Cúc: tự “Cúc lùn”, cầu thủ Tân Vạn, một phó tổng trưởng bộ thể thao du hí rất chịu chơi.

- Thu Cúc: hỗn danh “Cúc lục lạp”, có vẻ con nhà “nữ công da chó”.

- Kim Cương: từng làm sóng gió trên màn bạc nhưng chưa khóc lần nào trong vương quốc.

 

blank

..........

Sinh Hoạt:

Hầu hết các nữ công dân, nhờ trực giác bén nhạy, ai cũng đoán hiểu một điều bi thảm nhất của quốc gia: vương quốc sắp bị giải tán! Vì vậy, tất cả cùng đồng tâm nhất trí... vui chơi, tạo cơ hội sống bên nhau để sau này an lòng... về bên kia thế giới. Trong tinh thần đó, “Ngày Vũng Tàu” được thực hiện với sự đỡ đầu của những nhân vật quan trọng tận mẫu quốc như Tiểu Vương Phùng Thái Toàn, Đức Ngài Vũ Khánh Thành, Đức Ngài Hà Tường Cát, v.v...

Vượt bao chông gai thử thách lâm ly, một buổi sáng mùa đông, 23 tháng 12 năm 72, chiếc xe của đoàn du mục đã phon phon nuốt trửng 100 cây số đường dài, mang theo những tiếng hát chứa chan niềm vui sống, những giọng cười đầy ắp thân tình và để lại cho mỗi người nhiều mẩu chuyện khó quên. Thí dụ như:

- Đức Ngài Vũ Khánh Thành, trên chuyến đi đã trở thành một “thí sinh ưu tú” của chương trình Đố Vui Để Học; thí sinh tỏ ra thật xuất sắc đến nỗi có nhiều câu đã... trả lời trước khi giám khảo hỏi.

- Đức Ngài Hà Tường Cát, chuyên viên du ca, đã bắt giọng cho cả đoàn như thế này: “Em nhớ thương ai, đôi con mắt ố mấy lim dim... Con mắt lim dim chứ không phải cái miệng lim dim nhé mấy cô. Nào! Tết Trung Thu dắt bồ đi chơi, em dắt bồ đi khắp phố phường...”

- Nữ tướng Như Mai, một nữ chính khách của mẫu quốc tháp tùng theo đoàn như khách danh dự, đã phán một câu xanh rờn: “Xe của mấy em nhứt Cấp!” (Xin hiểu là “Xe độc đáo số một ở Vũng Tàu (Cấp)” chứ đừng nói lái nghe quốc dân đồng bào!)

Đặc biệt, Tiểu Vương Phùng Thái Toàn, người chính thức đỡ đầu cho Vương Quốc 12A1, trong những ngày chộn rộn chuẩn bị lên đường, đã thành khẩn tuyên bố: “Tôi ráng ăn chay ngày đó cho mấy cô đi “thuận buồm xuôi mái”!” Lúc đang trên đường đi thì Tiểu Vương chỉ còn nước lắc đầu thú nhận “Thôi, tôi chào thua lớp nầy rồi!” và khi phái đoàn bình yên trở về thì Tiểu Vương mới thở phào: “Một chăm phần chăm!”

Người Góp Nhặt

(Dâng lên hương hồn cố giáo sư Phùng Thái Toàn)

27 Tháng Tám 2014(Xem: 13578)
“Chị nên nhớ, cả gia đình chị là một ổ phản động. Chồng chị và hai con trai chị đều là sĩ quan ngụy, có nợ máu với nhân dân. Rể chị, chồng của cô Thùy đây là một viên chức ngụy quyền.
23 Tháng Tám 2014(Xem: 30393)
Năm nay, lần thứ ba tôi về họp mặt với những người yêu tiếng Việt, những người muốn tiếng Việt ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ngay cả trên quê người.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 33409)
hai em đã tô điểm cuộc sống bằng chữ tâm với lời nhắn nhủ, con người sống trên đời cần có một tấm lòng….
22 Tháng Tám 2014(Xem: 27937)
Cái góc bếp ấy thật là dễ thương. Nói không phải nhiều chuyện. Đó là nơi phát nguồn vui buồn và sự hưng thịnh của một ngôi chùa.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 16553)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng. Nó chỉ đúng tính theo ngày tôi bỏ nước ra đi, chứ không đúng tính từ ngày tôi trở lại Nhà.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 15143)
Tôi đưa tay chùi nước mắt. Không có trận mưa nào đang xối xuống đám tang của anh tôi. Chỉ là một chút nước trong ly làm sóng sánh đại dương. Chỉ là một hạt bụi hóa thân làm thành một kiếp nhân sinh tàn lụi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 28314)
Chuyện cổ tích của con kể bắt đầu bằng ngày xưa con có ba, ngày xưa con có má, ba má là mãi mãi ... là cho đi không đòi lại bao giờ ...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 25509)
GS. Nguyễn Xuân Hoàng giảng bài say sưa, trong đam mê dù triết học hay văn chương,... Vị thầy mà khoảng cách thời gian lớn hơn chúng tôi độ một giáp...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 25015)
Biết đến bao giờ tôi lại trở về? Để được sống yên bình ngắm hàng phượng vĩ vào mỗi mùa Hè, và sống lại thời xưa cùng các bạn vui chơi những ngày Hè thong thả....
14 Tháng Tám 2014(Xem: 15123)
Và trong lòng thì trời ơi, tôi muốn đi biết là chừng nào, nhưng không tìm ra lối. Những nơi đi được thì đã nghẹt người, đành quay lại.
13 Tháng Tám 2014(Xem: 25453)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 29255)
Xin mượn những dòng này để làm món quà dâng lên Mẹ của chúng con. Cầu mong Mẹ luôn được thân tâm an lạc để tụi con có dịp đền bù phần nảo những hy sinh Mẹ đã dành cho tụi con.
06 Tháng Tám 2014(Xem: 23387)
Những ước muốn thật xanh, thật đẹp đã dường như liên kết “mây khói” với hiện thực cuộc đời. Ai bảo”Người đi trên mây” dửng dưng? Kính thăm Thầy – xin cầu chúc mọi sự an lành thanh thản.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 15281)
Và những phát biểu của đại diện gia đình thành viên Tự Lực Văn Đoàn: Nhà văn Nguyễn Tường Thiết đại diện gia đình Nhất Linh, Giáo sư Minh Thu đại diện gia đình Hoàng Đạo, Bác sĩ Nguyễn Tường Giang đại diện gia đình Thạch Lam…
05 Tháng Tám 2014(Xem: 15419)
Tôi ngồi nghe, lặng người. Tôi biết tình trạng sức khỏe của anh tôi kéo dài từ Bảy Hai đến nay đã là những ngày nằm chờ chết. Có lẽ anh đã chết từ những ngày Sài Gòn vừa mất, khi các con anh bị bắt đi học tập cải tạo, và cả chính anh cũng bị chính quyền mới cho người đến tận nhà điều tra xem bệnh thật hay giả, có đủ sức đi học tập cải tạo không.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 21042)
Tiễn chân Quỳnh Giao về bên kia thế giới. Tôi lại nghĩ đến đời người, duyên và nghiệp. Quỳnh Giao là con chim quý đã có một phước báo từ kiếp trước nên tiếng hát đi vào lòng người.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 28562)
Khi tôi viết những dòng này thì đại diện gia đình đang chuẩn bị để lên những chuyến bay về tham dự buổi lễ gắn lon Chuẩn Tướng cho Việt
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 18050)
Hoàng ngồi trên xe lăn, tóc bạc trắng, áo pull đen, gầy yếu, thăm thẳm, tôi nghe thấy hơi ấm mỏng len qua những ngón tay của hai đứa tôi xiết nhẹ.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 17428)
Ngồi trong tòa soạn báo Việt Tribune, chúng tôi vẫn hồn nhiên “mày tao”. Như những ngày Văn Học năm xưa. Có chi thay đổi đâu! Tôi muốn mượn câu thơ của Phạm Nhuận để tặng Nguyễn Xuân Hoàng.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 15362)
Hai người phụ nữ ôm chầm lấy nhau. “Cô có khỏe không? Em bé tên gì vậy cô? Em dễ thương quá!” Tám ẵm bé lên, áp má mình vào má bé.