Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Huỳnh Văn Huê - GIẤC MỘNG KÊ VÀNG

10 Tháng Hai 201711:25 SA(Xem: 15779)
Huỳnh Văn Huê - GIẤC MỘNG KÊ VÀNG

Truyện năm con gà:

GIẤC MỘNG KÊ VÀNG

Huỳnh Văn Huê.

 

con gà


  (Chữ kê có ít ra hai nghĩa, vừa là một loại ngũ cốc vừa là... con gà. Tác giả muốn dùng cả hai nghĩa trong tựa bài này...)

 

    Dân ở cái xóm chài ven biển này ghét cay ghét đắng con gà nòi lông điều (đỏ) của tay tư Nhị lắm! Ở nơi khác nào đó có lẽ họ đã tìm cách... thịt nó rồi! Nhưng được cái người dân nơi đây xưa nay vốn hiền lành chất phác, nhờ vậy mà nó còn tồn tại để trở nên ngày càng... đáng ghét!

 

    Còn lão Tư ngày càng dương dương tự đắc vào con gà này. Nào là đây là gà... vua, lão có phần có phước lắm mới gặp và đem về từ vùng cao phía Bắc. Nào là con gà này như ở trên mây, còn các con gà khác chỉ là thứ hạ cấp, rác rưởi... . Mà cũng phải công nhận con gà lão to lớn hơn gà trong vùng. Thoạt đầu khi cáp độ phải cân trọng lượng hai con gà, lúc nào gà của lão cũng nặng hơn gà người khác gần một ký! Người ta không chịu thì lão ranh ma nói nếu vậy về nuôi cho nặng bằng gà vua của lão đi rồi hãy đá độ! Kết quả con gà kia thua thảm hại, vào sân quần chưa tàn nửa cây nhang đã hả họng thở và... bỏ chạy !!!.... . Gà đá chớ đâu phải gà thịt, mập béo thì làm sao đá độ !!??... .

 

    Nhưng có một điều người dân chất phát ở đây không hề biết! Trước mỗi trận đấu lão Tư đều làm lễ... cúng Tổ (?) trong chái bếp bên hông nhà. Dù lão không cho ai đến gần, nhưng có người lén rình coi kể lại là lão ấy cúng tổ mà nhang không thắp. Nhang được lão bẻ vụn bỏ vào một chén sành rồi đốt lên để xông cho con gà. Đặc biệt, sau khi dáo dác nhìn chung quanh lão còn bỏ thêm mấy thứ lá khô bí mật... . Vậy là đã rõ! Lão Tư đã lén... "doping" con gà của lão nhưng không ai biết!

 

    Vì vậy về sau có người phản đối, nói rằng phải chăm sóc gà ngoài sân. Một lần nữa, vẫn với cái luận điệu thách thức một cách láo cá, lão vênh váo nói rằng gà lão vẫn chăm sóc ngoài sân, còn ở trong nhà là lão... "cúng Tổ". Ai có muốn cúng Tổ như lão thì... xin mời cứ cúng Tổ trước ở nhà đi... .

 

    Người dân trong vùng, đặc biệt là lớp trai tráng không lý gì mà đi thù ghét một... con gà!? Nhưng dần dần con gà làm như giống tính nết của chủ (!). Nó sinh ra hung dữ và kiêu căng tột độ!

 

    Ở vùng quê này mọi người đều nuôi gà thả vườn, tối tối gà tự ý tìm về nhà, nơi lùm cây, chái bếp gì đó mà ngủ... . Nhưng đương nhiên con gà nòi phải là ngoại lệ, chúng được thả trong khu vườn trống và thoáng một chút, quan trọng là phải rào giậu cẩn thận. Riêng con gà... vua của lão Tư còn hơn như thế, khu vực con gà điều "ngự trị" phải như một hoàng cung... gà mới ... xứng tầm.

 

    Công nhận lão nuôi dưỡng, chăm sóc và... tập luyện con gà lão thật kỳ công và đặc biệt. Mỗi một tuần lễ "thực đơn" của con điều (theo như lão tuyên bố) có hai lần là thịt bò tươi bằm! Ngoài ra còn có rau muống tươi, bắp hạt vàng và lúa mùa... . Sáng sáng. dưới sự chứng kiến của lão, con gà được thể dục và... luyện võ! Đơn giản thôi! Tập một, lão thả một con gà... yếu ra... . Gặp con điều, con gà này chỉ có nước... bỏ chạy. Thế là cuộc tập chạy của con gà điều bắt đầu! Đơn giản thôi...  . Đến lúc con "gà mồi" bắt đầu có dấu hiệu xuống sức và đã dính mấy đòn rồi, lão Tư lập tức xông ra bắt con gà xấu số vô cho nghỉ ngơi để ngày mai dợt tiếp.

 

    Đến tập hai, lão thả ra một con gà khác... "cứng cựa" hơn! Con gà xấu số thứ hai này khá hơn, vừa chống trả vừa... chạy ! Nghe lão Tư ngồi ngoài trầm trồ hò reo trước những ngón đòn ác hiểm chết... gà mà thấy... ghét !    

    Nhưng phải công nhận lão rất có kinh nghiệm... đá gà. Lão không bao giờ để con gà mồi bị kết liễu mạng sống (?). Cái lý do chính và sâu xa nhất xin đọc tiếp sẽ rõ. Cứ thấy gà mồi kiệt sức là lão xông vào bắt ra ngay. Tất nhiên ai cũng hiểu không phải lão ta thương con gà mồi đâu.

Thêm nữa, những con gà trong xóm đến so cựa với con gà điều của lão thực ra cũng chỉ là dạng gà mồi cao cấp! Vì sớm hay muộn gì những con gà đó đều hứng chịu thua cuộc: bỏ chạy hay... mất mạng !

 

    Ở trên là phần luyện võ và luyện sức. Tiếp theo đây là phần luyện thể hình và... hình thể. Lão chủ nhổ trọc hết lông đầu, cổ và đùi gà... . Như thế hóa ra phơi bày da thịt cho đối thủ tấn công sao? Không! Lão có cách chứ. Trước tiên lão phun nước pha rượu vào để vệ sinh thân thể con gà. Rồi lấy tay dùng vỏ trấu chà sát khắp vùng da gà trơ trụi, mức độ từ nhẹ đến mạnh, từ chậm đến nhanh, từ mau đến lâu... . Thời gian tăng dần mỗi ngày cho đến khi da con gà đỏ au, sần sùi và dày lên. Mình đồng da sắt với bộ giáp ... da gà như thế có con gà nào địch lại !?....

 

    Nhưng cái mà giúp cho cả nhà lão sống sung túc trong xóm chài một cách nhàn nhã phong lưu như hiện nay là nhờ vào những độ gà trên thị trấn kìa... . Ôm gà lên vùng ven phía Bắc của thị trấn, chỉ cần cho thuê gà thôi lão cũng ôm về một cọc tiền. Đó là chưa kể đến việc tham gia bắt độ. Lão tưng tiu, quý trọng con gà là phải lắm... .

 

*  *  *

  

Có một ngày...

Hôm đó trên thị trấn bị "động" không ai thuê gà, lão Tư rảnh rỗi làm mấy chung rượu mật nhân rồi lên ván nằm ngủ. Trước đó lão đã cẩn thận không quên ra sân sau thăm qua con gà yêu quý của mình. Tất cả đều ổn và bình thường như mọi ngày... .

 

    Con gà yêu quỷ (dấu hỏi không phải dấu sắc) của lão hình như có "trí khôn" của... con người. Nhân có một tàu dừa khô rụng xuống gác ngang trên hàng rào như một cây cầu. Chỉ đợi thế, con gà điều ranh ma vượt lên cầu sang vườn kề bên, một khu vườn tươi tốt nhưng rào chắn sơ sài !!!...

Cũng cần phải nói thêm, khu vườn kề bên cũng đáng... tội. Khu vườn này đất thấp và màu mỡ tươi tốt, cỏ non xanh mượt, bên cạnh một ao lớn nước trong xanh mát mẻ. Đặc biệt có một giàn đậu ván không được chăm nom nên đã sụp đổ, phơi bày những trái xanh non dèn dẹt, nằm là đà gần mặt đất nhìn thật hấp dẫn... . Thứ trái này là nguồn đạm thực vật tốt mà lão chủ vẫn thỉnh thoảng bổ sung để con điều ăn cho đủ... âm dương. Tài nguyên thiên nhiên bày đầy ra đó mà chủ vườn đâu lo giữ gìn... .

 

    Nhưng đáng nói nhất là đám... gà mái tơ hiện hữu lâu nay ở phần đất giáp ranh. Đám gà này tuy dáng vóc nhỏ nhắn nhưng mơn mởn với thể hình vô cùng hấp dẫn !

Xâm nhập rồi, việc đầu tiên con gà điều hành xử là rượt đuổi mấy con gà mái. Chuyện "tài nguyên" tính sau.

 

    Một cảnh bi hài diễn ra! Đám gà mái chạy táo tác thì không nói gì. Đám "trai tráng" cùng lứa cũng bỏ chạy tán loạn. Thế con gà trống đầu đàn đâu rồi ? Nó đã quá tuổi rồi, hơn nữa con gà nhạn đầu đàng lâu nay lo hưởng thụ, được vinh thân phì da thì giờ này còn hơi sức, còn lòng dạ đâu mà chiến với lại đấu !?

 

    Cảnh kinh hoàng xảy ra! Quá bực tức vì rượt đuổi theo mấy ả mái tơ, mất thì giờ và mất sức... . ( còn tiếp )

 

HUỲNH VĂN HUÊ

(Đầu Xuân Đinh Dậu - 2/2017)


29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76192)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76783)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73832)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73929)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72671)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72013)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75541)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74213)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80496)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74080)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75838)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69095)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73735)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69340)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66515)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73070)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65424)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76742)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!