Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lâm Sĩ Đắt - Kỷ Niệm Đệ Tứ Bốn Ngô Quyền.

22 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 69233)
Lâm Sĩ Đắt - Kỷ Niệm Đệ Tứ Bốn Ngô Quyền.

 

Kỷ niệm Đệ Tứ Bốn Ngô Quyền

 

(1963-1968)

 

Nhận được email của Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa tại California thông báo về ngày Đại Hội Trùng Phùng kỷ niệm 50 năm thành lập trường Ngô Quyền với Tập san “Tuyển Tập Ngô Quyền 2006”, thành thật mà nói, lòng tôi bồi hồi, chộn rộn như lúc còn ngồi ở trường học cũ, khi Thầy Cô Hướng Dẫn kêu gọi học sinh lo tổ chức tiệc tất niên, làm bích báo cho lớp và trường vậy.

 

Thời gian qua nhanh quá! Đã hơn 30 năm, bây giờ ngồi ôn lại những kỷ niệm xa xưa và hình ảnh cũ, tất cả hiện ra như thật trước mắt mình. Các bạn còn nhớ lớp “Đệ Tứ Bốn” không? Tôi thì nhớ và nhớ rất nhiều đến cái lớp quậy nổi đình nổi đám nầy. Nào là Cô Lan dạy Pháp văn, Thầy Mẫn dạy vẽ…rất hiền, một thuở nào đã khóc khi bị đám “nhất quỷ nhì ma thứ ba là…” phá phách, báo hại trưởng lớp cứ phải cúi đầu xin lỗi, điểm danh từng thằng ghi vô sổ bìa đen. Bao nhiêu là ngổ nghịch! Làm sao quên được tình thương bao la và rộng lượng thứ tha của Thầy Cô!

Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sửa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu. Bây giờ, cho trưởng lớp Lâm Sĩ Đắt điểm danh các bạn trong trí nhớ còn sót lại, với những hình ảnh các bạn học trên túi áo đính phù hiệu Ngô Quyền, đến trường học rất xuất sắc mà khi quậy phá xuất chiêu nhiều màn thật hết lời phê phán!

Các bạn ráng nhớ, nghĩ cùng tôi bổ túc thêm tên các bạn học cũ chung trường, chung lớp đã cùng mài đủng quần trên ghế ngày nào nhé:

         Này Mai Trọng Ngãi (CA), chuyển trường về nhập bọn; Nguyễn Từ Tâm, Nguyễn Văn Khánh (VN, con thầy Thoại) giỏi toán: Nguyễn Trọng Đệ (VN) hoạ sĩ Bắc Kỳ; Nguyễn Mai (TX) với tài ấn loát; Nguyễn Ngọc Điền (VN) được gọi “Điền Con”; Phạm Dung (CA, tiệm chụp hình Phạm Lung) chuyên thụt bi da đánh cá bò viên ở khu rạp hát Biên Hùng; Phan Thành Tâm (MA, con tiệm vàng Kim Hưng) “dân cậu”; Kennedy Nguyễn Kim Thế (?); Nguyễn Hữu Điền (VN) tự “Điền Đô”; Trần Văn Hải (CA) “Hải mặt đỏ”; Ngô Tấn Phước (WA) dân Cù Lao Phố nhà gần Nguyễn Thị Thùy Linh; Trần Trung Thu (cháu thầy Sái, hiện đang ở Biên Hòa, bán thuốc tây); Dương Minh Hoàng (?) con thầy Tổng Giám thị); Phạm Lê Việt Quốc (CA); Phạm Thế Dũng (CA); Nguyễn Hữu Dũng (CA)…

Và nhớ đến các bạn đã xa lìa chúng ta như Trần Văn Thành (VN, con Cô Giàu); Nguyễn Hoàng Long (VN); Phạm Văn Trước (VN); Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận, VN); Hồ Văn Lưu (VN);…Một chút ngẩn ngơ thương tiếc đến linh hồn các bạn đã ra đi về miền an lạc, cõi thiêng liêng!

Các bạn nhớ không? Nổi tiếng gan lì, quậy nhất là Dương Minh Hoàng với bao trò nghịch phá phách làm ô uế ghế bàn, thế là cả lớp được nghỉ học đi lang thang. Một màn bắn “bi giấy cuộn tròn” do đám thằng Nhân “chợ Đồn”, bên trái dãy bàn cuối, bắn nhóm “Điền Đô” bên phải, khi thầy cô quay lưng viết bài trên bảng. Đạn bi giấy bay tứ phía, trúng đầu trúng cổ, đứa vô tội phải cố ngậm miệng chịu đau, đứa hụp đầu dưới bàn “tìm đường lánh nạn”. Một bài viết của Nguyễn Kháng Huỳnh đăng trên bích báo đả kích, kết quả cả đám gọi là “Ban Báo Chí” phải lên trình diện thầy Hiệu Trưởng Phạm Đức Bảo. Cả đám đã đồng lòng không nhận tội, mà tội đó lại là của Lâm Sĩ Đắt. Bài viết của Lâm Sĩ Đắt! Nhớ quá đi thôi! Nhớ cái tuổi mới vừa nứt mắt, thích hào hùng, thích ra vẻ bảnh bao, đòi tập tành làm thơ với thẩn như con chim non vừa mọc cánh đã muốn bay cao, lòng đã biết mơ mộng nhưng chưa có anh nào dám mang họ Thích Làm Quen. Gặp các cô em Ngô Quyền thì ấp a ấp úng, miệng như ngậm hột thị, tay chân lúng túng không biết cất chổ nào, phải không các bạn?

 

Tôi còn nhớ một kỷ niệm cuối năm Tứ Bốn. Tiệc Tất Niên ở lớp xong, cả đám theo Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận) về nhà bên cạnh dòng Đồng Nai. Gia đình Hùng Cận có nhà hàng Tuyết Hồng nổi tiếng với các món ăn đặc biệt ở Biên Hòa như xôi chiên phồng, gà hấp rau răm, đầu cá bánh canh…ngoài ra còn lãnh thầu giao thức ăn cho Trường Sĩ Quan Thủ Đức. Ngày đó, đám chúng tôi đến đúng lúc nhà bếp làm các thức ăn rất nhiều, sắp xếp mang ra xe giao cho quân trường.

Thấy Hùng Cận dẫn đám bạn về nhà, Bác Tư Thạnh, má Hùng Cận kêu tất cả ở lại ăn cơm, chúng tôi cảm thấy quá sung sướng, híp cả mắt, nở cả mủi! Bác kêu nhà bếp mang cho cả đám bọn tôi ăn đủ thứ, cái gì chứ ăn thì tha hồ nếm thử, tôi nhớ và thích nhất món sườn “cốt lết”. Món ăn quá ngon rất bắt mắt. Màu vàng tươm mật thơm phưng phức, quyến rủ cái miệng, cái mũi, cái mắt của tôi mãi. Tuổi trẻ mà, đang sức ăn nên cứ thực như hổ vậy! Bây giờ viết cho các bạn, vị giác của tôi theo thời gian “điểm danh” mất vài gai lưởi mà miếng sườn kia tôi vẩn còn thòm thèm ...

 

Giã từ tuổi học trò tôi theo đường binh nghiệp. Rồi thời cuộc đổi thay, bất đắc dĩ tôi phải ra đi, rời xa quê nhà, tổ quốc, lang thang trên xứ lạ quê người. Qua bao cảnh vui cười, buồn chán, lòng cứ ước ao gặp lại các bạn cũ chung trường, chung lớp để cùng nhắc lại kỷ niệm, xem ai còn ai mất. Đôi khi trên bước đường đời, biết tin tức một số các bạn:

- Có Bạn nên duyên vợ chồng, hạnh phúc - VUI

- Có Bạn đã học thành tài, công thành danh đạt, an cư lạc nghiệp - MỪNG

- Có Bạn còn lận đận cuộc sống vất vã - BUỒN

- Và có Bạn đã ra đi như “Thành-Hùng-Lưu…” - THƯƠNG TIẾC

Với Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận), sau khi chia tay các bạn, năm 1972, Hùng Cận được gia đình cho đi du học ở Nhật, ra trường đậu rất cao (Kỹ sư Hoá học) được mời ở lại  làm tại Nhật. Sau đó được phái sang Canada làm Giám đốc một chi nhánh của  hảng Nhật tại đây. Năm 1981, Hùng có sang Houston thăm gia đình, nhưng rất tiếc lúc đó tôi còn ở Hawaii nên không gặp được bạn xưa. Gia đình muốn Hùng ở lại làm việc tại Mỹ nhưng Hùng có lý tưởng riêng, chí hướng đã quyết định, nên gia đình không cản được nhiệt tình tranh đấu của Hùng, đường lối của Hùng thật đáng ngưỡng mộ. Hùng đã rất nồng nhiệt giúp đở đồng bào ta trong các trại tị nạn ở Nhật. Hùng mất đột ngột năm 1988, còn trẻ mới 37 tuổi, mang theo giấc mộng đấu tranh không thành! Thuở ấy, trong cảnh phân ly, di tản, Hùng đã được kiều bào ở Nhật thiêu xác, tro để tại chùa ở Nhật, đến năm 1994 thì được đem về Việt Nam, thờ ở chùa gần cầu Mương Sao, Biên Hoà. Một nén hương lòng tưởng niệm đến bạn: Võ Hoàng Hùng (Hùng Cận)!

 

Vài hàng cảm tạ Thầy Cô đã một thời dạy dỗ tôi, để ngày nay được nên danh nên phận với đời. Cảm ơn tất cả các bạn đã cho tôi được chia xẻ những kỷ niệm vui, buồn, thương nhớ đến các Thầy, Cô cùng những người bạn học cũ của tôi.

Cảm ơn đời đã dành cho tôi những ngày sung sướng được sống với bao kỷ niệm trường xưa Ngô Quyền mà tên gọi của một thời: Tứ Bốn. Không bao giờ quên!

 

Lâm Sĩ Đắt

(Trưởng lớp Đệ Lục-Đệ Tam)

                                                                                                                             

 

 

27 Tháng Tám 2014(Xem: 13550)
“Chị nên nhớ, cả gia đình chị là một ổ phản động. Chồng chị và hai con trai chị đều là sĩ quan ngụy, có nợ máu với nhân dân. Rể chị, chồng của cô Thùy đây là một viên chức ngụy quyền.
23 Tháng Tám 2014(Xem: 30352)
Năm nay, lần thứ ba tôi về họp mặt với những người yêu tiếng Việt, những người muốn tiếng Việt ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ngay cả trên quê người.
22 Tháng Tám 2014(Xem: 33370)
hai em đã tô điểm cuộc sống bằng chữ tâm với lời nhắn nhủ, con người sống trên đời cần có một tấm lòng….
22 Tháng Tám 2014(Xem: 27911)
Cái góc bếp ấy thật là dễ thương. Nói không phải nhiều chuyện. Đó là nơi phát nguồn vui buồn và sự hưng thịnh của một ngôi chùa.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 16521)
Tôi trở về Nhà Từ Đường sau 15 năm đi xa. Thật ra con số 15 năm là không đúng. Nó chỉ đúng tính theo ngày tôi bỏ nước ra đi, chứ không đúng tính từ ngày tôi trở lại Nhà.
21 Tháng Tám 2014(Xem: 15122)
Tôi đưa tay chùi nước mắt. Không có trận mưa nào đang xối xuống đám tang của anh tôi. Chỉ là một chút nước trong ly làm sóng sánh đại dương. Chỉ là một hạt bụi hóa thân làm thành một kiếp nhân sinh tàn lụi.
15 Tháng Tám 2014(Xem: 28282)
Chuyện cổ tích của con kể bắt đầu bằng ngày xưa con có ba, ngày xưa con có má, ba má là mãi mãi ... là cho đi không đòi lại bao giờ ...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 25482)
GS. Nguyễn Xuân Hoàng giảng bài say sưa, trong đam mê dù triết học hay văn chương,... Vị thầy mà khoảng cách thời gian lớn hơn chúng tôi độ một giáp...
15 Tháng Tám 2014(Xem: 24792)
Biết đến bao giờ tôi lại trở về? Để được sống yên bình ngắm hàng phượng vĩ vào mỗi mùa Hè, và sống lại thời xưa cùng các bạn vui chơi những ngày Hè thong thả....
14 Tháng Tám 2014(Xem: 15022)
Và trong lòng thì trời ơi, tôi muốn đi biết là chừng nào, nhưng không tìm ra lối. Những nơi đi được thì đã nghẹt người, đành quay lại.
13 Tháng Tám 2014(Xem: 25371)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian.
09 Tháng Tám 2014(Xem: 29199)
Xin mượn những dòng này để làm món quà dâng lên Mẹ của chúng con. Cầu mong Mẹ luôn được thân tâm an lạc để tụi con có dịp đền bù phần nảo những hy sinh Mẹ đã dành cho tụi con.
06 Tháng Tám 2014(Xem: 23332)
Những ước muốn thật xanh, thật đẹp đã dường như liên kết “mây khói” với hiện thực cuộc đời. Ai bảo”Người đi trên mây” dửng dưng? Kính thăm Thầy – xin cầu chúc mọi sự an lành thanh thản.
05 Tháng Tám 2014(Xem: 15263)
Và những phát biểu của đại diện gia đình thành viên Tự Lực Văn Đoàn: Nhà văn Nguyễn Tường Thiết đại diện gia đình Nhất Linh, Giáo sư Minh Thu đại diện gia đình Hoàng Đạo, Bác sĩ Nguyễn Tường Giang đại diện gia đình Thạch Lam…
05 Tháng Tám 2014(Xem: 15339)
Tôi ngồi nghe, lặng người. Tôi biết tình trạng sức khỏe của anh tôi kéo dài từ Bảy Hai đến nay đã là những ngày nằm chờ chết. Có lẽ anh đã chết từ những ngày Sài Gòn vừa mất, khi các con anh bị bắt đi học tập cải tạo, và cả chính anh cũng bị chính quyền mới cho người đến tận nhà điều tra xem bệnh thật hay giả, có đủ sức đi học tập cải tạo không.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 21020)
Tiễn chân Quỳnh Giao về bên kia thế giới. Tôi lại nghĩ đến đời người, duyên và nghiệp. Quỳnh Giao là con chim quý đã có một phước báo từ kiếp trước nên tiếng hát đi vào lòng người.
02 Tháng Tám 2014(Xem: 28492)
Khi tôi viết những dòng này thì đại diện gia đình đang chuẩn bị để lên những chuyến bay về tham dự buổi lễ gắn lon Chuẩn Tướng cho Việt
31 Tháng Bảy 2014(Xem: 18029)
Hoàng ngồi trên xe lăn, tóc bạc trắng, áo pull đen, gầy yếu, thăm thẳm, tôi nghe thấy hơi ấm mỏng len qua những ngón tay của hai đứa tôi xiết nhẹ.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 17398)
Ngồi trong tòa soạn báo Việt Tribune, chúng tôi vẫn hồn nhiên “mày tao”. Như những ngày Văn Học năm xưa. Có chi thay đổi đâu! Tôi muốn mượn câu thơ của Phạm Nhuận để tặng Nguyễn Xuân Hoàng.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 15333)
Hai người phụ nữ ôm chầm lấy nhau. “Cô có khỏe không? Em bé tên gì vậy cô? Em dễ thương quá!” Tám ẵm bé lên, áp má mình vào má bé.