Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - GIỌT NƯỚC MẮT NGÀ

12 Tháng Mười Hai 201410:41 SA(Xem: 27696)
Kiều Oanh Trịnh - GIỌT NƯỚC MẮT NGÀ

Giọt Nước Mắt Ngà

    khoc-3
  

Tuần qua, đọc bài viết về giọt nước mắt của Nguyễn Thị Thêm trên web site Ngô Quyền dễ thương và cảm động vô cùng. Nhân đây tôi cũng xin viết vài cảm nghĩ ngắn ngủi của tôi về giọt nước mắt. Nước mắt biểu hiểu cho những sự xúc cảm trong lòng làm ta nghẹn ngào đến rơi lệ, khóc nhè...

 Nước mắt hơi mặn, hình như có muối trong nước mắt, vì khi khóc, giọt nước mắt rơi vào miệng ghe vị mằn mặn. Có nhiều cách khóc: khóc thầm, khóc lén, khóc nỉ non, khóc tỉ tê, khóc ròng, khóc bù lu bù loa, khóc như mưa, khóc dai, khóc ngất, khóc thảm thiết, v.v. 

Tuy nước mắt chỉ là những hạt nước nhỏ ly ti, trong suốt như thủy tinh nhưng có rất nhiều ý nghĩa. Tùy theo khi nào ta khóc. Chẳng hạn như khi bực tức, nghẹn lời, cố đè nén không muốn gây gổ, tự dưng nước mắt tuôn rơi, khóc xong thì nguôi ngoai cơn giận. Khi cảm động, nước mắt tự nhiên trào ra, rơi tầm tã như bày tỏ niềm cảm xúc. Hoặc lúc bị áp chế, ấm ức, không giải bày được tâm trạng thì người ta cũng khóc sướt mướt, những giọt nước mắt hận tủi, xót xa cứ tuôn rơi không ngừng. Ngày còn nhỏ, khi bị ba mẹ rầy la, tủi thân cũng khóc. Lớn lên, đến tuổi dậy thì, là lúc bắt đầu biết mộng mơ, nghĩ ngợi xa xăm, tâm tính dễ xúc cảm, mỗi khi xem một chuyện phim buồn, hay đọc những chuyện tình cảm thương tâm nước mắt cũng thi nhau tuôn rơi... vì cảm động. Nước mắt không của riêng ai, không phải chỉ có phụ nữ mới khóc. Phái nam cũng hay khóc tuy không nhiều như phụ nữ, nhưng trong lúc đau buồn và thất vọng, nước mắt của họ vẫn tuôn rơi, cũng có những người gan dạ vẫn cố nén rơi lệ để nở một nụ cười nhưng đó chỉ là cười gượng, cười chua chát, ngậm ngùi, cười qua nước mắt, thực ra thì họ đang khóc trong âm thầm đau khổ. Như tâm trạng của một chàng trai thi trượt.

 

Vui như khi chàng trai hỏng thi

 

Cũng như người thiếu nữ trong ngày cưới từ giã cha mẹ để bước lên xe hoa về nhà chồng lòng tuy hân hoan, vui mừng ngày khoác áo nàng dâu, nhưng cũng không cầm được giọt lệ Vu Quy, cũng khóctrong hạnh phúc tân hôn.
 

Khấp như thiếu nữ vu quy nhật”.

 

Theo khoa học: Nước mắt giữ một vai trò rất quan trọng trong việc bảo vệ mắt. Nước mắt cũng là chất nhờn làm trơn mắt, điều tiết khi nhìn, nước mắt chống vi khuẩn và bụi bặm và nước mắt còn giúp cho nhãn cầu khỏi khô, không bị nhiễm trùng có thể gây nên khiếm thị hay mù lòa… và nước mắt làm đẹp thêm cho đôi mắt long lanh... 

Phụ nữ dễ dàng nhỏ lệ hơn nam giới, vui, buồn, hờn tủi đều rơi lệ, vì họ nhiều tình cảm, dễ xúc động. người con gái vui khi bước lên xe hoa về nhà chồng thì khóc như mưa với nhiều tâm trạng ngổn ngang. Người bị cha mẹ ép gả cho người chồng không yêu thương thì tuôn ra những giọt nước mắt sợ hãi, buồn bã, tủi phận. Người may mắn được về làm vợ người mình yêu thì nước mắt của họ lại là những giọt lệ hạnh phúc…

 

Khấp như thiếu nữ vu quy nhật...

 

Người ta còn bảo: "Nước mắt là một vũ khí làm mềm lòng người". Đàn ông rất sợ những giọt nước mắt rơi của người đàn bà. Giữa hai người yêu nhau mà người con gái vì một chuyện gì đó nhỏ lệ thì người con trai lại hốt hoảng lo âu:

 

Khi người yêu tôi khóc trời cũng giăng sầu

Cho từng cơn mưa lũ xoáy trong tâm hồn

Khi người yêu tôi khóc thành phố buồn thiu

Em ơi tôi nếu một lần ưu ái trên cung ngà hắt hiu…

 

Một bài hát tiếng Anh "Before The Next Teardrop Falls" tạm dịch là "Lệ Hoen Mắt Biếc" cũng nói về giọt nước mắt của người con gái, và lời dặn dò của người thanh niên nói với người yêu khi nàng đi lấy chồng. Anh mong cô hạnh phúc nhưng nếu người chồng không đem hạnh phúc đến cho nàng khiến nàng buồn khổ, thì anh sẽ là người về bên cô và sẽ lau khô những giọt lệ đau thương để chứng tỏ tình yêu của anh đối với nàng:

 

If he brings you happiness
Then I wish you all the best,
It's your happiness that matters most of all.
But if he ever breaks your heart,
If the teardrops ever start
I'll be there before the next teardrop falls.

 I'll be there anytime
You need me by your side
To drive away 
every teardrop that you've cried

And if he ever leaves you blue
Just remember, I love you
And I'll be there before the next teardrop falls.

 

Nhạc Sĩ Ngô Thụy Miên, đã gọi giọt nước mắt của người con gái khóc cho cuộc tình đầu tan vỡ, và những giọt lệ rơi từ khoé mắt của người thiếu nữ là những "Giọt Nước Mắt Ngà". Mời qúy vị cùng thưởng thức tiếng hát Ngọc Lan qua "Giọt Nước Mắt Ngà", sáng tác của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.

 

Trong áng mây u hoài

Giọt lệ nào thương vay, tình đành tràn mi cay

Đau thương xé môi gầy mà lòng vẫn mơ say

Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc tình đầu tiên

   

Kiều Oanh

 

cảm tác theo bài viết "Nước Mắt" của Nguyễn Thị Thêm đăng trên Web Site Ngô Quyền ngày: 6 tháng 12, 2014



 

 

06 Tháng Hai 2010(Xem: 84512)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91495)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97924)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 95626)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100371)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93997)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97342)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210439)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100961)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 96071)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92366)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75558)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84605)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76328)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93588)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
27 Tháng Năm 2009(Xem: 87040)
  Trong dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng ta quả thực rỏ ràng thấy được: Gốc cây trường trung học Ngô Quyền đã có nhiều cành ngọn và Nguồn trường xưa đã tỏa rộng khắp nơi.
16 Tháng Năm 2009(Xem: 58696)
“Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả ” Lương Thị Khá đ ang định cư ở Boston, Massachusetts.
15 Tháng Năm 2009(Xem: 77720)
Ở Việt Nam, mùa hè bắt đầu với những cành phượng đỏ nở rực cả góc trời, với tiếng ve kêu ra rả buồn xót xa, thì ở đây chỉ có hoa “jacaranda” và nắng ấm. Không biết từ bao giờ tôi đã yêu thích màu hoa “jacaranda”, thích ngang qua những con đường có trồng hoa rợp bóng, nhìn những cánh tím nhỏ li ti trải đầy trên đất, thêu từng mảng trên không, tôi cảm thấy dường như mình đang đi trong một giấc mơ.
14 Tháng Năm 2009(Xem: 75145)
Cha tôi cũng thường nói nhiều người trên đời này ưa làm anh hùng đến nỗi quên rằng mình có một bà mẹ. “Úi trời, làm anh hùng mà không có mẹ thì làm anh hùng mà chi!”
07 Tháng Năm 2009(Xem: 82268)
Kính mời Thầy Cô, mời anh chị, mời bạn cùng đọc thư của anh Trương Đức Hoàng để thấy tình nghĩa Thầy Trò (chắc đã trở thành “đồ cổ” ở Việt Nam hiện nay), và để tìm lại hinh ảnh “con dốc Ngô Quyền trần ai khoai củ” mà hầu hết chúng ta đã gò lưng đạp xe mỗi ngày để đến ngôi trường Trung học Ngô Quyền thân yêu, bây giờ chỉ còn trong trí tưởng…