Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Hữu Hạnh - BÁN TỰ VI SƯ

19 Tháng Chín 201412:28 SA(Xem: 23038)
Nguyễn Hữu Hạnh - BÁN TỰ VI SƯ


BÁN TỰ VI SƯ

     Rất lấy làm tiếc trong ngày nầy, thời điểm nầy.Tôi không lên được San José hợp cùng với Quý Thầy Cô và quý anh chị cùng chung mái trường Ngô Quyền để đến viếng Thầy Nguyễn Xuân Hoàng lần sau chót. Một ước nguyện cho bao người, cũng giống như tâm tình của một đàn anh cựu học sinh Ngô Quyền từ San Francisco chuyển đến lời cầu nguyện và phân ưu “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”

Từ tờ Thông Tín Bạ anh Nguyễn Hào chuyển đến, được  gìn giữ gần nửa thế kỷ gồm tên thầy Nguyễn Xuân Hoàng dạy anh môn Triết bên cạnh quý Thầy Cô kính mến.

Thongtinba
       Nếu anh Nguyễn Hào kính nhớ đến Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, một lòng “ Nhất Tự Vi Sư”, tôi xin được  giữ  cho mình “ Bán Tự Vi Sư” cũng giống như bao cựu học sinh chưa từng học nhưng vẫn giữ lòng tôn kính. Vì khi tôi được vào trường trung học Ngô Quyền  cũng là năm cuối thầy Hoàng sẽ chuyển về trường Petrus Ký. Những năm trưởng thành tập tành từng bước thơ văn, trong đó có Nguyệt san Văn và bắt đầu làm quen với nhiều tác giả cũng như những bài viết của Thầy. Dù rằng ái mộ nhưng lúc bấy giờ muốn gặp gỡ và tiếp chuyện với nhà văn tên tuổi cũng khó và tôi cũng không biết thầy Hoàng đã từng dạy trường Ngô Quyền

      Nhân ngày họp mặt gia đình Ngô Quyền toàn thế giới lần thứ nhất 2006 tại Nam California cũng là lần đầu tiên tôi gặp được Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, tôi chỉ biết đến chào kính để tỏ lòng ngưỡng mộ. Hồi tưởng lại lúc ấy dáng dấp thầy vẫn còn mạnh khỏe và tóc vẫn chưa bạc

      Nhưng định luật của thời gian khắc nghiệt quá. Lần thứ hai gặp Thầy Nguyễn Xuân Hoàng cũng là lần sau cùng,  tại thành phố Milpitas Bắc California năm 2013, trong một lần viếng thăm khi hay tin Thầy đã ngã bệnh một căn bệnh ung thư quái ác. Thầy nằm đó đôi mắt vẫn nhắm nghiền.”Người  đi  trên mây” đã từng xem nhẹ bao thế sự thăng trầm, giờ chỉ là con người  yếu đuối đang chống chọi với cơn đau từng phút từng giây. Trong giây phút cảm nhận ra cuộc đời ngắn ngủi,  vui mừng giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Tôi vẫn hằng  mong và cầu nguyện cho Thầy. Uớc chi sương sẽ tan và nắng sẽ lên ở cuối đường...

THOANG

     Những năm tháng sau cùng Thầy Nguyễn Xuân Hoàng vẫn thường tâm sự “ Thầy không sợ chết, chỉ sợ là cơn đau hành hạ thân xác của Thầy. Hôm nay Thầy Hoàng đã ngủ yên, một giấc ngủ dài không còn nỗi đau của thể xác. Biết bao tình cảm quý mến của gia đình, bạn bè văn thơ, đồng môn, đồng nghiệp, môn đệ, môn sinh và độc giả dành cho Thầy. Cảm động và thân tình lắm cho một mảnh đời, riêng tôi vẫn muốn là một đứa học trò học lóm thầy từ cách hành văn cũng như những cảm nghiệm về cuộc sống, nhân tình thế thái để nằm lòng

Đọc và nghiền ngẫm lời Thầy đã mô tả trong bài viết  “Tưởng quen mà lạ”:

 “Những người bạn và những người tưởng là bạn. Những người vừa tuần qua cùng ngồi ở đây – trên chiếc ghế này, ở chiếc bàn này, uống rượu từ chiếc ly này,… đã nói với mình những lời lẽ này, và vẫn người bạn đó, hôm nay ở một nơi nào đó – không xa nơi chốn mình đang ngồi - đã nói về mình bằng những lời trái ngược”.

Ý nghĩa  hơn bao giờ hết, nhất là giây phút nầy đây khi đọc lại cảm nhận về đời người của Thầy Nguyễn Xuân Hoàng trong bài viết “Nhân đọc bài thơ Những Chiếc Ghế Bỏ Trống của Trần Kiêu Bạc”

Trong đời người bất ngờ một hôm thấy mình đang ngồi bên Những chiếc ghế bỏ trống… Và tôi chợt nghĩ ra các bạn tôi rồi một hôm cũng chợt khám phá ra chiếc ghế dành cho tôi trong buổi hẹn bên ly rượu ở nơi nào đó sẽ không có tôi…Những chiếc ghế bỏ trống của bạn bè và một chiếc ghế bỏ trống cho chính mình

     Thầy Nguyễn Xuân Hoàng đã chuẩn bị sẵn sàng đến một nơi mọi người đều phải đến " Điểm hẹn sau cùng". Con người ta lúc sinh thời sống ra sao, chỉ đến phút lâm chung mới đánh giá được bằng tình cảm của người ở lại. Cầu nguyện ơn trên trong giấc ngủ an lành, dẫn đưa hương linh của Thầy sớm về cõi Phật.

  Kính nhớ đến thầy dù chỉ là một đứa học trò ...“học lóm”. Bán tự vi sư.

Nguyễn Hữu Hạnh


"Những chiếc ghế còn bỏ trống" thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm

 

19 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2031)
Trước năm 1975, ở miền Nam bộ môn cải lương rất được mọi người ưa thích. Những nghệ sĩ cải lương nổi tiếng rất được quần chúng hâm mộ và các bầu gánh săn đón.
17 Tháng Mười Một 2023(Xem: 6011)
Chuyến đi xa nhất đời người, phải chăng là chuyến cuối cùng?… Riêng đối với anh chị em cựu hđs.BH chúng tôi, dẫu có đi thật xa rồi cũng sẽ trở về.
13 Tháng Mười Một 2023(Xem: 6343)
Trong suy nghĩ riêng tôi, chết không đồng nghĩa với sự mất mát, mà chỉ tạm thời vắng xa hình bóng người thân. Buồn là tất nhiên rồi, nhưng tôi nghĩ cần chuẩn bị trước
12 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2527)
Tình cảm của các anh chị cựu học sinh hướng về Thầy Cô hiện tiền cũng như đã quá vãng trên tinh thần “Giáo dục là thâm ân” thật đáng trân trọng và ngưỡng mộ.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 5680)
Đặc biệt lần này thầy được đón tiếp trọng thể do 2 nhóm cựu học sinh NQ Bắc và Nam Cali kết hợp tổ chức tại nhà hàng Chez Christina - Milpitas vào đêm Thứ Bẩy 21 tháng 10 năm 2023.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 4321)
Hơi sớm một chút cho mùa lễ Tạ ơn ở Mỹ, nhưng chưa bao giờ thừa, có được niềm tự hào đi theo suốt cả cuộc đời là nhờ công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2822)
Cuối tháng 8 và vào đầu tháng 9 năm nay tôi có đi cruise kéo dài hai tuần của hảng MSC (Mediterranean Shipping Company) để thăm các đảo thuộc vùng Caribbean.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2786)
Lật bật mà thời gian tôi đã sống ở Canada “ xứ lạnh tình nồng” gần bằng thời gian tôi sỉnh ra, trưởng thành, học hành, dạy học, đi lính và đi tù “cải tạo” ở Việt Nam.
23 Tháng Mười 2023(Xem: 3148)
Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵnsàng ra đi
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3196)
tôi đã không có cơ hội nào thực hiện cái lời hứa ấy. Sau này, gặp lại được hai dì cùng lứa tuổi dì Xinh tỵ nạn sang đây. Họ đã không biết gì về số phận dì Xinh nữa.
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3261)
“…Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?
06 Tháng Mười 2023(Xem: 3129)
Những tiến bộ điện tử giúp ích con người nhiều mặt nhưng cũng có mặt chúng làm thui chột trí óc và thể chất của chúng ta tỉ như làm chúng ta lười suy nghĩ
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3401)
Có những nhà văn mà phong cách trí thức cũng như tình người để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc đến khó quên.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3567)
Kể từ đó tôi đã có hướng nhìn rõ hơn về tương lai của mình là khi lớn lên tôi phải trở thành một nhà giáo, đó là một mơ ước mà tôi phải cố gắng biến nó thành hiện thực.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3448)
sau gần nửa thế kỷ tồn tại qua những thăng trầm biến động của thời cuộc, rạp KH vẫn còn hiện hữu mãi trong ký ức của người dân BH xưa về một thời huy hoàng tráng lệ ...
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3276)
giáo chức sĩ quan biệt phái tức là những thầy giáo do lệnh tổng động viên đã phải nhập ngũ một thời gian trưỡc khi được “biệt phái” về dạy học lại cũng phải đi “học tập cải tạo”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3366)
Chúng ta “ăn để mà sống” hay “sống để mà ăn”? Tôi vẫn nghĩ rằng, mọi người đều phải trải qua cả hai giai đoạn kể trên, khi còn trẻ sung sức thì “sống để ăn”, và khi tuổi về xế chiều thì “ăn để sống”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3144)
Xin ghi nhận như một lời chia sẻ về một nhà văn lớn đã khuất. Tôi nghĩ viết một nhà văn lớn không bao giờ là thừa, dù thời đã qua.
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3351)
Mất một chiếc vớ kể như mất cả đôi, chẳng thể mang một chiếc nhảy lò cò mọi nơi. Còn một thúng vớ lẻ bạn đang nằm thương nhớ kẻ bạc tình thì sao?
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3448)
Bây giờ chúng ta đã ở ngưỡng cửa của mùa thu. Ngày xưa, rất nhiều nhạc sĩ của ta đã cảm xúc cái mùa lành lạnh với lá vàng rơi rụng nhưng rất lãng mạn này và đã cho ra những tuyệt tác để đời.