Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoang TNP - NHƯ NGỌC LONG LANH

15 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 146597)
Hoang TNP - NHƯ NGỌC LONG LANH


NHƯ NGỌC LONG LANH



nhu_ngoc_long_lanh-large-content

 

 Con trai yêu quí của Mẹ!

 Chỉ mới như ngày hôm qua thôi, con được đặt trong lòng Mẹ, thịt da còn thơm mùi sữa, mềm mại ấm áp làm sao! Mẹ tưởng mình đang mơ một giấc mơ đẹp nhất đời người, dù vừa trải qua ba ngày vất vả đau đớn như chưa có ngôn từ nào diễn tả nổi! Nhưng khi Mẹ cất tiếng gọi: “Con ơi!”, con đã ngước cặp mắt ngây thơ lên nhìn Mẹ. Chỉ cần ánh mắt đó thôi đủ làm tim Mẹ tan chảy ra. Ôi! Mẹ yêu con biết dường nào…!

 

 Con biết không? Kể từ ngày ấy, một ngày Mẹ đã trông đợi mòn mõi sau tám năm trời ròng rã. Con đã rẽ cuộc đời Mẹ bước sang một ngã đường tươi mát hơn, hạnh phúc hơn bao giờ hết! Con đã dạy cho Mẹ biết thiên chức làm Mẹ. Điều đó có ý nghĩa dường nào và cao quí biết bao nhiêu.

 Mẹ yêu mọi điều từ nơi con, từ lọn tóc máu ướt sát da đầu ngày con mới sanh đến từng ngón chân ngón tay tròn bụ bẫm. Ánh mắt nụ cười của con như phép lạ nhiệm màu, biến hóa một ngày tầm thường của Mẹ thành tràn đầy ý nghĩa, mãi cho đến bây giờ. Con đã biến Mẹ từ một người đàn bà ích kỷ, chỉ biết săn sóc bản thân mình, thích nhận lãnh hơn là ban phát. Bỗng chốc! Con người ấy trở nên xa lạ. Mẹ không còn là con người ấy nữa… Một cái nhíu mày của con cũng đã làm Mẹ đau đớn cuống cuồng. Mẹ muốn uống hết vào lòng những dòng nước mắt con rơi xuống và những khi con đau yếu, Mẹ chắp tay xin Thiên Chúa hãy cho Mẹ gánh bớt mọi đau đớn thay con. Phải đấy con! Mẹ rất vui sướng để chịu đựng tất cả cho con, vì con…

 

 Mẹ nhớ mãi lần đầu con bập bẹ tiếng: “Con thương Mẹ!” rồi con dang hai cánh tay bé bỏng, cố vươn dài ra hai bên để diễn tả cho hết tình yêu con dành cho Mẹ, một cách ngây thơ và đáng yêu quá chừng: “Bằng này nè Mẹ...! Mẹ nhìn con nè Mẹ…!. Ôi con thân yêu! Những lúc con sợ hãi, hai tay quấn lấy chân Mẹ như gà con nấp dưới cánh gà mẹ. Mặt con úp vào lòng Mẹ cho Mẹ cái cảm giác, trái tim bé nhỏ của con đang đập thình thịch bên trong. Mẹ bỗng biết ngay là sẽ có thể làm mọi việc để che chở cho con, từ đây cho đến hết cuộc đời.

 

 Con trai yêu quí ơi!

 Bây giờ con ngồi đây. Trước ly café đắng. Con chia sẻ với Mẹ những băn khoăn về công việc làm, một chút bẽn lẽn khi nói đến người con yêu. Ánh mắt con ngời sáng với những ước mơ tương lai. Mái đầu con cúi xuống và Mẹ đã nhìn thấy tóc con đã điểm vài cọng bạc lạc loài. Mẹ muốn giơ tay vuốt đầu con như những ngày xưa con còn bé, Mẹ muốn âu yếm nâng niu khuôn mặt con đã lún phún những cọng râu cằm mọc chung quanh… dù con có lớn như thế nào đi nữa… con mãi mãi là cậu bé nhỏ nhoi trong lòng Mẹ ngày nào…

 Nhớ không con? Mỗi sáng thức dậy, Mẹ đều nghe tiếng bước chân con chạy vội vã qua phòng Mẹ. Con xin Mẹ ôm con một chút, thương con một chút trước khi thay quần áo đi học. Con luôn ê a kể Mẹ nghe giấc mơ đêm qua trước khi con quên mất. “Vui lắm Mẹ ơi! Ngộ lắm Mẹ ơi!”

 Mỗi ngày Mẹ thấp thỏm đợi con trước cổng trường để chỉ muốn thấy bóng dáng nhỏ bé của con đang cố kéo lê cái cặp da nhét đầy sách vở. Mặt mày đôi lúc dơ bẩn vì lăn lộn trên sân cỏ, quần áo thì xốc xếch vì đánh nhau với chúng bạn. Nhưng con không bao giờ quên tặng cho Mẹ một nụ cười thật tươi và rộn rã từ xa xa. Rồi con đã líu lo kể lể những chuyện như thế cho hết đoạn đường về. Ồ! Mẹ trân trọng và quí vô cùng những giây phút chúng ta chia sẻ với nhau, ngay cả từ lúc con còn bé xíu học Mẫu giáo, rồi Tiểu học, rồi đến hết Trung học… Thời gian cứ trôi qua vun vút con nhỉ? Ngay cả những đêm con về khuya từ trường Đại học, con vẫn không quên gõ nhẹ vào cửa phòng Mẹ, rón rén bước vào và hôn lên trán Mẹ. “ Good night. Mẹ nhé!”

 Như thế đấy! Hai mươi lăm năm trôi qua như một giấc mơ tuyệt vời! Mẹ và con đã quấn quýt bên nhau trong Thiên Đường của riêng chúng ta. Bây giờ con đã trưởng thành. Trở nên một thanh niên đẹp trai, mạnh mẽ từ thể chất lẫn tinh thần. Mẹ hãnh diện mà buông tay con ra, con nhé!Nhưng! Ánh mắt Mẹ sẽ luôn luôn dõi theo bước chân con.

 Con hãy nhớ kỹ lời Mẹ dặn! Mẹ sẽ luôn luôn đứng phía sau con, để những khi chân con trợt ngã, Mẹ sẽ lại nâng con lên cho con tiếp tục bước tới. Mẹ sẽ đi bên cạnh con như người bạn hữu thân thiết nhất, để lắng nghe tiếng con tâm sự. Mẹ sẽ đi phía trước con lúc cần thiết, để gánh chịu hết tất cả cuồng nộ của thử thách trường đời… Con của Mẹ sẽ không bao giờ cô đơn.

 Con ơi! Ông Bà xưa đã nói đúng! “Mưa từ trên cao mưa xuống”hay “Nước mắt chảy xuôi”. Con là khúc ruột. Con là mạch sống của Ta. Từ đây cho đến ngày Mẹ nhắm mắt lìa đời. Con mãi mãi là HẠT NGỌC LONG LANH trong tim Mẹ. Nhớ nhé con trai thân yêu!

 

  Hoang TNP. 

 14.10.2012

21 Tháng Ba 2013(Xem: 101164)
Cầm chắc lá thư trong tay tui đứng đợi mà sao hai cái chưn có cảm giác run lên từng chập. Chỉ còn độ mươi gốc cây nữa là em sẽ ngang qua. Tui dựa vô gốc cây đứng thở dốc mà chờ.
18 Tháng Ba 2013(Xem: 148452)
Tác phẩm Ngô Quyền Một Thời Để Thương Để Nhớ, không chỉ là một bộ sưu tập của những kỷ niệm đã theo chân những lữ khách Ngô Quyền khắp chân trời góc bể...
17 Tháng Ba 2013(Xem: 99610)
Dù rằng bây giờ con dốc Kỷ niệm trên đường đến trường Ngô Quyền hoặc dốc Cây Chàm đã bị bào mòn, không còn cao như xưa, nhưng trong từng ngăn ký ức đời mình thì “những kỷ niệm một thời học sinh Ngô Quyền” đã để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc nhất
17 Tháng Ba 2013(Xem: 81450)
Bạn bè tôi, người còn, người mất, kẻ ở lại, kẻ tha phương. Tôi vẫn ở đây, vẫn đi qua ngôi trường Ngô Quyền xưa cũ, giờ đã đổi mới hoàn toàn,
17 Tháng Ba 2013(Xem: 65849)
Xin các anh chị Khóa 13 miễn thứ cho tôi cái tội "phạm thượng" như kể trên của những ngày xưa thân ái... (không bao giờ có lại được nữa)!
17 Tháng Ba 2013(Xem: 101609)
Và như vậy tôi mãi mãi là người vợ lính, vui buồn chung với những suy tư và cảm giác của chồng. Những người chỉ huy, đồng đội của chồng dù không ở trước mặt, nhưng là những người bạn vô hình đem lại niềm vui cuối đời cho chồng tôi
16 Tháng Ba 2013(Xem: 99891)
Với chín mươi năm cuộc đời cô còn hai mươi bảy lần sinh nhật, chúng tôi lại còn dịp tham dự mừng năm mươi lăm năm và sáu mươi năm ngày cưới của cô; để còn được nghe bản nhạc “THƯƠNG HOÀI NGÀN NĂM''
15 Tháng Ba 2013(Xem: 81497)
Sáng nay bừng mắt dậy, con nhớ ra mình đã mất ba hơn mười lăm năm nay rồi, chỉ như mới hôm qua thôi, vết thương vẫn còn tươi rói, chảy những giọt máu lớn dồn dập. Nỗi đau này biết bao giờ nguôi ngoai?
09 Tháng Ba 2013(Xem: 117942)
Bài viết của Bảo Trần đã khắc họa khá rõ nét chân dung nhân hậu của bác Lê Văn Nhơn, một “thần tượng” luôn luôn cận kề bên cạnh cuộc đời con cháu.
09 Tháng Ba 2013(Xem: 74409)
Sinh nhật năm nay không như năm ngoái vì bắt đầu từ hôm nay, tôi đã là một người già thật sự ở đất nước này.
09 Tháng Ba 2013(Xem: 103246)
Nghe con hỏi một lần nữa rằng bố muốn biến đi đâu với máy thời gian, tôi càng trầm tư, không ngờ câu trả lời khó hơn tôi tưởng. Ði đâu bây giờ?
08 Tháng Ba 2013(Xem: 97861)
Thời Thơ Dại cũng đến, qua đi, để lại những kỷ niệm hay dấu khắc khó phai mờ, và nhiều khi nó trở thành những vết sẹo mà thời gian hay thuốc men không thể xóa!
08 Tháng Ba 2013(Xem: 90556)
Bên nầy, bên kia vòng trái đất vẫn nhớ về nhau. Dù thời gian có phôi pha, nhưng kỷ niệm không thể phai nhòa. Hơn ba mươi mái đầu bạc nhắc nhở nhau về kỷ niệm.
07 Tháng Ba 2013(Xem: 85363)
Mưa Thu tí tách ngoài hiên, trời mùa Thu San Jose vun trọn nỗi nhớ. Mùa Thu nơi đó có em dõi mắt ra ngoài khung cửa sổ trông ngóng tin anh?
02 Tháng Ba 2013(Xem: 102703)
Gặp lại Đức Ông sau chuyến "công tác" nóng bỏng, các thuộc hạ đều vui mừng hớn hở vì biết nơi trái đất này vừa thoát khỏi một tai họa kinh hoàng!!!
02 Tháng Ba 2013(Xem: 86280)
Cám ơn Diệp Hoàng Mai đã làm cầu nối trong gia đình Hướng Đạo. Cám ơn những ngày sinh hoạt Hướng Đạo thật tuyệt vời.
22 Tháng Hai 2013(Xem: 110604)
Ngày 22 tháng 02 hằng năm, được chọn là ngày “BP’ Day” để kỷ niệm ngày sinh hai vợ chồng cụ Baden Powell. Vào ngày này, các đơn vị Hướng Đạo thường tổ chức lễ tưởng niệm người sáng lập phong trào Hướng Đạo thế giới,
22 Tháng Hai 2013(Xem: 98312)
Những ngày đầu năm Quí Tỵ 2013, tôi cầu mong vòng tay thân ái của những cựu hđs. NQBH sẽ tiếp tục mở rộng, và mãi vững bền theo tinh thần điều luật thứ tư của hướng đạo sinh...
21 Tháng Hai 2013(Xem: 99529)
Lại thêm một bạn bè khóa 8 NQ đi xa, xa thật xa. Sau Nguyễn Văn Hiền, Đinh Đoài Chính. Lại thêm một chiếc ghế trống vắng nữa.
21 Tháng Hai 2013(Xem: 103968)
Cám ơn người bạn già đã cho tôi một cái tên thật nhiều kỷ niệm. Cám ơn cuộc đời đã cho tôi một thời để yêu và để nhớ.