Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tuyết Mai - GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU

26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 135663)
Tuyết Mai - GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU


GỬI EM - SỢI TÓC TÌNH YÊU


toc-1-content


Một ngày nhớ Em

Trời đã cuối Đông, bên này thì không lạnh lắm, thỉnh thoảng chỉ có vài cơn gió se lạnh thoáng qua thôi. Bên Em chắc chắn là rất lạnh, từ mùa Đông chuyển sang mùa Xuân, thời tiết không khác nhiều lắm phải không? Sức khỏe Em sao rồi? lần trước gặp lại - vẫn là Em - với tính cách không hề khác xưa, vẫn mái tóc dài sôi nổi tự tin, vẫn nụ cười tươi và ánh mắt luôn ngời sáng… anh không thể nào quên.

Nghe tin Em trở bệnh lại, anh rất lo lắng và đầu óc rối loạn, không biết phải làm gì để có thể giúp được Em. Chợt nhớ lời Em nói khi gặp anh: “Anh vẫn để tóc dài hả? vẫn còn những giấc mơ bay bỗng chưa thành hay sao? tuổi đã hơn nửa đời người rồi anh à!...”. Anh đã nghĩ ra mình sẽ phải làm cho Em một chút gì đó để có thể xóa đi “dấu chấm hỏi” đã từ lâu - anh còn nợ Em!…

Lại một ngày nhớ Em…

Đan, thắt từng sợi tóc cho Em, mắt anh luôn hoe đỏ. Nghĩ đến Em đang cố gắng vượt qua những cơn đau vật vã vì bệnh, vì thuốc… ngón tay anh lại cố gắng đưa nhanh, mong mau chóng hoàn thành “tác phẩm” của mình để gửi đến Em cho kịp mùa Xuân đang tới.

Đọc bài thơ Em viết : “Khi Hạnh phúc, Em có thể rơi nước mắt,

 Lúc khổ đau, nước mắt lại tuôn trào.

 Không ai hiểu, chỉ có Em mới biết,

 Giọt nước mắt nào là hạnh phúc hay khổ đau?…”

… tim anh như có ai bóp nghẹt, Em cô đơn đến vậy sao? Làm sao anh có thể chia sẻ với Em khi chúng ta cách nhau đến nửa vòng trái đất?... Hy vọng những sợi tóc yêu thương của anh gửi đến Em, sẽ giúp Em cảm nhận được sự ấm áp hạnh phúc, dù nước mắt Em có rơi thì cũng chỉ là những giọt hạnh phúc tràn đầy chứ không là khổ đau hay buồn thảm…

Thông thường, mỗi năm vào đêm giao thừa, anh vẫn có thói quen đi lễ đầu năm để cầu nguyện bình an cho Em. Năm nay đặc biệt hơn, anh - với cái đầu không có tóc… hy vọng đức Phật sẽ chứng giám cho lòng thành của anh, phò hộ Em có đủ sức khỏe, mạnh mẽ vượt qua hết những cơn đau của căn bệnh nghiệt ngả này.

Rồi thì tóc anh sẽ nhanh chóng mọc lại, nhưng anh sẽ không để dài nữa, vì sợi nhớ, sợi thương anh đã gửi trọn cho Em rồi. Cố gắng lên nghe Em, Anh luôn cầu nguyện Em mau hết bệnh, để ngày gặp lại Em sẽ phải trả lời câu hỏi của ngày xưa - Em còn nợ anh!…

 

Cuối Đông…

Màn đêm buông xuống, không gian yên tĩnh đến mức Em có thể nghe được từng nhịp đập đứt quãng, rời rạc của trái tim mình. Nhìn qua khung cửa sổ bệnh viện, thành phố về đêm với những ánh đèn chiếu sáng, thành chuỗi dài như dãy Ngân Hà lung linh, nhấp nha nhấp nháy… Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể rời bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo Em dai dẳng, làm ngán ngẫm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?

Đã sống ở đây hơn 14 năm và cũng tạm quen với cái nóng, lạnh vô chừng ở nơi này, Em vẫn bị “dị ứng” mỗi khi Hè sang hay Đông đến … cộng thêm những phản ứng phụ của thuốc khi cơ thể mình không còn nhiều sức đề kháng, thật mệt mõi, rã rời… với căn bệnh của mình, Em không biết khoảng cách phía trước sẽ còn được bao xa?...

Gần một tháng nữa là Tết đến, thật ra ở vào tuổi mình bây giờ, cứ thêm một tuổi thì lại thêm ngắn lại khoảng cách với cuộc đời, bận bịu lo toan mọi thứ chứ không còn vô tư, náo nức như ngày xưa. Mỗi Tết đến lại rộn ràng, hăm hở để mừng được thêm một tuổi, lớn hơn so với năm trước, đường tương lai thì rộng thênh thang.. Mang tâm trạng ray rứt trước dòng chảy của đời thường, những thay đổi thực tế quá khác biệt giữa “xứ người” và “quê mình” đã khiến Em luôn ngậm ngùi khi phải đối diện và so sánh…

Đêm nay, bỗng dưng nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ cảnh, nhớ người… tâm trạng Em như chơi vơi, ngụp lặn trong sóng nước của giòng sông năm xưa cùng lời thì thầm hò hẹn… Em đã quên hẳn cơn đau đang làm Em kiệt sức, đành phải chịu nằm yên ở đây.

 

Đầu Xuân…

Cái cảm giác rưng rưng, nghẹn ngào, lâng lâng, ấm áp… sâu tận đáy tim, len lõi vào từng mạch máu khi cầm trên tay món quà đầu năm anh gửi đến, làm Em quên hẳn cơn bệnh đang hăm hở hành hạ thân xác mình. Với Em, cái “ấm áp” bây giờ không phải là đang đội chiếc mũ len, mà là mái tóc của anh dành cho Em. Những giọt nước mắt lẽ ra phải ngập tràn khóe, nhưng lại không thể tuôn trào!...

Có lẽ con người Em quá nhạy cảm trước những biến chuyển của đất trời, sự linh hoạt của cuộc sống và niềm ưu tư trước nhiều biến cố trong tình yêu… nên Em luôn nghi ngờ. Ngay cả trong giây phút này, niềm hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến tim Em như muốn ngưng đập.

Tình yêu là gì? Có phải trái ngược như mùa Đông nở hoa, mùa Hè đổ tuyết? nên khiến những kẻ yêu nhau hay làm nghịch ý nhau, để rồi phải xa nhau? Cám ơn món quà thật ý nghĩa của anh, Em hứa sẽ cố gắng. Đối với Em - không có trận chiến cuối cùng mà chỉ có trận chiến trước mắt. Em nhất định phải thắng, phải sống - để không làm thất vọng những người từng yêu thương mình.

Tết năm nay, khi đi dự hội Xuân, Em sẽ đội lên bộ tóc của anh, trang điểm thật đẹp… để thấy mình được trở lại thời thanh xuân, tràn đầy sức sống…

Chúc anh có giấc mơ ngoan và bình an trong mùa Xuân mới.

tuyet_mai-content

Tuyết Mai

Utah , tháng 12/2011

04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 4315)
Hơi sớm một chút cho mùa lễ Tạ ơn ở Mỹ, nhưng chưa bao giờ thừa, có được niềm tự hào đi theo suốt cả cuộc đời là nhờ công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2815)
Cuối tháng 8 và vào đầu tháng 9 năm nay tôi có đi cruise kéo dài hai tuần của hảng MSC (Mediterranean Shipping Company) để thăm các đảo thuộc vùng Caribbean.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2782)
Lật bật mà thời gian tôi đã sống ở Canada “ xứ lạnh tình nồng” gần bằng thời gian tôi sỉnh ra, trưởng thành, học hành, dạy học, đi lính và đi tù “cải tạo” ở Việt Nam.
23 Tháng Mười 2023(Xem: 3146)
Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵnsàng ra đi
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3194)
tôi đã không có cơ hội nào thực hiện cái lời hứa ấy. Sau này, gặp lại được hai dì cùng lứa tuổi dì Xinh tỵ nạn sang đây. Họ đã không biết gì về số phận dì Xinh nữa.
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3256)
“…Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?
06 Tháng Mười 2023(Xem: 3124)
Những tiến bộ điện tử giúp ích con người nhiều mặt nhưng cũng có mặt chúng làm thui chột trí óc và thể chất của chúng ta tỉ như làm chúng ta lười suy nghĩ
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3395)
Có những nhà văn mà phong cách trí thức cũng như tình người để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc đến khó quên.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3562)
Kể từ đó tôi đã có hướng nhìn rõ hơn về tương lai của mình là khi lớn lên tôi phải trở thành một nhà giáo, đó là một mơ ước mà tôi phải cố gắng biến nó thành hiện thực.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3444)
sau gần nửa thế kỷ tồn tại qua những thăng trầm biến động của thời cuộc, rạp KH vẫn còn hiện hữu mãi trong ký ức của người dân BH xưa về một thời huy hoàng tráng lệ ...
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3273)
giáo chức sĩ quan biệt phái tức là những thầy giáo do lệnh tổng động viên đã phải nhập ngũ một thời gian trưỡc khi được “biệt phái” về dạy học lại cũng phải đi “học tập cải tạo”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3363)
Chúng ta “ăn để mà sống” hay “sống để mà ăn”? Tôi vẫn nghĩ rằng, mọi người đều phải trải qua cả hai giai đoạn kể trên, khi còn trẻ sung sức thì “sống để ăn”, và khi tuổi về xế chiều thì “ăn để sống”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3142)
Xin ghi nhận như một lời chia sẻ về một nhà văn lớn đã khuất. Tôi nghĩ viết một nhà văn lớn không bao giờ là thừa, dù thời đã qua.
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3348)
Mất một chiếc vớ kể như mất cả đôi, chẳng thể mang một chiếc nhảy lò cò mọi nơi. Còn một thúng vớ lẻ bạn đang nằm thương nhớ kẻ bạc tình thì sao?
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3446)
Bây giờ chúng ta đã ở ngưỡng cửa của mùa thu. Ngày xưa, rất nhiều nhạc sĩ của ta đã cảm xúc cái mùa lành lạnh với lá vàng rơi rụng nhưng rất lãng mạn này và đã cho ra những tuyệt tác để đời.
02 Tháng Chín 2023(Xem: 3760)
đã xưng tội trong mùa chay nhưng vẫn luôn phạm tội vì đường trần còn tơ vương khanh tướng, giữa chốn vô thường chỉ là tạo vật. Chúa và Phật phải chọn ai đây chỉ cầu mong còn có những cơn mưa…
28 Tháng Tám 2023(Xem: 3619)
Tọa lạc ở chợ BH ngay giữa ngã ba đường Lê văn Lễ và Cô Giang, vào những thập niên 1960-1970s, Tứ Lợi là tiệm tạp hóa lớn do người Hoa làm chủ, chuyên bán sỉ và lẻ đủ loại nhu yếu phẩm
26 Tháng Tám 2023(Xem: 3424)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối. Một câu hỏi mà bây giờ đứng cận con đường sinh tử ta hỏi lại mình .
22 Tháng Tám 2023(Xem: 3322)
Trong mùa tựu trường năm nay, người giáo già như tôi không khỏi trăn trở khi nghĩ đến những cháu nhỏ ở Việt Nam ngày nay bao giờ sẽ hưởng được một nền giáo dục dân tộc
17 Tháng Tám 2023(Xem: 3234)
Bài học của tôi là thế đó. Tôi đã tự nhủ với mình đừng làm gì khác hơn vui chơi mà vẫn bị sụp hầm. Từ nay tôi sẽ mắt sáng như sao, thật cảnh giác để không bao giờ lọt bẫy mấy tên hacker kia nữa.