Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Vĩnh biệt Cô Khang

29 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 124149)
Vĩnh biệt Cô Khang

VĨNH BIỆT CÔ KHANG


Vậy là cô vĩnh viễn ra đi không cho lũ học trò xưa được gặp lại Cô thêm một lần ở ngoài khung cửa lớp.

Gần đây em được nghe Cô Tâm kề lại Cô chỉ dạy ớ Ngô Quyền từ năm 1972 đến năm 1976 nhưng hầu hết chs NQ khóa 15, 16, và 17 đều là học trò cùa Cô vì tụi em chì được học một giờ Vạn vật mỗi tuần với Cô.

Làm một bài toán nhân nhỏ trong đầu, Cô có đến gần hai ngàn học sinh cũ ở NQ. (55x12x3 = 1980). Vậy mà đến chào Cô lần cuối chì có 8 nam sinh của khóa 15. Số còn lại dù đang sống đời lưu lạc hay còn sống ở quê nhà đều ngậm ngùi thương tiếc Cô và nhớ đến những giờ Vạn vật êm đềm ở Ngô Quyền yêu dấu ngày xưa.

Vài tháng trước, về VN chịu tang cha rất đột ngột, em mất hết cảm giác,không còn tinh thần nghĩ đến chuyện đến chợ Vườn chuối lần mò hỏi thăm Cô. Cô tha lỗi cho em, em chì ớ Saigon vòn vẹn chưa đến 48 tiếng cho một chuyến về nhà đầy nước mắt và đau buồn. Ngồi trên máy bay trờ về Mỹ, em nhìn xuống Saigon nhỏ dần dưới cánh máy bay, tưởng tượng ra Cô đang âm thầm nhưng can đàm chiến đấu với bệnh tật, tự hứa với lòng lần tới về nhà nhất định em sẽ ghé thăm Cô. Trong trường hợp này, buồn thay "nhân định không thắng nổi thiên định" phải không thưa Cô?

Bây giờ Cô đã thênh thang ở hạc nội mây ngàn, đã gặp lại rất nhiều bạn bè đồng nghiệp và cả học trò. Không có một nữ sinh NQ nào có dịp chảo tiễn biệt Cô lần cuối, nhưng chắc là có ít nhất là 3 nữ sinh lớp em (Bích Chương, Yến Nhi, và Châu) đón Cô ở cõi vĩnh hằng.

Ờ đời sống này, khắp mọi nơi, từ Việt Nam qua Úc, đến Pháp, Thụy Sĩ, Đức, Canada, Mỹ , tất cả chs NQ khóa 15, 16, và 17 xin kính cẩn chào Cô lần cuối, như ngày xưa ở NQ tụi em vẫn đứng dậy chào Cô mỗi đầu giờ khi Cô bước vào lớp

Xin mượn hai câu thơ cùa học trò thi sĩ Đông Hồ để vĩnh biệt Cô:

"Ân sâu nghĩa nặng tình dài.

Khóc Thầy khóc mãi biết đời nào nguôi"

 

Cầu mong Cô đi an bình, thanh thản. CHS NQ khóa 15, 16 và 17 luôn nhớ đến Cô.

Nguyễn Trần Diệu Hương


* Bài viết này được xem như là bài điếu văn của NTDH dành cho cô Phạm Thị Khang và đã được post thêm ở cuối bài "Một Góc Thầy Trò : Cô Phạm Thị Khang" đã đăng trong năm 2009. Xin bấm vào link bên dưới để xem:

Một Góc Thầy Trò: Vô Cùng Thương tiếc Cô Phạm Thị Khang

10 Tháng Hai 2011(Xem: 136268)
Niềm vui đầu năm đến bất ngờ. Nhờ trang web Ngô Quyền, nhờ kỹ thuật khoa học tiến bộ, nửa thế kỷ sau mình tìm gặp được bạn bè. Xin cảm ơn tấm lòng thành của nhau, của những người xa xứ.
05 Tháng Hai 2011(Xem: 133158)
Và khi biết anh tuổi Mẹo, Duyên suýt bật cười vì chợt nhớ đến câu “thần chú” của mẹ ngày xưa: “Hợi Mẹo Mùi, là duyên tam hạp”. Mình là tuổi Mùi. Anh ấy là tuổi Mẹo, vậy là tốt duyên rồi!
02 Tháng Hai 2011(Xem: 121585)
hơn 1 tháng nữa bước qua tuổi 61 ta, trở lại một vòng tuần hoàn của cuộc đời. Bất chợt mình ngẫm nghĩ lại cuộc đời mình. Mình lấy giấy bút ra, tính sổ cuộc đời, 60 mùa xuân mình đã trải qua, có vui buồn lẫn lộn.
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130665)
Anh biết không? Hương vị Tết bên này chỉ mới vừa phảng phất đôi chút chưa kịp đọng lại thì đã bay biến đi đâu mất rồi...
28 Tháng Giêng 2011(Xem: 114455)
Sau khi công việc xong, nhóm thường ghé quán bún riêu gần nhà Tùng để cùng chung vui. Từ đó hình thành Nhóm Bún Riêu
19 Tháng Giêng 2011(Xem: 127040)
Cám ơn và hẹn gặp lại các thân hữu nhé ! Mây trắng ngang trời đã quay về và sẽ quay về nữa… , rồi mây trắng lại bay đi…
17 Tháng Giêng 2011(Xem: 138577)
Mãi cho đến bây giờ, mỗi tuần chị đều ăn khoai lang, không phải vì thích loại củ ngọt bùi mầu vàng cam, không vì phải ăn độn...
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128556)
Đối với tôi, môn học nào với thầy – cô nào lại không để lại những kỷ niệm khó phai trong lòng của một người học trò.
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128797)
Hôm nay lại dự tiệc nhà anh chi Kiệt Chung, ngoài Thầy Cô và bè bạn lại có sự tham dự số đông đồng hương Biên Hòa và thân hữu.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 120728)
Từ quê nhà Việt Nam, ở Miền Trung giữa mùa mưa bão lạnh lùng , tôi rất vui và cảm thấy rất ấm lòng khi nhận được email thăm hỏi của bạn gửi cho tôi từ nước Mỹ xa xôi.
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 110341)
Cảm giác mỗi mùa Giáng Sinh tuyệt vời đến nỗi tôi tưởng như mỗi năm một lần, mình lại là đứa trẻ thơ mới lên tám tuổi, hình ảnh con búp bê tật nguyền lại chập chờn trở lại trong trí nhớ, y như năm nào tôi còn bế nó trên tay.
18 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 136953)
Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu.
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 105650)
Như hôm nay mưa thì lại nhớ đến những cơn bão rớt ở quê mình, mái nhà xưa và bến sông ngập đầy nắng gió.
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 112151)
"Cô Ba ơi, con không nghĩ có một ngày con được về và đứng ở đây. Con vẫn còn nhớ mấy trái thị cô đã tặng cho con. Con xin cầu nguyện cho linh hồn của cô được yên vui ở cõi vĩnh hằng"
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 82257)
Người Mỹ có phong tục rất hay, có ngày Thanksgiving để tạ ơn trời, để tạ ơn gia đình, tạ ơn bạn bè, tạ ơn những người chung quanh đã giúp mình. Tôi nhận lấy phong tục nầy.
27 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124594)
“Ngày xanh tóc hãy còn xanh Bóng chim qua cửa tóc đành điểm sương Ngày xanh tươi trẻ đến trường Giờ đây sao biết người thương nơi nào?!”
26 Tháng Mười Một 2010(Xem: 96418)
Có dịp nào gặp lại bạn bè cùng lớp ngày xưa....ngồi bên nhau nhắc nhở về những kỷ niệm của Ngày xưa thân ái....bên ly cà phê,ly bia....thì vui biết chừng nào ! Một thời học sinh trong sáng....nhiều mộng mơ....nhiều ước vọng....dã qua....!
22 Tháng Mười Một 2010(Xem: 86504)
...Cũng nơi đây tôi nhận thấy tình cảm yêu thương tận tâm tận lực của các thầy cô như: thầy Bảo, thầy Lê Quý Thể, thầy Lâm Tấn Văn, thầy Mai Kiến Phúc, cô Tốt dạy Pháp văn, thầy Thành... và còn nhiều nữa,