Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Gs Nguyễn Đình Phương - Đôi Dòng Ghi Nhớ.

14 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 73372)
Gs Nguyễn Đình Phương - Đôi Dòng Ghi Nhớ.

 

 

 

ĐÔI GIÒNG GHI NHỚ

 

Gs Nguyễn Đình Phương



thay_nguyen_dinh_phuong-contentthay_phuong-content


 

Những kỷ niệm thân thương đó nằm ngủ yên trong tâm tư gần 40 năm, đã dấy lại trong tôi vào những ngày thầy Phạm Đức Bảo từ bên Tây Đức qua thăm Hoa Kỳ…

 

 

Thể theo lời của các anh em cựu học sinh trường Ngô Quyền Biên Hòa muốn thực hiện một tập Kỷ Yếu 2004 cho trường, tôi xin được đóng góp đôi giòng cảm nghĩ.

 

 Tôi là giáo sư của trường Ngô Quyền Biên Hòa, nhưng chỉ dạy trong một khoảng thời gian ngắn chưa đầy một năm, tuy nhiên hình ảnh của trường cũng như các học sinh một phần nào vẫn còn hằn ghi trong ký ức tôi. Thời gian đó tôi dạy ở trường tư thục Khiết Tâm do Linh Mục Nguyễn Văn Yến làm Hiệu Trưởng trước khi vào dạy cho trường Ngô Quyền, lúc đó Hiệu Trưởng là thầy Phạm Đức Bảo, còn thầy Phạm Khắc Thành là Giám Học (thầy Thành mới qua đời cách đây đôi năm tại Nam Cali ). Tôi dạy tất cả bảy lớp, bốn lớp 10, ba lớp 11, và phụ trách môn Công Dân Giáo Dục. So sánh việc dạy ở hai trường thì dạy ở trường Ngô Quyền thoải mái và dễ thở hơn ở trường Khiết Tâm nhiều, mặc dù trường Khiết Tâm rất là qui củ, chặt chẽ vì Cha Yến rất nghiêm khắc và khó khăn, nghiêm khắc với học trò và cả với các thầy giáo, nhưng học trò đông quá, có hơn cả một trăm học sinh mỗi lớp, nhất là vào đầu niên học, sĩ số lên đến cả một trăm hai mươi, một trăm ba mươi, trong khi Ngô Quyền mỗi lớp chỉ hơn năm chục. Ngày đó tôi là một giáo sư còn rất trẻ, chỉ hơn học trò khoảng bảy tám tuổi nên lấy uy với học trò có phần khó khăn thêm nữa lại phụ trách môn Công Dân là môn mà học trò coi là môn phụ thuộc nên gần như chẳng chịu học, thường hay tìm cách trốn lớp vào những giờ học của môn này.

 

 Hiểu được tâm trạng của học trò cũng như tính cách giáo sư tài tử của tôi, nên tôi đã dùng chiến thuật mị học trò bằng một lối dạy khác hẳn các vị thầy giáo chuyên nghiệp khác cùng dạy môn này như tôi. Tôi không bảo học trò mua sách Công Dân in sẵn ở các tiệm bán sách giáo khoa mà cũng không in sách của tôi viết ra. Tôi vừa giảng bài vừa đọc bài cho học trò chép vào vở ngay trong lớp, rồi mỗi đầu giờ tôi kiểm việc học của học trò bằng cách gọi học trò mang vở lên trả bài. Tiêu đề các bài học thì giống nhau, nhưng chi tiết đọc cho học trò chép bài lại không hoàn toàn như nhau cho mỗi lớp, do đó học trò nào trốn học, mượn vở của lớp khác để chép là bị tôi phát giác ngay. Bài tôi đọc cho học trò chép thường rất ngắn so với sách in sẵn và mỗi khi khảo bài, tôi không buộc phải trả bài thuộc lòng mà chỉ đặt một hai câu hỏi cho trả lời thôi. Câu hỏi của tôi cũng giản dị và dễ rồi lại cho điểm rộng nên học trò rất thích được gọi lên trả bài để lấy điểm cao mà bù cho môn học khác. Ngoài cách thức đó, trong lúc giảng bài, tôi hay xen vào nội dung của bài giảng những câu chuyện vui thời sự hay những phong tục cổ truyền của đất nước để bớt đi cái khô khan của môn học nên đã lôi cuốn được sự lắng nghe của học trò. Ngày đó học trò lớp nào cũng rất thích nghe những câu chuyện của tôi kể như của Thượng Nghị Sĩ Ted Kennedy (người em trai cuối trong giòng họ Kennedy) đang giữa đêm dùng chiếc xe Oldsmobile đen bóng loáng lén chở cô thư ký là cô Mary Joe Kopech rời khỏi đám tiệc vui đi nơi khác rồi vì say sưa lái xe qua cầu đã đâm xe xuống hồ Appachidick làm chết cô thư ký này mà không thông báo ngay cho sở Cảnh Sát địa phương để tiếp cứu sau khi lóp ngóp bò được lên bờ một mình. Thế là chàng Ted Kennedy này bị kết án tù treo và đã mất đi quyền ứng cử Tổng Thống. Rồi câu chuyện tranh chấp Quần Đảo Hoàng Sa Trường Sa thuộc về lãnh hải của Việt Nam, Trung Cộng, Trung Hoa Quốc Gia, Philippine, hay Nam Dương, v.v... hay những phong tục cưới hỏi cổ xưa của Việt Nam, Cao Miên, Lào, Thái Lan, v.v...

 

 Các giáo sư đồng nghiệp thời gian đó tôi cũng chỉ nhớ được một vài người như thầy Mai Kiến Phúc, người cao dong dỏng dạy Vật Lý; thầy Thạc, người ốm nhỏ lại có cái mũi đỏ dạy Toán; thầy Đào Văn Sáu, người to cao lớn đồ sộ cũng dạy môn Công Dân, giọng nói ồm ồm; và cô giáo tên Mỹ, dáng người thanh thanh, mặc dù cô đã có gia đình và hai con nhỏ, nhưng cô trông vẫn còn rất trẻ đẹp dạy Pháp văn. Tôi nhớ có một lần dường như vào dịp tháng mười một, mười hai, khí trời lành lạnh, cô Mỹ mặc áo len vào lớp rồi vắt áo len lên lưng chiếc ghế bị học trò lén lấy chuyền tay nhau mặc khoác vào người. Cô Mỹ đòi lại, học trò chòng ghẹo cô rằng: “ Cô cho tụi em mặc chút đỉnh để lấy hơi !”. Cô Mỹ có hơi ngượng đỏ mặt, nhưng cũng chỉ cười xòa với lũ học trò tinh nghịch nhưng còn vô tư dễ thương này.

 

 Những kỷ niệm thân thương đó nằm ngủ yên trong tâm tư gần 40 năm, đã dấy lại trong tôi vào những ngày thầy Phạm Đức Bảo từ bên Tây Đức qua thăm Hoa Kỳ và được các cựu học sinh Ngô Quyền tiếp đón khoản đãi tại nhà hàng Restaurant Yu Heung của miền thung lũng hoa vàng San Jose, California. Trong buổi tiệc này tôi đã hân hạnh được xếp ngồi chung bàn với thầy Bảo cũng như được các anh chị học sinh Phẩm, Lynh, Long, Tới, Đức trong ban tổ chức tiếp đón ân cần niềm nở khiến tôi thật bồi hồi xúc động. Tinh thần và thiện chí của các anh chị em học sinh cố gắng tìm cách quy tụ gây dựng lại truyền thống của trường Ngô Quyền Biên Hòa thật đáng ca ngợi và cổ võ. Tiếp theo đó là những buổi họp mặt Tân Niên tại nhà hàng Grand Fortune, đường Monterey Hwy. Road, Picnic tại công viên Hellyer Park ... tôi đều được tham dự và chụp hình lưu niệm.

 

 Một chút kỷ niệm ghi nhớ xin gửi vào tập Kỷ Yếu cũng như gửi đến các anh chị em học sinh Ngô Quyền Biên Hòa, gọi là đôi giòng cảm tưởng của tôi đã có một thời cùng chung hưởng mái trường này với các anh em, dù chỉ là một đoản thời gian. Thân chúc các anh chi em học sinh Ngô Quyền luôn dồi dào sức khỏe, lúc nào cũng đầy nhiệt huyết gây dựng và giữ vững tinh thần truyền thống Ngô Quyền Biên Hòa, cũng như chúc cho hội cựu học sinh Ngô Quyền mỗi ngày một tăng trưởng và đông đảo tốt đẹp hơn lên.

 

Mùa Xuân 2004

 

 (Trích trong Kỷ Yếu NGÔ QUYỀN 2004)


28 Tháng Chín 2018(Xem: 23093)
Thu nhớ, Thu mong, của vạn lòng, Bao giờ Thu hết nỗi hoài mong. Cho hồn Thu vơi sầu tê tái Thu ấm bao lòng, có được không?
22 Tháng Chín 2018(Xem: 22775)
Xin trân trọng giới thiệu tập thơ "NGUỒN THẬT" của tác giả Phong Châu. Một chàng rể khóa 5 của Ngô Quyền chúng ta.
21 Tháng Chín 2018(Xem: 27444)
Đêm vắng lạnh, chỉ một mình mình viết Những vần thơ gửi đến kẻ miền xa Như ngày xưa anh đi lính xa nhà Giờ thật sự vợ lính thành góa phụ
20 Tháng Chín 2018(Xem: 26359)
Thoáng phút giây, rồi... không nhung nhớ, Gác sau lưng, vứt bỏ những ưu phiền . Quê Mẹ qua rồi bao nỗi đau thương, THANH BÌNH đến: an vui hạnh phúc.
15 Tháng Chín 2018(Xem: 21501)
. Văn hóa VN mới sẽ bắt đầu lại từ những đứa bé học những hình vuông, hình tròn, hình tam giác hôm nay sao? Thật là đau lòng cho chữ Việt.
14 Tháng Chín 2018(Xem: 21455)
Tử biệt, sinh ly Đau thương tê dại. Cầu nguyện người ra đi Chúc lành người ở lại. Một nén tâm hương. Tưởng niệm. Ngậm ngùi. God Bless America.
14 Tháng Chín 2018(Xem: 25195)
Đà Lạt, cao nguyên của ngàn thông, Trăm hoa tô điểm đẹp muôn lòng. Sáng, chiều bảng lảng màu sương phủ, Lòng nào du khách chẳng hoài mong.
07 Tháng Chín 2018(Xem: 35217)
Rằm tháng 8 anh buông tay thanh thản. Trung thu này em làm lễ giỗ đầu. Ba lần Trung Thu bao kỷ niệm khắc sâu. Để nhớ mãi người đi không trở lại.
07 Tháng Chín 2018(Xem: 24047)
THANH BÌNH- Trăng khuyết lại đầy, Rồng mây gặp hội NON SÔNG thái bình. NƯỚC NON hết cảnh điêu linh, NHÂN DÂN an lạc SƠN HÀ vinh quang.
01 Tháng Chín 2018(Xem: 24555)
Thằng bé con. Đập con heo đất Vào ngày cúng Phật. Thắng hội Vu Lan. Ngày Lễ huy hoàng Tạ ơn Cha Mẹ... Nhưng thật quý báo. Tâm thành kính dâng. Tâm hồn trong ngần. Trái tim thánh thiện
26 Tháng Tám 2018(Xem: 20271)
Rồi cũng sẽ có một ngày, vào lễ Vu Lan, con cháu sẽ quỳ xuống như ta bây giờ mà cầu nguyện cho ta. Lúc ấy trong tâm tưởng chúng, tất cả những gì tốt hay xấu mà ta đã làm sẽ hiện
25 Tháng Tám 2018(Xem: 25817)
Hoa dâng má là mai vàng trước cổng Là ngọc Lan thơm ngát quyện mùi hương Là hoa cà phê trắng xóa ở khắp vườn Là vạn thọ rực rỡ vào dịp Tết.
24 Tháng Tám 2018(Xem: 24543)
Cánh Phượng xưa đã khô trong trang vở Nhưng trong tôi thương nhớ vẫn còn nguyên Giữa sân trường một mình tôi lặng lẽ Nhặt cho mình cánh hoa Phượng vừa rơi.
04 Tháng Tám 2018(Xem: 24174)
Những nốt nhạc vui đã vang lên trong lòng mỗi chúng ta. Hãy hòa lời ca để bản hợp ca NQ bay lên cao, vang rộng và ý nghĩa nhất.
04 Tháng Tám 2018(Xem: 25444)
Em bất chợt, thấy anh trong bức ảnh Ngôi trường xưa và anh đứng một mình. Con nhỏ Hoàn lén chụp một tấm hình "Mần răng mà nói!" Thời giáo sinh nghịch ngợm.
27 Tháng Bảy 2018(Xem: 19284)
Về với NQ nghen thầy. Về để nắm tay thầy Hoài xiết thật chặt để nhớ về NQ . Cái thuở ban sơ trường mới thành lập, còn ở tạm, dạy nhờ.
27 Tháng Bảy 2018(Xem: 23945)
Và như thế, thiên nhiên luôn thách đố Trốn nắng CALI gặp lại nóng ARIZONA Núi tiếp núi, cảnh tuyệt diệu bao la Tôi tận hưởng một mùa hè đáng nhớ
26 Tháng Bảy 2018(Xem: 20591)
Thôn Vĩ đêm nay, ở lại đây, Tìm: “Bến Trăng, nhìn hoa bắp lay”, Chợ Đông Ba, mai mình ra sớm, Sông Hương mơ màng, HUẾ MỘNG MƠ.
21 Tháng Bảy 2018(Xem: 24847)
Cuộc đời gió thoảng, mây bay Tri ân trân trọng cô thầy hôm nay. Bụi phấn theo gió tung bay Lời thầy dạy dỗ giữ hoài trong tim.
21 Tháng Bảy 2018(Xem: 26199)
Bốn bốn năm vẫn không quên mùa hạ Chùm phượng hồng đang day dứt trên cao Tôi hái xuống mặc dâng trào cảm xúc Tình đầu đời nghĩ lại cũng nôn nao
21 Tháng Bảy 2018(Xem: 27859)
Làm lại học trò, hôm nay mừng lắm. Được chào cờ với áo trắng ngày xưa Đời còn lại bao nhiêu ngày nắng, ngày mưa. Xe đạp cũ đưa ta về ký ức.
21 Tháng Bảy 2018(Xem: 31108)
Một mai về cõi cao thâm Vãng Sanh Cực Lạc, Thân Tâm An Nhàn.
19 Tháng Bảy 2018(Xem: 15745)
Lại đây, Anh kể Em nghe kho tàng của biển, Huyền thoại xa xưa... truyền thuyết muôn màu. Đất ÔNG CHA, bao đời gây dựng, Hãy giữ trường tồn cho thế hệ cháu con.
15 Tháng Bảy 2018(Xem: 17476)
Họp mặt là vui. Gặp được thầy cô, bạn bè là điều hạnh phúc. Được quây quần bên nhau một ngày, hai ngày là tuyệt nhất trên đời trong một năm.
13 Tháng Bảy 2018(Xem: 23752)
Ta về, xa lắm Ấn Độ ơi! Dẫu Ta với Ấn chung một bầu trời, Không hẹn, biết ngày nào gặp lại? “Tình nầy”, xin giữ mãi đừng phai.
08 Tháng Bảy 2018(Xem: 23184)
Chúng em vô cùng tri ân sự tận tình giúp đỡ, nhắc nhở và khuyến khích của các thầy cô, các mạnh thường quân và tất cả các anh chị em chs Ngô Quyền
07 Tháng Bảy 2018(Xem: 26486)
Thiện căn, gieo hạt sáng ngời Ơn Thầy tạc dạ, suốt đời không phai Tuổi cao ... còn lại không dài Sáng gương mô phạm, Ơn Thầy Vinh Danh.
07 Tháng Bảy 2018(Xem: 29092)
Ta muốn ra ngoài, nhìn trời cao rộng. Hít thở khí trời, chân bước tung tăng Ta muốn như em, được cười được nói Được sống làm người trong cõi nhân gian