Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - DẾ CƠM LĂN BỘT CHIÊN GIÒN

03 Tháng Ba 201712:26 CH(Xem: 28576)
Diệp Hoàng Mai - DẾ CƠM LĂN BỘT CHIÊN GIÒN


DẾ CƠM LĂN BỘT CHIÊN GIÒN

 

Học hết lớp Tư trường Nữ tiểu học – lớp 2 bây giờ – ba tôi đưa gia đình vô khu gia binh sân bay Biên Hòa trú ngụ. Vì vậy mà hồi nhỏ tôi ít có cơ hội lội đồng bắt dế, để tuổi xế chiều được nhớ về quá khứ qua câu ca dao mộc mạc ân tình…

                               Bao giờ cho đến ngày xưa,
                              Để nghe tiếng võng đong đưa của bà?
                              Để dầm nắng dưới đầm hoa,
                              Rình con dế cụ thò ra thụt vào…

 

Nhưng bọn trẻ trong cư xá Không quân Biên Hòa lại có niềm vui khác liên quan tới dế, từ những chú lính Mỹ đồn trú ở sân bay. Số là gần nhà ở của chúng tôi, có trạm thư dành cho quân nhân xa xứ Hoa Kỳ. Tại đây mỗi chú lính Mỹ có một hộp thư nhỏ cỡ tấc vuông, mỗi ô vuông có mã số riêng chủ nhân tự mở. Trạm thư có chừng nghìn cái ô vuông như vậy, xếp đều hàng quanh bốn bức tường. Lúc nào rãnh rỗi – thường là vào buổi tối – các chú lính đến trạm kiểm tra thư tín. Buổi tối ở trạm thư đèn điện sáng choang, thu hút rất đông dế cơm bay vèo vèo vào mùa sinh sản. Đám trẻ con chúng tôi mê lắm, nhưng bị ngăn cản bởi lớp rào kẽm gai che chắn trạm thư. Thế là tối tối chúng tôi tụm năm tụm ba bên thềm trạm đợi, hễ thấy chú lính Mỹ nào đến mở hộp thư là chúng tôi thò những cánh tay bé xíu qua rào miệng la oai oái:

- Ê du, gíp mi con dê. Dế...

(You give me… con dế )

 de com (4)


Mấy chú lính Mỹ rất vui tính nhưng chỉ tươi cười vẫy tay đáp trả đám trẻ lao nhao, chứ hầu như chú nào cũng không đủ dũng khí “bốc, hốt, chụp, giựt” mớ côn trùng đang ào ào bay quanh mấy ngọn đèn pha chói lọi. Thỉnh thoảng cũng có vài chú lính Mỹ yêu quí trẻ con, ráng “bấm ruột gan” rụt rè bắt con dế lạc bầy trao cho lũ trẻ, rồi vội vàng đến bên bồn nước rửa tay mấy lượt xà bông. Không tóm được đám dế cơm trong trạm thư, lũ trẻ chung cư lại bày nhiều trò chơi khác vui hơn mà không cần dế...

 

Sân bay Biên Hòa về đêm nhiều ngọn đèn pha sáng lóa, chính những điểm sáng đèn này là ngọn thiêu thân cho đám dế cơm. Biết đám dế kia trước sau gì cũng chết… tự nhiên, nên thường sau mỗi ca trực đêm ba tôi bắt về chừng nửa thùng thiết dế. Có nguyên liệu dồi dào ba tôi cung cấp, má tôi chế biến đủ món ăn từ đám côn trùng tưởng chừng như “vô tích sự” này. Thật ra các món ăn từ dế không đáng ghê như nhiều người vẫn nghĩ. Theo y học cổ truyền VN, dế chứa hàm lượng dinh dưỡng cao, vị cay mặn, tính ôn hòa, có tác dụng lợi tiểu, chữa phù thũng… Tài liệu nghiên cứu của nhiều quốc gia khác cũng cho biết thịt dế mèn ít chất béo, giàu protit, giàu khoáng chất cần thiết cho sự phát triển cơ thể và trí não. Ăn dế mèn còn giúp giảm lượng cholesterol trong máu, có khả năng phòng ngừa và chống nhiễm độc v.v…

 
de com (1)

Dế cơm là giống “to đầu lớn xác” nhất trong họ hàng nhà dế, kích cỡ lớn gấp đôi gấp ba lần dế bình thường, thân mập ú ù màu vàng nhạt. Có nhiều món ăn bình dân được làm từ dế như: dế rang muối ớt, dế nướng than hồng, dế chiên nước mắm, dế kho tiêu hay dế trộn gỏi v.v… Nhưng “dế cơm lăn bột chiên giòn” chính là món ăn khoái khẩu nhất của cả nhà tôi.

de com (2)

 

Trút hết thùng dế vô thau nước ấm pha muối loãng, má tôi lấy kéo cắt bỏ đầu đuôi cánh cẳng, chỉ giữ lại phần thân dế béo trục béo tròn. Nhẹ nhàng rút bỏ ruột từng con dế xong, má tôi rửa lại vài lần nước sạch rồi vớt dế ra để ráo. Công việc tôi khoái phụ má nhất, là nhét vô bụng mỗi “em” dế một hột đậu phọng, nhét vô đầu dế một hột tiêu cay. Làm xong má tôi hất dế vô thau bột khô, xốc nhẹ cho dế lăn đều qua bột rồi rây thật kỹ. Bắt chão dầu sôi trên bếp, má đập dập mấy tép tỏi tươi khử dầu và cho từng mẻ dế cơm vô chão. Đợi dế chuyển màu vàng ươm giòn rụm, má tôi vớt dế chiên ra rỗ kẽm để ráo dầu.

 

Tuy là món ăn dân dã, nhưng “phụ liệu” rau bắt buộc ăn kèm dế cơm lăn bột chiên giòn phong phú lắm cơ! Mua ở chợ có các loại rau: xà lách, tía tô, giấp cá, húng lũi, húng chanh, húng quế, ngò gai… thêm thơm xẻ ngọt – khế chua – dưa leo xắt mỏng nữa là hết ý. Cả nhà tôi ai cũng “đạo rau” nên mỗi bận có dế thăm nhà, là đám em tôi chịu khó săn lùng hái về đủ thứ: lá cách, lá cóc, chùm ruột, lá xoài… lá nào cũng thật xanh non, làm cho “đụn” rau nhà tôi nhìn thấy bắt thèm rõ… dãi.

 

Khi má tôi bày những dĩa “dế cơm lăn bột chiên giòn” lên bàn, tô nước mắm chanh đường tỏi ớt thơm lừng lựng cũng được mang ra. Dế chiên vàng rụm quấn gọn trong lớp rau lá tươi non, chấm nước mắm ớt tỏi chanh đường xong “cắn” miếng dế giòn tan trong miệng thì… Úi chu cha, ăn đến đâu là ngon “nhức xương” đến đó. Cứ thử một lần ăn dế cơm chiên giòn đi, bà con mình sẽ cảm nhận đủ đầy hương vị: giòn của bột, bùi của dế, chua của chanh, cay của ớt, nồng của tiêu, mùi thơm của các loại rau… tất cả hòa quyện vào nhau, khiến món dế cơm dân dã kia bỗng chốc hóa tuyệt vời.

de com (3)

 

Hồi còn nhỏ, tôi say mê đọc Dế mèn phiêu lưu ký của nhà văn Tô Hoài. Khi gia nhập hướng đạo, tôi thường nghêu ngao Thằng cuội của nhạc sĩ Lê Thương:

Các con dế mèn 
Suốt trong đêm khuya, 
Hát xẩm không tiền, nên nghèo xác xơ. 
Đền công cho dế nỉ non, 
Trời cho sao chiếu ngàn muôn…

 

Có người cho rằng dế thường báo trước điềm lành, tiếng gáy của dế mang lại may mắn và tài lộc cho những ai được nghe dế… hát. Chỉ đơn giản vậy nhưng ngày nay không dễ dàng nghe dàn hòa tấu dế, bởi bây giờ dế đã “lên ngôi” trở thành đặc sản trong các nhà hàng sang trọng. Nhưng thật ra đó chỉ là loại dế thương phẩm được nuôi trong chuồng trại, chứ loại dế lội đồng ngày xưa ấy bây giờ đã bị tuyệt chủng còn đâu?

 

Tháng 02/2017

Diệp Hoàng Mai

09 Tháng Chín 2011(Xem: 99080)
Hôm nay trống điểm khai trường. Tung tăng áo mới ngát hương học trò. Vai mang cặp nặng buồn lo. Ông đưa cháu ngoại vượt đò nhân sinh.
08 Tháng Chín 2011(Xem: 98456)
Mùa thu sang em áo dài nón lá Đi trong mưa náo nức buổi tựu trường Thôi tạm biệt những ngày hè thư thả Để trở về cùng sách vở thân thương.
02 Tháng Chín 2011(Xem: 90505)
Khi em đi ta chỉ còn vô thức Lại lang thang, lang thang… lại lang thang Biết về đâu cơn sóng biển ngang tàng Sao vết phỏng siêu hình đau hết mức
02 Tháng Chín 2011(Xem: 32105)
Mời thưởng thức ba bức tranh sơn dầu, tác phẩm mới nhất của HẠNH PHẠM
01 Tháng Chín 2011(Xem: 99625)
Dòng đời trôi miên man Dốc xưa trong miền nhớ Vì tình yêu muôn thuở Vượt không gian, thời gian.
31 Tháng Tám 2011(Xem: 24479)
Mỗi năm hãy tìm đến nhau. Thầy cô cũng sẽ lần lượt ra đi. Chúng ta cũng sẽ tiếp nối. Trang Web Ái hữu Ngô Quyền là cầu nối cho kẻ phương xa và người ở lại. Xin nỗi buồn qua đi và NIỀM VUI Ở LẠI.
30 Tháng Tám 2011(Xem: 92976)
Đã có một thời... chìm trong quá khứ... Chuyện chúng mình theo năm tháng phôi pha Em không khóc mặc dù mang tiếc nuối... Cánh buồm tình... một thoáng... đã rời xa...
27 Tháng Tám 2011(Xem: 102480)
vời vợi chiều nay trời xanh biếc gió lộng phi trường, nắng mới phai xa nhau chưa nói lời giã biệt đã nghe lòng lên tiếng chia tay
26 Tháng Tám 2011(Xem: 104707)
Bài hát “Về lại trường xưa thân ái” của Trần Kiêu Bạc đã làm tôi mất ngủ. Đêm tiễn đưa đứng lên cầm bài hát, hát với các em, tôi được đọc từng câu ca thấm thía làm sao.
25 Tháng Tám 2011(Xem: 94781)
Khăn choàng tím bay tràn vai thiếu phụ Dáng xiêu gầy trĩu nặng nỗi niềm riêng Mây mùa thu đưa gió về phủ dụ Lay tàng cây xào xạc khúc ưu phiền.
24 Tháng Tám 2011(Xem: 113892)
khi viết lại những dòng này, dư âm ngày hội ngộ vẫn ẩn hiện đâu đây , hình ảnh của bản nhạc "một thời áo trắng" vẫn còn đây...
24 Tháng Tám 2011(Xem: 93686)
Trăng thu bây giờ thôi vằng vặc sáng Mà ủ ê giữa lớp lớp mây ngàn Các vì sao trên đỉnh trời thinh lặng Chắc nhớ nhiều mùa thu cũ bình an
24 Tháng Tám 2011(Xem: 90141)
Đêm qua giấc ngủ muộn màng Sáng nay thức dậy chập choàng cơn mê Tám giờ làm việc dài ghê Phải chi có bạn cận kề cho vui
24 Tháng Tám 2011(Xem: 101180)
Mùa Xuân cũ đã xa Dấu Xuân còn ở lại Ngắm một chồi lộc biếc Và... nổi buồn đi qua…
21 Tháng Tám 2011(Xem: 102004)
giọng cười của anh Nguyễn Hữu Hạnh, dáng nghệ sĩ điêu luyện cũa anh Võ Đình đang bắt giọng cho thầy cô và các bạn cùng hát bản nhạc "Về lại trường xưa thân ái“
19 Tháng Tám 2011(Xem: 95209)
Bỗng gặp lại mình trước gương con Tóc vẫn ung dung nhuộm sắc buồn Nếp nhăn chạy trốn vào đuôi mắt Thấy mình như chấm nhỏ cô đơn
17 Tháng Tám 2011(Xem: 103423)
Vu Lan Hội, áo em cài hoa trắng Áng mây buồn khép lại một vầng trăng
16 Tháng Tám 2011(Xem: 45366)
Vì một lý do riêng, gia đình chúng tôi sẽ dời qua sinh sống tại Houston Texas kể từ ngày 25, August 2011.
15 Tháng Tám 2011(Xem: 26017)
Kỷ niệm vẫn chỉ là kỷ niệm, khi những nhánh sông đã rẽ ra trăm ngàn hướng đời khác biệt, để mỗi lúc nhớ đến nhau, lòng chỉ vẫn rưng rưng với những hình bóng cũ.
15 Tháng Tám 2011(Xem: 109382)
Mang “kỷ niệm trường xưa” chất chứa trong hơn hai trăm trang TTNQ 2011, chúng tôi đã tròn “nhiệm vụ” trao tặng quí thầy.
13 Tháng Tám 2011(Xem: 100527)
Ngày xưa 13 tuổi Bây giờ em mấy mươi? Tình yêu anh vẫn giữ... Hiểu gì không em ơi?
12 Tháng Tám 2011(Xem: 90926)
Chiều nay về không chút mưa rơi Mà lạnh lắm lòng con nhớ Mẹ Đèn xanh không lên không ngại trễ Sợ chờ hoài không thấy Mẹ đâu!
12 Tháng Tám 2011(Xem: 113314)
Mỗi thành viên của Đại gia đình Ngô Quyền là một cánh én mang lại mùa xuân hạnh ngộ khi đến với nhau...
12 Tháng Tám 2011(Xem: 89767)
Tôi không biết! ngàn lần tôi không biết Giữa trùng khơi đời cũng sẽ phôi pha Nhưng trong lòng, ôi! những bản hùng ca Vẫn bi tráng vang lên lời cao cả.
12 Tháng Tám 2011(Xem: 121848)
Những ngày sinh hoạt với HAIHCHSNQBH cho tôi cảm giác đầm ấm trong tình đồng nghiệp và tình thầy trò. Cám ơn Hội đã cho tôi cơ hội hưởng được thời gian tuyệt vời đó.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 118873)
Ý Thơ: Hà Thu Thủy Nhạc: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Thanh Duyên
06 Tháng Tám 2011(Xem: 108220)
Từ quê nhà, cách nửa vòng trái đất xa xăm, tôi xin kính lời chúc đại hội thành công viên mãn... Rồi kỷ niệm 60 năm, ai còn ai mất? Xin hãy trọn cuộc vui. Thời gian ơi! xin chậm lại.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 124735)
Ngô Quyền nay không chỉ còn là một danh từ riêng rất trân trọng, mà đã trở thành một danh từ chung, một danh dự chung và là niềm thương nhớ đời đời của tất cả chúng ta.