Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - NIỀM VUI MÙA GIÁNG SINH

19 Tháng Mười Hai 20146:13 CH(Xem: 27334)
Nguyễn Thị Thêm - NIỀM VUI MÙA GIÁNG SINH


NIỀM VUI MÙA GIÁNG SINH

niem vui mua Giang Sinh
Có người khi đọc những bài tui viết cứ nghĩ chắc bà này buồn lắm, gương mặt tối thui không có mùa Xuân. Tên Hoàng Duy Liệu của Cà Phê Cầu Mát còn gán cho tui cái nickname "Bà già bán than". Tui  nghe xong chỉ cười ruồi. Sá gì ba cái lẻ tẻ đó. Mình vui là được rồi. Mình thấy hạnh phúc là bà con cũng vui lây. Phải không quý vị?.
 
Chả là tui tối ngày chỉ ở nhà ru rú với ông chồng vừa già vừa bệnh. Nhìn ổng nhăn nhăn, tui cũng bị lây. Cho nên tui phải tìm một hướng khác cho mình relax. Cái hướng đó trong bốn bức tường căn nhà tui biết phải làm gì? Thôi thì mình không được đi du lịch ngắm giang sơn cẩm tú, cảnh đẹp bao la. Không được ra ngoài mở rộng tầm mắt thì mình đeo kiếng mở rộng cái đầu trong cái màn hình trăng trắng, làm bạn với mấy ô chữ đen đen. 

blank
Thế là tui thành một bà già nhiều chuyện. Thế nhưng đầu óc tối thui chẳng biết tưởng tượng gì ráo trọi, tui đem chuyện của mình bêu rếu tùm lum. Tui nhớ má tui quá bèn đem chuyện bà già trầu kể cho quý vị nghe chơi. Khi thì kể chuyện con nhỏ  Chín khóc nhè, lúc nhắc lại một thuở nghêu ngao "Ai bảo chăn trâu là khổ.". Khi ngắm con sông Ô Lâu quê chồng tuốt ngoài Quảng Trị lại nhớ con sông Đồng Nai quê Mẹ thân yêu. Tui thả lỏng cho mình lênh đênh trở về một thuở làm vợ lính. Bỡ ngỡ trong căn hầm chỉ huy khi đến thăm chồng ngoài hỏa tuyến. Hoặc kể lại hành trình vất vả đi thăm nuôi người tình già bại trận ở tù CS trên rừng Việt Bắc. 
Tui như con gà bị mắc dây thun loay hoay ba cái chuyện vặt vãnh đời mình.
Cũng may được bà con đồng hương thông cảm ghé mắt đọc cho vui. Được các chị em đồng tình chia sẻ "Ừa chuyện của chị cũng giống chuyện đời tui". Hoặc các anh lính ngày xưa tỏ bày "Tội nghiệp mấy bà vợ lính trong thời buổi nhiễu nhương" Cám ơn tất cả các anh chị, bà con cô bác gần xa đã thương yêu và chịu khó đọc dùm, để tui khỏi bị "Quê một đống"

blank
Bây giờ là tháng 12 rồi. Chỉ vài tuần nữa là Giáng Sinh. Năm nay nói thiệt với bà con tui vui lắm. Chín khóc nhè ngày xưa đã đi vào dĩ vãng, tui bây giờ là một người yêu đời, yêu cuộc sống vô cùng. Cuộc sống của mình mà mình không biết yêu thương nó thì nó sẽ good bye mình sớm. Cho nên cái bí quyết độc chiêu của tui là tui phải yêu cuộc sống này dẫu nó có ra sao.
blank
 
Qúy vị đón Giáng Sinh thế nào, đã chuẩn bị gì chưa? Thú thiệt tui là người ngoại đạo, nhưng ngay thời bé tí  tui đã đi nhà thờ. Nhà thờ nằm cuối con đường của nhà tui. Bên cạnh nhà thờ là nhà ông Trùm ba của con nhỏ bạn chơi lò cò, đánh đũa thân nhất. Cho nên tui hàng ngày theo nó đọc kinh, cầu nguyện. Vào nhà cha Xứ, thầy Sáu học hát, học múa. Tui say sưa ngắm tượng chúa Hài đồng đẹp tuyệt vời trong máng cỏ. Gương mặt phúc hậu của Mẹ Maria nghiêng mình bồng Chúa trên tay. Ngôi nhà thờ, hang đá và hình ảnh Chúa đi vào cuộc đời thơ ấu của tui mãi đến bây giờ. Tui không phân biệt tôn giáo vì Chúa hay Phật đều dạy mình làm một người nhân ái, biết yêu thương tha nhân và sống hết lòng. Có cho đi bao nhiêu thì mình sẽ nhận lại  ngần ấy niềm vui và hạnh phúc.

blank
Cho nên tui đón nhận ngày lễ Giáng Sinh với niềm yêu thương và coi đó là ngày họp mặt gia đình vui vẻ nhất.
Gia đình tui có thông lệ ngày lễ ThanksGiving là ngày họp mặt gia đình ăn uống để tỏ lòng cám ơn nước MỸ và người thân trong gia đình. Ngày lễ Christmas là ngày mọi thành viên gia đình đều họp mặt để chúc mừng, tặng quà cho nhau. Ngày này sẽ có những tấm hình kỷ niệm trang trọng.

Tết Nguyên Đán là ngày Tết truyền thống. Cúng rước ông bà, đón giao thừa vào ngày 30 Tết. Ngày mồng Một con cháu tập trung về chúc Tết tổ tiên, ông bà cha mẹ. Ngày mồng Hai đi lễ Chùa, thăm viếng bà con, bạn bè. Ngày mồng Ba tiễn đưa ông bà và mồng bốn hoặc mồng sáu, mồng mười cúng đất đai, thổ trạch, cầu cho gia đạo bình yên. Thế là xong những  ngày Tết cổ truyền. 

Nhiều người có nhiều cách cúng và phong tục khác nhau. Nhưng nhà tui đã làm vậy bao nhiêu năm rồi nên thành thông lệ. Những ngày lễ lớn này thường chọn nhà tui hay nhà thằng em để tập trung chúc tụng và ăn uống. Như vậy con cháu cũng khỏi phải lo lắng là đến nhà ai trước.

Đối với nước Mỹ ngày Tết Nguyên Đán nếu không rơi vào cuối tuần con cháu vẫn đi học, đi làm bình thường. Nên ngày mồng Một mừng tuổi tập trung mừng tuổi có co giản để mọi người trong gia đình đều có thể đến sum họp.

blank
Christmas năm nay tui vui lắm vì hai thằng con trai đi lính đều xin được phép để về nhà. Hôm qua thằng Út đã về tới. Nó vào nhà với bộ đồ lính và một túi quân trang trên vai. Tui ra mở cửa thấy con về bình an mừng quá. Nó tính tháo túi quân trang xuống, tui la lên "Khoan đã! Cho má chụp một tấm hình" Và tui đã làm phó nhòm click một cái trong Ipad. Thằng con tháo túi áo quần xuống, ôm mẹ siết mạnh rồi đột ngột bồng mẹ lên, quay một vòng như ngày còn đi học.

blank
Thế là cả ngày nay tui bận túi bụi vì mừng con. Tui đã mua một trái mít trên 30 lbs chờ nó về xẻ. Trái mít thiệt nhiều múi và ngọt. Mấy mẹ con vừa lột mít vừa thăm hỏi.
-" Vừa lột, vừa lủm!" Con dâu tui nói xong thì lấy một múi bỏ vào mồm rồi cười. Thằng con trai cũng nói rồi bốc mít ăn. Thật vui.
blank
Con chó Lucy đánh hơi nghe chủ nó về nó mừng rối rít. Thằng con vừa mở cửa bước ra là nó lao vào ôm chầm quấn quít. Nó nằm xuống đưa bốn chân lên trời khoe cái bụng mập ú vì ăn no. Thấy hai cha con vui đùa mà thương quá. Tình chủ và thú vật thật tuyệt vời.

Hôm nay tui làm món bánh bột lọc ăn với rau sống. Món mà thằng con rất mê lúc còn ở nhà.
Nhìn con khỏe mạnh, hạnh phúc và vui đời binh nghiệp tui vui biết bao nhiêu. Quà đem về khoe mẹ là những phần thưởng trong quân đội mà con đã được. Hai vợ chồng nó đã order quà từ Internet và gửi về tui 2 tuần nay. Cả buổi chiều hai vợ chồng đi chợ mua giấy gói và loay hoay với các món quà. Chỉ mình hai đứa thôi mà cây Giáng sinh quà đã chất đầy gốc.

blank
Tối nay thằng con lớn cũng vừa lên Webcam gọi về. Vợ chồng con cái nó đã lên chuyến bay rời Ý qua Đức và từ Đức đã về đến Baltimore. Hành trình hơn 20 tiếng bay mới tới đây vì đi bằng máy bay quân sự. Sáng mai 5 giờ lại lên một chuyến bay dân sự khác về Cali.

Nhìn hai cháu nhỏ mệt đừ mà thương. Con bé mới 6 tháng, lúc máy bay hạ cánh tiếng động cơ quá lớn nhói lỗ tai. Cháu khóc và cào hai tai xước luôn. Thằng anh nó được xuống khỏi phi cơ, nơi phòng chờ đợi trong phi trường, cháu  chạy khắp nơi vì mừng.

blank
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay.
Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa. Cám ơn các con đã bay về thăm cha mẹ. Cuộc sống mỗi ngày mỗi giờ đều biến hóa không ngừng. Ngày hôm kia mẹ con ngóng chờ, ngày hôm nay các con đã về tới và ngày Giáng sinh sẽ không xa. Hy vọng gia đình ta sẽ đoàn tụ vui vẻ và hạnh phúc.

Không khí Giáng sinh tràn ngập mọi nơi, đâu đâu cũng đèn treo lấp lánh, tiếng hát vang lừng. Kính chúc các Thầy Cô, các bạn, các đồng hương Biên Hòa gần xa hưởng một mùa Lễ Giáng sinh vui vẻ và đầm ấm bên gia đình.
blank
Cám ơn các thân hữu, bạn bè gần xa đã đọc những tâm tình của tui trong năm qua và luôn yêu thương, khuyến khích. 
Chúc mỗi ngày là một ngày vui. Mỗi ngày thêm một người bạn. Mỗi ngày thêm một nụ cười.
Chúc năm mới 2015 các bạn được nhiều sức khỏe, bình an và nhiều phước lộc.
Chúc Thế Giới hòa bình. Đất nước VN mình nhiều thay đổi. Mọi người dân được ấm no.
Tự Do và Hạnh phúc.
Kính chúc mọi người thân tâm an lạc.

blank

Nguyễn thị Thêm
19/12/14


Xin mời xem video "Merry Christmas  and Happy New Year."
Thực hiện Nguyễn thị Thêm

19 Tháng Giêng 2011(Xem: 127089)
Cám ơn và hẹn gặp lại các thân hữu nhé ! Mây trắng ngang trời đã quay về và sẽ quay về nữa… , rồi mây trắng lại bay đi…
17 Tháng Giêng 2011(Xem: 138747)
Mãi cho đến bây giờ, mỗi tuần chị đều ăn khoai lang, không phải vì thích loại củ ngọt bùi mầu vàng cam, không vì phải ăn độn...
14 Tháng Giêng 2011(Xem: 212823)
biển về trãi cát em nằm giao thừa sóng hát thì thầm ca dao ru em giấc mộng xuân đầu một nhành hoa biển lộc vào tay em
14 Tháng Giêng 2011(Xem: 156272)
Xuân áo bay trên triền sông bát ngát Rợp hoa vàng nắng đổ hát say mê Chiếc đò ngang rẽ nước sông xanh mát Chở yêu thương, chở trọn vẹn câu thề.
12 Tháng Giêng 2011(Xem: 169566)
Tựa Đề: Đôi Tay Mùa Đông. Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Quang Sáng
08 Tháng Giêng 2011(Xem: 130726)
Em vẫn yên lặng chờ anh đến Cho em thêm ánh nắng mùa XUÂN Vườn nhà mình hoa vàng có nở... Trước sân thềm cỏ có còn xanh???
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128610)
Đối với tôi, môn học nào với thầy – cô nào lại không để lại những kỷ niệm khó phai trong lòng của một người học trò.
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 125859)
Như mây trắng ngang trời Biết có về chốn cũ? Hương xưa cơn sóng gợn Nhạt nhòa bước thời gian
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128992)
Hôm nay lại dự tiệc nhà anh chi Kiệt Chung, ngoài Thầy Cô và bè bạn lại có sự tham dự số đông đồng hương Biên Hòa và thân hữu.
06 Tháng Giêng 2011(Xem: 59296)
Anh lại đi trời đông mưa lay lắt Giot nhớ thương giăng mờ mịt sông chiều Ba nhịp cầu đìu hiu hoàng hôn vắng Một mình em trở lại đếm sầu rơi.
06 Tháng Giêng 2011(Xem: 140837)
Yêu dã quỳ em lao đao ngơ ngẩn Chờ mãi trên đồi lãng đãng hoàng hôn Quên mùa nào thì hoa vàng bừng nở Rợp đường xưa yêu dấu phủ đầy hồn.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 54182)
Nầy anh người của xa xăm Nhớ tìm sông nhé âm thầm gió lay Đông về lá chết còn bay Ngày mai xa lắc vẫn say dáng người
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 172657)
Cảm ơn người đã vui gieo hạt Trên đất phì nhiêu tuổi thơ nầy Thương từng đôi mắt tròn trong vắt Giữ được hồn quê trong tuyết bay.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 57630)
Có người đã nhắc nhở đến nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên và các bài thơ về Giáng sinh của ông. Trong không khí của ngày Noël năm nay, có lẽ chúng ta cũng nên nhắc lại những bài thơ ấy.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 141608)
Miền đông tuyết trắng ngoài sân Ca-Li mưa gió hoa tàn lá rơi Đông về buồn lắm anh ơi! Xứ người lạc lõng cuối đời tha hương...
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 110389)
Cảm giác mỗi mùa Giáng Sinh tuyệt vời đến nỗi tôi tưởng như mỗi năm một lần, mình lại là đứa trẻ thơ mới lên tám tuổi, hình ảnh con búp bê tật nguyền lại chập chờn trở lại trong trí nhớ, y như năm nào tôi còn bế nó trên tay.
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 137392)
Hôm nay đó, ta trở về Phố cũ Sài gòn xưa, đã đổi mặt thay tên Nghe đắng cay và mặn chát môi mềm Còn đâu nữa Sài gòn đầy kỷ niệm...
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 58238)
Mây nhớ mùa đông bay lang thang Buồn ủ ê theo lá úa vàng Giăng hờ hững chờ đông phong lạnh Thả sương chiều rơi xuống mênh mang.
18 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 137143)
Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu.
17 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 49914)
có phải em vừa say rượu thánh? vì anh, đôi mắt tỏ nghìn câu có phải tiên thiên đang chớp cánh? tháng chạp huy hoàng rợp ánh sao
17 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 71987)
Cùng cất tiếng hát với tôi người ơi, cho mưa thôi rơi trên đường đời, về nơi có quê hương nắng ấm tươi đẹp mãi
16 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 173673)
Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!
16 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 143033)
Em viềt cho anh bài thơ cuối Tình lắm xót xa lẩn ngọt ngào Con tim có muôn điều thầm kín Biết bao giờ anh hiểu vì sao ?
15 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 139831)
Cám ơn anh và mối tình đầu Chan chứa cả tấm lòng nhân hậu Cho em sống một đời êm ả Giáng Sinh về, thêm yêu người thiết tha!
15 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 136555)
Nếu có thể - Em xin làm cơn gió thoảng Mang đến bên Anh một chút lãng mạn tình Nếu có thể - Em hóa hạt cát mịn màng Làm Anh cay mắt trong muôn vàn nỗi nhớ…
14 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 134486)
Tình ơi, đá nát vàng tan. Sao em còn mãi đa đoan nỗi niềm?
11 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 50026)
Những bông hoa cuối mùa, dường như vẫn giữ lại trong lòng Ngọc biết bao kỷ niệm một thời tuổi trẻ dễ thương nhất của cuộc đời, mà những kỷ niệm ấy như những tiếng chuông mùa Giáng Sinh, vẫn ngân nga trong lòng nàng mỗi mùa Giáng Sinh trở lại.
09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 128064)
Thư tình anh gửi lần đầu Em còn cất giữ những câu tình nồng Bây giờ em đã sang sông Còn mong chi nữa để lòng đớn đau