Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - BUỔI SÁNG THU VỀ

17 Tháng Mười 20142:56 SA(Xem: 29150)
Nguyễn Thị Thêm - BUỔI SÁNG THU VỀ
 

BUỔI SÁNG THU VỀ

 Tiếng thu-1

Tôi nằm trên giường lười biếng. Ngọn gió mát lạnh lùa vào phòng. Đêm qua không ngủ được như bao đêm đã đi qua. Nhìn bên cạnh ông chồng đang ngủ ngon lành. Vì khó khăn dỗ giấc lại mỗi đêm, nên người tôi thật mỏi mệt.

Có phải chăng đến một lúc nào đó người phối ngẫu của mình biến thành một em bé cho mình săn sóc. Người lính già của tôi giờ là một em bé có hơn không thua. Mỗi đêm cứ hai tiếng đồng hồ là chàng thức dậy, chàng rên thật lớn, thật tội nghiệp để gọi tôi thức dây.  Chẳng phải đau đớn ở chỗ nào mà chỉ là dư âm để kêu tôi dậy đỡ chàng ... đi tiểu.

Có đêm quá mệt tôi nằm lì xem thử chàng làm sao thì tiếng rên cao hơn, âm điệu du dương , bi ai hơn giục tôi phải bằng mọi cách dậy ngay. Thế là tôi bật dậy, qua bên chàng và xoay chân chàng bỏ ra ngoài giường trước, rồi dùng cả hai tay đan lại với nhau sau cổ và kéo chàng lên.

Chưa xong, phải xoa hai vai và lưng cho người khỏi cứng và warm up các bắp thịt.


Thế rồi dìu chàng đứng dậy, bằng cả hai tay tôi nắm hai tay chàng dìu đi. Chàng như trong cơn mộng du chân bước đi theo tôi mà hai mắt nhắm nghiền.


Vào restroom sát cạnh phòng, dùng tư thế xoay từng chút mời chàng an tọa và  đứng chờ chàng xả bầu tâm sự. 

Tôi cũng trong cơn mê ngủ, hai mắt cay xè, dựa lưng vào vách mà ngủ gà ngủ gật. 


Đoán chàng đã xong, tôi dìu chàng đứng lên lại, hai tay kéo hai tay chàng vào phòng. Đặt chàng ngồi lên giường và dùng tư thế xoay người đặt chàng nằm xuống. Gát hai chân chàng lên chiếc gối ôm nhỏ, đắp mền cẩn thận rồi tôi về chỗ nằm. Tôi vừa đặt lưng xuống giường là đã nghe tiếng ngáy quen thuộc của chàng vang lên. Còn tôi thì bừng tỉnh cơn ngái ngủ, lại trăn trở nhiều lần. Tôi ráng tìm cách ngủ lại và rồi trong cơn mơ màng lại nghe tiếng rên của chàng mời tôi thức dậy. Nhìn lại đồng hồ thì cũng khoảng hai tiếng đồng hồ đã qua.


Mỗi đêm tôi phải dậy khoảng 4 lần như thế. 

- "Đã bảo có mang tã mà, ông cứ đi trong đó cho khỏe", nhưng chàng vẫn là chàng, còn tôi vẫn phải làm công việc của một người vợ phục vụ có lương tâm.


Ủa mà sao tôi lại nói về chuyện phòng the của tôi chi vậy. Tôi đang muốn viết về mùa thu vì hôm nay tôi đã nhận thấy Thu thật sự về thăm tôi xuyên qua cửa sổ.


Sáng nay tôi nằm yên trên giường để nghe Thu về. Nàng Thu huyền diệu của tôi đã bước vào phòng, xoa lên mặt tôi nhẹ nhàng và âu yếm.


Tôi muốn nói một câu dỗi hờn sao Thu đến muộn, nhưng cái mát lạnh, dịu dàng của Thu làm tôi yêu quá đổi. Bao nhiêu mỏi mệt tựa hồ tan biến. Tôi nghe mình khoan khoái lạ kỳ.

Ừ Thu đã về, muộn nhưng cũng thật đáng yêu. 

Em đã về đây chị yêu thương.

Len lỏi núi đồi bao dặm đường

Cali nắng nóng cản em lại

Xuyên cả trời mây, xuyên đại dương.

 

Em đã về đây buổi sớm mai

Chạy đùa với gió những bước dài.

Dậy mau chị hỡi cùng Thu nhớ.

Cùng em gieo nhẹ những vần thơ.

 

Thế là tôi hít một hơi dài không khí mát mẻ của Thu và bước xuống giường. Dưới lầu các cháu tôi đã chuẩn bị đi học.

Hai con bé đang hát nho nhỏ một bài hát vui và cùng cười với nhau. Có cái gì khang khác ngày thường từ nơi chúng. Thì ra hai cháu tôi đã khoác ngoài mỗi đứa một cái áo len. Bé Shannie còn đội trên đầu cái mũ đỏ của ông già Noel. Cháu kêu:

- "Ngoại ngoại! Hôm nay ông già Noel đến thăm ngoại nè" .Và cháu chân sáo vừa nhảy vừa hát một bài nhạc Noel vui. Nhìn cháu lắc lư đuôi tóc tung tăng theo cái đuôi của chiếc mũ tôi thấy mình thật hạnh phúc. Hai cháu tôi  với cái backpack trên lưng và nụ cười trẻ thơ ríu rít:

- Thưa ngoại con đi học. 

Và thế là cháu tôi đã ra ngoài với cái lạnh nhẹ nhàng đầu thu, với bổn phận và nhiệm vụ của tuổi học trò.

Cám ơn thu nhiều lắm đã cho tôi một buổi sáng yêu thương và cho cháu tôi một niềm vui mới để bắt đầu một ngày. 

Thật lòng trong tất cả các mùa tôi thường chờ đợi thu nhiều nhất. Bởi vì Thu đến sẽ xua đi cái nóng giết người của mùa hè cháy bỏng vùng tôi ở. Thu đến để đánh dấu một cái gì thay đổi thật huyền diệu của tạo hóa. Thu được ca tụng không có gì là lạ. Như hôm nay cái lạnh nhẹ nhàng của thu đã mang đến cho tôi một cảm giác thật tuyệt vời.

Thu trải lòng ra với thiên nhiên, với đất trời. Thu khiến người mình hòa chung một nhịp đập nào đó với cây cỏ, với thiên nhiên. Ta hãy ra ngoài trời vào sớm đầu thu để nghe thật khác với bao ngày. Ta sẽ lâng lâng, nhẹ nhàng, hít thật sâu với lạnh lạnh dịu dàng. Ta sẽ nghe cây cỏ thở ra khoan khoái và thật không ai nhắc nhở ta muốn làm một vài động tác hít thở để cảm nhận sự hòa hợp của đất trời.

Thu là vậy, nhẹ nhàng, dịu dàng như một cô con gái đẹp. Rất e ấp, thẹn thùng mà quyến rũ biết bao nhiêu. Thu sẽ khẻ lùa vào từng khóm lá, nụ hoa. Sẽ nhắc nhở lá thôi đủ rồi một vòng sinh tử. Hãy chuẩn bị chia tay để mầm non nẩy lộc. 

Lá cũng sẽ như người nhẹ nhàng giã từ cành để bay theo gió. Luật tử sinh của tạo vật là như vậy, có diệt thì mầm non mới có thể sinh ra và trường tồn.

Khi nhìn những rừng thu lá vàng tuyệt vời tôi có cảm nhận Thu như một nàng tiên có đôi đũa thần thật mầu nhiệm. Chỉ có thu mới thay đổi đất trời đẹp và man mác như thế.

Và như vậy không ai có thể không yêu mùa thu. Mặc dù Thu không mang lại sự rạng ngời hoa trái trổ lộc đơm bông như Xuân, nhưng nếu không có Thu chuyển mùa thì cái áo Xuân lộng lẫy kia không thể nào khoe sắc. Lá không rụng, mầm không vươn lên thì nụ hoa sẽ không có cơ hội rạng rỡ giữa bầu trời Xuân ấm áp.

Thu không như hạ nắng cháy da, rát bỏng mặt, cháy rừng triền miên. Thu không như mùa đông tuyết rơi trắng xóa, lạnh lẽo thê lương. Thu là Thu huyền diệu dễ thương ngần ấy, tuyệt vời dường ấy. Thu như người mới được yêu, còn bỡ ngỡ, ngây thơ, rụt rè tay chẳng dám nắm tay, Thu lãng mạn cho thi sĩ thả vần thơ tuyệt đẹp, cho văn nhân trải lòng với sự thay đổi diệu kỳ. Thu là kỷ niệm, là vấn vương. Là tình tự ngọt mềm của yêu đương tha thiết . Là hình ảnh  không phai trong lòng mỗi người đến với Thu bằng rung động chân thành.

 

Vấn vương màu áo Thu vàng.

Nhẹ phiếm tơ lòng đón Thu sang

Nắm tay Thu bước từng bước nhẹ.

Hôn khẻ vào môi Thu ngỡ ngàng.

 

Hôn khẻ vào môi cùng rung rẩy

Gió vờn từng cung điệu hân hoan

Muốn ôm tất cả vào trong mộng.

Em hỡi nàng thu chốn địa đàng.

 

Và thế hôm nay Cali đã vào thu thật rồi. Tôi sẽ đẩy chàng trên chiếc xe lăn dạo chơi mùa thu vào mỗi sáng. Tôi sẽ đánh thức những cảm giác của chàng bằng cái đẹp tuyệt vời và mát mẻ của mùa thu.

Tôi sẽ cùng thu hát cho chàng nghe rằng đời luôn là vòng quay bất tận. Hãy vui và chấp nhận mỗi chiếc lá  đều phải vàng để khô rồi rụng xuống. Quá trình có làm mình đau đớn, tổn thương nhưng định luật tạo hóa không bao giờ nhân nhượng với ai. Chấp nhận và vui với những gì hiện hữu. Yêu thương sẽ làm mầm xanh trổi dậy sức sống mới.

Tôi yêu thu và yêu luôn những gì đang có trong tầm tay mình.

Nguyễn thị Thêm.

(Đầu thu 2014)

 

Mời các bạn thưởng thức hình ảnh thu vàng rất đẹp với tiếng hát Lệ Thu trong bản nhạc " Chiếc lá Thu phai"

 



12 Tháng Hai 2010(Xem: 94880)
Trang WEB Nhà Ngô Quyền, trong niềm hân hoan đón mừng Năm mới Canh Dần 2010, xin trân trọng giới thiệu những vần thơ Xuân của những cây bút thân quen của Trang Nhà qua những đề tài không xa lạ có liên quan mật thiết đến mọi người. Rất mong, trong những lời thơ, câu thơ hay cả bài thơ, những người viết mang đến cho Thầy Cô và Anh Chị Em quý mến những đóa hoa Xuân đầy hương sắc. Xin bấm các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
10 Tháng Hai 2010(Xem: 59760)
Anh biết không Tết bên nầy tuyết lạnh Không như xứ mình nắng ấm mây hồng Anh biết chăng Tết đây buồn cô quạnh Nhìn tuyết rơi em lạnh buốt cả hồn
10 Tháng Hai 2010(Xem: 56290)
Yêu là cho nhau-yêu là xa nhau Nợ nần chi mà tính chuyện cau trầu Phải thế không anh-hỡi người yêu dấu Hoan lạc ̣đêm ǹào như tuyết tan mau
10 Tháng Hai 2010(Xem: 59848)
Cả Đất trời trở giấc Chào đón phút linh thiêng Mùi khói nhang thơm ngát Mừng hạnh phúc đoàn viên.
10 Tháng Hai 2010(Xem: 77535)
Tha hương phương trời xa lạ Đông tàn, nhớ bóng mẫu thân Nôn nao ngày về, mẹ ạ! Mẹ còn…, còn Tết, còn Xuân…
09 Tháng Hai 2010(Xem: 60883)
Xa rồi ngày ấy chia tay Bao xuân thắm thoát xa bay ngút ngàn Phương trời cuộc sống tha nhân Xứ người lại đón mùa xuân xa nhà
09 Tháng Hai 2010(Xem: 57906)
Ngỏ hẹp thuở ấy mình quen nhau Ngô Quyền đưa đón chưa biết sầu Áo trắng ngày xưa thơ ngây quá Tình mình đẹp tựa như ánh sao
09 Tháng Hai 2010(Xem: 63500)
Nhìn làn tuyết trắng con đường Nhớ hoài mái tóc điểm sương mẹ hiền Xuân về hoa lại giăng thềm Thêm mùa mai nở tháng Giêng ngã buồn.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 62951)
Con bên nầy nhớ Mẹ bên kia Như xa lộ thẳng đường không sao khác Chiều nay nhớ nhà xe chở đầy hương Tết Con chở theo mình mùi Mẹ đầu năm !
08 Tháng Hai 2010(Xem: 63506)
Mùa Xuân có phải là những nụ hồng trên cành lá biếc như môi xinh tươi chờ người hôn vội.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 59901)
Đôi cánh mùa xuân chở đầy nắng ấm Nên hoa mai hoa cúc rực rỡ vàng Chỉ còn áo của em và mây trắng Chờ gió đùa nên nắng chỉ mơn man.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 62397)
Giao thừa đi lễ chùa với mẹ Đêm nồng hương hoa lá chào xuân Tiếng lộc non trở mình khe khẽ Hứng ngọt ngào từ những giọt sương .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 57756)
Rau, hoa, lá vườn quê Sáng mai đi chợ tết Kĩu kịt trên đường đê Nắng đầy đôi quang gánh.
08 Tháng Hai 2010(Xem: 59240)
Đón Xuân những luống ngại ngùng Vườn Xuân hoa bướm ngập ngừng về đâu? Xứ người Xuân lạnh làm sao! Sao xuân đến vội để sầu tâm tư?
08 Tháng Hai 2010(Xem: 57080)
Ngày đó tung tăng áo học trò Tóc rối bay bay theo dốc mơ Đong đưa ánh mắt, tìm ai đó? Tan buổi chợ chiều, mà ngẩn ngơ
08 Tháng Hai 2010(Xem: 54146)
Còn nhớ không, lời hứa với em? Tình ta sẽ mãi giữ trong tim Lời thề năm ấy anh còn nhớ Tình lỡ xa rôi thương nhớ thêm .
08 Tháng Hai 2010(Xem: 40377)
C hưa có “cơ duyên hạnh ngộ” với Thầy Lê Quý Thể ở quê người, nhưng các CHS NQ, nhất là các anh chị đã từng là vận động viên của trường Ngô Quyền luôn nhớ đến ông Thầy trẻ vừa có nhiệt tâm của một nhà giáo, vừa có tinh thần quyết thắng của một người mê thể thao cuối thập niên 60, đầu thập niên 70 của trường xưa.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89844)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 71955)
Ngoài trời, mưa đã ngừng tuôn Nhìn Hoa rơi rụng cũng buồn lòng Ta Hợp đây rồi cũng chia xa Nhớ Em đẹp tựa đóa hoa “Anh Đào”.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84452)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91452)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97881)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
20 Tháng Giêng 2010(Xem: 83177)
Tựa bài ghi nhớ này tôi chỉ muốn viết ra để kỷ niệm lần gặp gỡ Thầy, Cô cùng Bạn bè cựu học sinh Ngô Quyền hiện còn sinh hoạt cùng gia đình tại quê nhà (một vài bạn từ nước ngoài về đúng dịp nữa chứ) chứ không phải nói về lứa tuổi 17…bẻ gảy sừng…trâu bò gì cả nha các Bạn.
18 Tháng Giêng 2010(Xem: 71185)
Tuyết rơi thành thơ – bài thơ tặng anh! Cuộc đời chồng vợ như gió mong manh Cùng trợ lực nhau - trọn thành nguyện ước Tuyết đã tan rồi – như vậy đi anh!
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 72510)
Bài thơ ơi, Hãy dừng lại ở vần điệu cuối Đừng viết tiếp lời tình yêu. Những lời nghẹn ngào, thổn thức,
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 74284)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
11 Tháng Giêng 2010(Xem: 72241)
Như một thông lệ đã có từ ngày tôi và Lynh đặt chân đến USA, chúng tôi dùng San Diego là địa điểm hội ngộ gia đình trong mỗi mùa Noel. Tuy nhiên, trong chuyến đi lần nầy, ngoài việc họp mặt gia đình, chúng tôi có cơ may được gặp gỡ cũng như tham dự những sinh hoạt liên quan đến Ngô Quyền mà tôi muốn chia sẻ nơi đây cùng Thầy Cô và các bạn .
08 Tháng Giêng 2010(Xem: 56255)
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy