Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - NHỮNG QUYỂN SÁCH CŨ

12 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 43459)
Nguyễn Thị Thêm - NHỮNG QUYỂN SÁCH CŨ


NHỮNG QUYỂN SÁCH CŨ



blankTôi đang dọn dẹp và thu gọn mọi thứ trong nhà. Thằng con tôi dặn dò:
-Má đừng tiếc gì hết. Những thứ mà 3 tháng sau má không xài tới, má cứ mạnh dạn quăng bỏ.
Tôi lục lại tủ sách. Tủ sách cũ này tôi đã bỏ rơi nó từ ngày tôi có cái computer. Tôi có cảm giác nó buồn bã, nhăn nhúm giống như tai nấm đã bị phơi khô.
Tôi mân mê những quyễn sách cưng một thời - Thì ra mình cũng là người bội bạc - Bụi đã vô tình ôm nó thế chỗ tôi. Có phải chăng khi mình bước vào một cái gì mới mẻ, thì cái cũ bị hất hủi. Tôi đã mê man trên cái bàn tính trắng đen, những quyễn sách online đầy trong những web của thư viện toàn cầu, của VN thư quán. Tôi say sưa trên cái màn hình, bỏ những trang sách âm thầm, lẻ loi, khóc cho số phận của mình. 


Thế nhưng dù sao tôi vẫn còn có tình nghĩa giữ nó ở nơi này. Nhưng hôm nay, tôi tìm lại nó không phải để xin lỗi, không phải để lau nó sạch sẽ, cất vào một nơi khang trang hơn. Tôi tìm nó chỉ để... chỉ để quăng nó vào sọt rác. Như một người chồng phản bội, gặp lại vợ nhà, trước đôi mắt mừng rỡ sum họp chỉ để buông mấy câu:
- Anh xin lỗi! Mình phải chia tay. Chúng ta ly dị.
Tôi cũng vậy, đem quăng tất cả vào thùng recycle. Ngày mai là ngày đổ rác.
-Má đừng tiếc. Sách quá cũ rồi. Không còn ai đọc nữa đâu. Má có cất đi cũng không có chỗ để.
Tôi cầm trên hai tay quyễn tự điển Pháp Việt.

blank
Quyễn tự điển tôi đã nhận giải thưởng học sinh ưu tú năm 1961. Kết quả học tập năm lớp Đệ Thất B1 trường Trung học Long Thành
blank
Chữ viết của tôi, cô học trò lớp đệ thất ngày nào. Nhìn nó tôi nhớ lại những ngày cặm cụi bên cây đèn dầu lửa lù mù. Có khi không có dầu lửa, má phải thắp bằng dầu cặn. Khói đen bay mù mịt. Học xong đi ngủ, sáng dậy moi trong lỗ mũi từng cục bồ hóng đen thùi. Tôi đã phải tranh từng nửa điểm hơn thua với nhóm bạn giỏi giang để giành được phần thưởng này. Từ đó nó theo tôi trên mọi lúc mọi nơi khi còn là học trò lẫn khi đã là cô giáo.

Quyễn sách đã tróc lớp keo dán, trần trụi thảm thương 
blank

Lại có đóng dấu của nhà sách Huỳnh Hiệp.
blank
Tôi mân mê, lau sạch bụi rồi bỏ vào thùng rác. Xong lại lôi ra, ôm nó vào lòng. Bỏ nó ư! Không nỡ. Cất nó ư! Lỗi thời quá rồi. Lâu nay có dùng gì ở chữ Pháp đâu mà giữ lại.

Đây thêm một quyễn sách nhỏ. Một tạp chí thì đúng hơn. Sở dĩ tôi còn lưu giữ nó vì nó được thành hình trong trại tị nạn Bataan Phi Luật Tân
blank
Quyễn sách có đóng dấu 
blank
Quyễn sách của linh mục Gildo Dominici S.J.Đỗ Minh Trí. Ngài làm việc cho trại tị nạn Pulau Galang từ năm 1979. Vì yêu quê hương, đất nước, muốn bảo tồn văn hóa dân tộc. Ngài thấy ngoài ăn, uống, ngủ, nghỉ, văn hóa không thể thiếu ở những trại tị nạn nên ngài viết và ấn hành. Giấy bản xấu xí, mực đen đậm nét in thô sơ . Một quyễn sách cũ chẳng có một bài thơ, chẵng có gì nổi bật mà tôi giữ mãi đến bây giờ. Vì trong "Việt Nam Quê Hương tôi" tôi tìm gặp một trái tim nhân ái, một tấm lòng người Việt gắn bó quê hương của một vị linh mục.

Tôi là vậy, một bà già ngớ ngẫn, không lập trường. Tôi lại cất hai quyễn sách này vào tủ. Chả biết để làm gì. Biết đâu tuần sau lại phải đem quăng bỏ.
Đời có những ràng buộc vô hình như vậy, nên con người lúc nào cũng vấn vương, quyến luyến.
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nỡ vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. 

Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.

Bỏ hết, bỏ hết cho rồi,
Bỏ luôn mắt, môi nụ cười,
Bỏ xong... còn gì cho tôi

Thêm
09/10/13



12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 79861)
Về bên dòng Đồng Nai Thăm người em xứ bưởi
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 91466)
Mưa ngày xưa, môi ướt - mắt cười Mưa bây giờ, mắt ướt - môi đẫm lệ cay!
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97251)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
06 Tháng Mười Một 2009(Xem: 67360)
Chủ nhật, ngày 6 tháng 9 năm 2009 vào lúc 1 giờ trưa, Hội An Việt tại Vương Quốc Anh đã tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm 30 Năm Người Việt Tị Nạn Đến Anh Quốc. Buổi lễ dưới sự chủ toạ của ông Vũ Khánh Thành, cựu Giáo Sư Trung học Ngô Quyền, Biên Hòa, Giám Đốc Sáng Lập và Điều Hành Hội An Việt, Nghị Viên Thành Phố Hackney;
06 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82028)
Lâu lắm mới về  thăm Xứ Bưởi Thăm NGÔ  QUYỀN trường cũ dấu yêu
05 Tháng Mười Một 2009(Xem: 91508)
Thu xưa áo trắng tan trường Mưa rơi ướt tóc người thương đợi chờ
04 Tháng Mười Một 2009(Xem: 94661)
Tôi không là họa sĩ Chì biết lặng lẽ nhìn Sợ...mùa thu thức giấc Sợ...lá vàng rơi nhanh.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210312)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
01 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100415)
Lại thêm một lần đi giữa đường Thu Mưa đau lòng những ngã tư lá chết
30 Tháng Mười 2009(Xem: 100870)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 95990)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
17 Tháng Mười 2009(Xem: 69563)
biển chiều, bãi vắng, sóng dồn nghe đời như đã hoàng hôn ít nhiều
17 Tháng Mười 2009(Xem: 71380)
Không thể thấy được nhau nữa rồi Nắng rơi xuống nhạt nhòa trắng xóa
17 Tháng Mười 2009(Xem: 66956)
  Má ốm rồi hàng cau buồn trước ngõ   Hoa cau vàng rơi lả tả xuống sân
17 Tháng Mười 2009(Xem: 68766)
Đêm quỳ bên ảnh Mẹ Lại thấy xa thật xa Xa như hồi thơ trẻ Ôm chân Mẹ đòi quà Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 68105)
Con dài gót tha hương Như có mẹ bên đường
17 Tháng Mười 2009(Xem: 69524)
Còn cơn bão nào không Từ khi con mất Mẹ Đêm vẫn đen vô cùng Theo sau chiều bóng xế Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 68941)
Thưa Mẹ ! Đêm rồi con chiêm bao Thấy Mẹ trẻ như Mẹ thuở nào Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 65673)
bao nhiêu bài thơ viết chẳng nhắc đến mẹ hiền vì sao? con chợt hiểu – vì tình mẹ vô biên!
17 Tháng Mười 2009(Xem: 73184)
Tiễn má đi trong nhang khói nhạt nhòa Chỉ vắng một người sao quạnh hiu đến vậy
17 Tháng Mười 2009(Xem: 82413)
Lớn rồi con vẫn nhớ lằn roi Mẹ dắt con qua ngưỡng cửa đời Nhấn vào đây để xem
17 Tháng Mười 2009(Xem: 66306)
Giả biệt Tây Thành, xa cố hương Còn đâu Ba Mươi Sáu Phố Phường Ngàn năm văn vật mờ sương khói Hà Nội từ đây, cách dặm trường
17 Tháng Mười 2009(Xem: 87535)
Theo thời gian Biên Hòa ba trăm tuổi Ba trăm năm một vùng đất hào hùng Không thể nghĩ đó chỉ là đất ở Mà là hồn thiêng nguồn cội non sông.
12 Tháng Mười 2009(Xem: 34746)
Có những cá tính, những sở thích hôm nay bắt nguồn từ thời còn ngồi ở ghế Trung học được các Thầy Cô truyền dạy nhiều kiến thức. Như lớp Tứ 1 (9/1) nk 69-70 của chị Võ Thị Ngọc Dung...
14 Tháng Tám 2009(Xem: 66739)
Bốn mươi năm trôi qua Hương tình chưa phai nhòa Biên Hòa em về lại Hẻm cũ bóng người xa
14 Tháng Tám 2009(Xem: 69943)
Ngô Quyền họp bạn thiết tha Hương thơm hoa Bưởi Biên Hòa thoảng bay
08 Tháng Tám 2009(Xem: 69151)
Sao em nỡ vội lấy chồng Tim anh rớm máu cõi lòng nát tan
08 Tháng Tám 2009(Xem: 66531)
Ngày của tôi xưa, hạnh phúc cả bốn mùa. Ngày bây giờ rất vội, hạnh phúc lại bay xa.