Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Công Luận - CÁM ƠN ĐỜI, SỚM MAI THỨC DẬY...

07 Tháng Mười Một 201212:00 SA(Xem: 155534)
Đỗ Công Luận - CÁM ƠN ĐỜI, SỚM MAI THỨC DẬY...

CÁM ƠN ĐỜI, SỚM MAI THỨC DẬY...

 

kim_quan-_dcl-large

Nguyễn Kim Quan và Đỗ Công Luận


 Cách nay hơn 2 tháng, tôi có nhận được một mail của bạn Nguyễn Kim Quan do bạn bè chuyển đến. Trong mail, đại ý bạn nói, bạn sẽ về quê tổ chức giỗ mẹ ở Mộc Hóa, mời bạn bè chung lớp cũ ban A đến dự. Cũng có thể là lần gặp sau cùng, vì lý do sức khỏe, cơ thể bạn đã được đôi tay của bác sĩ phẩu thuật can thiệp nhiều lần. Đọc mail xong, tôi cảm thấy bạn bi quan quá. Từ đó, tôi đã có bài thơ cảm tác gửi cho bạn bè và gián tiếp trả lời, tôi sẽ tháp tùng theo đoàn thăm viếng, dù đường xá xa xôi.

 

 

CHẲNG CÓ GÌ MÀ PHẢI TRỐI TRĂN.

 

 

"Tháng mười một Quan về giỗ mẹ.

Cho xin mời tất cả bạn bè thân,

Của lớp A2 một thuở xa xăm.

Vì có thể đây lần gặp cuối..."

 

Đọc mail mầy như lời trăn trối.

Sao mà nghe bi oán quá Quan ơi!

Bọn chúng mình chân đứng đội trời.

Vung đao kiếm chẳng ngại ngùng sinh tử.

 

Thuở chinh chiến bom rơi đạn lửa.

Pháo trên đầu, mìn nổ dưới chân.

Nước mắt rơi khóc bè bạn bao lần.

Giờ vẫn sống hiên ngang trong trời đất.

 

Ba mươi năm bạn bè không gặp mặt.

Lần cuối gặp nhau nơi dốc Cây Chàm.

Khuôn mặt mầy hốc hác khô khan.

Vì nắng lửa quán cà-phê gió bụi.

 

Xa đất mẹ, những bước chân lầm lũi.

Gắng gượng cười nơi đất khách dung thân.

Cho những đứa con áo mũ đai cân.

Hạnh phúc quá, cớ sao mà bi lụy?

 

Đời sao phải có vinh và nhục tủi.

Chỉ có con người biết trọng nghĩa nhân.

Sống vô tư, sức khỏe quý trăm lần.

Niềm hạnh phúc, của để dành vĩnh cửu.

 

Bè bạn lần lượt về đây đông đủ.

Xa nửa vòng trái đất vẫn tìm nhau.

Cố mà vui, quên ngày tháng thương đau.

Bốn hai năm xa trường xưa yêu dấu.

 

Bọn tao hứa sẽ đủ đầy họp mặt.

Dù mầy quê xa Mộc Hóa đồng chua.

Thắp nén nhang thơm viếng mẹ già nua.

Để tưởng nhớ công sinh thành dưỡng dục.

 

Đến dự ít nhất bạn bè hai, ba chục.

Nước mắt quê hương cũng phải vài chum.

Cá lóc nướng trui, khô mắm, chả đùm.

Thôi đừng kể, nhớ quê hương tha thiết.

 

Quy luật muôn đời có sinh, có diệt.

Đến một ngày đất nứt dưới chân.

Bạn bè tiếc thương một nén nhang thầm.

Chẳng có gì mà phải trăn trối cả.

 

Biên Hòa, ngày 20/8/2012.

Đỗ Công Luận.

dcl_cam_on_doi___-large

Đến gần cuối tháng 10, tôi lại nhận được thiệp mời của bạn Vũ Trung Hòa, mời dự tiệc cưới của con gái bạn. Hơn một năm nay, bạn bè đã kết nối được với nhau, nên mỗi khi có quan, hôn, tang, tế, đều có mặt để chia sẽ buồn vui. Trước đó 2 tuần lễ, bạn bè cũng đã dự tiệc cưới con trai út bạn Huỳnh văn Mão.


Tiệc cưới được tổ chức ngày thứ bảy, 3/11, tại khách sạn 57 cũ, dành 2 bàn tiệc cho bạn bè. Có những bạn, hôm họp khóa không tham dự, nay cũng có mặt như Nguyễn Văn Đẹp, Phạm Thịnh Tâm, Nguyễn Ngọc Long... Ở xa như Nguyễn Khải Hoàng, Trịnh Khắc Hà... cũng về chia vui với bạn bè. Trong niềm hạnh phúc của gia đình bạn, mọi người nâng ly chúc mừng. Chúc đôi trai tài gái sắc trăm năm hạnh phúc. Hai gia đình có rể thảo, dâu hiền. Mỗi món ăn mới được đưa lên bàn tiệc, ly rượu được nâng lên chúc phúc. Bạn bè vui vẻ.
Trước tiệc cưới của con gái bạn Hòa vài hôm, tôi có nhận được điện thoại trao đổi của bạn Tạ Thị Nguyệt Ánh. Bạn Quan có lời mời đám giỗ là ngày chủ nhật, 4/11, và có chỉ dẫn địa điểm tận tường. Nhưng chỉ có khoảng 10 bạn bè nhận lời tham dự. Điều đó cũng tất nhiên thôi. Như tôi đã có nói lần trước, từ nay đến cận Tết âm lịch là mùa cưới. Nhưng những năm gần đây, tiệc cưới thường được tổ chức vào những ngày cuối tuần. Thứ bảy của nhà gái, chủ nhật của đàng trai. Ngày cuối tuần của tuần lễ đầu tháng 11, có lẽ là ngày hoàng đạo, đám cưới diễn ra rất nhiều. Các sảnh cưới của các nhà hàng khách sạn đã được đặt chỗ từ vài tháng trước. Nếu không tổ chức được buổi trưa, đành phải chấp nhận buổi chiều tối. Có bạn tâm sự với tôi.
-Trưa nay tao đi một đám, bà xã đi một tiệc. Chiều lại có sô.
Có bạn gặp tiệc cưới của gia đình, phải đi họ.Tôi nhận lời mời của bạn, cũng như nói cố gắng mời thêm bạn bè.


Thời khắc hẹn hò cũng đến. Đúng 6 giờ sáng, mọi người tập trung ở nhà bạn Ánh, gồm 7 nữ, 4 nam, những khuôn mặt quen thuộc. Bạn Chiếu dù có tiệc cưới người thân, cũng "cầm lòng, cắn răng, gượng cười làm vui "để cho phu nhân, bạn Gái, tháp tùng theo đoàn. Bạn bè muốn hiểu sao thì hiểu. Sau đó, nhà xe đến chợ nhỏ Hãng Dầu để đón phụ mẫu và em trai của bạn Lê Anh Tuấn. Thuở còn đi học ở Biên Hòa, Quan đã ở trọ nhà gia đình nầy, được nhận làm nghĩa tử, xem Tuấn là anh em kết nghĩa. Sau đó xe lăn bánh, trực chỉ miền Tây.


Sáng chủ nhật, xa lộ thoáng đảng hơn, vì là ngày nghĩ cuối tuần, vắng bóng công nhân, học sinh. Nhưng xe chỉ chạy trong giới hạn tốc độ cho phép. Đến hơn 8 giờ sáng, xe đến Bến Lức dừng nghĩ để dùng điểm tâm. Cháo cá miền Tây. Sau đó xe bắt đầu vào thị xã Tân An, bây giờ đã lên thành phố như Biên Hòa, theo đường tránh thị xã để đến đầu quốc lộ 62, tiếp giáp quốc lộ 1, ngày trước là quốc lộ 4. Quốc lộ 1 bây giờ nối dài đến tận Cà Mau. Quốc lộ 62, lúc trước là tỉnh lộ, nối liền Tân An đến Mộc Hóa. Ngày trước, ở vùng 4 có ba con Kiến mà ai cũng sợ bị cắn. Kiến Hòa, Kiến Phong, Kiến Tường. Hai con Kiến sau đã bị giải thể để nhập vào tỉnh Long An và Đồng Tháp. Mộc Hóa, tỉnh lỵ của Kiến Tường cũ, bây giờ là thị trấn Mộc Hóa, huyện lỵ của huyện Mộc Hóa. Vì là đường nhánh đến huyện lỵ và biên giới Căm-bốt, ít xe cộ lưu thông, không có vị trí chiến lược kinh tế nên đường không được mở rộng, nâng cấp. Song hành với quốc lộ là kênh đào nhỏ để xuồng ghe lưu thông. Nét đặc trưng văn hóa giao thông của vùng sông nước miền Tây. Những cánh rừng tràm do người dân trồng có lẽ hiệu quả kinh tế hơn trồng lúa nước. Đặc trưng vùng nước nổi Đồng Tháp Mười. Theo lời chỉ dẫn, xe đến huyện lỵ Tân Thạnh, đi theo lộ ven kênh đào thẳng tấp, dễ phân biệt với sông rạch tự nhiên. A, nhà thờ Kinh Cùng đây rồi. Mọi người thở phào nhẹ nhỏm, vì nhà bạn còn cách nhà thờ hơn trăm mét. Ở miền Tây, có những địa danh mà tên nghe rất lạ tai, nhưng ấn tượng. Kinh Cùng, thị trấn Nàng Mau, miệt thứ 10, thứ 11, Cái Cui...


Nhìn thấy xe, bạn Quan và các cháu đã ra tận nơi tiếp đón. Cửa xe vừa mở, bạn đã ôm chầm song thân bạn Tuấn. Cuộc gặp gỡ sau hơn 30 năm.Từng người xuống xe, bạn nhận dạng ra từng bạn bè. Dù mái tóc bạc thêm, làn da hơi nhăn, nhưng hình dáng vẫn còn phảng phất. Riêng bạn Quan thì lưng còm thêm chút. Tất cả là bạn học chung lớp, trừ phu quân của bạn Ánh là rể Ngô Quyền. Như tôi, chỉ học chung với Quan năm đệ nhất A1, khi từ ban B chuyển sang ban A vì sợ sẩy chân.
Khách được gia chủ mời vào nhà sau chuyến hành trình hơn 4 giờ đồng hồ, cũng như để tránh cái nắng khô hanh. Hôm nay là ngày giỗ mẹ, cũng là dịp bạn khánh thành nhà thờ họ tộc. Ở miền Tây cũng có những họ đạo được thành lập do di dân 1954. Gia đình bạn cũng là con chiên ngoan đạo. Song thân bạn đã không còn, nên nhà thiết kế dành làm từ đường, chừa gian giữa rộng làm nơi hội họp, đám tiệc, hoặc làm nghi lễ tôn giáo. Phòng thờ được đặt ở gian đầu, đặt di ảnh song thân, gia tộc quá cố, bạn bè, những người đã chết có liên quan đến phần đời của bạn. Tôi cầm di ảnh bạn Lê Anh Tuấn, người bạn gắn bó với cuộc đời Quan, lúc còn ở Biên Hòa. Cũng như lớp bạn bè chúng tôi, không được hoãn dịch gia cảnh, công vụ... phải vào quân trường Thủ Đức. Tuấn rời trường bộ binh, về tiểu khu Ba Xuyên và tử trận khi đồn lũy bị vây bức. Quan khi đó ở quân trường Đà Lạt... Tôi hiểu phần nào ý nghĩ của bạn. Hai bên tường chưng bày chật kín những bức ảnh về gia đình, con cái, bạn bè gắn bó với cuộc sống của Quan trong 60 năm cuộc đời. Bạn tôi đa thê, nhiều con, nhưng sống có trách nhiệm với gia đình. Đệ nhất phu nhân là học trò khi dạy kèm, nghề tay trái khi đi học. Khi đến đảo, có thêm người chăn gối vì hoàn cảnh. Khi gia đình đoàn tụ, những đứa con được bạn lo cho thành đạt. Những văn bằng cử nhân, tốt nghiệp trường y, thư chúc mừng của Ái Hữu Biên Hòa Cali, minh chứng cho điều nầy. Có vài tấm ảnh bạn gái, người cưu mang trong cuộc sống, giờ ở phương xa, vẫn gửi cho bạn số tiền phụ kinh phí đóng góp xây dựng nhà thờ họ tộc. Mỗi bức ảnh đều có lời chú thích và ghi cảm tưởng...
Bạn bè nâng ly, chúc mừng sức khỏe cho nhau và lần gặp sau 30 năm. Lần sau cùng tôi gặp Quan, đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước, là nơi quán cà-phê của gia đình bạn đối diện trường Nữ Tiểu Học.

dcl_-_camondoi-large

Giờ gặp lại nhau, tôi hiểu triết lý sống của bạn mình. Quí hóa quá, Quan ơi. Sau hơn 60 năm trãi nghiệm cuộc sống, tất cả được thể hiện qua hình ảnh trưng bày, để cho thế hệ sau suy ngẩm. Của cho đi, vật chất và tinh thần, không cầu nhận lại, ngày sau điều tốt lành sẽ đến với ta. Thi ân bất cầu báo. Con người sống có thủy, có chung, như những gì giáo lý nhà Phật, đạo Chúa đã truyền dạy. Sự ra đi của con người là tất yếu, đâu có biết trước, dù có lý do sức khỏe. Tôi có những người bạn đáng trân trọng. Nguyễn Xuân Dũng, dù trong lồng ngực mang máy trợ tim, nhưng mỗi năm tìm về với bạn bè. Tô Minh Quang, dù to con lớn xác, nhưng trong người mang bệnh trầm kha, nhiều chứng bệnh, mỗi tháng phải khám sức khỏe định kỳ. Mỗi lần mời họp bạn bè, uống cà-phê sáng, bạn đồng ý là chúng tôi vui. Từ chối là sức khỏe không cho phép, bạn bè lo lo. Chúng mình đã leo lên hết con dốc cuộc đời, rồi cũng từ từ đi xuống. Cái gì của Caesar thì trả lại Caesar. Chỉ có vậy thôi.

Trước khi tiễn đoàn ra về, bạn gửi về Biên Hòa hai bao gạo đặc sản 50 ký. Một bao dành cho cha mẹ nuôi. Ngày xưa con đã ăn chén cơm của gia đình thì giờ xin nhận lại hạt gạo nghĩa tình. Một bao dành cho gia đình chị Thanh ở ngã ba Thành, có gắn liền phần đời cuộc sống của bạn lúc ở Biên Hòa. Tôi gửi lời mời bạn dành thì giờ về với Biên Hòa, mãnh đất tình người đã cưu mang bạn. Bạn cám ơn nhưng thời gian không cho phép, vì chuyến đi về chỉ có 7 hôm.
Trong tiết trời se se lạnh của đêm đầu đông, tôi suy nghĩ về cuộc đời, bè bạn. Những khó khăn gian khổ qua rồi. Trách nhiệm gia đình đã chân, thiện, mỹ. Rồi bạn bè lần lượt tìm nhau.

 Cám ơn đời, sớm mai thức dậy.
Cho thêm ngày mới để yêu thương.

 Hai câu thơ nổi tiếng, bất hữu, đáng làm triết lý cho cuộc sống.
Cuộc đời ơi! Bè bạn tôi ơi!

Biên Hòa, rạng sáng ngày 6/11/2012.
Đỗ Công Luận.

 

09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 55765)
Mình chia tay nhau chắc lần sau cùng Đã biết được gió đi không trở lại Cớ sao đêm đêm nhớ em anh vẫn thấy Em trở về trong mây xám mùa Đông!
04 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 54792)
Nhân dịp nghi lễ Tạ Ơn, BCH Hội AHNgô Quyền và BCH Hội AHBiên Hòa, California đã nhận lời mời của anh Nguyễn Quý Đoàn khoá 6 Ngô Quyền tham dự tiệc thân mật với gia đình ngày chủ nhựt 28 tháng 11 năm 2010.
03 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 105737)
Như hôm nay mưa thì lại nhớ đến những cơn bão rớt ở quê mình, mái nhà xưa và bến sông ngập đầy nắng gió.
02 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 126176)
Luân thường gìn giữ cho nhau Xem như mình lại lỡ tàu nửa đêm Vẫn là anh... vẫn là em... Hãy đem dĩ vãng êm đềm chôn sâu.
02 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125926)
Sao phương nào tụ lại Theo gió ngàn lung lay Ngọn đông phong tê tái Chiếc lá cuối cùng bay.
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125200)
Tuyết trắng bay bay lạnh buốt đời Nhớ người năm cũ lệ buồn rơi Tình thư còn đó người đâu nửa Người biết hay chăng đã một thời...
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 112586)
"Cô Ba ơi, con không nghĩ có một ngày con được về và đứng ở đây. Con vẫn còn nhớ mấy trái thị cô đã tặng cho con. Con xin cầu nguyện cho linh hồn của cô được yên vui ở cõi vĩnh hằng"
30 Tháng Mười Một 2010(Xem: 62934)
Cô Trần Thị Hương, nguyên giáo sư dạy môn Quốc văn ở Trung học Ngô Quyền từ năm 1966 đến năm 1973, đã đột ngột qua đời ngày 26 tháng 11 năm 2010 ở Santa Clara, California,
29 Tháng Mười Một 2010(Xem: 43654)
Cầu mong Cô ra đi an bình, thanh thản. Mỗi lần ra biển em sẽ nhớ đến Cô. Chắc là biển sẽ mang Cô về lại với quê nhà...
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 121715)
Lễ Tạ Ơn, chính mùa đoàn tụ Con cháu khắp nơi dắt díu về Quây quần ấm cúng bên cha mẹ Kể chuyện tâm tình cho thỏa thuê…
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 47828)
Mỗi khi chán đời, chờ hoài không thấy cơn buồn tan biến, nhìn mặt mình trong gương ủ rũ, thảm thương hơn chiếc lá nằm lay lắt bên bờ cỏ, chờ gió chiều thổi xuống dòng đường lắm xe, tôi thường ghé nghĩa địa tìm người chết.
27 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124703)
“Ngày xanh tóc hãy còn xanh Bóng chim qua cửa tóc đành điểm sương Ngày xanh tươi trẻ đến trường Giờ đây sao biết người thương nơi nào?!”
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 125132)
Đi phương nào thì đường xưa vẫn nhớ Dốc Ngô Quyền ký ức nhớ đầy tim Không bạc lòng áo trắng hiền muôn thuở Nắng gió Biên Hòa vẫn còn đó thương yêu.
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 123004)
Thầy đứng lại để con bước tới Bóng hoàng hôn tỏa ánh nhân từ Ấm lòng con tình thầy vời vợi Tuổi học trò chẳng chút ưu tư .
12 Tháng Mười Một 2010(Xem: 120305)
Có phải xa mười năm mà anh nhớ Sàigon Hay nhìn một chút nắng lên mà thương về bên ấy?
05 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124982)
Bây giờ mây đang bay vào cô tịch Vẫn nhớ nao lòng sông lạnh chiều xa Ở đó có hàng sa kê thật tuyệt Và một người đàn mãi khúc tình ca.
04 Tháng Mười Một 2010(Xem: 64482)
Ly cà phê buổi sáng Nhìn đời trôi theo ngày cùng tháng Bao tiếc nuối cũng đành Còn bên ta ngàn nỗi muộn màng
02 Tháng Mười Một 2010(Xem: 135216)
Mẹ đã thay cha buổi sớm chiều Dạy con cao cả một chữ YÊU Dạy con hiếu đạo tròn ân nghĩa Cơm cha, áo Mẹ buổi kinh chiều
01 Tháng Mười Một 2010(Xem: 48890)
Thầy Cô ơi! Bạn ơi! Giờ ở nơi đâu Có lượm được chút nào công thức Toán? Đời không cộng thêm vui, đời trừ đi hy vọng Hạnh phúc chẳng nhân lên, buồn khổ lại chia đều
01 Tháng Mười Một 2010(Xem: 117162)
Huỳnh văn Huê vào đệ thất Ngô Quyền năm 1963, đệ nhất B1 năm 1970, học cùng với Ng.x.Quang, Ph.t.Thừa, Tr.h.Phúc, Tô.a.Dũng và nhiều bạn khác nữa…
31 Tháng Mười 2010(Xem: 118734)
Vết thương nào rướm máu Vết cắn nào in sâu Cho muôn đời muôn kiếp Ta vẫn là của nhau
30 Tháng Mười 2010(Xem: 116209)
Hoa hướng dương cần nắng Để đong đưa sắc vàng Xòe hết cánh xinh tươi Mặt tròn xoe duyên dáng.
29 Tháng Mười 2010(Xem: 124527)
Thu đến rồi tàn, thu lại sang Ngoài kia sắc lá đỏ, cam, vàng Gió thu vi vút se se lạnh Muôn thuở tình thu, nhớ mênh mang...
27 Tháng Mười 2010(Xem: 281566)
... để thấy mùa Thu năm nay khởi sắc, lãng mạn và nồng ấm hơn bao giờ hết với đất trời vàng ươm màu áo mới và lòng người như vương vấn chút heo may... Xin bấm vào tựa bài muốn đọc:
23 Tháng Mười 2010(Xem: 112475)
Phải chi từ biệt là quên hết Không còn ray rứt phút thương đau Phải chi chia cắt mà tình chết Mình chẳng nhớ nhau đến bạc đầu.
23 Tháng Mười 2010(Xem: 57951)
Sao rơi hay đom đóm? Chớp tắt suốt đường quê Bìm bịp kêu thắc thỏm Đêm bỗng dài lê thê. Đom đóm hay sao rơi? Chập chờn theo cánh gió Hương hoa khế bồi hồi