Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Hữu Nam - VĂN TẾ CÁC THẦY DẠY HỌC TẠI TRƯỜNG TRUNG HỌC TƯ THỤC PHAN CHU TRINH (1955-1965)

16 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 158040)
Đỗ Hữu Nam - VĂN TẾ CÁC THẦY DẠY HỌC TẠI TRƯỜNG TRUNG HỌC TƯ THỤC PHAN CHU TRINH (1955-1965)

Lời Giới Thiệu:

Bài Văn Tế sau đây do cố Kiến Trúc Sư Đỗ Hữu Nam (vừa mệnh chung ngày 13 tháng 7 năm 2012, tại Biên Hòa) viết và đọc nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống của nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh, để thành kính dâng lên các vị Thầy đã khuất. Tưởng cũng nên biết qua, trường Trung Học Tư Thục Phan Chu Trinh, thành lập năm 1955, là ngôi trường trung học đầu tiên của tỉnh Biên Hòa, có mặt trước cả trường Trung Học Công Lập Ngô Quyền (1956), với thành phần sáng lập là một nhóm trí thức di cư từ Bắc vào Nam. Anh Đỗ Hữu Nam là cựu học sinh khóa đầu tiên của trường này và là phu quân của chị Nguyễn Thị Minh Vân (CHS Ngô Quyền khóa 3) và là anh rể của các CHS Ngô Quyền như Nguyễn Minh Sơn, Nguyễn Minh Châu và Nguyễn Thị Minh Thủy.

Nhận thấy đây là một bài viết đầy cảm động và giá trị, ban biên tập xin đăng tải lên trang nhà, xem như nén hương tưởng niệm một bậc đàn anh vừa khuất bóng.

***

 

VĂN TẾ CÁC THẦY DẠY HỌC TẠI TRƯỜNG

TRUNG HỌC TƯ THỤC PHAN CHU TRINH

(1955-1965)

 

do_huu_nam_-_1981-large-content

Đỗ Hữu Nam (1981)


Than rằng:

Đã sanh không được gặp thời

Tha hương cố lý một đời đắng cay,

Tang bồng hồ thỉ chí trai,

Công danh nửa gánh, bể sầu khôn nguôi.

 

Nhớ xưa:

Đất nước chia đôi, lòng người ly tán,

Gồng gánh gia đình, theo bước lưu dân,

Nhìn lại quê hương, thấy đêm dài tăm tối,

Hướng về miền Nam, chờ nắng gội ban mai?

 

May mắn thay!

Đất Biên Hòa, Đồng Nai, cây xanh trái ngọt,

Người Sông Phố, Bửu Long, thân ái, hiền hòa,

Trời xanh, trời chẳng phụ ta,

Chỉ đường sinh lộ, soi đường lập thân.

Đây rồi! Nơi chốn dừng chân,

Đất lành chim đậu, thỏa lòng ước mơ.

Quyết tâm dựng lại cơ đồ,

Xua tan ác mộng, đón chờ tương lai.

 

Vui sướng biết bao nhiêu!

Công đức biết bao nhiêu!

 

Các Thầy đã:

Thu gom gạch đá, xin đất xây trường,

Góp nhặt ngói cây, mượn người giúp sức…

Ngất ngưởng, tường xây mấy bức,

Trống trơn, rào cổng bên đường.

 

Đối với chúng con:

Ngôi trường tuy nhỏ, nhưng là cả một tấm lòng,

Là chiếc cầu phao, là con đò chăm chỉ,

Nhọc nhằn không ngơi nghỉ,

Tháng ngày kiên trì đưa lũ trẻ sang sông.

 

Trường Phan Chu Trinh!

Trường Phan Chu Trinh!

Tường gạch chưa tô, trước sau thiếu cửa,

Mái trường ngói đỏ, lớp học mấy gian,

Trước trường, lò gạch khói than,

Sau trường, rau muống ngổn ngang ai trồng,

Văn thư, chỉ được một phòng,

Ngăn đôi một nửa là phòng giáo sư,

Mùa mưa, nước ngập có dư,

Tai nghe ếch nhái, nhạc hòa như ru.

 

Thưa các Thầy:

Chúng con đây, một bầy con trẻ,

Áo quần xốc xếch, giày dép chưa quen,

Chân đất ngày đêm, tóc tai lếu láo,

Đứa còn mê bắn bi, đánh đáo,

Đứa còn ham đánh vụ, đá banh.

Sân trường nhỏ hẹp loanh quanh,

Cỏ hoa chẳng mọc, cây xanh khó trồng.

 

Vinh quang thay!

Các Thầy đã dắt dìu chúng con vào con đường khoa học, say mê kiến thức, quý trọng nghệ thuật, yêu thích văn chương.

Bằng nếp sống hàn vi, các Thầy đã nêu gương, đã dạy cho chúng con thế nào là đạo đức, là hy sinh, là tinh thần trách nhiệm.

Ngồi nhắc lại vài câu thơ xưa Thầy đã dạy, lại nhớ Thầy, lại nhớ lắm, lại thương:

 

“Kinh luân khởi tâm thượng,

Binh giáp tàng hung trung,

Vũ trụ chi gian giai phận sự,

Nam nhi đáo thử thị hào hùng…”

“Cũng có lúc mưa dồn sóng vỗ,

Quyết ra tay buồm lái với cuồng phong,

Chí những toan xẻ núi lấp sông,

Làm nên đấng anh hùng đâu đấy tỏ,”

 

Nay lũ chúng con:

Đầu xanh đã bạc, nhuệ khí cũng chẳng còn,

Trải bao cơn chớp bể với mưa nguồn,

Ngồi đếm lại có đứa còn, đứa mất,

Ba bồ chữ Thầy cho đều thuộc hết,

Đến cuối đời có đứa đã dùng đâu.

 

Cảm thương thay!

Cảm thương thay!

Thương là thương các Thầy:

Hai lần ly hương, hai lần thất nghiệp,

Sóng dồn mưa dập, kiếp khổ nào hơn,

Nghề giáo viên, gieo rắc bấy công ơn,

Ngày nhắm mắt, trông có trò nào tới?

Nắm tro tàn tạm vùi nơi đất mới,

Mong được ngày về đất tổ quê hương.

 

Sách có chữ:

Nhân sinh tự cổ thùy vô tử,

Lại nhớ câu:

Trọng Đạo, tôn Sư.

Với chúng con:

Ở lứa tuổi lập chí, lập thân, nếu không có duyên gặp các Thầy, thì tương lai còn ở nơi bùn nhơ, đất thấp.

 

Nay cuối năm Mậu Tý, nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống, nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh chúng con:

- đốt nén hương nầy:

Tưởng nhớ đến các Thầy, gọi là Mang Ơn Giáo Dục,

Cầu chúc cho các Thầy, được An Lạc Cảnh Bồng Lai.

- dâng chung rượu nầy:

Mời các Thầy, cùng các bạn bè quá cố của chúng con về vui cùng hưởng.

 

Thượng Hưởng

 

Biên Hòa ngày 02 tháng 02 năm 2011

Viết và đọc văn tế

Trưởng tràng

Đỗ Hữu Nam


 

 

07 Tháng Giêng 2010(Xem: 75169)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 71394)
Cho tôi nhìn thấy nụ cười, Ở trên môi những cuộc đời tối tăm. Cho mây về phố trưa nằm, Làm mưa trôi hết lỗi lầm ra sông.
27 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76014)
Cúi xuống bờ dậu nghe nao nao Mẹ ngày hè cũng như tháng giá Ngẩng lên thấy mồ hôi ướt áo Vai mẹ gầy như cánh hạc xa
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74181)
Nhắc lại năm xưa tuổi còn thơ dại Áo trắng tan trường kẻ đón người đưa Một thoáng thầm yêu giấu trong sách vở Ấp ủ lâu ngày hoa mộng thành thơ
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 75328)
Mùa xuân nghiêng bờ vai Ngắ m đào mai rực rỡ Trắng tinh chùm hoa đại Tỏa ngan ngát mùi thơm
19 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 32600)
Có những cá tính, những sở thích hôm nay bắt nguồn từ thời còn ngồi ở ghế Trung học được các Thầy Cô truyền dạy nhiều kiến thức. Như lớp Tứ 1 (9/1) nk 69-70 của chị Võ Thị Ngọc Dung chẳng hạn cả lớp mê thơ và đã tập tành làm thơ từ một giờ Quốc Văn sôi nổi, lý thú của Thầy Nguyễn Văn Phú.
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76916)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74484)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
17 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 59814)
Ngày hay tin bạn mất Mây tím buồn rưng rưng Hai phương trời cách biệt Ôi tiếc nhớ vô cùng
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74267)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 77322)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83437)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 84536)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 82762)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...
29 Tháng Mười Một 2009(Xem: 86403)
Em nghĩ cô như dòng sông rộng Ôm nước về chở nặng phù sa Đắp vào em chỗ bờ nông cạn Kiệt sức mình sông vẫn thiết tha
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 92300)
Có một người gõ cánh cửa thời gian* Thấy tháng ngày qua bỗng nhiên dừng lại Thấy nắng hè không còn trên đường cũ Một chút mùa vàng đã bước vào thu.
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 88626)
Tôi trở về đây vào cuối Thu Phi Trường còn đó, gió vi vu Rừng cao su nắng xuyên cành lá Đất đỏ hôm nào thấm giọt mưa
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82602)
Mùa thu nắng hao gầy trên tán lá Hong chưa khô tóc cỏ ướt sương mù Mây bay về chập chùng không vội vã Gió heo may qua đường vắng vi vu
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82639)
buổi sáng mùa thu bất ngờ về phố chở buồn ren rén quá giang chở ký ức xa chở mất mát chìm
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63198)
Em về, bỏ lại vầng trăng Cho tôi ngồi ngắm mỗi lần thu sang Bến tình lững chiếc đò ngang Bến đời tôi ngập lá vàng... chờ em!
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63789)
Ta vẫn trải sầu theo tiếng thơ Em đi mắt lạnh mấy thu chờ Đường tình em bước thênh thang quá Nhớ giữ dùm ta ánh mắt xưa!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81110)
Mùa thu về hai phương trời cách biệt Lá bên nào cũng vàng úa như nhau!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82395)
Nghiêng câu lục bát cho đầy Cho Thu thêm ấm cho dài nhớ thương Đêm nầy nghiêng sợi mưa tuôn Nghiêng qua cho đổ lá buồn Thu ơi!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 83650)
Mùa thu ơi! khoan đi chờ ta với Xin ít mây, xin ít nắng hanh vàng Xin một tí hương thầm nơi hoa cúc Xin nửa vầng trăng rất đổi dịu dàng
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 84732)
nợ tình mỏng, mà nặng đeo mỗi thu như mỗi dày theo tuổi đời hơi may gợn, nhắc bồi hồi một bờ mây, đã, cuối trời quan san...
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100235)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93900)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
16 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63634)
                       Đông về lá rụng sương rơi Nhớ anh em thấy bồi hồi ngày qua......