Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tuyết Mai - GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU

26 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 135692)
Tuyết Mai - GỬI EM SỢI TÓC TÌNH YÊU


GỬI EM - SỢI TÓC TÌNH YÊU


toc-1-content


Một ngày nhớ Em

Trời đã cuối Đông, bên này thì không lạnh lắm, thỉnh thoảng chỉ có vài cơn gió se lạnh thoáng qua thôi. Bên Em chắc chắn là rất lạnh, từ mùa Đông chuyển sang mùa Xuân, thời tiết không khác nhiều lắm phải không? Sức khỏe Em sao rồi? lần trước gặp lại - vẫn là Em - với tính cách không hề khác xưa, vẫn mái tóc dài sôi nổi tự tin, vẫn nụ cười tươi và ánh mắt luôn ngời sáng… anh không thể nào quên.

Nghe tin Em trở bệnh lại, anh rất lo lắng và đầu óc rối loạn, không biết phải làm gì để có thể giúp được Em. Chợt nhớ lời Em nói khi gặp anh: “Anh vẫn để tóc dài hả? vẫn còn những giấc mơ bay bỗng chưa thành hay sao? tuổi đã hơn nửa đời người rồi anh à!...”. Anh đã nghĩ ra mình sẽ phải làm cho Em một chút gì đó để có thể xóa đi “dấu chấm hỏi” đã từ lâu - anh còn nợ Em!…

Lại một ngày nhớ Em…

Đan, thắt từng sợi tóc cho Em, mắt anh luôn hoe đỏ. Nghĩ đến Em đang cố gắng vượt qua những cơn đau vật vã vì bệnh, vì thuốc… ngón tay anh lại cố gắng đưa nhanh, mong mau chóng hoàn thành “tác phẩm” của mình để gửi đến Em cho kịp mùa Xuân đang tới.

Đọc bài thơ Em viết : “Khi Hạnh phúc, Em có thể rơi nước mắt,

 Lúc khổ đau, nước mắt lại tuôn trào.

 Không ai hiểu, chỉ có Em mới biết,

 Giọt nước mắt nào là hạnh phúc hay khổ đau?…”

… tim anh như có ai bóp nghẹt, Em cô đơn đến vậy sao? Làm sao anh có thể chia sẻ với Em khi chúng ta cách nhau đến nửa vòng trái đất?... Hy vọng những sợi tóc yêu thương của anh gửi đến Em, sẽ giúp Em cảm nhận được sự ấm áp hạnh phúc, dù nước mắt Em có rơi thì cũng chỉ là những giọt hạnh phúc tràn đầy chứ không là khổ đau hay buồn thảm…

Thông thường, mỗi năm vào đêm giao thừa, anh vẫn có thói quen đi lễ đầu năm để cầu nguyện bình an cho Em. Năm nay đặc biệt hơn, anh - với cái đầu không có tóc… hy vọng đức Phật sẽ chứng giám cho lòng thành của anh, phò hộ Em có đủ sức khỏe, mạnh mẽ vượt qua hết những cơn đau của căn bệnh nghiệt ngả này.

Rồi thì tóc anh sẽ nhanh chóng mọc lại, nhưng anh sẽ không để dài nữa, vì sợi nhớ, sợi thương anh đã gửi trọn cho Em rồi. Cố gắng lên nghe Em, Anh luôn cầu nguyện Em mau hết bệnh, để ngày gặp lại Em sẽ phải trả lời câu hỏi của ngày xưa - Em còn nợ anh!…

 

Cuối Đông…

Màn đêm buông xuống, không gian yên tĩnh đến mức Em có thể nghe được từng nhịp đập đứt quãng, rời rạc của trái tim mình. Nhìn qua khung cửa sổ bệnh viện, thành phố về đêm với những ánh đèn chiếu sáng, thành chuỗi dài như dãy Ngân Hà lung linh, nhấp nha nhấp nháy… Cuộc đời đáng yêu lắm, Em không thể rời bỏ ngay lúc này dù căn bệnh cứ đeo theo Em dai dẳng, làm ngán ngẫm lòng người, lòng mình, nhưng biết làm sao đây?

Đã sống ở đây hơn 14 năm và cũng tạm quen với cái nóng, lạnh vô chừng ở nơi này, Em vẫn bị “dị ứng” mỗi khi Hè sang hay Đông đến … cộng thêm những phản ứng phụ của thuốc khi cơ thể mình không còn nhiều sức đề kháng, thật mệt mõi, rã rời… với căn bệnh của mình, Em không biết khoảng cách phía trước sẽ còn được bao xa?...

Gần một tháng nữa là Tết đến, thật ra ở vào tuổi mình bây giờ, cứ thêm một tuổi thì lại thêm ngắn lại khoảng cách với cuộc đời, bận bịu lo toan mọi thứ chứ không còn vô tư, náo nức như ngày xưa. Mỗi Tết đến lại rộn ràng, hăm hở để mừng được thêm một tuổi, lớn hơn so với năm trước, đường tương lai thì rộng thênh thang.. Mang tâm trạng ray rứt trước dòng chảy của đời thường, những thay đổi thực tế quá khác biệt giữa “xứ người” và “quê mình” đã khiến Em luôn ngậm ngùi khi phải đối diện và so sánh…

Đêm nay, bỗng dưng nỗi nhớ quê, nhớ nhà, nhớ cảnh, nhớ người… tâm trạng Em như chơi vơi, ngụp lặn trong sóng nước của giòng sông năm xưa cùng lời thì thầm hò hẹn… Em đã quên hẳn cơn đau đang làm Em kiệt sức, đành phải chịu nằm yên ở đây.

 

Đầu Xuân…

Cái cảm giác rưng rưng, nghẹn ngào, lâng lâng, ấm áp… sâu tận đáy tim, len lõi vào từng mạch máu khi cầm trên tay món quà đầu năm anh gửi đến, làm Em quên hẳn cơn bệnh đang hăm hở hành hạ thân xác mình. Với Em, cái “ấm áp” bây giờ không phải là đang đội chiếc mũ len, mà là mái tóc của anh dành cho Em. Những giọt nước mắt lẽ ra phải ngập tràn khóe, nhưng lại không thể tuôn trào!...

Có lẽ con người Em quá nhạy cảm trước những biến chuyển của đất trời, sự linh hoạt của cuộc sống và niềm ưu tư trước nhiều biến cố trong tình yêu… nên Em luôn nghi ngờ. Ngay cả trong giây phút này, niềm hạnh phúc đến quá bất ngờ khiến tim Em như muốn ngưng đập.

Tình yêu là gì? Có phải trái ngược như mùa Đông nở hoa, mùa Hè đổ tuyết? nên khiến những kẻ yêu nhau hay làm nghịch ý nhau, để rồi phải xa nhau? Cám ơn món quà thật ý nghĩa của anh, Em hứa sẽ cố gắng. Đối với Em - không có trận chiến cuối cùng mà chỉ có trận chiến trước mắt. Em nhất định phải thắng, phải sống - để không làm thất vọng những người từng yêu thương mình.

Tết năm nay, khi đi dự hội Xuân, Em sẽ đội lên bộ tóc của anh, trang điểm thật đẹp… để thấy mình được trở lại thời thanh xuân, tràn đầy sức sống…

Chúc anh có giấc mơ ngoan và bình an trong mùa Xuân mới.

tuyet_mai-content

Tuyết Mai

Utah , tháng 12/2011

24 Tháng Mười 2020(Xem: 10701)
Tên thanh niên không thèm ngoái đầu nhìn lại, nó ôm con gà ngồi ở yên sau. Chiếc xe rồ máy lao ra khỏi cổng. Chị Mận đứng yên như trời trồng miệng lẩm bẩm: - Không biết sáng giờ nó ăn uống gì chưa?
24 Tháng Mười 2020(Xem: 12632)
Căn nhà như chiếc áo rách toang Mưa tuôn, gió thổi sẽ tan hoang Tôi thân các cháu chờ người cứu Xin trời thương xót kiếp cơ hàn.
18 Tháng Mười 2020(Xem: 13220)
Khi xe lửa rời bến, tôi đứng ở cửa sổ để nhìn lại Huế một lần cuối thì khói xe lửa tạt vào mặt tôi và từ đó bụi khói vào mắt tôi làm tôi chảy nước mắt suốt một đoạn đường dài.
18 Tháng Mười 2020(Xem: 12557)
vẫn cằm vuông. vẻ cương nghị nét phong trần, theo thời gian, phủ dầy vai áo chiếc chemise carreaux thầy thường mặc như một chọn lựa dấn thân ngày tuổi trẻ cho tuổi trẻ lần cuối cùng tôi gặp lại thầy, đã quá tám năm...
18 Tháng Mười 2020(Xem: 13554)
Thế đành... dang dở... âu đành thế Thôi vậy... ngậm ngùi... cũng vậy thôi Bạn hỡi! Hãy quên đi bạn hỡi Đời vui như thuở mới vui đời!
10 Tháng Mười 2020(Xem: 11096)
Màu da ngâm ngâm hơi rám nắng, mũi không cao, mắt mí lót, mặt có những nốt tàn nhang li ti. Nụ cười cũng chẳng làm nghiêng nước nghiêng thành nhưng biểu cảm sự thành thực và thân thiện.
10 Tháng Mười 2020(Xem: 13537)
Thôi nhé! Nghìn thu em ngủ yên Nỗi đau chị không muốn khêu thêm Tiễn em bàn phiếm buồn rưng rức Những dòng chữ viết cũng ưu phiền.
09 Tháng Mười 2020(Xem: 13336)
Thôi thì trước mặt sông sâu Lá xuôi dòng nước biệt sầu thế gian Đẹp thay chiếc lá thu vàng Bềnh bồng trên nước thênh thang giữa trời...
04 Tháng Mười 2020(Xem: 12522)
Những giọt nước mắt của mùa thu yêu thương và hoài niệm. Rồi mọi thứ sẽ qua, rồi tôi cũng sẽ đi vào hư vô. Mọi vật đều vô thường. Hãy nghĩ như vậy để yên vui.
30 Tháng Chín 2020(Xem: 14368)
Dĩ vãng chợt về ta đứng lặng. Chuyện của ngày xưa, thu của Thu. Ta đến giữa mùa thu lá vàng. Ta đi màu sắc vẫn ngập tràn. Giữ mãi trong tim vàng, tím, đỏ Như giữ một thời đã sang trang.
30 Tháng Chín 2020(Xem: 13558)
Người đi vượt chốn ba đào Mùa thu ở lại ngắm sao nguyên cầu Thời gian cõi tạm bao lâu? Mùa thu ở lại ngậm sầu lá rơi! Mong người đến chốn đúng nơi Thành tâm chung sức giúp đời an yên
24 Tháng Chín 2020(Xem: 15088)
Trăng viễn xứ trở về trên bến đợi Lòng thuyền xưa rời bến đã lâu rồi Trăng viễn xứ mờ mờ trên bến cũ Lòng thuyền nào đã chứa nửa vầng trăng?!
24 Tháng Chín 2020(Xem: 13039)
Trăng Thu đủng đỉnh qua vườn Chén trà hỏi bánh người thương đâu rồi? Gió thu lùa vạt mây trôi Để trăng in đậm dáng người phương xa
19 Tháng Chín 2020(Xem: 12552)
Nguyện cầu cho sân si con người dịu lại, thấy được sự vô thường của cuộc sống. Nguyện cầu cho lửa mau tàn, cho người dân trở về nhà sinh sống bình an. Nam Mô Cứu Khổ Cứu Nạn Quan Thế Âm Bồ Tát.
19 Tháng Chín 2020(Xem: 14222)
Từ biệt Portland về Cali Hai nơi cháy lớn ở và đi Tàn tro mắt đỏ tôi xoa mãi. Tháng chín năm nay thật ai bi.
12 Tháng Chín 2020(Xem: 12863)
Viết vài dòng này để tạ tội với dì tôi đã một thời mù đôi mắt vì tình lụy và nhất là tạ tội với ông Nghị Nguyễn Bá Kỳ vì tôi đã hiểu lầm ông. Hắt hơi là tình hận chứ không phải muốn hù dọa, khoe danh.
05 Tháng Chín 2020(Xem: 15704)
..Mỗi người sống chết an bài? Tin buồn loan tới Anh Hoài đã đi Một tuần Vĩnh biệt chia ly Thanh Hoài, Tường Cát viết chi, nói gì? Sinh hữu hạn, tử vô kỳ? Bạn hiền thân ái sầu vì mất Anh.
05 Tháng Chín 2020(Xem: 12132)
Gió Thu nhè nhẹ vẫy tay chào Nàng Thu xinh đẹp đã bước vào Lá đỏ nghiêng mình soi dòng nước Trăng vàng lộng lẫy giữa ngàn sao
05 Tháng Chín 2020(Xem: 13017)
Xuân đi, Xuân tới bao lần, Nhớ mùa Xuân cũ tần ngần ngóng trông Đất Trời, Biển rộng mênh mông? Niềm vui, hy vọng sẽ không phai mờ.?
04 Tháng Chín 2020(Xem: 12008)
Bây giờ Tháng Chín Mùa Thu Trăng treo đỉnh núi vọng mù tóc bay Biển đời gió đọng mưa lay Cầu mong được phút giây này bình yên...
29 Tháng Tám 2020(Xem: 12009)
. Các Tăng Ni dù không được tập trung cầu nguyện như những mùa Vu Lan trước, nhưng năm nay bà Tâm tin tưởng Thầy, Sư Cô và các vị Sư sẽ trì chú tụng kinh nhiều hơn ở mỗi đêm.
27 Tháng Tám 2020(Xem: 14072)
Cám ơn cháu cho ta giác ngộ Một lạy thôi rực rỡ hào quang Cử chỉ khiêm cung bát ngát sen vàng Ta học Phật, học từ đứa bé.
26 Tháng Tám 2020(Xem: 13852)
Rất muốn ngắm biển đêm bằng đôi mắt Tìm những điều ẩn ý dưới hoang mang Và muốn thấy giữa vô cùng tịch mịch Trăng lạc đường vì gió mãi lang thang.
23 Tháng Tám 2020(Xem: 10013)
Buổi tưởng niệm kết thúc qua phần tri ơn của gia đình “Chúng con vô cùng tri ơn quý Thầy Cô và quý anh chị cựu học sinh Ngô Quyền đã mang đến cho ba chúng con một cuộc đời, một cuộc sống đầy ý nghĩa”.
22 Tháng Tám 2020(Xem: 9437)
Chiếc ghế trang trọng dành cho Thầy vẫn luôn nằm trong lòng mỗi người học sinh Ngô Quyền xa xứ. Chúng con xin hứa sẽ làm tốt để xứng đáng với sự dạy dỗ và thương yêu của Thầy.
22 Tháng Tám 2020(Xem: 14498)
Khủng khiếp ngoài trời lửa bốc nhanh Cali hỏa hoạn đã tung hoành Mây đen chế ngự vùng trời rộng Lửa cháy tràn lan khắp núi xanh
14 Tháng Tám 2020(Xem: 15364)
Ta đã mệt nhoài bao năm tháng Buông tay rủ sạch, ta rút lui. Ta nghe văng vẳng những hồi chuông. Tiếng mõ ngân nga vọng vô thường Khoan thai ta bước vào vô tận Một kiếp phù du chẳng vấn vương.
12 Tháng Tám 2020(Xem: 13876)
Tai nghe chim hót ngất ngây. Hồ Thu in bóng rừng cây muôn mầu. Vui lên xin chớ u sầu! Hẹn ngày tái ngộ bắt đầu thu sang ? Viễn du thế giới thênh thang . Ngày Xưa Thân Ái kiên gan đợi chờ...