Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bình Sơn - MẸ GIÀ

06 Tháng Năm 201112:00 SA(Xem: 143731)
Bình Sơn - MẸ GIÀ


MẸ GIÀ


me_buon_rau-content


Mẹ thường là già. Vì khi đứa con biết ngồi để thương yêu nghĩ về mẹ mình, thì thường bà mẹ đã già. Đôi khi đã khuất.

Đứa con nào cũng vậy, luôn thờ ơ với Mẹ. Mẹ như một hiện hữu mà trời đã cho mình. Cứ nhận lãnh, hưởng thụ vô tội vạ. Cứ thấy mẹ chưa làm hết cho mình, chưa thương yêu mình đúng như mình muốn. Đứa con đôi khi đã lớn. Nhưng vẫn sống trong sự bảo bọc của Mẹ, thoải mái như khi còn là một bào thai mẹ mang trong người. Có bao nhiêu dinh dưỡng an lành hấp thụ. Bơi lội nhởn nhơ trong vùng nước ấm áp tự nhiên của tạo hóa. Không hề nghĩ đến người mẹ có còm cõi đến đâu, cực khổ thế nào.

Và Mẹ, những bà mẹ Việt Nam yêu con hơn bản thân mình, luôn luôn lo cho con không tính toán. Chỉ nghe con đói, con cần là Mẹ cho, cho tất cả. Có những bà Mẹ bây giờ bảy mươi, thậm chí gần 80 tuổi vẫn còn ôm mớ rau, chồng báo ngồi la lết bán ở những khu chợ VN, gom góp tiền gửi về cho con còn ở lại… Các Bà Mẹ ấy đâu phải không có tiền để ăn. Người ta đã gọi đùa những bà mẹ VN hiền lành, dễ thương không biết tiếng Mỹ ấy là: “Những bà Mẹ của Tổng Thống Mỹ”. Cứ hàng tháng tiền lại gửi về. Đều đặn không sai một ngày, không thiếu một xu.

Có bà Mẹ già đến giữ con, nấu ăn cho những gia đình trung lưu. Mẹ ở đấy cả tháng, không tốn tiền ăn, tiền nhà , đôi khi quần áo cũng khỏi cần mua.Thuốc men đã có nhà nước trả. Mẹ đang làm gì? Mẹ đang đi ở cho người ta. Mẹ phải rượt theo, giữ đứa bé lớn cứ chạy rong phá phách. Mẹ phải bồng ẳm, bón sửa, đút cơm cho đứa bé nhỏ hơn. Mẹ phải vào bếp nấu ăn, dọn lên cho ông bà chủ. Mẹ phải lủi thủi ở căn phòng nhỏ lặng lẽ, cô đơn. Mẹ phải giữ lời ăn tiếng nói. Mẹ phải cúi đầu dạ thưa. Mẹ có tiền già, mẹ lãnh tiền đi ở hàng tháng bằng tiền mặt. Và rồi cứ đầu tháng, Mẹ lại nhờ người ra dịch vụ, gửi về cho con ở VN. Mẹ một thời cũng là cô giáo, cũng mệnh phụ phu nhân. Mẹ có con lớn bảo lãnh qua đây để phụng dưỡng, để an hưởng tuổi già, nhưng mấy đứa còn lại không đi được. Mẹ đau lòng xót dạ. Mẹ bỏ không đành. Mẹ thương con đứt ruột. Mẹ thương cháu chảy cả nước mắt. Mẹ cứ đi làm mặc cho con lớn giận hờn, mặc cho con dâu năn nỉ. Mẹ cần tiền. Mẹ bươn chải như ngày nào lênh đênh vận nước. Mẹ tảo tần lo cho cả nhà bao nhiêu miệng ăn. Lo cho chồng nơi trại tù cải tạo. Mẹ chỉ cần biết phải bằng mọi cách để có tiền mua gạo để nuôi bao nhiêu cái mỏ chim đang há mõm chờ Mẹ về mớm mồi. Mẹ phải đem thuốc men thức ăn tiếp tế cho chồng đang bị sốt rét rừng, vàng da sắp bỏ mạng nơi rừng thiêng nước độc. Mẹ không hề soi gương để thấy mình bấy giờ ra sao. Mẹ không hề nhớ đến bạn bè, đến những chiếc áo dài tha thướt quấn quýt những bước chân. Mẹ lao vào cuộc sống và bị cuốn hút, quay cuồng đến chóng mặt. Mẹ như chiếc đinh vít bị người ta xoáy mạnh, xoay tròn để bám vào đời sống. Đau đớn, rên siết thân Mẹ nhưng là vững chắc, cho con sống và lớn lên an lành.

Bây giờ 30 năm đã qua đi. Chồng không còn, Mẹ lại đem thân già bươn chải lại lo cho con, cho cháu. Mẹ tự nhủ: “Mình cũng đâu có cực khổ bằng hồi xưa. Chịu khó một chút thôi mà mấy đứa có tiền sinh sống và mấy đứa cháu được vô Đại học. Mình cũng ăn no, ngủ giường nệm, có phòng riêng. Có gì đáng than phiền đâu!”. Cứ 5 tây, hàng tháng, Mẹ gửi về hơn ngàn bạc cho con. Mẹ gửi cúng Chùa, Nhà Thờ cầu nguyện cho con an lành, sức khoẻ. Các đứa con của Mẹ ở VN cũng nhận tiền đều đặn, hàng tháng như khi Mẹ được nhà nước Mỹ gửi tiền già. Các con ung dung tiêu xài. Sáng ngồi quán cà phê nhâm nhi bàn chuyện thời sự.Trưa gầy sòng nhậu lai rai tán chuyện bên Trung Đông. Tối la cà phòng trà tán chuyện người mẫu chân dài. Cuộc sống cứ vậy … cứ vậy… Cứ đổi tiền đô Mẹ gửi về như một thói quen. Đôi khi nhận tiền trễ làm mặt giận hờn. Cho con gọi qua than thở, nói bà nội không thương, không lo cho cháu. Tháng này chắc phải nghỉ học vì không có tiền đóng học phí. Mẹ lại rối rít phân bua, năn nỉ. Thỉnh thoảng con than thở phải xoay sở việc làm ăn, cần tiền cứu cấp. Mẹ lại phải mượn đàng này, đàng nọ gửi kịp cho con. Con cứ việc nhận, Mẹ cứ lo gửi. Đôi khi Mẹ than thở: “Mẹ không còn tiền để gửi thêm”. Con khóc lóc năn nỉ, kể chuyện vật giá leo thang, đau bệnh, chuyện vay nợ xã hội đen bị đòi thanh toán. Mẹ lại cuống cuồng, quên ăn, mất ngủ. Ôi ! những đứa con của Mẹ, những đứa con sống bằng hơi thở Mẹ, những đứa con như đĩa đói rút máu Mẹ đến kiệt sức mới thôi. Đứa con Mẹ yêu thương bảo bọc từ lúc còn đỏ hỏn đến giờ. Con không hề biết độ rày Mẹ đau nhức nhiều hơn vì trời đã đổi tiết. Mẹ thỉnh thoảng tức ngực vì ho, dạ dày cồn cào vì ăn không tiêu. Hai đầu gối sưng lên vì bị thấp khớp.Trái tim Mẹ thỉnh thoảng nhói đau và Mẹ không ngủ được. Mẹ không lo cho Mẹ bệnh, mà lo không có tiền gửi về cho con. “Tui mà nằm xuống tụi nó lấy gì mà sống đây Trời! ”. Mẹ đã khóc âm thầm vì sợ chủ biết. Mẹ giấu luôn đứa con lớn bên này vì sợ nó cằn nhằn, bắt nghỉ việc về nhà. Mẹ gầy người trông thấy vì bao nhiêu lo âu đổ xuống tuổi già.

Hôm nay, đứa con gọi qua. Nghe phone là Mẹ biết có chuyện không lành.Trái tim Mẹ bóp mạnh, người run lên, tay chân lạnh ngắt. Mẹ run run hỏi: “Có chuyện gì vậy con!”.Giọng đứa con lanh lảnh rõ ràng: “Má! Má gửi về cho con liền 5.000 Đô. Thằng Toàn nó đua xe đụng người ta. Nó phải vô nhà thương cấp cứu. Con cần tiền đóng viện phí và đền cho người nó đụng”. Mẹ lặng người, nói không ra tiếng lập cập: “Nó! Nó có sao không?’.”Sao với trăng gì nữa Má! Con cần tiền liền để lo cho nó. Chiều nay Má gửi đi. Mai là con nhận được rồi. Gửi gấp nghen Má! Không thôi không kịp, người ta sẽ kiện mình. Thằng Toàn sẽ ở tù:”. Mẹ đánh rơi cái phone xuống thảm, Mẹ té phịch xuống giường. Tiền đâu mà gửi? Tháng nào Mẹ gửi hết tháng đó. Mấy tháng trước nó nói phải sửa nhà, Mẹ đã đi mượn trước bà chủ 2 tháng lương. Vay tạm người bạn già đi chùa chung mấy nghìn bạc, chưa trả đồng nào. Bây giờ….Bây giờ… Mẹ làm sao có tiền. Chết rồi, đứa cháu nội đang nằm nhà thương. Không biết thương tích ra sao. Nếu người ta kiện nó, nó có bị ở tù không? Tội nghiệp cho cháu quá. Nhưng Mẹ làm sao có tiền để gửi về gấp bây giờ… Mẹ nhắm mắt lại. Hai hàng nước mắt ròng ròng.Trái tim Mẹ tự dung bóp mạnh, đau lắm,… đau lắm… đau như lúc chồng Mẹ thở hắt ra, xuôi tay nhắm mắt. Mẹ nhớ quá người chồng hiền lành, Mẹ thương quá lũ con không cha, Mẹ hình dung đứa cháu nội đang bị còng tay dắt vào tù. Mẹ muốn la lên, muốn nói một cái gì mà không kịp, thở không ra hơi. Nó nghẹt lại, nó xiết lấy cơ thể Mẹ. Nó bẻ gập xương sống, xương sườn của Mẹ. Nó nắm trái tim Mẹ bóp vụn, máu tuôn ra, tuôn ra… Đau, đau quá…,Mẹ như nghe một tiếng “Tách” khô khan từ trong lồng ngực. Mẹ thấy mình nhẹ bổng, thảnh thơi. Và người chồng, ông chồng lắm chuyện của Mẹ đi tới. Ông mĩm cười, giang tay. Mẹ lao tới thoải mái, nhẹ hẫng, hạnh phúc như thuở thanh xuân. Tự dưng Mẹ quên hết mọi thứ. Mẹ chỉ thấy người chồng yêu thương và nụ cười nửa miệng ngày nào. Mẹ ngã người vào đôi tay rắn chắc. Mẹ nhắm mắt lại hưởng thụ giây phút tuyệt vời. Mẹ đã trở về vùng trời bình yên của Mẹ sau bao nhiêu năm lặn lội thân cò.

Ở một quán cà phê cao cấp của đất nước, đứa con yêu thương của Mẹ đang ngồi nhâm nhi ly cà phê buổi sáng, bàn chuyện tiền đô đang lên giá. Đứa cháu nội đang chờ Bà gửi tiền về tân trang lại chiếc xe mới đụng. Mọi việc vẫn như cũ. Xã hội vẫn tất bật, xe cộ vẫn ngược xuôi, kẹt cứng. Một đất nước đang đi lên, hoành tráng, tự hào. Cuộc đời xán lạn như đứa con của Mẹ đang vạch ra kế hoạch với viễn ảnh 5.000 đô Mẹ sẽ gửi về ngày mai. Đúng rồi Mẹ sẽ gửi về. Không phải là tiền, mà là tất cả những gì Mẹ có cho con. Tình yêu và sự hy sinh vĩ đại của một người Mẹ. Người Mẹ Già của những đứa con không còn trẻ.

Viết để tặng cho Chị Hai, 74 tuổi. Người Mẹ trong câu chuyện.

 BÌNH SƠN

 

 

04 Tháng Năm 2021(Xem: 11279)
Mẹ ơi, ngày ấy đã khắc sâu Lời mẹ dặn dò nhớ từng câu Phải chi nào có ngày xưa ấy Con mãi trong tay mẹ nhiệm màu.
03 Tháng Năm 2021(Xem: 7055)
Dạ phải, thưa quí vị, tôi yêu Canada, cái tủ lạnh khổng lồ... nhưng ước chi mùa đông ngắn đi một nửa và cái lạnh bớt đi một phần ba nhỉ.
02 Tháng Năm 2021(Xem: 10791)
Tháng năm xin gửi đến các bà mẹ trẻ, mẹ già lời cầu chúc sức khỏe bình an hạnh phúc. Chúc các bà Mẹ nhận được thật nhiều lời chúc lành từ con cái.
30 Tháng Tư 2021(Xem: 11639)
Thương con chưa phút nghĩ ngơi Vì con nào có một lời thở than Mẹ ơi! Lòng mẹ chứa chan Giờ đây xa vắng muôn ngàn xa khơi Con đây chưa nói một lời Tạ ơn cha mẹ một đời vì con
30 Tháng Tư 2021(Xem: 11869)
Anh giấu thêm chiều rơi trăn trở Giấu hoàng hôn cổ tích lặng lờ Giấu mịt mờ vào đêm hoang hoải Giấu tình mình vào mãi thiên thu.
29 Tháng Tư 2021(Xem: 12955)
Bốn phương thơ nối thành gần Bạn thơ nhớ đến Trầm Vân nghẹn lời Chút lòng tưởng niệm bồi hồi. Nguyện hương linh được thảnh thơi cõi trời.
20 Tháng Tư 2021(Xem: 13663)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TÌNH TỴ NẠN - Thơ Kim Loan Nhạc: Mai Đằng Hòa Âm: Đỗ Hải Cao Thế Huy trình bày
18 Tháng Tư 2021(Xem: 10434)
Có ai biết không lệ tôi rơi Giọt lệ mừng vui lẫn rối bời Mẹ già con dại đời tị nạn Sao đoạn đành đất nước tôi ơi!
18 Tháng Tư 2021(Xem: 12072)
Thơ tôi viết giản đơn thế đó Bạn thì sao hãy bắt tay nào. Bằng niềm vui hít thở thật sâu. Nhiều sức khỏe tươi màu hạnh phúc.
13 Tháng Tư 2021(Xem: 11999)
Bên nớ sông Không còn tiếng đàn ghi ta tha thiết Trôi theo gió sông Đồng Vọng sang bên ni Lời yêu thương đầu đời vụng dại Không còn... Không còn... Không còn. Bên ni... Bên nớ... Giòng sông hiu hắt buồn.
11 Tháng Tư 2021(Xem: 9227)
Nén nhang được đốt lên, khói quyện xoay tròn tỏa mùi thơm nhẹ. Bà có cảm giác ông đang đứng đâu đó nhìn bà âu yếm, thương yêu.
11 Tháng Tư 2021(Xem: 11330)
Em đi dang dở cuộc tình Quên đi ngày tháng chúng mình bên nhau Để anh ôm giấc mộng sâu Trái tim tan vỡ, đớn đau cõi lòng
10 Tháng Tư 2021(Xem: 10502)
Tôi lại được dịp quen biết một số người bạn Cam rất hiền hoà và dễ thương. Cuộc đời có những niềm vui nỗi buồn mang tên Định Mệnh!
09 Tháng Tư 2021(Xem: 12365)
Nếu mình còn sống còn thương nhớ Còn cúng cầu siêu mỗi tháng tư Hương linh tử sĩ, người chết biển. Một nén hương thơm lạy giã từ.
08 Tháng Tư 2021(Xem: 8647)
Thơ thẩn cuộc đời nhiều gió bụi Xuân về hoa nở cánh đơn côl Thoảng trong hương gió mùi xuân mới Lòng kẻ tha phương dạ bồi hồi.
06 Tháng Tư 2021(Xem: 11919)
Hằng đêm trên đảo Quyên chỉ biết nhìn lên cao khấn nguyện Trời Phật, Tổ Tiên, Ông Bà Nội Ngoại phù hộ cho gia đình nàng đi được và có ngày đoàn tụ đại gia đình.
05 Tháng Tư 2021(Xem: 11563)
những người của bên thua cuộc hay bên thắng cuộc đã là một xã hội nhỏ, một cảnh chợ đời 1975, sau những tháng, những năm đầu của miền Nam Việt Nam sụp đổ,
04 Tháng Tư 2021(Xem: 10944)
... lâng lâng cảm giác hạnh phúc yêu đời, yêu người, yêu cuộc sống vừa được hồi sinh. Có phải vì màu nắng đẹp hay tôi nhìn mọi thứ đều đẹp từ khi được chích hai mũi thuốc Moderna
04 Tháng Tư 2021(Xem: 11871)
Tiếng yêu chưa nói một lần Chia tay tạm biệt tấn ngần tiễn đưa.. Dù cho trời nắng hay mưa? Còn duyên gặp lại người xưa do Trời.
04 Tháng Tư 2021(Xem: 11812)
Đường xưa, phố cũ, làng quê Chiều nghiêng nắng nhẹ, ghe về bên sông Dừng chân, mỏi gối, nhẹ lòng Nằm nghe gió hát bên giòng sông xưa.
03 Tháng Tư 2021(Xem: 9112)
Facebook chỉ là phương tiện để kết nối. Không có Facebook tôi vẫn còn họ và sống hết lòng với họ. Họ mới là những người bạn thủy chung.
03 Tháng Tư 2021(Xem: 11354)
Bài thơ chiều nay viết Ý lời là tấm lòng Gửi theo nắng mai hồng. Cali mùa Xuân đến.
02 Tháng Tư 2021(Xem: 11950)
bụi. đất. cát. (B. Đ. C.), tên anh. cuối tháng Ba, một ngày rũ rượi, buồn… tuổi ba mươi, cát bụi, với cuồng phong. tiễn đưa anh, nước mắt. một dòng sông…
31 Tháng Ba 2021(Xem: 12940)
Áo chinh nhân đã bạc nhầu Như từng sợi tóc nhượm màu phân ly Ngựa về khuất bóng tà huy Ngựa về mỏi gối lưng quỳ dưới trăng…
27 Tháng Ba 2021(Xem: 8989)
Quê nhà: nên trở về thăm chứ? … Sầu hận dâng lên ngút tận trời! Bạn ta - có kẻ ngồi giữa chợ, Gõ bồn mà gọi Việt nam ơi! Mời thưởng thúc bài thơ "Hành phương Bắc" của Sao Khuê - Hồng Vân diễn ngâm :
20 Tháng Ba 2021(Xem: 12307)
Sông xưa, bến cũ, đò ngang Nằm nghe gió nhẹ mênh mang cuộc đời Chiều về nắng tắt rong chơi Quên đi ngày tháng, một thời xa quê.
20 Tháng Ba 2021(Xem: 14267)
Tị nạn xứ người Công dân hạng hai thấy thượng đẳng da trắng Bắn giết đánh đập da vàng Tưởng chuyện của ai Không phải của mình Không lòng xót thương Sao gọi là Người.
20 Tháng Ba 2021(Xem: 14534)
Mỗi năm ngày kỵ giỗ Trưng Vương Con cháu hai Bà quyết noi gương Dựng lại uy danh nòi giống Việt Thành kính tri ân đốt trầm hương.