Thế hệ chúng tôi thời ấy, đa phần kiến thức thu thập được đến từ hai nguồn: từ phương tiện truyền thông ngoài xã hội (TV, Radio, sách báo) và chủ yếu là từ môi trường học tập ở trường.
Nhìn con nắng mong manh
Thấy một cõi thinh không
Nhìn cơn sóng xô bờ
Thấy biển quá mênh mông
Nhìn bãi cát trắng êm
Thấy gót chân đau mềm
Nhìn em đứng lặng im
Thấy nỗi nhớ buồn tênh
Trong thời gian chiến tranh, tôi không có dịp đến 3 tỉnh đó thường được xem như nằm trên “nóc nhà Đông Dương” vì vị trí trên cao và gần chỗ giáp giới của ba nước Đông Dương: Việt, Miên Lào.
Từ rau... Con khôn lớn
Một thời làm sinh viên
Mỗi ngày ăn rau muống
Chan nỗi nhớ triền miên.
Giờ... Mẹ đã đi xa
Ngồi bên đồng rau muống
Con nhớ mẹ... Mẹ ơi!
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
Bài Thánh Ca Buồn & Hai Mùa Noel
Sáng tác Nguyên Vũ - Tiếng hát: Đèo V. Sách-Kim Phụng - Hòa âm: Đỗ thị Thu Hằng
Tôi tin rằng tôi đã trả xong món nợ cho bà Nancy và cây Giáng sinh trong phòng khách này là của riêng bà, của đứa con gái yêu quý Sandra đã tặng cho bà khi mùa Giáng Sinh đến.
Giáng Sinh năm đó, tôi nhận được một giỏ quà với đủ loại trái cây tươi, được cắt sẵn theo những hình ngôi sao, trái tim, chim, cá... rồi nhúng vào sô cô la,
Giáng sinh cũng đã cận kề
Năm mới sẽ lượt lần về thế gian
Niềm vui sung sướng hân hoan
Trào dâng khoé mắt rộn ràng muôn nơi.
Đêm đông Chúa sinh ra đời
Trong hang đá lạnh rạng ngời đức tin
Nhân mùa Giáng Sinh và Năm Mới sắp đến, người viết xin chúc tất cả quý bạn có những phút vui và hạnh phúc với người thân trong buổi tiệc sum họp gia đình của quý bạn. Bạn nhé!
Mấy chục năm đã trôi qua, cứ mỗi khi Tháng Mười Hai trở về, trời Canada tuyết phủ trắng xoá không gian, thỉnh thoảng tôi lại nhớ về đêm Reveillon tuổi mười chín,
Và rồi bao mùa đông trôi qua
Ký ức thời gian chẳng phôi pha
Mỗi mùa Noel tôi đi lễ
Gửi ánh sao đêm về quê nhà
Nơi ấy có những ngày tươi trẻ
Reveillon tuổi 19 nhiệm màu
Đúng là niềm tin về tín ngưỡng tôn giáo là một sự kiện không thể giải thích bằng lý trí. Hơn một giờ sau tôi lên xe buýt quay về Lisbon và từ đây có thể tự hào là mình đã bước chân đến Fatima.
Hãy chín bỏ làm mười tha thứ những gì tha thứ được. Cho đi là nhận thêm một niềm vui mới. Mọi việc tốt đẹp sẽ nằm ở phía trước nếu ta bước tới trong tâm trạng vui vẻ và đầy niềm tin.
Tháng mười hai lại về
Trong gió lạnh lê thê
Anh ơi anh có nghe
Tim thiết tha Mùa Vọng?
Tình yêu Chúa mênh mông
Như tuyết bên trời rộng
Ngài đã xuống gian trần
Cho cõi đời hy vọng
Đêm Giáng Sinh đêm ngọt ngào ân sũng
Của trời cao thương xót phận con người.
Nhưng cũng là đêm đất sinh thêm loài rắn
Đôi mắt vô hồn và ngọn lưỡi chẻ đôi.
Cuối cùng, cũng sẽ đến lượt tôi. Rồi tất cả sẽ gặp lại nhau ở một thế giới khác, bình yên, không còn chiến tranh, hận thù, khổ đau, chia lìa mà chỉ còn có tình yêu thương miên viễn.
Người Bộ tộc Tesuque KHÔNG có dự tiệc Thanksgiving, vì họ không phải cảm ơn ai cả, chính người Mỹ phải cảm ơn Tổ Tiên của họ, và những người Việt nam chúng ta cũng… cảm ơn họ,
Thanksgiving là mở đầu cho mùa lễ hội, mùa của tình yêu thương và sự chia sẻ. Xin mọi người hãy dừng lại, hãy nhìn vào bản thiện và lòng nhân trong mỗi chúng ta để khép lại những hỉ nộ ái ố của năm, tháng vừa qua.
Tạ ơn thời có lắm điều
Sách dày ghi được bao nhiêu cho vừa;
Bao niềm vui mới nên thơ
Theo lòng cảm tạ bất ngờ hiện ra
Khi ta nhìn khắp gần xa
Thấy chân hạnh phúc thăng hoa dạt dào!
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
"Bạn Lòng" Sáng tác: Cố NS Hoàng Trọng
Song Ca: Kim Phụng & Đèo Văn Sách
Kiều Oanh thực hiện youtube
Với tấm lòng biết ơn vô hạn, em thương kính chúc tất cả thầy cô luôn có được sức khỏe và hạnh phúc, vui hưởng cuộc sống Và kính cầu nguyện các thầy cô đã khuất được thảnh thơi cõi Vĩnh hằng
Con là ánh sao nhỏ
Lung linh trên bầu trời
Mẹ là vầng trăng sáng
Soi thuyền cha ra khơi.
Mẹ nghiêng mình đón nắng
Che chở cả đời con
Khi trên đường mệt mỏi
Tìm bóng râm nghe con
Vị sĩ quan phụ trách tâm lý chiến ở Thủ Đức đã đăng Giã Từ coi như chọn lựa bất trắc. Tôi nghĩ tôi có nợ anh. Tôi nghĩ nếu như tôi gặp lại, tôi phải nói với anh lời cám ơn.
Nguyện cầu mười phương Chư Phật gia hộ cho hương linh chồng tôi.
Bốn lạy tạ từ ta mất nhau
Thủy chung ta giữ trước như sau
Chút tro xin gửi vào lòng biển.
Thênh thang trời rộng vẫy tay chào.
Nhớ màu lá đỏ cây Bàng
Cốm Vòng Hồng Lạng trăng vàng bên nhau?
Thời gian thấm thoát qua mau
Thu đi thu đến trước sau đợi chờ
Dù cho cách trở đôi bờ!
Tình xưa quê cũ chẳng mờ nhạt phai
Đường về quê quá dài.
Không còn có ngày mai
Người thành tro thành nước
Ước mơ đành phôi phai
Rời tàu trở về nhà
Tiếng kinh buồn ngân nga
Đêm sẽ dài vô tận.
Ta với người chia xa.
Nguyên Sa là một tên tuổi quá quen thuộc. Nhất là trong lãnh vực thơ tình kéo dài cả hơn 10 năm. Trước ông và sau ông, có nhiều thi sỹ thế hệ tiền chiến.
có những chân tình như một dấu lặng trong dòng nhạc và khi được khảy lên vẫn ngân vang trong tĩnh lặng, nó không phải là một khoảng trống để lấp đầy, nó được nuôi dưỡng bằng tên gọi là “tình bạn”.
Bài thơ Hải Phù của Thi Sĩ Hoàng Xuân Sơn thật là tuyệt vời. Nó chạm tới cái sâu thẳm nhất của sự thật hiển nhiên phơi bày trước mắt mà chúng ta không hay chưa nhìn thấu.
Nhớ nhung không là khói
Sao lại buồn như mây?
Chờ nắng về an ủi
Ấm áp bờ vai gầy.
Nỗi nhớ như huyền thoại
Chỉ tràn đầy... Khi xa
Và... Tình yêu đẹp mãi
Khi lòng biết thứ tha.
Cuối cùng rồi tôi cũng tiễn biệt Nhà Truyền Thông Lê Văn, cựu chủ biên Ban Việt Ngữ Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA)-Cây Đại Thụ của truyền thanh, là người anh khả kính của chúng tôi.
Đêm nay ma giả sẽ có mặt mọi nơi ở nước Mỹ. Cầu mong mọi việc bình yên để trẻ em có lại những niềm vui trong sáng theo phong tục. Những cha mẹ, ông bà có dịp hóa trang dẫn cháu đi chơi.
Hình ảnh các con đường, góc phố thân thương của BH mà ngày xưa tôi đã từng tung tăng rảo bước đến trường, với nhiều kỷ niệm đẹp, đã để lại cho tôi ấn tượng sâu đậm ...
Khi khép lại tập sách “Cái Cười và Sự Lãng Quên”, tôi có một cảm giác thật hài lòng với những gì tôi được hứa hẹn sẽ nhận được trong lời giới thiệu của chính Kundera,,,
Sau hai năm gián đoạn vì đại dịch COVID-19, một nhóm CHS Ngô Quyền niên khóa 1986 - 1987 đã tổ chức Họp mặt vào ba ngày October 08/09/10 năm 2021 tại Arizona.
Cuộc đời là kiếp tù đày
Là câu nhân quả trả ngay kiếp này
Hãy mau tỉnh giấc đổi thay
Làm điều phước đức hàng ngày tu thân
Cho mau thoát kiếp phong trần
Cuộc đời an lạc đến gần từ bi
Hơn ai hết, tôi sớm biết sách là chìa khóa mở cửa một thế giới huy hoàng, của ánh sáng, của tâm hồn, của trí tuệ, của trái tim và của trí khôn nhân loại.
Đời là bãi biển nương dâu
Trăng vàng mây trắng đêm thâu cũng tàn
Hợp tan tan hợp vô vàn
Mây bay theo gió xuôi ngàn muôn phương
Nửa đời viễn xứ tha hương
Sống đời phiêu lãng nhớ thương ngập lòng
(Bài này viết tháng 10 năm 2011, được hiệu đính lại tháng 10 năm 2021 để tưởng nhớ ông Steve Jobs, 10 năm sau ngày ông qua đời OCT 5 2011)
(Viết cho H4, H5 - Kính tặng các Thầy Cô dạy Toán thời Trung học của em)
Qua bài viết này, chúng con kính gửi đến quý Thầy, quý Cô đã dạy dỗ, hướng dẫn chúng con trên con đường học vấn lời kính chúc: “Thật nhiều sức khỏe, an khang, sống lâu trăm tuổi”.
Hình ảnh trân trọng lá quốc kỳ này của người dân, đã đem lại cảm xúc mạnh mẽ và để lại ấn tượng sâu đậm cho tôi mãi đến ngày nay.. Tôi vô cùng xúc động vì biết rằng hành động chào cờ của người dân là hoàn toàn tự giác, không ai bắt buộc họ cả.
Em đi để lại tiếc thương
Bao nhiêu ánh mắt Nỗi Buồn Phi Nhung
Niềm đau vời vợi tận cùng
Trẻ thơ khóc ngất não nùng không nguôi.
Con ơi, Mẹ đã đi rồi
Hai ba trẻ dại lặng đôi mắt thầm
Đến giữa tháng 9, sau khi chính quyền CS Sài Gòn tuyên bố sẽ kéo dài ”giãn cách” đến hết tháng 9 thì đến phiên các doanh nghiệp nước ngoài chuẩn bị tháo chạy khỏi Việt Nam.
Thôi... Đành vớt dưới đáy hồ tâm thức
Kỷ niệm xưa trong hoang hoải sân trường
Ngô Quyền ơi! Tim bồi hồi day dứt
Bảy năm... Ngập tràn nỗi nhớ yêu thương.
Thi ca phái nữ VN thập niên 30 thế kỷ trước, có một sự kiện riêng biệt, một huyền thoại, mà khởi sự thì như một hiện tượng lạ, sau mỗi lúc mỗi huyễn ảo hơn, bởi cái tên ký tắt kín đáo,
mới đây thôi
sao tim em bối rối?
đập ngập ngừng, không chịu thở cùng em
9.11. em đi êm… một ngày. cả nước buồn
mai, Rằm Trung Thu em hoá thân cùng cát bụi…
em về với Phật Trời, biển bao la chờ đón
riêng chị. rất buồn…
thêm một lần, ngày trọng đại trong đời
chị không đến được
bên em…
Ngày đó tôi mê khuôn mặt ông tiến sĩ này. Mặt trắng bóc như trứng gà, mắt đen láy, môi màu đỏ đậm. Màu nào cũng là màu nguyên thủy, đâu ra đó. Mặt ông tiến sĩ trông không như mặt người thường làm cho lũ trẻ chúng tôi cảm thấy xa cách.
Nhưng đối với tôi, biểu tượng của Nha Trang vẫn là một bãi biển dài nhiều cây số, một trong những bãi biển đẹp nhứt của thế giới. Tuy nhiên, tôi vẫn thích bãi biển Nha Trang trước năm 1975 với cát trắng và những hàng dương thơ mộng mà nay chỉ còn trong ký ức của tôi.
Hoa bằng lăng vẫn nở tím trên đồng
Làm sao gửi... Giọng ca bài hát cũ?
Em vẫn nghĩ dù nghìn trùng xa cách
Anh luôn nhớ về nhung gấm quê hương
Gửi về anh... Tình em như hạt giống
Mong ngày mai hoa nở suốt con đường
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.