Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - NHỮNG ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRONG LỊCH SỬ (Phần kết)

04 Tháng Mười Một 202111:41 CH(Xem: 8278)
GS. Huỳnh Công Ân - NHỮNG ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRONG LỊCH SỬ (Phần kết)


 NHỮNG ĐỆ NHẤT PHU NHÂN TRONG LỊCH SỬ (Phần Kết)

 

 

Tống Mỹ Linh (2/3/1897-23/10/2003), đệ nhứt phu nhân Trung Hoa Dân Quốc


image002

Một phụ nữ nổi tiếng trong lịch sử Trang Hoa cận đại, trường thọ qua ba thế kỷ 19, 20 và 21: Tống Mỹ Linh. Bà là người con thứ tư trong một gia đình có 6 người con trong đó 3 người con gái: Tống Ái Linh, Tống Khánh Linh và bà là những nhân vật nữ được mọi người gọi là ba chị em nhà họ Tống. Cha của bà là một mục sư Hội Giám Lý và là một nhà kinh doanh về in ấn.

Tống Mỹ Linh theo học trường Wesleyan College ở Macon, Georgia, sau chuyển qua trường Wellesley College 1917 và tốt nghiệp năm 1917 về văn học Anh và Triết học.

Năm 1920 Tống Mỹ Linh gặp Tưởng Giới Thạch, lãnh tụ của Quốc Dân Đảng và kết hôn với ông này. Sau một lần sảy thai bà mất khả năng sinh sản.

Bà là một đệ nhứt phu nhân tích cực tham gia chính trị. Bà là nghị sĩ của Viện Lập Pháp từ năm 1930 đến 1932 và từ năm 1945 bà vào Ủy ban trung ương Quốc Dân Đảng. Khi Tưởng Giới Thạch lên làm Tổng tư lệnh và lãnh đạo Quốc Dân Đảng bà làm phiên dịch tiếng Anh, thư ký và cố vấn cho chồng. Trong thế chiến thứ hai bà đã giúp Tưởng Giới Thạch có sự nghiệp ngang hàng với Roosevelt, Churchill và Stalin. Tạp chí Time của Hoa Kỳ đưa hình bà 3 lần lên trang bìa và tuyên dương vợ chồng bà là “cặp vợ chồng của năm” trong năm 1937.

Năm 1949, Quốc Dân đảng bị đảng Cộng sản do Mao Trạch Đông đánh bại trong cuộc nội chiến Quốc Cộng. Bà cùng chồng chạy ra đảo Đài Loan và đảo này được xem là lãnh thổ của một nước Trung Hoa Quốc Gia, đối lập với Nước Trung Hoa Cộng Sản trong lục địa, đến nay vẫn tồn tại với sự cam kết bảo vệ của Hoa Kỳ. Trong khi đó thì chị bà là Tống Khánh Linh ở lại lục địa và theo cộng sản.

Khi Tưởng Giới Thạch suy yếu vì tuổi già có thể nói mọi quyền lực ở Đài Loan đều nằm trong tay bà với vỏ bọc là người “phiên dịch” của Tưởng thống chế. Bà rất có uy tín trên chính trường quốc tế: người bảo trợ cho Hội Hồng Thập Tự Thế Giới, chủ tịch danh dự của Quỹ Viện Trợ Thống Nhứt của Anh Quốc cho Trung Hoa, chủ tịch danh dự của Hội Kỷ Niêm Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền.

Sau cái chết của Thống chế Tưởng Giới Thạch, con riêng của ông là Tưởng Kinh Quốc lên làm tổng thống, bà Tống Mỹ Linh di dân qua Mỹ ở một khu đất rộng gần 15 mẫu ở Lattingtown, New York. Bà còn một ngôi nhà nghỉ mát mùa hè ở Wolfeboro, New Hampshire. Bà trở về Đài Loan năm 1988 khi Tưởng Kinh Quốc từ trần và lần về Đài Loan sau cùng của bà là năm 1995. Cuối đời bà sống trong căn hộ của cháu gái bà ở chung cư Gracie Square trên bờ thượng đông của Manhattan. Năm 103 tuổi, bà còn tổ chức một cuộc triển lảm tranh vẽ Trung Hoa của bà tại New York.

Bà mất tại New York hưởng thọ 105 tuổi. Khi đó tòa Bạch Ốc có phổ biến lời chia buồn của tổng thống George W. Bush đến gia đình bà.

 


Soraya (22/6/1932-26/10/2001), hoàng hậu sầu muộn của Ba Tư


image004


Soraya là con gái đầu lòng của Khalil Esfandiary Bakhtiary, một nhà quý tộc và là đại sứ của Iran tại Tây Đức. Mẹ là Eva Karl, người Đức sinh bên Nga. Soraya sinh ở bệnh viện truyền giáo Anh ở Isfahan. Soraya lớn lên ở Berlin và Isfalhan, đi học ở Anh Quốc và Thụy Sĩ.

Năm 1948, Soraya được giới thiệu với vua Mohammed Reza Pahlavi vừa mới ly hôn. Họ đính hôn và nhà vua tặng cho bà một chiếc nhẫn kim cương 22 carat. Đám cưới diễn ra ở lâu đài Marble, ở Teheran, Iran ngày 12/2/1951.

Mặc dù, nhà vua tuyên bố không nhận quà cưới của khách chỉ yêu cầu họ cho tiền một hội từ thiện giúp người nghèo, nhưng trong số các quà cưới có một chiếc áo khoác lông chồn đắt tiền và một bộ bàn viết có cẩn kim cương đen của Stalin, một cái ly Bowl of Legends của nhà sản xuất Steuben Glass, thiết kế bởi Sidney Waugh do tổng thống Reagan và phu nhân tặng, một chân đèn nến xứ Georgia của vua George đệ lục và hoàng hậu Elisabeth. Có đến 2000 khách mời dự tiệc cưới. Một chiếc máy bay từ Hòa Lan chở 1,5 tấn hoa lan, hoa tulip và hoa cẩm chướng đến tiệc cưới để trang hoàng. Để giải trí, một đoàn xiệc từ Rome đến trình diễn cho quan khách xem. Cô dâu mặc một chiếc áo dài dát bạc, đính kim cương và lông chim marabou stork quý hiếm của miền nam sa mạc Sahara, Bắc Phi do nhà Christian Dior thiết kế. Ai cũng nghĩ rằng Soraya là tình yêu thật sự của vua Pathlavi.

Nhưng giai cấp tăng lữ Hồi Giáo không hài lòng cuộc tình duyên này. Họ cho rằng nhà vua không nên cưới cô gái lai Âu này vì cô ta không được giáo dục theo Hồi Giáo. Cả mẹ và các chị em gái của vua cũng ghen tị với Soraya vì cho rằng nàng đã giành hết tình yêu của vua. Họ liên tục sỉ nhục Soraya. Còn nàng thì không ưa Ernest Perron, bạn thân và thư ký riêng của chồng. Nàng cho rằng ông ta là người đồng tính và đang quyến rủ nhà vua.

Để quên những phiền muộn chung quanh, Soraya thường đi thăm bệnh viện, cô nhi viện, các hội từ thiện, các gia đình nghèo. Nàng tỏ ra rất thích thành phố Paris, mô tả những ngày sống ở đó, đi xem xi nê, uống một ly nước đá chanh ở mái hiên một quán rượu… thật là tuyệt vời. Nàng nói khi còn đi học ở Âu Châu thoải mái hơn những học sinh ở Iran với đồng phục xám, ngồi trong những lớp học nóng như hỏa lò đầy khói và ô nhiễm, học bài, làm bài và lao động đến kiệt sức.

Tháng 10 năm 1954, nhà vua và Soraya đi Mỹ để nhờ các bác sĩ chữa trị bệnh hiếm muộn của nàng. Bác sĩ cho biết nàng không thể có con vì bị sốc, trầm cảm trong thời gian sống trong cung điện. Nhà vua an ủi nàng bằng cách dẫn nàng đi viếng San Francisco, Hollywood, trượt tuyết ở Sun Valley, trượt nước ở Miami Beach…

Soraya rất ngưỡng mộ các tài tử điện ảnh Hollywood. Nàng rất vui khi gặp gỡ Grace Kelly. Lauren Bacall, Esther Williams, Humbrey Bogart… Hình hoàng hậu Soraya mặc áo tắm hai mảnh khi đi trượt nước ở Miami làm đám tăng lữ Hồi Giáo Iran nổi giận vì đối với họ người phụ nữ Hồi Giáo không được ăn mặc như vậy.

Vua Pahlavi không có con trai mà chỉ có đứa con gái với vợ trước. Ông đề nghị với Soraya cho ông cưới vợ lẻ để hy vọng có người kế vị nhưng nàng không chịu. Mẹ của vua ép ông ly dị Soraya. Vua khuyên Soraya rời Iran để ông vận động “Hội Đồng Các Nhà Thông Thái” (Hội đồng các lãnh đạo cao cấp Hồi Giáo) sửa đổi hiến pháp cho phép vua nhường ngôi cho em trai. Dù được chồng hứa như thế, nhưng Soraya biết vua đã trở mặt với nàng.

Soraya rời Iran tháng 2 năm 1958 đi Cologne, Đức ở nhà cha mẹ ruột. Dù nhà vua gởi cậu nàng sang Đức mời nàng trở về Iran, nàng từ chối không chịu làm hoàng hậu khi vua cưới vợ hai. Ngày 5 tháng 3 năm 1958, nhà vua điện thoại cho nàng ra điều kiện nếu nàng không chấp nhận cho ông lấy thêm vợ thì ông sẽ ly dị nàng. Sau này, trong hồi ký, Soraya viết rằng vua Pahlavi chuộng ngai vàng hơn tình yêu khác với công tước Windsor hy sinh ngai vàng cho tình yêu.

Ngày 21 tháng 3 năm 1958, ngày Tết của Iran, nhà vua tuyên bố ly dị Soraya trên đài phát thanh và truyền hình. Thủ tục ly dị chính thức được thực thi ngày 6/4/1958. Trong một tuyên bố gởi cho nhân dân Iran, Soraya nói rằng nàng chấp nhận ly dị nhà vua vì quyền lợi của quốc gia và phúc lợi của nhân dân với ý muốn của nhà vua.

Vua Pahlavi đền bù cho Soraya bằng một căn hộ cao cấp ở Paris trị giá 3 triệu đô la, tiền sinh hoạt 7000 đô la một tháng với nhiều đồ vật quý giá như một xe Rolls-Royce Phantom IV đời mới, một chiếc  Mercedes-Benz 300 SL, một viên hồng ngọc Bảo Gia Lợi, một cây trạm của nhà Van Cleef & Arpels và một chiếc nhẩn nhận một hột kim cương nặng 22,37 carat mà sau khi Soraya qua đời bán đấu giá được trên 800 ngàn đô la.

Sau khi ly dị, Soraya có liên hệ tình cảm với một vài người ở Đức trước khi đến sống ở Paris. Nơi đây nàng đóng một số phim và trở thành người tình của giám đốc sản xuất phim Ý tên Franco Indovina, ông này sau đó mất trong một tai nạn máy bay.

Năm 1979, cách mạng Hồi Giáo lật đổ vua Plahlavi và thành lập nước Cộng Hòa Hồi Giáo Iran. Khi cựu hoàng hấp hối vì bệnh ung thư, hai người có điện thoại cho nhau và cùng bày tỏ vẫn còn yêu nhau. Soraya hứa đến thăm chồng cũ nhưng khi nàng chuẩn bị đi Cairo nơi nhà vua đang sống lưu vong thì nhà vua qua đời.

Soraya qua đời năm 69 tuổi trong căn hộ ở Paris. Tang lễ nàng tại nhà thờ American Cathedral ở Paris được nhiều nhà quý tộc đến tham dự. Thiên tình sử đẫm lệ của người đẹp Soraya và vua Pahlavi của xứ Ba Tư đã là đề tài của nhiều tác phẩm văn chương và điện ảnh trên thế giới.

 

Bà Ngô Đình Nhu (22/8/1924-24/4/2011),
đệ nhất phu nhân của nền đệ nhất Việt Nam Cộng Hòa

 image002



Bà Ngô Đình Nhu, nhũ danh Trần Lệ Xuân, sinh ra ở Hà Nội trong một gia đình vọng tộc: cha là luật sư Trần Văn Chương, mẹ là Thân Thị Nam Trân. Ông Trần Văn Chương là con của tổng đốc Nam Định Trần Văn Thông, bà Thân Thị Nam Trân là con của thượng thư bộ binh Thân Trọng Huề và là cháu ngoại của vua Đồng Khánh.

 

Bà là người con thứ hai trong gia đình, chị gái là Trần Lệ Chi và em trai là Trần Văn Khiêm. Bà theo học trường Albert Sarraut ở Hà Nội và tốt nghiệp tú tài Pháp. Gia đình bà theo đạo Phật, năm 1943 (19 tuổi) bà kết hôn với ông Ngô Đình Nhu và cải theo Công Giáo.

 

Khi ông Ngô Đình Diệm về nước chấp chánh, chồng bà làm cố vấn cho ông Diệm thì bà đắc cử làm dân biểu quốc hội. Bà còn là chủ tịch Hội Phụ Nữ Liên Đới và thủ lãnh Đòan Thanh Nữ Cộng Hoà trong khi chồng bà là thủ lãnh sáng lập viên Đoàn Thanh Niên Cộng Hoà. Vợ chồng bà là hai cánh tay đắc lực giúp tổng thống Diệm cũng cố chế độ Việt Nam Cộng Hoà để đương đầu với cộng sản Bắc Việt đang xé hiệp định Genève khởi xướng chiến tranh thôn tính miền Nam.

 

Vì ông Ngô Đình Diệm là người độc thân nên bà Ngô Đình Nhu được xem là đệ nhất phu nhân của nền đệ nhất Công Hoà ở miền Nam.

 

Bà là mẹ đẻ của đạo luật gia đình cấm đàn ông hai vợ và kết án những người có gia đình mà ngoại tình. Ngoài ra, bà là người ủng hộ các đạo luật bài trừ các tệ nạn xã hội: cờ bạc, đĩ điếm… và đạo luật cấm phá thai.

 

Chiếc áo dài cỗ khoét sâu thường được gọi là “áo dài cỗ bà Nhu” là sáng kiến của bà được giới phụ nữ Việt Nam xem là thời trang đến nay vẫn được ưa chuộng.

 

Ngày 8-5-1963, ngày Phật Đản, trong khi các Phật tử tụ tập trước sân đài phát thanh Huế để chờ nghe buổi phát thanh tường trình ngày lễ Phật Đản ban sáng trong đó có thông điệp nẩy lửa của thượng toạ Thích Trí Quang thì một tiếng nổ phát ra làm chết 8 em đoàn viên Thanh Niên Phật Tử. Thủ phạm vụ thảm sát này đến nay vẫn còn là một nghi án lịch sử. Nhưng chắc chắn không phải là thiếu tá Đặng Sỹ, phó tỉnh trưởng nội an Thừa Thiên. Tiếp theo đó là những vụ tự thiêu của các nhà sư Phật Giáo được Việt Cộng, truyền thông nước ngoài và đặc biệt chính quyền Mỹ dười thời tổng thống Kennedy vì mục đích riêng của mỗi bên nhưng cùng chung đối tượng cần triệt hạ là tổng thống Ngô Đình Diệm.

 

Bình luận về những vụ tự thiêu này, bà Ngô Đình Nhu dùng những lời mạnh mẽ như là ”barbecue thầy chùa” tuy chính xác nhưng gây phản ứng bất lợi trong giới Phật Tử. Và CIA đã mua chuộc một số tướng lãnh để đảo chánh rồi hạ sát tổng thống Ngô Đình Diệm và cố vấn Ngô Đình Nhu ngày 2/11/1963.

 

Trước đó, bà Ngô Đình Nhu đi công du ở Mỹ để “giải độc” tức là trình bày cho dư luận Mỹ biết sự tranh đấu của Phật Giáo là do Việt Cộng giựt dây. Ngày 1 tháng 11 năm 1963 bà Ngô Đình Nhu và con gái là Ngô Đình Lệ Thuỷ đang trú ngụ tại khách sạn Wilshire Hotel ở Beverly Hill, California thì được tin cuộc đảo chánh xảy ra, chồng và anh chồng bà bị giết.

 

Ngày 15 tháng 11 năm 1963, bà Nhu và con gái rời khỏi Los Angeles để đi Roma sinh sống sau khi phát biểu: "Tôi không thể cư ngụ ở Mỹ, vì lý do đơn giản chính phủ của họ đã đâm sau lưng tôi.”

 

Từ đó, bà Ngô Đình Nhu không đi qua Mỹ trừ một lần duy nhứt sang trả lời phỏng vấn của một đài truyền hình Mỹ để nhận một được một số tiền để con bà đủ trả học phí đại học.

 

Cuối đời bà trú ngụ tại Paris, trong một căn hộ nhỏ của một chung cư gần tháp Eiffel. Bà sống khép kín, không tuyên bố gì cả, không tiếp xúc với ai. Khi bà bị bệnh nặng, bà về ở với con trai là Ngô Đình Trác và mất ở đó.

 

Cũng như dòng họ Kennedy, dòng họ Ngô Đình cũng gánh chịu nhiều tai ương. Cha và anh của tổng thống Ngô Đình Diệm là các ông Ngô Đình Khả và Ngô Đình Khôi bị Việt Minh giết, 3 anh em Ngô Đình Diệm, Ngô Đình Nhu và Ngô Đình Cẩn bị đám tướng tá theo lệnh Mỹ sát hại. Thảm kịch không dừng ở đó, hai đứa con gái của bà Ngô Đình Nhu là Ngô Đình Lệ Thuỷ và Ngô Đình Lê Quyên chết vì tai nạn lưu thông và em trai của bà Nhu, ông Trần văn Khiêm can tội giết cha mẹ mình.

 

Một người đàn bà đẹp, nói lưu loát nhiều thứ tiếng ngoài tiếng Việt: Anh, Pháp, Ý, bản lãnh không kém đàn ông trong lãnh vực chính trị nhưng không thể nào chống đỡ nỗi với những thế lực đen tối phía địch cũng như phía bạn cùng âm mưu triệt hạ cả gia đình bà. Nếu nữ thủ tướng Thatcher của Anh Quốc được mệnh danh là “người đàn bà thép” (Iron Lady) thì bà Ngô Đình Nhu được gọi là “bà rồng” (Dragon Lady).

 

Bà Nguyễn Văn Thiệu (1931-15/10/2021), đệ nhứt phu nhân của nền đệ nhị Việt Nam Cộng Hòa

image003

 

Phu nhân tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, nhũ danh Nguyễn Thị Mai Anh, là người con gái thứ bảy trong một gia đình 10 người con ở Mỹ Tho nên thường được gọi là cô bảy Mỹ Tho.

 

Thân phụ bà Mai Anh là một đông y sĩ, thầy Nam Thường giàu có theo Công Giáo.

 

Cô bảy Mỹ Tho và em là cô tám Hảo lên Sài Gòn học và sau đó làm trình dược viên cho viện bào chế Trang Hai. Nơi đây bà được dược sĩ Huỳnh văn Xuân giới thiệu với trung uý Nguyễn Văn Thiệu.

Ông Thiệu lại là bạn đồng khoá với cậu bà là Đặng Văn Quang (về sau là trung tướng cố vấn quân sự cho tổng thống Thiệu) nên không lâu sau hai người kết hôn (1951). Năm 1958, ông Thiệu cải theo đạo công giáo của vợ.

 

Theo truyền thống gia đình, bà Mai Anh thủ phận làm vợ, không xen vào công việc của chồng bà suốt thời gian ông nắm vận mệnh miền Nam. Bà thường xuyên hướng dẫn các phái đoàn đi thăm viếng thương bệnh binh tại tổng y viện Cộng Hoà. Bà là chủ tịch Hội Phụ Nữ Phụng Sự Xã Hội.

 

Công đức lớn nhứt của bà Thiệu là xây dựng bệnh viện Vì Dân cho người nghèo ở Ngả tư Bảy Hiền năm 1971 do vận động quyên tiền từ thiện của nhiều người bao gồm thân hào nhân sĩ, thương gia, kỹ nghệ gia… Bệnh viện Vì Dân là bịnh viện tư nhân, nhưng được điều hành như bệnh viện công, nghĩa là không thu viện phí, không thu tiền các loại thuốc thông dụng có sẵn ở bệnh viện, người dân vào khám, chữa bệnh được miễn phí hoàn toàn.

 

Bà Mai Anh còn chăm lo các con em tử sĩ theo học tại trường Quốc Gia Nghĩa Tử, bà đã vận động lập một thư viện đầy đủ sách và tài liệu giúp ích việc học tập của các em học sinh trường này.

 

Sau khi tổng thống Thiệu từ chức ngày 21/4/1975 và rời khỏi Việt Nam ngày 25/4/1975, bà theo chồng lần lượt định cự ở Đài Bắc, Đài Loan, rồi London, Anh Quốc và Boston, Hoa Kỳ. Năm 2001, cựu tổng thống Thiệu qua đời ở Boston, bà vẫn ở đó đến khi bà yếu mới qua ở với con trai là nha sĩ Nguyễn Quang Lộc ở San Diego, California và ở đó đến khi mất, hưởng thọ 90 tuổi.

 

Bà Nguyễn Văn Thiệu được mọi người nhớ đến vì gương mặt phúc hậu, những hoạt động từ thiện, những chăm sóc nhiệt tình đối với thương bệnh binh và cô nhi của tử sĩ. Sự ra đi của bà để lại những thương tiếc trong lòng người dân miền Nam từng sống trong một chế độ tự do trước 1975.

 

Huỳnh Công Ân

3/11/2021

 

 

 


27 Tháng Mười Hai 20142:24 SA(Xem: 32918)
Hòa bình đến, chiến tranh đi. Ai mang bom đạn phủ đầy trời trong. Dù cho giá lạnh mùa Đông. Vẫn nghe nồng ấm ân hồng niềm tin. Chào mừng Thiên Chúa giáng sinh...
27 Tháng Mười Hai 20141:19 SA(Xem: 31547)
Lá vẫn hoài màu chung thủy đam mê. Lá nhớ gì mà tím buồn đến vậy Hoa thương ai mà trắng đến nao lòng Nhắm mắt lại trong mịt mù vẫn thấy Lá và hoa tím trắng quá mênh mông.
27 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 28287)
Ngủ vùi một giấc quên cơn mộng Vỗ nhẹ đôi tay xóa chuyện đời Man mác thềm xưa làn gió thổi Êm đềm bến cũ áng mây trôi Phù hoa, phú qúy là hư ảo Thì tiếc làm gì chút nét môi
27 Tháng Mười Hai 201412:40 SA(Xem: 33640)
Nắng tây thổi cái hanh vàng xuống phố Gió đông xuân xoáy khao khát lên trời Nơi nào đó cầu xin em còn nhớ Quán Thềm Xưa em đã rớt nụ cười
26 Tháng Mười Hai 201410:58 SA(Xem: 31058)
Rồi, thời gian qua mau, tuổi ấu thơ không còn nữa. Những đêm Noel đi lãnh quà bây giờ chỉ còn là những kỷ niệm đáng yêu trong ký ức.
26 Tháng Mười Hai 20147:59 SA(Xem: 18233)
Giữa những tiếng kêu của bà lão là tiếng la mừng rỡ của một người tù khác nghe xướng đúng tên mình có người nhà thăm nuôi. Tiếng cười của người tù, tiếng khóc của người bên ngoài cửa sắt.
19 Tháng Mười Hai 20147:11 CH(Xem: 26334)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: BÊN LỀ - Nhạc và Lời : Phạm Chinh Đông - Hòa Âm: Tuấn Ngọc- Ca sĩ Hương Giang
19 Tháng Mười Hai 20146:58 CH(Xem: 31344)
Thấm thoát hai mùa Noel Năm nay trở lại thì nhạt nhòa Tà áo năm xưa không còn nữa Thuyền đã xa bờ về bến mơ…
19 Tháng Mười Hai 20146:23 CH(Xem: 33348)
Cảm tạ Chúa tuôn tràn huyết báu, Cứu chuộc con ra khỏi vong nô. Trần đời không đẹp như mơ, Đời con nhờ Chúa nên thơ, ngọt ngào.
19 Tháng Mười Hai 20146:13 CH(Xem: 27476)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 20142:39 CH(Xem: 29581)
Nhớ hồi một chín chín hai, Đồng môn khóa 7 chọn ngày cuối năm, Họp mặt nam Pháp, Anh Văn, Nghĩa tình hai lớp sát gần cạnh nhau, Sáu hai đến bảy năm sau, Một chín sáu chín cùng nhau ra trường,
19 Tháng Mười Hai 20142:20 SA(Xem: 30368)
Trần gian náo nức đón No-el Chúa trải buồn trên những ngọn đèn Đạo lý- thế nhân luôn tráo trở Lợi danh-thiên hạ mãi đua chen
19 Tháng Mười Hai 20142:03 SA(Xem: 29755)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.
19 Tháng Mười Hai 20141:05 SA(Xem: 33092)
Ví dụ như mình đừng trót đánh rơi Chắc thương không đau một hình một bóng Để nhớ đêm đêm vào ra trông ngóng Chờ gặp nhau đau đáu đợi ngày về
18 Tháng Mười Hai 201412:58 CH(Xem: 24741)
Anh ơi, em nghĩ chỉ có tình cảm mới giúp người ta thấy con đường người ta đi đúng là tươi đẹp, là đáng đi. Vượng đã thay đổi vì em. Thủy, rồi tới anh, nói với em như thế. Phải chi chính Vượng nói với em như thế ?
13 Tháng Mười Hai 20143:20 SA(Xem: 30314)
Hôm nay bão rớt về nơi này , sụt sùi mứ khóc mấy ngày nay. Bão rớt ngày xưa có mẹ già Cơm canh nóng hổi Mẹ đem ra . Bão rớt hôm nay kho nồi thịt Cháu về vui quá: cám ơn Bà
13 Tháng Mười Hai 20143:16 SA(Xem: 35806)
Một góc trời quê hương bụi bặm ơi! Dấu chân xưa chắc soi còn chưa rõ Mỗi dấu chân một bước đời gian khó Mong ngày về nhìn lại bóng chân quen
12 Tháng Mười Hai 20146:18 CH(Xem: 36769)
Tôi lại nghĩ tôi thua xa những em bé ấy. Chúng coi trâu như bạn, chúng chơi đùa và coi giữ trâu như một niềm vui. Còn tôi, chỉ một năm giữ trâu thôi mà tôi coi là một móc ngoặc đời mình thì quả tôi còn thua một đứa con nít.
12 Tháng Mười Hai 201410:41 SA(Xem: 27793)
cảm tác theo bài viết "Nước Mắt" của Nguyễn Thị Thêm đăng trên Web Site Ngô Quyền ngày: 6 tháng 12, 2014 và thưởng thức tiếng hát Ngọc Lan qua "Giọt Nước Mắt Ngà", sáng tác của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.
12 Tháng Mười Hai 201410:35 SA(Xem: 34443)
Đông về bên Giáng Sinh buồn. Trên cao Chúa cũng xót thương tội đồ. Quàng vai nổi nhớ bơ vơ. Kiếp sau xin chớ dại khờ yêu đương.
10 Tháng Mười Hai 201411:10 CH(Xem: 24187)
Trân mong ước chuyện tình cảm giữa Thủy và anh An Trân có thật, và sẽ thành tựu vào một ngày không xa. Nhìn hạnh phúc của người khác để cảm thấy mình hạnh phúc. Đó là trường hợp của Trân chăng?
10 Tháng Mười Hai 201410:58 CH(Xem: 14493)
Suốt một tuần lễ trời mưa tầm tã. Chỗ nằm của cha Minh và tôi bị nước tạt ướt, phải di chuyển ép sát vào bên trong. Ban đêm nghe tiếng nước chảy liên tiếp từ cái rãnh bên hè xà lim xuống ống cống ở cuối nhà giam.
10 Tháng Mười Hai 20144:56 CH(Xem: 43169)
Mồng tơi tím giậu rào Xanh xanh bờ rau đắng Đồng quê thật ngọt ngào Nồng nàn hương lúa mới Êm ả khúc đồng dao Tiếng võng đưa vời vợi.
10 Tháng Mười Hai 20142:36 CH(Xem: 33625)
Ừ, thì bỗng dưng mà nhớ một mình ... chiếc phong bì hồi xưa con tem im lìm nằm ngoan bên góc phải có con dấu đóng lên ngày tháng nó làm chứng cho ... nhưng giờ có ai cần!
06 Tháng Mười Hai 20141:28 SA(Xem: 35480)
Gửi Chặng, buổi sáng thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014 Ngày bạn về với đất trời, bao dung. Nói với em, người bạn nhỏ Hãy bay đi, về phương trời miên viễn nơi những từng mây, có cánh thiên thần
06 Tháng Mười Hai 201412:56 SA(Xem: 30646)
Người thấy và cảm nhận được giọt nước mắt long lanh như những viên kim cương hay giọt sương lấp lánh là người mới thật sự đẹp, một người đáng trân trọng.
05 Tháng Mười Hai 201411:50 CH(Xem: 38581)
Có một ngày trời không áng mây trôi, mưa dầm dề. Tôi nghe tiếng thời gian thở dài. Không dưng nỗi nhớ tròng trành, nên lòng trĩu nặng. Mưa dầm... Ngõ nhớ. Có bóng ai thấp thoáng trong màn mưa.
05 Tháng Mười Hai 20145:01 CH(Xem: 32628)
Từ có em, là ta có thơ Dáng em huyền ảo rất mơ hồ Lúc buồn ngơ ngẩn bên song cửa Khi nhớ ngậm ngùi giữa giấc mơ
05 Tháng Mười Hai 201412:27 SA(Xem: 37168)
May mắn học chung Thầy Cùng chuyển hướng Tâm linh Tập trụ trong Tánh Biết Vượt khỏi đường tử sinh
05 Tháng Mười Hai 201412:13 SA(Xem: 33376)
Kỷ niệm bốn mươi năm Hai đóa hoa vô ưu Tặng nhau ngày kỷ niệm Anh và em có nhau Chúc nhau luôn tinh tấn Giữ niệm biết không lời An lạc là ở đây!
04 Tháng Mười Hai 201412:40 SA(Xem: 27899)
Mênh mang nước chảy xuôi dòng, Xòe tay đếm lấy bao vòng đời xoay. Đời sao cứ mãi loay hoay, Đưa ai bước vội , gió bay qua cầu. Ước sao có phép nhiệm mầu, Đưa tay nắm lấy,nỗi sầu phôi pha.
03 Tháng Mười Hai 20142:39 CH(Xem: 23491)
Nhỏ bạn của Trân ơi ! Nhỏ có nhớ lời thầy Bằng tâm sự với mình hôm nào không ? Đời giả trá, lừa đảo khôn lường. Mình non tay, kém kinh nghiệm, trước sau gì mà chẳng có lần vấp ngã.
03 Tháng Mười Hai 20142:01 CH(Xem: 14872)
Tôi nhìn Nhị Hà. Tôi không đọc được tình cảm trong mắt cô khi cô nói đến việc một người bạn cùng lớp bị bắt. Kiệt đã bị đưa đi cải tạo. Còn tôi tại sao tôi còn ở đây?
03 Tháng Mười Hai 20145:51 SA(Xem: 30940)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MƯA HUẾ, HUẾ MƯA... - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh thực hiện Youtube
29 Tháng Mười Một 201412:08 SA(Xem: 31905)
Trời chiều Cali đã bắt đầu đi ngủ sớm, màn đêm với khí trời lành lạnh như báo trước sự chuẩn bị cho những ngày lễ cuối năm. Dù trời lạnh nhưng chúng tôi lại cảm thấy luôn ấm lòng với những tiếng cười ròn rã những tiếng nói rất thật và thân tình.
28 Tháng Mười Một 201411:13 CH(Xem: 22347)
Sức mạnh của chúng ta là phải biết họ là ai và cho họ biết chúng ta là ai? Sau đó phải biết cất lên tiếng nói. Nói thì sống, không nói thì chết.
28 Tháng Mười Một 20141:29 CH(Xem: 22586)
Khi cơn mưa chiều đổ ập xuống, trời tối sầm lại. Nhà đèn lại cúp điện khiến nơi bàn thờ gia tiên gia đình con, ánh sáng ngọn đèn dầu nhỏ thật lung linh, mờ ảo. Nhưng cũng tốt. Càng tăng thêm vẻ trang nghiêm cho buổi lễ.
28 Tháng Mười Một 20142:15 SA(Xem: 29881)
Cuộc đời cũng thế, như một giòng sông, là một biến chuyển không ngừng. Có những chỗ, giòng sông trôi êm đềm nhưng cũng có những nơi, giòng sông trôi ào ạt làm ta chới với. Rồi cũng có những đoạn giòng sông rẽ nhánh thình lình, quanh co uốn khúc.
28 Tháng Mười Một 20141:56 SA(Xem: 30624)
Chiều hôm nay, hôm mai Bảng đen nhìn tiếc rẻ Viến phấn rơi phân nửa Theo hồn Thầy xa bay Con ngã nón chào Thầy Như lần đầu vào lớp Thầy ơi! Thầy đi mất Mà dấu giày còn đây!
28 Tháng Mười Một 20141:53 SA(Xem: 32005)
Xin tôn vinh, xin kính cẩn nghiêng mình: -Sự tận tình, lòng nhân ái, đức hy sinh. -Vì đàn trẻ luôn quên mình tận hiến. Xin khắc ghi sâu vào lòng bất biến Quý lương sư đã tận hiến, hy sinh.
27 Tháng Mười Một 20142:51 SA(Xem: 42435)
Thẫm đôi mắt héo, vương mùi khói nhang, Không ngờ cô bé xóm làng, Làm thơ, hành gã ngang tàng...lệ rơi, Khóc tại cô đó, Duyên ơi!
27 Tháng Mười Một 201412:21 SA(Xem: 32906)
Nhân dịp Thanksgiving. Gia đình chúng tôi, xin gửi lời chúc đến quý vị và các bạn một mùa lễ Tạ Ơn an lành, hạnh phúc, quây quần bên người thân, thâm tâm an lạc để đón mừng Mùa Lễ lớn.... Xin tạ ơn… Tạ ơn tất cả. Happy Thanksgiving…
26 Tháng Mười Một 20141:22 CH(Xem: 24328)
Cách nói của Mười Tân cho người nghe hiểu rằng tất cả cái gì thuộc chế độ cũ đều xấu xa và đáng phải bị tiêu diệt, đặc biệt là nền văn học nghệ thuật miền Nam.
22 Tháng Mười Một 20149:55 CH(Xem: 45485)
Sáng nay dậy muộn, mặt trời cũng lười biếng, trốn trong mây... Nghe tin Chặng đã lìa đời, chiều qua... Bên cửa sổ, một chiếc lá nhỏ, mầu thật đỏ, đang rơi... rớt xuống bên thềm, tuyết trắng. Nhủ thầm, có phải Chặng đó không?
22 Tháng Mười Một 20141:47 SA(Xem: 21968)
Hãy cám ơn cho đúng nghĩa của nó. Hãy cùng nhau coi ngày này là ngày sum họp, vui vẻ với gia đình. Mỗi người mang thức ăn đến hay cùng đến sớm để phụ mẹ nấu nướng để tạo một không khí yêu thương và sinh hoạt đầm ấm.
22 Tháng Mười Một 20141:23 SA(Xem: 21300)
Măng non thay cội tre già. Ngàn năm sông chữ sáng lòa trời trong. Nhọc nhằn cõng chữ qua sông. Buồn vui theo nước lớn ròng nhấp nhô. Tri ân tâm huyết Thầy Cô...
21 Tháng Mười Một 20141:59 CH(Xem: 22806)
Chúng ta hãy thể hiện tinh thần Lễ Tạ ơn một cách chân thành. Bằng hành động mỗi ngày, góp cho cuộc sống trên trái đất này mỗi ngày một thêm tốt đẹp hơn. Có như vậy, mà lễ Tạ Ơn trở thành có ý nghĩa thiêng liêng, cao quý….
21 Tháng Mười Một 20142:15 SA(Xem: 23216)
Nghĩ lại một thời vượt qua dốc cũ Là biết nhọc nhằn công sức Thầy Cô Thấy bảng đen vắt ngang thời thơ ấu blank Nghe phấn rơi xao động tuổi học trò Nhắm mắt lại, lời giảng bài vẫn rõ Mở mắt ra, nhìn trắng lớp sương mù
20 Tháng Mười Một 20146:03 CH(Xem: 21148)
Trên cành cây ngọn cỏ ,vạn vật đang chờ đón mùa về ... và một ngày đẹp nhất:.. ngày 20-11- để em , dù chẳng còn thơ bé,vẫn muốn đến vô cùng gọi lên tha thiết: Thầy, Cô kính mến của ngày xưa Ngô Quyền thân ái ơi!.....
20 Tháng Mười Một 20142:03 CH(Xem: 26483)
Chiếc xe lam tấp bên lề, không ra hiệu làm một người chạy Honda phía sau suýt đâm sầm vào. Ông ta vòng xe ngang người tài xế càu nhàu. Người tài xế xe lam vừa nhận tiền nơi con vừa cười giả lả với ông kia.
20 Tháng Mười Một 20141:44 CH(Xem: 15342)
Bục giảng đã không còn là của tôi. Những học sinh Saigon của tôi không làm sao có thể chấp nhận được thứ ngôn ngữ hay lập luận của một người thầy mà mới vừa hôm qua còn là xanh mà hôm nay đã là đỏ.
20 Tháng Mười Một 20142:02 SA(Xem: 29434)
Bất chợt nhìn dã quỳ rộ nở Ta ngậm ngùi thương nhớ dã quỳ xưa Ôi dã quỳ! Loài hoa chung thủy Đã hẹn thề muôn thuở với mùa đông Dã quỳ ơi một thời lưu luyến Dáng nhỏ xinh cùng hoa dại bên đường
20 Tháng Mười Một 20141:15 SA(Xem: 29583)
THÂN PHẬN* ngậm ngùi theo tháng năm Trăng tà hiu hắt NGÕ PHÙ VÂN* CHẬP CHỜN, ĐỈNH NHỚ** hồn điên đảo NHƯ THẬT NHƯ MƠ** khúc lặng thầm
19 Tháng Mười Một 20142:19 SA(Xem: 35657)
Anh Cọp, em tuổi con Trâu, Nghĩ rằng hai đứa thân lâu, tỏ tình, Chờ hoài em mãi lặng thinh, Gặng hỏi, em nói chúng mình... chị em.
14 Tháng Mười Một 201411:30 CH(Xem: 38063)
đêm tàn lạnh giấc mơ hoa tiếng mưa ngày cũ xót xa nỗi niềm buồn, cây trút lá ưu phiền tiễn thu lặng lẽ, đầy thềm gió mưa.... *Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: GIỌT MƯA THU - Nhạc Đặng Thế Phong - Thái Thanh trình bày
14 Tháng Mười Một 20146:03 CH(Xem: 27541)
Con muốn oà lên khóc mà đôi mắt chợt ráo hoảnh. Chừng như lệ nóng đã đóng băng, chừng như hồn con tê cứng lại. Bản danh sách thí sinh trúng tuyển chờn vờn trước mắt con. Đám đông xô đẩy, lấn dần con ra.
14 Tháng Mười Một 20144:53 CH(Xem: 29952)
Vào ngày chủ nhựt qua mùng 9 tháng 11 , nước Đức và Âu Châu đã ăn mừng kỷ niệm 25 năm Bức Tường Bá Linh Sụp Đỗ (1989 - 2014) .
14 Tháng Mười Một 20141:30 SA(Xem: 27027)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc. Chị chỉ mong được nhìn thấy nụ cười thương yêu của người thân,con cái, bạn bè khi nghĩ tới chị ....
14 Tháng Mười Một 201412:51 SA(Xem: 29546)
Hôm nay ngọn gió Thu sang Trở về trường cũ rộn ràng trong tim Người xưa giờ biết đâu tìm !? Hàng me, ghế đá im lìm trong mơ
14 Tháng Mười Một 201412:44 SA(Xem: 30811)
Bay về đâu thì đường xưa vẫn nhớ Dốc Ngô Quyền yêu dấu vẫn đầy tim Không lạc lòng áo trắng hiền muôn thuở Nắng gió Biên Hòa vẫn mãi yêu thương.
13 Tháng Mười Một 201412:31 CH(Xem: 14074)
Bất thình lình hắn đẩy chúi tôi về phía trước. Tôi tưởng mình bị ngã sấp xuống. Cái chân đau của tôi bị nhói thấu xương.
13 Tháng Mười Một 201410:21 SA(Xem: 33107)
từng giọt mưa thu tí tách rơi. ướt đẩm bờ vai tóc rối bời Nhặt cánh lá vàng bên bờ suối Theo dấu chân nai bước cuối đời
13 Tháng Mười Một 201410:12 SA(Xem: 24198)
Ta đã bao lần hứa với em Từ khi nguyệt bạch rớt bên thềm Chia nhau nhặt nửa vầng trăng vỡ Để giữ làm tin mãi chẳng quên
08 Tháng Mười Một 20141:22 SA(Xem: 20977)
Lang thang Thu buớc đến Sàigòn Ngập ngừng Thu ghé cổng Trưng Vương Những lá Thu bay vờn áo trắng Như thả ngàn thơ xuống cuối đường Thu dừng chân sau Chùa lặng yên Hậu liêu vàng sắc Đạo tôn nghiêm
08 Tháng Mười Một 201412:53 SA(Xem: 24024)
Trong tất cả bốn tập thơ của anh Dương Quân như những bản nhạc giao hưởng lôi cuốn người đọc về những kỷ niệm, về quá khứ, và về với tình người, ....nhất là chung thủy với những kỷ niệm mà tác giả đã từng yêu người, yêu đời.
07 Tháng Mười Một 201410:06 CH(Xem: 31861)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Em Ra Đi Mùa Thu tác giả Phạm Trọng Cầu, Thái Thanh trình bày Fall in Virginia.... Autumn Leaves, VA Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
07 Tháng Mười Một 20141:24 CH(Xem: 18874)
tôi đứng giữa rừng lạnh bầy ngỗng trời kêu vang trở về ngồi cô quạnh bấm cell phone. còn đâu còn đâu cậu Hoàng ơi…
07 Tháng Mười Một 20141:16 CH(Xem: 15696)
Nhà tù Kiên Giang buổi tối. Những cánh cửa sắt mở ra đóng lại vội vàng. Cả đám người bơ phờ, bụng đói, tay không đồng hồ, chân không giày dép, đầu óc hoang mang lo lắng sợ hãi ngồi chồm hổm giữa sân nhà giam.
07 Tháng Mười Một 20141:11 SA(Xem: 24858)
Chị đi tìm em. Núp mình bên lá úa. Chim rừng hoảng loạn, Cây cỏ xôn xao Chị hỏi: Em ở nơi nào? Nai vàng ngơ ngác.Lá khô xào xạc Mây bay lang thang.
06 Tháng Mười Một 201410:18 CH(Xem: 24358)
Giang tay ôm chặt nỗi buồn. Tìm quên kỷ niệm đau thương tình sầu. Áo xưa ngày nọ qua cầu. Đợi nhau tháng bảy mưa ngâu theo cùng.
04 Tháng Mười Một 20141:37 CH(Xem: 19279)
tôi còn nhìn mây bay chiều nay mây đang bay trên đồi Evergreen mùa thu mây đang trôi trong ký ức nhạt nhòa người bạn không còn nhìn mây 49 ngày qua
01 Tháng Mười Một 201412:17 SA(Xem: 36023)
Đông về rét lắm, nhớ mênh mông! Vỡ phím, buồn ngơ ngẩn rối lòng Phòng lạnh- xót xa tình Nữ Tố Nắng tàn- xơ xác bến giang Đồng
31 Tháng Mười 20141:20 SA(Xem: 28175)
...nhưng ngày lễ Halloween cũng là một ngày rất đặc biệt của trẻ con. Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
31 Tháng Mười 20141:01 SA(Xem: 22140)
Phong trần tỉnh giấc chiêm bao Biển khơi từng đợt sóng trào bờ xa Trăng ru điệu nhớ đêm qua Lệ nào chảy xuống lòng ta ngậm ngùi !
31 Tháng Mười 201412:53 SA(Xem: 29719)
Sợ mưa, ướt sũng hẹn hò, Sợ mưa, gợi chuyện học trò ngủ yên, Gặp em, hôm đó nắng lên, Anh đâu nhớ dốc Ngô-Quyền, mưa bay.
30 Tháng Mười 20143:01 CH(Xem: 28347)
Nghe thi nhân khóc đêm trường Vớt trăng, sao để miên trường lạc trăng Ngàn sau đời khóc thi nhân Trăng Hàn Mặc Tử nẩy mầm trong thơ.
30 Tháng Mười 20141:20 CH(Xem: 32966)
Suốt hai năm sống cùng bệnh tật, chị Khánh gần như trốn tránh sự quan tâm thăm hỏi của bạn bè. Cũng có thể do quá đớn đau vì hóa chất, chị Khánh chỉ muốn tự ru mình trong chiếc kén bình yên.
29 Tháng Mười 20141:11 CH(Xem: 15496)
Tôi thấy mình như già hẳn đi. Tôi bối rối, mơ hồ. Tôi muốn đi nhưng không biết mình sẽ đi về đâu. Tôi sợ ở, nhưng lòng lo âu trong sự tù túng nên lúc nào cũng thấp thỏm muốn đi.
25 Tháng Mười 201412:03 SA(Xem: 36698)
Mỗi lần Thu đến buâng khuâng, Nhìn Thu quyến rũ vui dâng đỉnh trời. Nắng Thu sưởi ấm lòng người, Gió Thu reo rắc những lời yêu thương
24 Tháng Mười 201412:44 CH(Xem: 31316)
Hãy mở lòng ra nhé người ơi! Trời xanh lồng lộng tháng ngày trôi. Một mai đi mãi không trở dậy. Để lại nhân gian một nụ cười.
24 Tháng Mười 20142:59 SA(Xem: 35554)
Đàn kêu tích tịch tình tang . Ai đưa chim sáo sang ngang cuối mùa Chiều đông thương nhớ người xưa Cho xin ...giọt nước mắt thừa... nhé em.
23 Tháng Mười 201412:26 CH(Xem: 17444)
Chiếc xe đò đi Rạch Giá chật ních người. Kiệt đã lấy cho tôi một chỗ khá tốt: ghế đầu ngồi cạnh bác tài. Trong túi tôi đang có một tấm giấy công tác giả do ông Công cấp, ghi là tôi đi công trường An Biên nghiên cứu đào giếng.
17 Tháng Mười 20143:48 SA(Xem: 37206)
Mùa thu ơi bước về chầm chậm nhé Bởi qua mau nắng sẽ bớt vàng mơ Giàn hoa rạng đông rũ cành úa héo Và heo may xoải đôi cánh tạ từ.
17 Tháng Mười 20142:56 SA(Xem: 29219)
Chấp nhận và vui với những gì hiện hữu. Yêu thương sẽ làm mầm xanh trổi dậy sức sống mới. Tôi yêu thu và yêu luôn những gì đang có trong tầm tay mình.
10 Tháng Mười 20143:18 SA(Xem: 29176)
Tại sao mình không tạ ơn đất trời và tận hưởng vẻ đẹp của mùa thu, vì mình đã biết rõ tiếp sau nó sẽ là một mùa âm u ảm đạm lạnh lùng. Hãy sống bằng hơi thở nồng nàn cho cái hiện tại đang có.
09 Tháng Mười 20141:32 SA(Xem: 30560)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU TÍM LÁ VÀNG - Nhạc Vân Tùng - Hoàng Oanh trình bày
08 Tháng Mười 20145:42 CH(Xem: 23428)
Như thế đấy, đã từ lâu rồi, người dân quê mùa, thiếu học và hãy còn nghèo nhưng vẫn biết không bán nước một cách nhân văn, thấm đẫm cái tình với người và tình với... nước!.
08 Tháng Mười 20144:47 CH(Xem: 31631)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Lá Thu Ngày Ấy - Thơ: Duy Quang - Ngâm thơ: Hiếu Hạnh
03 Tháng Mười 20149:13 SA(Xem: 18916)
ước vọng của thầy gởi lại thế nhân, thầy nói thầy ra đi với tư cách một nhà văn, vì suốt cuộc đời thầy luôn luôn theo đuổi, gìn giữ như pháp danh TÂM NGUYÊN của thầy.
03 Tháng Mười 20142:17 SA(Xem: 31148)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Màu Nắng Có Bao Giờ Phai Đâu- Nhạc Đoàn Chuẩn--Lê Dung trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
02 Tháng Mười 201412:53 CH(Xem: 30488)
Mưa Thu rơi nhẹ bờ vai. Là trăm năm vẫn hát bài thương nhau. Lỡ đi cho hết đường tàu. Xin thôi giấc ngủ chiêm bao dậm dài. Mưa Thu hôn nhẹ tóc ai...
02 Tháng Mười 20144:02 SA(Xem: 39440)
Lang thang... đồi vắng... một mình Mưa Thu hay tiếng thì thầm gọi nhau Lá vàng theo gió về đâu??? Cho ta gửi chút nỗi sầu về ai...
27 Tháng Chín 20142:47 SA(Xem: 30610)
tưởng nhớ NXH riêng tặng DC ngừng cọ vẽ, khi nghe tin NXH không còn nữa… bạn đã đi rồi, ngày qua, mất hút.. bụi về với mây căn nhà ngói đỏ [2] quạnh hiu trống vắng, buồn…
27 Tháng Chín 20142:20 SA(Xem: 32190)
Nén nhang đưa tiễn Thầy ơi! Bỏ buông sự nghiệp khắp nơi văn đàn Gió thu lay động rèm tang Ngô Quyền vĩnh biệt Thầy Nguyễn Xuân Hoàng thiên thu
24 Tháng Chín 201410:42 CH(Xem: 19758)
Duyên văn nghệ giữa tôi và ông chỉ một lần gặp gỡ tại café PALOMA , và bài viết Tô Canh Thơm Của Mạ trên Việt Tribune, nhưng lần gặp đầu tiên đó đã để lại trong tôi một mối hào cảm rất đẹp với một nhà văn, nhà giáo tên tuổi, nhưng rất bình dị này.
19 Tháng Chín 20143:04 SA(Xem: 31190)
''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' ....
18 Tháng Chín 201412:38 CH(Xem: 26378)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
16 Tháng Chín 20141:36 CH(Xem: 24916)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
15 Tháng Chín 20149:25 SA(Xem: 30076)
Buồn thương trời đổ cơn mưa, Sáng nay thứ bảy Mây đưa Hoàng về.* Hết rồi giây phút hôn mê, Bạn giờ thanh thản sơn khê mây trời. Đạo Hữu pháp danh: Thanh Tâm Phạm Gia Hưng xin chia buồn cùng tang quyến.
13 Tháng Chín 20141:06 SA(Xem: 31347)
Bốn mươi bốn năm đời sống hôn nhân, bao nhiêu lần em nuốt nước mắt vào lòng câm nín. Niềm riêng canh cánh bên lòng em không thể nói với ai.