Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tô Đăng Khoa - HUYẾT ÂM, TINH ÂM, HUYỀN ÂM VÀ “NỐT LẶNG TỊCH LIÊU” TRONG THI CA NGUYỄN LƯƠNG VỴ

09 Tháng Năm 201910:08 CH(Xem: 11916)
Tô Đăng Khoa - HUYẾT ÂM, TINH ÂM, HUYỀN ÂM VÀ “NỐT LẶNG TỊCH LIÊU” TRONG THI CA NGUYỄN LƯƠNG VỴ

HUYẾT ÂM, TINH ÂM, HUYỀN ÂM
VÀ “NỐT LẶNG TỊCH LIÊU” TRONG THI CA NGUYỄN LƯƠNG VỴ

 

Tô Đăng Khoa

 

 
nguyen_luong_vyNhà Thơ Nguyễn Lương Vỵ


Năm 1973 tập san Văn Chương của Joseph Huỳnh Văn đăng bài thơ Âm Nhạc của Nguyễn Lương Vỵ viết năm 1970 (lúc ông mới 18 tuổi). Bài thơ gây tiếng vang lớn vào thời đó và như là một tiên tri cho sự hòa nhập có một không hai giữa Nguyễn Lương Vỵ và Âm: “Âm nhập cốt”

 

ÂM NHẠC

 

Ghi trên nền nhạc giao hưởng số 5 của Ludwig Van Beethoven

 

Âm nhập cốt

Âm binh phiêu hốt tiếng tru

Ta tru một kiếp cho mù mắt

Mù lệ đề thơ để nhớ đời

À ơi! Rượu đỏ hoàng hôn tắt

Ta dắt hồn ta túy lúy chơi!

 

Âm nhập cốt

Âm vàng mấy gót hồ ly

Vạn kỷ cung thương còn réo rắt

Còn ru ta mãi quãng đời xanh

À ơi! Ai hát ngoài phuơng Bắc

Chờ nhau tinh đẩu sáng long lanh

 

Tiếng đá ngân nga chìm giếng lạnh

Sói đầu mây bạc áng thiên tinh

Ô hô! Quan tái đà xao xuyến

Giọt máu năm xưa bỗng tượng hình

 

Lâng lâng tinh khí xuất luân hồi

Nguyệt thở thơ bay rợp nắng đồi

Khuya khoắt ta nằm trong lá mới

Dìu nhau hoan lạc quỷ nương ơi

 

Quỷ nương cốt đá ta cốt mây

Ôm ấp ngàn thu sương chớp vây

Trống mái uớt dầm cung bậc chín

Reo suốt thinh không đợt sóng gầy

 

Thạch cầm vỡ

Ngàn năm thơ thẩn với âm vang

Ta ôm trời đất sầu vô hạn

Thương nhớ Thanh Xuân mộng úa tàn

À ơi! Dâu bể chưa khô cạn

Chưa dứt tâm tư vọng ngút ngàn…

 

03.1970

 

Quả thật như vậy, nếu phải tìm một chữ để nói tới cõi Thi Ca của Nguyễn Lương Vỵ, thì có lẽ chữ đó phải là chữ “Âm”.  Xuyên suốt gần 50 năm, từ lúc “âm nhập cốt,” Nguyễn Lương Vỵ trước sau như một, “mần thinh mần thơ”, tận hiến của đời mình cho Tinh Âm, Huyền Âm của Thi Ca, mà theo ông, là để tri ân Thi Ca đã cứu rỗi cuộc đời ông.

 

Giữa những “ngất gió loạn bùng” của cuộc đời, Nguyễn Lương Vỵ vẫn “lỳ đòn chờ âm rung”.  Không biết có phải nhờ hai đức tính cao quý này, tức là “lỳ đòn” và “kiên khổ” trong “sự chờ đợi” đến “nát tan tri ngộ”, mà một “cú nhảy sau cùng” đã được thành tựu một cách viên mãn: Tâm hồn của Nguyễn Lương Vỵ đã trở về Tịch Mịch như Nguyên Thủy Nguyên Sơ của nó. Ví như âm nhạc được cảm nhận nhờ những nốt lặng, cũng vậy, những huyết âm, tinh âm, huyền âm trong thi ca của ông được tri ngộ nhờ chúng được cưu mang và phát tiết từ tâm hồn cô độc tịch mịch của chính tác giả.

 

câu thơ nay kiên khổ

lì đòn chờ âm rung

chờ nát tan tri ngộ

chờ ngất gió loạn bùng

một cú nhảy sau cùng…

 

(Năm Chữ Năm Câu, bài số 38)

 

Đọc thơ của Nguyễn Lương Vỵ, tôi hay có cảm giác rùng mình ớn lạnh, đôi khi nổi gai óc; tôi bàng hoàng thảng thốt trước “sức thấy sức nghe” của Thi Sĩ Người-Ma. Cái thấy và cái nghe của Nguyễn Lương Vỵ rất lạ thường:

 

Mẹ băng huyết giữa đồng

Đứa em chưa kịp tượng

Trôi tuốt ngoài thinh không

Chập chờn con bướm lượn...

 

(Chiều Câm)

 

Hay là:

 

thấy và nghe máu vỡ

mái đình nằm nghiến răng

điện thờ nhang nín khói

tổ tiên tơ nhện giăng

một nùi không dám hỏi…

 

thấy và nghe bóng rung

bóng sân bừng bóng ngọ

bông bụt đỏ bập bùng

bóng mẹ gầy như gió

gió thổi nhòe chân dung…

 

thấy và nghe bóng hiện

chèo bẻo hót nghiêng chiều

nghiêng vai đời lỗi hẹn

bông gòn bay quá nhiều

bóng in trên thềm rêu…

 

(Năm Chữ Năm Câu, bài số 24-26)

 

Tôi cảm nhận được những huyết âm (âm thanh của nước mắt và máu), những tinh âm, và những huyền âm của vũ trụ này. Những tượng số trong ngôn ngữ được Nguyễn Lương Vỵ tận tình hòa âm với chính kinh nghiệm xương máu của cuộc đời ông, và được thi triển qua bút pháp rất mực tài hoa, nhưng lại vô cùng đơn giản và gần gũi với đời sống. Những con âm dàn ra bài thơ một cách tự nhiên, được phơi bày trên “nền của sự tịch mịch” tạo nên một tác động ma quái lạ thường.  Những hình ảnh “mái đình nằm nghiến răng”, “điện thờ nhang nín khói” rất lạ, và rờn rợn.

 

Đôi khi bài thơ chỉ là tiếng ré đau xé lòng, nhưng tác dụng của nó là sự thanh lọc, lau sạch để trở về Tịch Mịch.

 

Ta nuốt huyết tươi âm

Nguyên âm

Lau sạch

Vết thương tâm…

 

(Huyết Âm # 8)

 

Sống ở đời, va chạm nhiều, không ai trong chúng ta không có những “vết thương tâm”. Nhưng cách thức mà Nguyễn Lương Vỵ chăm sóc “vết thương tâm” của chính mình thật độc đáo: Ông “nuốt huyết tươi âm, ré nguyên âm, lau sạch vết thương tâm”.  Bài thơ là một “Tinh Tâm” của con người, tức là tiếng ré của khổ đau nhân thế. Sau tiếng ré, vết thương tâm được lau sạch. Tiếng ré cũng rơi vào Tịch Mịch, tâm lại sạch làu không tỳ vết. Bài thơ ngắn, nhưng bài học để lại thật lớn và ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

 

Có lúc Thi Sĩ lại tự mình “Độc ẩm huyết âm”:

 

Độc ẩm huyết âm nghe tinh âm

Mắt nguyên âm bừng ánh lửa câm

Đó đây có ai vừa thở hắt

Vừa bay theo sông núi rì rầm

 

Độc ẩm huyết âm thấy tiếng hót

Tiếng ca hoàng yến rót vơi đầy

Vũ trụ thì xanh và…vắng ngắt

Còn ta rêu bám tiếng cười…ngây!!!

 

Độc ẩm huyết âm lưng thẳng đứng

Câu thơ hứng chí múa xanh xương

Cốt tủy hòa thanh bay tám hướng

Mười phương bướm gáy rách tinh sương

 

(Vết thương ta ủ trong tiền kiếp

Mỗi chữ oan khiên hóa núi ngồi

Giọt huyết bơ vơ lơ láo nhịp

Lầm bầm cho đỡ nhớ

Vậy thôi!!!)

 

(Huyết Âm # 22)

 

Bài thơ Huyết Âm #22 là một ví dụ về mối liên hệ huyền nhiệm những những  huyết âm, tinh âm, huyền âm và “nốt lặng tịch mịch” trong thơ của Nguyễn Lương Vỵ.

 

Độc ẩm huyết âm nghe tinh âm

Mắt nguyên âm bừng ánh lửa câm

Đó đây có ai vừa thở hắt

Vừa bay theo sông núi rì rầm

 

Hình ảnh mọt người đang ngồi “Độc ẩm huyết âm nghe tinh âm”, ngồi ôn lại những kinh nghiệm đầy máu và nước mắt (huyết âm-âm thanh của máu và lệ), và nghe ra cái “tinh âm” (tinh âm, âm thanh tinh túy của kiếp người) của sự thống khổ của thân phận người. Chỉ một câu thơ Nguyễn Lương Vỵ đã cảm ứng được cái phần cốt lõi cũa sự hiện hữu con người trên cõi đời này từ cổ chí kim.

 

Nổi thống khổ “huyết âm” quá lớn, ngôn ngữ cũng đành bất lực: “Mắt nguyên âm bừng ánh lửa câm”. Lửa “huyết âm”, ánh lửa câm thiêu đốt tâm can, nhưng ngay lập tức, chỉ trong một hơi thở hắt, nỗi khỗ cũng tan biến theo sông núi rì rầm.

 

Thi Sĩ cười ngây, làm thơ theo phong cách “con chim đến từ xứ lạ, ngứa cổ hát chơi”(ý thơ của Xuân Diệu):

 

(Vết thương ta ủ trong tiền kiếp

Mỗi chữ oan khiên hóa núi ngồi

Giọt huyết bơ vơ lơ láo nhịp

Lầm bầm cho đỡ nhớ

Vậy thôi!!!)

 

Hơn ai hết, có lẽ Nguyễn Lương Vỵ là người nếm cái hương vị cô độc đến tận cùng. Ông đã tự mình đẩy cái cô độc đó tới tận bờ của “Tịch Mịch Uyên Nguyên” và an trú tâm hồn mình ở chốn đó. Chính sự lặng thinh đó là nền tảng cho Huyết Âm thăng hoa thành Tinh Âm và Phơi Bày trong cõi Thi Ca của Nguyễn Lương Vỵ như là những Huyền Âm.  Vì thế, muốn đi vào cõi thơ của Nguyễn Lương Vỵ, đọc giả cũng cần có một chút trãi nghiệm về âm thanh của máu và lệ, và quan trọng hơn hết là biết chú tâm vào nhửng “nốt lặng tịch mịch” trong thơ của ông.

 

Nốt lặng đó có thể đến từ một “bụi ớt ở quê nhà” trong ký ức lem nhem nào đó của chính chúng ta:

 

HỌC LẶNG THINH

 

Tưởng nhớ một bụi ớt ở quê nhà

 

I.

 

cuối đời cố gắng học lặng thinh

ngồi im nghe thơ lắng trong kinh

phương bối ngân dài xanh địa phủ

đài sen rung nhẹ trắng thiên tinh

hợp tấu chúng sanh bay rạng rỡ

hòa âm vũ trụ cháy lung linh

cảm động bóng chim chuyền bụi ớt

đỏ au tiếng hót bỗng rùng mình.

 

II.

 

bỗng rùng mình câu thơ gửi lại

vài âm lục trúc rụng trên đồng

chùm bông nắng lụa nồng hương tóc

búp lá mưa trăng ấm tấc lòng

trùng hiện từng giây bưng mặt hỏi

khắc ghi vạn thuở siết tay mong

mới hay rõ một trong tâm tưởng

thinh lặng trào lên giọt máu hồng.

 

III.

 

giọt máu hồng ngát hương máu tươi

thơ không đủ gọi đã lâu rồi

nhân gian vốn ảo hóa huyễn mộng

quán trọ vẫn rình rang tuồng đời

mồ côi mồ cút trời thương đất

không đến không đi ma nhớ người

chậc lưỡi làm chi cho rách việc

học lặng thinh và lặng thinh thôi...

 

(10 Bài Thơ Đường Luật, Tác Phẩm Chưa In)

 

mới hay rõ một trong tâm tưởng

thinh lặng trào lên giọt máu hồng

 

giọt máu hồng ngát hương máu tươi

thơ không đủ gọi đã lâu rồi

 

Vậy đó, Huyền Âm tượng số của Thi Ca cũng không đủ gọi Huyết Âm, cũng không chứa nổi Tinh Âm.  Đành vậy, như Thi Sĩ vẫn cứ làm thơ:

 

Đầu cổ độ cố nhân lùa ẩn ngữ

Đuôi tân thanh rung trận gió sơ đầu

 

Hay là:

 

Tri ân thi nhân ngồi lau cổ độ

Chữ nén huyền âm Tượng Số ngân dài

 

Chính vì thơ không đủ gọi, không đủ sức chuyên chở Tinh Âm cho nên nó cần có “độ nén”.  Những bài thơ của NLV hầu hết đều có đầy đủ các yếu tố trong câu thơ trên:  Chúng có độ “nén” của một nội lực rất thâm hậu trong từng con chữ, có sự hiện hiện của những “huyền âm”, những “Tượng Số”, và quan trọng hơn cả là khi phối trí lại với nhau trong cái toàn thể của âm vận Thi Ca Việt thì chúng tạo nên độ “ngân dài” trong tâm thức của độc giả.  Chính “độ ngân dài” này là thước đo đích thực về giá trị các tác phẩm Thi Ca Tư Tưởng trước thử thách khắc nghiệt của thời gian và sự quên lãng.  

 

Hoàng hôn muôn thế kỷ sau

Dứt khoát

Thơ

Còn

Đỏ

Au…

 

(TUYỂN TẬP THƠ 4-HUYẾT ÂM)

 

Mỗi chữ mỗi kiếp cháy sáng rực

Thâm âm thâm u từ lâu nay

 

Những thâm âm thâm u, những Huyền Âm Tượng Số, những Tinh Âm, Huyết Âm Thống Khổ của nhân loại, về hội tụ trong cõi Thi Ca Nguyễn Lương Vỵ, trong bối cảnh của vũ trụ Tịnh Mịch Im Lạng. Sự phối trí đó luôn cho đọc giả như tôi những cái rùng mình toát lạnh mồ hôi khi đọc thơ của Nguyễn Lương Vỵ. Hình ảnh của bà mẹ, trong Huyết Âm Mẹ, một bài thơ hay và cảm động mà mỗi lần đọc tôi đều bị rùng mình ớn lạnh:

 

HUYẾT ÂM MẸ 

 

1.

 

con về bên mẹ nghe huyết âm

nghe tủy xương réo rắt mưa dầm 

vết hằn năm tháng bâng khuâng hỏi

bao nhiêu ly tán với ly tan

 

2.

 

nhớ không hết nấm mồ viễn xứ

chân đã run và lưng đã còng

nụ cười dúm dó lòng chưa nhẹ

mẹ vẫn ngồi khắc vợi thương mong

 

3.

 

mẹ vẫn ngồi lẩm bẩm một mình

chiều sẫy thai trời đất động kinh

lửa bầm hơ tạm cơn mê sảng

than cháy tê nhòa câu vãng sanh

 

4.

 

mẹ vẫn ngồi nhẫn nha chuyện cũ

hơn trăm lần chỉ một chuyện thôi

vườn hoang nhà trống đồng trơ rạ

lá khóc đưa ma quạ oán trời

 

5.

 

con về bên mẹ thấy da mồi

thấy vườn sương tưởng khói nhang trôi

nhện giăng cành ổi nao lòng giếng

chuồn chuồn lúng liếng giậu mồng tơi

 

6.

 

nhớ không hết gò tranh dốc sỏi

màu thu đông tội lắm đất cằn

sắc xuân hạ thương dùm nhau với

những sầu đau chia sớt cho chăng

 

7.

 

mẹ vẫn ngồi tươi rói nhìn con

tròn chín mươi tuổi hạc còn... son

nên con mãi dại khờ bên mẹ

ôm bàn tay nắng ấm ngập hồn

 

8.

 

mẹ vẫn ngồi chiều hôm chưa tắt

mà đèn khuya hiu hắt đâu đây

bão trong tim nhịp đời se thắt

câu hát bay lên nhạc rụng đầy

 

9.

 

con về bên mẹ nghe huyết âm

nghe tủy xương réo rắt mưa dầm

vết hằn năm tháng không còn hỏi

một đóa bông trời đỏ lặng câm

 

Vu Lan, 08.2016

(Kỷ niệm chuyến về Việt Nam, mừng Mẹ đại thọ 90 tuổi).

 

(*) Trích trong tập thơ Huyết Âm của tác giả, ấn hành năm 2008.

 

Năm mươi năm mần thinh mần thơ, làm bạn với cô liêu, “ré” nguyên âm để lau sạch vết thương cho chính mình và cho cả nhân thế. Kể từ lúc “âm nhập cốt”, chấp nhận ném cuộc đời mình tận hiến cho Thi Ca, Người Ma, Nguyễn Lương Vỵ đã đem cái Huyết Âm (âm thanh của máu và lệ) chuyễn hóa chúng thành Tinh Âm và Huyền Âm của ngôn ngữ Thi Ca. Chính ông đã Hòa Âm Âm Âm Âm chúng lại với nhau để tự mình di về miền Tịch Mịch Câm Lặng:

 

HÒA ÂM ÂM ÂM ÂM...

 

A A A

U U U

Vô tận A

Vô tận U

 

Ảo âm chôn bóng đò mù

Tinh âm sấp ngửa sặc sừ

Hòa âm ấm lạnh A U

 

UUU

AAA

Gió bạt tai

Âm rền máu

 

Mẹ đẻ đỏ loe tiếng khóc

Càn khôn tìm về ngay chóc

Vũ trụ đùn ngay một bọc!

 

Âm âm âm

AAA

UUU

Câm câm câm

 

Chỉ biết tri âm là đây

Ngáp dài một cái tròn đầy

Xương tàn cốt lụi òa bay

 

A A A

U U U

Hú mù A

Hú mù U

 

Chỉ biết tri tình ấm lạnh

Hòa âm suốt kiếp chưa tạnh

Lù đù suốt kiếp chơi mạnh…

 

12.2004

 

Thoạt kỳ thủy là Âm, sau đó là có (A) và không (U), và sau cùng là Câm!

 

Âm âm âm

AAA

UUU

Câm câm câm

 

Xin Cám ơn Thi Sĩ Nguyển Lương Vỵ. Xin cảm tạ Huyết Âm, Tinh Âm, và Huyền Âm, và sau hết xin cùng với Thi Sỹ Nguyễn Lương Vỵ cảm tạ Cô Liêu. Bởi không có Cô Liêu, sẽ không có Huyết Âm, Tinh Âm, và Huyền Âm gì cả.

 

CẢM TẠ CÔ LIÊU

 

I.

 

cuối đời xin cảm tạ cô liêu

mần thơ được nhiêu mừng bấy nhiêu

khuya khoắt đèn khêu thêm bóng lạ

sớm hôm nắng ướt đẫm hương yêu

máu xương xa lắc kêu thương mãi

thân xác già nua nhắc nhớ nhiều

quê nhà niên thiếu nằm nghe đất

dế gáy rân ứa mật chín chiều.

 

II.

 

ứa mật chín chiều rung chín mận

hôn hoàng mấy bận đỏ hoàng hôn

truông mây thao thức hồn lau sậy

cánh gió u hoài giọng nước non

ma hú chiên đàn lay bóng mộ

quỷ tru bích huyết lạnh oan hồn

quê nhà nay vẫn rền trong ngực

một chớp trùng sinh một chấm son.

 

III.

 

một chấm son một tuyệt mênh mông

mần thơ suốt kiếp với phiêu bồng

cuống rốn sinh ly mang tiếng khóc

hình hài tử biệt gửi hư không

cảm tạ cô liêu tiêu tán nợ

tri ân câm điếc thiết tha mong

quê nhà hay nẻo xanh u mộng

mím chi sao mắt bỗng lưng tròng...

 

 

Tô Đăng Khoa

Calif., 5.2019

 

27 Tháng Mười 201712:32 CH(Xem: 26747)
Nghe Thu mưa đổ tiếng buồn, Niềm thương, nỗi nhớ cội nguồn biết bao? Muốn về chẳng được, làm sao? Nhớ Thu Hà Nội ngày nào tuổi xanh.
27 Tháng Mười 201712:24 CH(Xem: 10409)
Miền Nam sẽ được sống những ngày an bình khỏi bị họ quấy rối. Tiếc thay chúng ta đã không làm.
21 Tháng Mười 201712:09 CH(Xem: 20629)
Hãy yên lòng nghe anh. Hãy trở về nơi mình sẽ đến với một tâm hồn tự tại, thanh thản. Em chấp tay cầu nguyện. Em nhắm mắt lại và gọi tên anh. Lạy đức A Di Đà hãy tiếp dẫn hương linh anh về nơi an bình nhất.
21 Tháng Mười 201711:48 SA(Xem: 22770)
Trong chiều thu lạnh và mưa. Buồn vui chia sẻ với "người trò xưa". Lời naò diễn tả cho vừa. Đôi dòng lệ nhỏ tiễn đưa Trai về.
20 Tháng Mười 201710:42 CH(Xem: 16232)
Nhân 49 ngày cùa NQK14 Phạm Kim Phi Hùng (OCT 24 2017), và NQK7 Nguyễn Ngọc Xuân (OCT 29 2017) xin mượn bài này kèm theo lời thành tâm cầu nguyện đưa hai ông anh NQ về hư không)
20 Tháng Mười 201710:24 CH(Xem: 20151)
Từ em bỏ xứ ra đi Phố buồn ngả ánh trăng khuya rã rời Em đi bỏ lại nụ cười Đỏ lòng hoa phượng nắng rơi bên đường
20 Tháng Mười 20176:54 CH(Xem: 42463)
Ta sẽ theo mây về với gió ngàn. Chút tro thân xác gửi thế gian. Biển rộng, trời xanh bay khắp chốn Hồn ta theo Phật. Ánh đạo vàng.
20 Tháng Mười 201712:34 CH(Xem: 19793)
Hôm nay đón mùa Thu hoan hỉ Trời tháng Mười, hoa cúc đầy sân Thu nơi đây, xinh đẹp lạ thường Rừng xanh ngát, ngả màu vàng thắm
20 Tháng Mười 201712:29 CH(Xem: 18672)
Làm sao gom hết lá vàng Đem về sưởi ấm cho Nàng được vui Đêm thâu Nàng mãi bùi ngùi Mai cây trụi lá cành xui hững hờ Còn gì đâu để mộng mơ?!
20 Tháng Mười 201712:15 CH(Xem: 20306)
Mùa Thu trở lại rộn ràng, Một năm xa cách vắng Nàng đã lâu. Đợi Nàng thức suốt canh thâu, Chim bay cá lặn, Thu đâu hỡi Trời?
20 Tháng Mười 201712:01 CH(Xem: 8764)
Tôi tự hỏi bao giờ thì họ hết ảo tưởng và giấc mơ về một chủ nghĩa xã hội cộng sản?
19 Tháng Mười 201712:28 SA(Xem: 17356)
Mùa về gió bão mưa tuôn Nổi đau chồng chất nỗi buồn bám đeo Thương thay họa kiếp dân nghèo Mỗi Mùa Mưa Bão gieo neo phận người...
14 Tháng Mười 201711:50 CH(Xem: 10449)
Dù thành đạt, danh vọng hay bình thường yên ả, dù ở trong nước hay nước ngoài đều nhớ về mái ấm Ngô Quyền với bao hoài niệm đẹp -
14 Tháng Mười 201712:01 SA(Xem: 17456)
Chẳng duyên sao vẫn nợ nhau! Để em nhớ mãi những câu giao tình Dệt vần thơ mộng hương trinh Đắm say trong giấc mơ tình ái ân
13 Tháng Mười 201711:33 CH(Xem: 13085)
Vì vậy tôi tin dù Nai Bạch Mã đã lìa rừng trước, nhưng Sói Trầm Lặng còn ở lại chắc chắn không cô đơn…
13 Tháng Mười 20171:54 CH(Xem: 20880)
Đôi khi ta thoáng gặp nhau Mà như đã gặp ở đâu xa rồi Như là sóng vỗ trùng khơi Cát vàng đã ngấm những lời yêu thương
13 Tháng Mười 20171:45 CH(Xem: 30496)
Em qua phố vắng ngùi trông Mưa Chiều Thứ Bảy lạnh nồng gió reo Buồn ơi, lá chết bay theo Hôn tình mưa đổ vòng vèo lá rơi.
13 Tháng Mười 20171:35 CH(Xem: 21500)
Không thấy Nàng Thu nở nụ cười, Mắt buồn rười rượi nét đăm chiêu. Có phải sầu tình muôn thuở trước? Hay nặng lòng ai? Mãi ưu tư!
13 Tháng Mười 20171:26 CH(Xem: 8304)
Ai được gọi là nằm trong Lực lượng thứ ba? Nhóm nào được gọi là lực lượng thứ ba? Tổ chức của nó là gì? Ai là người lãnh đạo? Bấy nhiêu câu hỏi, nhưng không có câu trả lời trọn vẹn!!
10 Tháng Mười 20176:45 CH(Xem: 22118)
Hạnh phúc biết bao nhiêu, khi lớp đàn em của tôi tiếp tục nối dài truyền thống “Uống nước nhớ nguồn” của gia đình trung học Ngô Quyền Biên Hòa xưa,
10 Tháng Mười 20176:38 CH(Xem: 18121)
Dặn lòng đừng nghĩ chi chi!!! Cô đơn cũng mặc, mắc gì nhớ em...Lang thang ngược chuyến tàu đêm, Ôm hai tai chặt, chẳng thèm lắng nghe.
09 Tháng Mười 201711:23 SA(Xem: 23290)
Chiều Thu hiu hắt mưa mù, Giỗ đầu tưởng nhớ mặc dù ở đâu! Tình yêu sẽ chẳng chìm sâu, Bạn xưa, trò cũ bạc đầu nhớ nhau…
08 Tháng Mười 20173:12 CH(Xem: 19487)
Nhân ngày giỗ đầu_Viết tưởng niệm Thầy Phạm Đức Bảo: Một vị hiệu trưởng VN "hiếm có" !
07 Tháng Mười 201711:46 CH(Xem: 9731)
Người sống với Thiền là người an trú trong chân tâm thường trụ của mình, tức luôn sống với chánh niệm một cách tự nhiên.
06 Tháng Mười 201711:38 CH(Xem: 17591)
Nhưng những người bạn cũ, bạn cùng khóa, cùng lớp của chúng tôi tình bạn sẽ không thay đổi và luôn nhớ đến nhau.
06 Tháng Mười 201710:39 CH(Xem: 22066)
Trung Thu Trăng Sáng Rạng Ngời Đèn đêm dạ hội lã lơi Cung Hằng Chú Cuội ngủ giấc mơ trăng Trăng thu tháng tám mỗi năm lần về...
06 Tháng Mười 20175:59 CH(Xem: 16050)
Nhát chém hư vô trong bài thơ này không nhận chìm con thuyền mà đó là vết chém của Trí Tuệ. Đó chính là sự cắt bỏ sự, từ bỏ của tất cả...
06 Tháng Mười 20175:41 CH(Xem: 15184)
ánh trăng Thu năm nay đẹp quá. Trời trong xanh, trăng trên cao vằng vặc tỏa sáng góc vườn sau, chiếu lung linh trên những chậu cúc nở hoa vàng rực rỡ.
06 Tháng Mười 201712:54 CH(Xem: 22168)
Hôm nay Thu, lành lạnh heo may về, Chạnh lòng, thương nhớ những tình quê. Những người năm ấy, còn hay mất?! Cảm xúc nào dâng? Buồn lê thê...!
06 Tháng Mười 201712:49 CH(Xem: 24846)
Người lính của tôi đã nằm xuống Bỏ lại trần gian xác thân này Không đớn đau, không u uất mỗi ngày Và lặng lẽ trở về cát bụi.
06 Tháng Mười 201712:43 CH(Xem: 24770)
Buồn nào hơn được buồn này? Bài thơ Ta viết đêm nay u tình. Đời người ai cũng tử sinh, Nghe tin Em mất sao mình lệ rơi.
05 Tháng Mười 201711:06 CH(Xem: 11349)
Trung thu ngồi nhớ ngày xưa Chiếc lồng đèn cũ cũng vừa lướt qua Ngẩn ngơ ngồi ước giá mà Ta đừng khôn lớn chỉ là trẻ con...
01 Tháng Mười 20173:48 SA(Xem: 20135)
Thôi, em không chờ anh nữa Vì sợ nắng thắp chưa đầy Những sợi nắng thu vàng thiếu phụ vội vàng qua Ai sẽ ru em níu kéo xuân thì...
01 Tháng Mười 20173:27 SA(Xem: 15263)
Để ba mươi sáu năm sau gặp lại – trong hai hoàn cảnh cũng xa lắc xa lơ – nhưng tình bạn tôi và Thanh Châu vẫn không có khoảng cách.
01 Tháng Mười 20173:07 SA(Xem: 16809)
Cuộc đời như một sân khấu rộng lớn, mà ai cũng đều có một vai tham dự, và vào vai nào thì có ai được chọn? Như người đàn ông gục chết chẳng ngờ kia, sao chọn vai chi cho ông mà buồn đến vậy?
01 Tháng Mười 20172:56 SA(Xem: 17771)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU KHÓC TRÊN NGÀN - Ngô Thụy Miên & CHIỀU VÀNG --Nguyễn Văn Khánh Lê Dung & Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
01 Tháng Mười 20172:30 SA(Xem: 15405)
Hãy gắng lên ông xã. Mọi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục. Hãy yên lòng điều trị. Gia đình sẽ ở bên ông xã.
29 Tháng Chín 20172:26 CH(Xem: 21582)
Thùng thình trống hội múa lân Thùng thùng trống nhịp gõ lần hội vui Con lân say trống thậm thùi Đưa tay phá cổ ngọt bùi trung thu...
29 Tháng Chín 20171:57 CH(Xem: 24226)
Hè đi Hè đến cũng mau, Hết mưa trời nắng trước sau hai mùa. Cười lên, ca hát vui đùa, Đón Thu vàng tới, tiễn mùa Hè qua.
29 Tháng Chín 201710:35 SA(Xem: 19671)
Hai bên nội ngoại gia phả nhà chúng tôi chỉ cách nhau hai bờ sông. Bên kia bờ sông là quê Nội: BÌNH LONG. Bên nầy sông là quê Ngoại: TÂN UYÊN.
29 Tháng Chín 201710:00 SA(Xem: 22539)
Ngày về, cứ ngỡ rồi sẽ sang, Lời hứa, ngờ đâu đã lỡ làng! Thu về lạnh lẽo, đông càng buốt! Lẻo đẻo một mình... mãi lang thang!
28 Tháng Chín 201710:06 SA(Xem: 37623)
Trong lòng tôi đẹp nhất những đêm trăng. Ánh sáng lung linh tuyệt vời tạo hóa Những huyền thoại bị lột tàn phá, Chỉ làm cuộc đời thêm trần trụi, xấu xa.
23 Tháng Chín 20177:20 CH(Xem: 24031)
Thấy không anh mùa thu nên thơ quá Mau trở về kịp ngắm lá trở vàng Kịp đi giữa đường trăng lai láng đổ Kẻo suốt cuộc đời cứ mãi hoang mang.
23 Tháng Chín 201712:45 SA(Xem: 19461)
Trái đất này tròn (?!) và thế giới này thật nhỏ bé – Nếu hữu “duyên” sẽ có một ngày, gia đình tôi được trùng phùng cùng anh Dũng…
22 Tháng Chín 201711:47 CH(Xem: 18723)
Lòng rộn ràng hôm nay đón Thu sang Nhìn bầy trẻ hân hoan vào lớp học Hồi tưởng lại thời vàng son thơ mộng Mà giờ đây đã vời vợi xa bay
22 Tháng Chín 201710:37 CH(Xem: 22005)
Nếu, nếu thực sự có kiếp nầy và kiếp sau, tôi cầu nguyện cho anh tôi mãn nguyện tất cả hoài bão anh có từ kiếp anh mới vừa buông tay sang kiếp mới nhẹ nhàng sáng sủa.
22 Tháng Chín 20173:11 CH(Xem: 18714)
Cuộc bầu cử quan trọng nhứt của nước Đức sẽ xảy ra vào chúa nhựt 24 tháng 9 tới này. Đó là cuộc bầu cử quốc hội liên bang và qua đó sẽ quyết định ai được tín nhiệm làm Thủ Tướng trong nhiệm kỳ tới
22 Tháng Chín 20172:51 CH(Xem: 38363)
Sinh ra trong cỏi người ta May nhờ rủi chịu cũng là phước căn Ai ai cũng có duyên phần Do thiên tạo định lượt lần nghiệp duyên.
22 Tháng Chín 20172:30 CH(Xem: 23430)
Nhớ thương khóc để vơi sầu, Đôi mình xa cách theo màu thời gian. Bạn vàng vĩnh biệt thế gian, Tiếc thương khôn tả, ly tan đâu ngờ.
22 Tháng Chín 20171:46 CH(Xem: 24387)
Con đường nào? dừng lại bước đi! Bịn rịn chia tay, chẳng nói gì! Nàng đã khuất dần...trong tuyết mỏng... Thức giấc, mãi còn luống bận suy...!
22 Tháng Chín 20171:40 CH(Xem: 24166)
Con đường dài tấp nập. Sao mình lại trống không. Thương một người ở lại. Đêm chắc dài mênh mông.
17 Tháng Chín 20177:48 SA(Xem: 18379)
tất cả rồi sẽ qua, rồi sẽ quên chỉ còn chút hình ảnh và chử viết được thu góp về 1 nơi dành cho những ai muốn tìm https://sites.google.com/site/nguyengocxuan/
17 Tháng Chín 20177:43 SA(Xem: 18028)
đây là bài viết trên FB Mai Chu về NNX trước ngày bạn qua đời https://www.facebook.com/1948MaichU/posts/1463654173727773
16 Tháng Chín 20177:31 SA(Xem: 17093)
Chỉ vài năm ngắn ngủi quen biết anh qua những cánh điện thư. Dù sống cách nhau nửa vòng trái đất nhưng anh đã để lại trong lòng tôi tình anh em đồng môn thật gắn bó.
16 Tháng Chín 20173:56 SA(Xem: 11538)
Tưởng Nhớ NGUYỄN NGỌC XUÂN 1 tấm lòng, 1 cây viết tích cực trên trang nhà NGÔ QUYỀN
16 Tháng Chín 20173:36 SA(Xem: 19338)
Anh Xuân ơi, Không ai chọn được nơi ta sinh và chọn nơi ta ở, cũng không ai đếm được ta sống được bao năm và ta cười khóc bao lần?
15 Tháng Chín 201710:51 CH(Xem: 18057)
Tưởng niệm tám lần Thu vắng anh Tám năm Ngày Giỗ thoáng qua nhanh Âm, dương cách biệt lòng đau thắt Anh đã đơn thân bước độc hành
15 Tháng Chín 20178:01 CH(Xem: 14889)
Như một lời từ giã, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi trôi mãi... như những người bạn đã ra đi ...bỏ lại con đò...
15 Tháng Chín 20173:41 CH(Xem: 16131)
Từ California, xin chân thành thắp nén hương lòng hướng về Toronto và Đà Nẵng, cầu mong hai anh được thanh thản ở thế giới bên kia.
15 Tháng Chín 20171:01 CH(Xem: 22573)
Vi vu tiếng sáo đêm trường, Trăng Thu sáng tỏ phố phường lặng im. Kỷ niệm xưa mãi trong tim, Bốn mươi năm lẻ im lìm qua mau.
15 Tháng Chín 20176:58 SA(Xem: 21192)
Em cười đôi má hây hây Gót sen nhí nhảnh, cỏ cây giật mình Người về bến vắng buồn tênh Tre buồn rũ xuống cho mềm nhớ nhung.
14 Tháng Chín 20171:12 CH(Xem: 20342)
Nhớ thương lại gọi 'Mình ơi' Xin gió hãy chuyển đến người tôi yêu Tháng chín đến nhớ thương nhiều Một trời kỷ niệm nghìn điều bâng khuâng...
14 Tháng Chín 20171:09 CH(Xem: 27631)
Gối đầu tường đá xanh rêu Mơ trăng cổ độ phập phều hồn đau Xa em từ độ Thu nào Gác tay đỉnh nhớ gió trao tình buồn.
09 Tháng Chín 201710:59 CH(Xem: 16445)
Thu lại sắp về! Tôi nghe lòng mình lăng lắng rơi theo con nắng ngoài kia đang nhạt dần, lòng chợt im như một nốt lặng trầm,
09 Tháng Chín 20178:29 SA(Xem: 22246)
Vu Lan hoa trắng muốt lòng Trắng như lòng mẹ sáng trong một đời Dãi dầm mưa nắng sương rơi Gian nan vất vả dưỡng nuôi con mình
09 Tháng Chín 201712:08 SA(Xem: 19536)
Để rồi Phạm Kim Phi Hùng cũng chọn một ngày đầu thu ngủ giấc thiên thu, đặt dấu chấm hết cho hành trình xuôi ngược đời người…
08 Tháng Chín 201711:38 CH(Xem: 15129)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Cánh Hoa Duyên Kiếp" - Nhạc Đoàn Chuẩn-Từ Linh - Ca sĩ: Lan Ngọc Kiều Oanh thực hiện youtube
08 Tháng Chín 201710:42 CH(Xem: 25508)
Hai hàng hoa ngọt ngào lời mẹ gọi Xanh xanh màu cây lá ấm tình cha Thiên đường ấy rất gần không xa lạ Thuở nồng nàn chan chứa những niềm yêu.
08 Tháng Chín 201710:38 CH(Xem: 21544)
Mỗi năm tháng bảy mùa chay Báo ân hiếu đạo ơn dày Mẹ Cha Phổ hiền Phật tự di đà Vắng Cha mất Mẹ bông hoa trắng cài...
08 Tháng Chín 20179:27 CH(Xem: 22758)
Hoa đỏ , mang về tặng Mẹ yêu , Hạnh phúc bên nhau, thật mỹ miều Hoa trắng, mang đi ...buồn lặng lẽ.! Mộ chí Mẹ nằm, quá quạnh hiu !
08 Tháng Chín 20178:43 CH(Xem: 19288)
Vĩnh biệt má yêu kính nhân từ của con. Con không khóc được dù con thương và yêu kính má vô cùng.
08 Tháng Chín 20178:37 CH(Xem: 19627)
... Con sẽ về bên cạnh má và sẽ có cây phương vĩ, nơi hai mẹ con mình sẽ gặp lại. Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau.
08 Tháng Chín 20171:17 CH(Xem: 19836)
Em là đốm lửa đêm đông, Đem yêu thương để tô hồng ước ao. Chiều đang dần tối buồn sao? Từng giờ ngóng đợi khát khao gặp người.
08 Tháng Chín 20171:00 CH(Xem: 9567)
Trong cuốn Hồi ký viết chung với Dương Đình Lôi, “Hai ngàn ngày đêm trấn thủ Củ Chi” (gồm 7 quyển, 2250 trang)
03 Tháng Chín 20179:01 SA(Xem: 36703)
Nhìn đóa hoa hồng trắng ngậm ngùi Con nhớ Ngoại đã lâu rồi khuất bóng Tháng bảy về với nỗi niềm lắng đọng Vần thơ buồn nhớ Ngoại khóc rưng rưng
03 Tháng Chín 20178:32 SA(Xem: 17707)
Đây chính là người cư sĩ của Đức Phật. Từ Pháp hoá sanh, là người thừa tự Pháp, không thừa tự vật chất.
03 Tháng Chín 201712:21 SA(Xem: 18941)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Đại Lễ Vu Lan (2017) Bên Thềm Trăng Sáng & Lá Thư Gửi Mẹ (Hà Thanh & Lệ Thanh) Kiều Oanh thực hiện youtube
02 Tháng Chín 20174:34 CH(Xem: 25602)
Vu Lan năm nay, hoa trắng cài lên áo. Mẹ mất rồi. Tôi thành kẻ mồ côi. Lần đầu tiên đi chùa, chỉ một mình thôi Con cầu nguyện. Mẹ vãng sinh Cực Lạc Quốc.
01 Tháng Chín 201710:28 CH(Xem: 16324)
Người viết bài này có nhiều kỷ niệm với “người đi trên mây:” lúc làm bài thơ năm 20 tuổi, năm 1960, ký tên Hoang Vu, một cách tình cờ
01 Tháng Chín 201710:23 CH(Xem: 20316)
Em xưa xinh đẹp như hoa Buông làn tóc xõa mượt mà dễ thương Bước chân tha thướt con đường Gió bay ngan ngát mùi hương dịu dàng
01 Tháng Chín 201710:18 CH(Xem: 24007)
Chuyện xưa kể lại rằng: Một đêm buồn... không gió trăng. Hai mẹ con trong căn lều nhỏ, Con tuổi còn thơ, mẹ già đang bịnh trầm kha.
01 Tháng Chín 20171:51 CH(Xem: 21896)
Ngày rằm tháng Bảy lễ Vu Lan Báo hiếu tứ ân đến đạo tràng Nghĩa Mẹ ơn Cha còn tại thế Nguyện cầu chư Phật độ bình an
01 Tháng Chín 20171:45 CH(Xem: 17438)
Làm con đạo hiếu trầm tư Mục Liên cứu Mẹ ngục tù cỏi xa Vô vi giữa chốn ta bà Nam Mô cứu khổ hằng sa vong hồn...
01 Tháng Chín 20171:38 CH(Xem: 22947)
Bà ru Ta ngủ ngày thơ, Mẹ Ta mất sớm bơ vơ một mình. Trẻ mồ côi thật tội tình, Đầu đường xó chợ, sân đình lang thang.
01 Tháng Chín 20171:31 CH(Xem: 8319)
Hoàn cảnh tại Quảng Ngãi cũng có thể suy rộng ra địa bàn cả nước. Hóa ra kẻ tội phạm chính vẫn là gian thương, tham nhũng.
26 Tháng Tám 201710:38 CH(Xem: 17339)
Cám ơn tác giả Dương Quân đã cho tôi và những đồng hương khắp nơi trên thế giới cùng đọc qua, cùng thưởng thức bài thơ hay, chứa chan tình cảm.
26 Tháng Tám 201711:04 SA(Xem: 26622)
Vì sao Ta ở nơi đây? Lạ người lạ cảnh sao khuây nhớ nhà. Nhớ về Quê Mẹ thiết tha, Xóm làng, phố cũ giờ Ta xa vời.
25 Tháng Tám 201711:20 CH(Xem: 22548)
Con đường em đi nhiều gai góc quanh co. Nhưng đứng vững nhờ các con hiếu thảo. Em chấp tay. Xin trời ngừng giông bão. Vì tuổi đã già không chịu nỗi nữa anh ơi!
25 Tháng Tám 201710:58 CH(Xem: 20981)
Sinh mạng và cuộc sống mỗi người đã được ơn trên sắp đặt. Mong tất cả khó khăn sẽ được giải quyết và đi đến những điều tốt đẹp nhất. Hy vọng vẫn là điểm tựa cho con người, để mình còn có chút niềm vui.
25 Tháng Tám 201712:25 CH(Xem: 14048)
Đời người ngắn ngủi vô thường Nói năng cẩn trọng, nhúng nhường mọi khi Đường trần khúc khuỷu, thịnh suy Không ganh đua chớ so bì thiệt hơn
25 Tháng Tám 201712:22 CH(Xem: 26421)
Hoa nào nở cũng héo tàn thôi Rực rỡ hoa xuân ngát đất trời Xuân đi hạ đến mai đào rụng Phượng đỏ hạ đi cũng úa rơi
25 Tháng Tám 201712:17 CH(Xem: 18703)
Mưa... Có lạ gì đâu! Cớ sao ru mãi điệu cung sầu! Đánh thức bao lòng thêm tê tái, Lạnh lùng, rét mướt những đêm thâu.
25 Tháng Tám 201712:15 SA(Xem: 9819)
Sáng nay mặt trời dậy muộn Hơi sương đồi núi mơ màng Heo may vờn qua kẽ lá Mi cong, dường như thu sang Ngọn núi Châu Thới, Bửu Long Lơi lơi…một khúc chuông đồng
24 Tháng Tám 201711:03 CH(Xem: 20970)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc Tình Mẹ (Mùa Vu Lan, 2017) MẸ TÔI - Nhị Hà - Hoàng Oanh Trình bày, TÌNH MẸ - Lam Phương - Thanh Thúy trình bày
24 Tháng Tám 201710:49 CH(Xem: 19670)
Ba mươi năm, có lần sau!! Tám năm nắng hạn mưa rào đủ không? Nhìn lên tóc trắng phiêu bồng Cuộc đời dâu bể, tình không đổi dời.
19 Tháng Tám 201710:31 CH(Xem: 22768)
Năm mươi năm trước, chừng như cũ Chuyện những ngày đầu mới gặp nhau Đọc lại bài thơ, thương quá đỗi Bậu ơi! Giờ bậu ở phương nào?
19 Tháng Tám 201710:20 CH(Xem: 25311)
Câu thơ thắp nến lung linh Soi ngôi trường cũ nghĩa tình sáng trong Qua sông nhớ nhịp cầu sông Qua trường là ngọn gió lồng lộng thương
19 Tháng Tám 201710:15 CH(Xem: 19416)
Hoa lá cười trên đường ta gặp gỡ Câu chuyện vui theo đến cả mọi người Nắng vàng chan trên ngọn chuối xanh tươi Tự hỏi Bạn là người từ đâu đến?
19 Tháng Tám 20178:25 CH(Xem: 16763)
Ngôn ngữ thi ca của Nguyễn Lương Vỵ sẽ đưa chúng ta chạm trán điều gì qua ba đoản khúc trong sự liên hoàn hoài niệm của bài thơ Niệm Khúc?
19 Tháng Tám 20172:12 SA(Xem: 22713)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức. Liên khúc nhạc Trần Thiện Thanh: "Chuyện Tình TT Kh. - Hai Sắc Hoa Ti Gôn. Ca sĩ: Như Mai-Ngọc Lan & Trung Chỉnh.... Kiều Oanh thực hiện youtube