Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Lê Thị Kim Kết - CÔ GIÁO CỦA TÔI

23 Tháng Mười Hai 20173:52 SA(Xem: 12141)
Lê Thị Kim Kết - CÔ GIÁO CỦA TÔI


Cô Giáo Của Tôi

Cô trí xưa11. Co DangThiTri
Cô giáo kính yêu của tôi chưa một lần cô dạy lớp chúng tôi một tiết học nào, nhưng tất cả hoc trò trong trường  Ngô Quyền có dịp được gặp cô đều kính yêu và ngược lại cô cũng yêu thuong và vui mừng khi có một học trò tìm gặp và thăm viếng.

 

Một lần len mạng tôi tình cờ gặp dược địa chỉ của cô, tôi thật sự vui mừng, bạn bè giờ mỗi dứa một nơi khó tìm gặp không làm sao biết dược tin tức của nhau tin tức của thầy cô lại càng khó vậy là tôi gởi "kính chào cô" vì không biết cô có biết mình không? Nhưng tôi biết cô. Cô có dáng nhỏ nhắn tóc luôn uốn cao rất duyên, cô rất thân với cô Bích Loan và cô Chân Pjương (NHững người cô tôi rất yêu thuong  và cô cũng rất yêu tôi).

Ngày xưa thầy Hiệu Trưởng thường dí dõm 3 cô là  "Xe – Pháo – Mã" Từ năm hoc Đệ Ngũ mỗi lần hè là cô Chân Phương thường xin ba má cho tôi qua nhà cô ở làm bạn với Bà Nội của cô. Chẵng là Bà Nội rất khó hơn 80 nhưng bà rất kỷ tính bà nhặt rau làm bếp (Bà không cho thuê người giúp việc) Bà thích làm một mình không cho ai phụ, vậy mà bà rất thích tôi làm cùng với bà. Khi rán đậu bà thường cho tôi thử trước xem ngon không. Nấu các thứ cũng thế tôi nấu ăn theo gia vị Miền Nam nhưng theo cùng nấu ăn với bà tôi cũng quen dần cách nấu ăn nêm nếm theo khẩu vị của gia đình cô. Có lần khách đến nhà tôi ra mở cổng và chào hỏi. Khách hỏi ba má cô: "con gái út của gia dình đó à?"  "Không học trò của Phương đấy." "Sao có cô hoc trò ngoan thương cô giáo thế nhỉ?". Vậy là cô và trò nhìn nhau cười, cái cười nhiều ý nghĩa chỉ có cô và tôi hiểu.

Bây giờ cô Chân Phương và cô Bích Loan không còn nữa. Hai người cô kính yêu của tôi đã ra người thiên cổ chỉ còn mỗi cô Trí, Cô là chỗ dựa tinh thần cho tất cả học Ngô Quyền, khi cần cô chỉ bảo những kinh nghiệm trong cuộc sống hoặc những ứng xử giữa đời thường.

Mỗi năm gần dến ngày họp mặt cựu hoc sinh Ngô Quyền tổ chức ở Mỹ cô gợi ý cô có chỗ ở cho tôi và vài người bạn nữa, đã bao nhiêu lần rồi tôi hứa nhưng chưa thực hiện được…

Tôi viết những dòng này là để dâng nén hương lòng kính nhớ đến cô Chân Phuong và cô Bích Loan và với lòng chân thành kính yêu cô Đặng Trí và kính chúc cô thật nhiều sức khỏe để luôn là chỗ dựa tinh thần của các hoc trò kính yêu cô. Em mong một ngày rất gần em sẽ thực hiện được lời hứa viếng thăm cô và tâm sự cô thật nhiều điều.

Biên Hòa ngày 22/12/17
Lê Thị Kim Kết -
Khóa 5 Ngô Quyền nhóm Tứ 2-




22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92003)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
26 Tháng Năm 2008(Xem: 11484)
Tôi nghĩ dạy Văn (Quốc Văn) không có nghĩa là, người dạy phải biết làm văn, làm thơ (nghĩa là sáng tác ra một bài văn, bài thơ theo cảm hứng nào đó).