Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Nguyễn Văn Lục - Mau hơn nữa. Xa hơn nữa. Mạnh hơn nữa. Đâu là biên giới? (P1)

31 Tháng Tám 201811:16 CH(Xem: 9098)
GS. Nguyễn Văn Lục - Mau hơn nữa. Xa hơn nữa. Mạnh hơn nữa. Đâu là biên giới? (P1)

Mau hơn nữa. Xa hơn nữa. Mạnh hơn nữa. Đâu là biên giới? (P1)

blankNhớ lại hồi còn thiếu niên, chúng tôi ở trong nội trú với hơn 100 đứa trẻ mà chỉ có ba bàn bóng bàn. Giờ nghỉ ai chơi, ai không chơi? Chúng tôi tự đặt ra hai luật: kẻ chạy ra rờ tay vào bàn trước thì được chơi trước. Kẻ nào đánh thắng thì tiếp tục chơi tiếp.

Kính tặng hương hồn anh Phạm Hữu Trác, một người mê bóng đá và thể thao

Sự cạnh tranh trong thể thao đã lấp ló đâu đây. Muốn thắng để được chơi tiếp thì nên chịu khó gò, cù cưa để rồi thắng. Sau này kỹ thuật này không ngờ được áp dụng. Đó là trường hợp tay bóng bàn quốc tế Mai Văn Hòa đã áp dụng chiến thuật này.

Nhưng vui hơn cả là trong những ngày nghỉ lễ lớn, nghỉ cả ngày, chúng tôi có thể ra sân đá banh chơi thả cửa suốt ngày mà không thấy mệt.


Đó là những kỷ niệm về niềm vui của tuổi trẻ trong những năm chiến tranh 1946-1954. Và tôi có thể tự hào, dù đời sống rất thiếu thốn lúc bấy giờ, ăn không đủ no, không có bất cứ một thú vui giải trí gì như xem chớp bóng, đọc sách, v.v.. Thú vui duy nhất vẫn là chơi thể thao như đá banh. Và đó vẫn là giờ phút khó quên.


Sự bền bỉ và tránh được nhiều bệnh tật như tôi ở tuổi già, tôi thầm nghĩ và tạ ơn Trời là nhờ chơi thể thao. Trừ thời gian ngắn ở Việt Nam không lao động tay chân. Sang xứ người, tôi “chơi thể thao” bằng cách chỉ làm những công việc tay chân nặng nhọc, hùng hục suốt ngày, xét cho cùng lại có ích cho tôi về lâu về dài. Chẳng lẽ, tôi lại làm công việc ca tụng thân xác? Nhưng thành thực mà nói, cuộc sống hiện hữu, hiện tại đích thực đến 90% là do nhu cầu thân xác cả.


Ai nói khác là không tưởng, Ai coi thường thân xác như “ăn chay”, đánh tội, hãm mình, ép xác, theo tôi là không hiểu gì về một con người. Nhưng ngày nay, một đe dọa tiềm năng ngoài vấn đề môi sinh, môi trường còn là sự lợi dụng vô giới hạn thân xác trong đủ mọi thứ nhu cầu: như chiến tranh, kinh tế và ngay cả những lãnh vực xem ra lành mạnh như lãnh vực thể thao. Bài viết này nhắm tới mối đe dọa tiềm năng của lãnh vực thể thao!


Trở lại thời hồng hoang tuổi trẻ thì rõ ràng thời đó, chơi thể thao là “lành mạnh” chơi để giải trí, để vui sau những giờ học.


Để chơi nên kỹ thuật chỉ là phần phụ. Chơi mà vất vả, hành xác thì chơi làm gì?


Nếu có chút kỹ thuật gì đó là trường hợp ông cha giáo người Gia Nã Đại. Tên ông là Trépanier. Ông vóc người nhỏ thó hơn chúng tôi ngoài bộ râu quai nón còn ở chỗ ông đi giày, chúng tôi đá chân đất. Ông lại có chiếc áo chùng thâm vốn chỉ để xác nhận ông là người tu hành, nhưng nó được việc, có lợi thế khi đá banh. Ông lợi dụng chiếc áo quét đất nên dẫn banh chẳng những bằng hai chân mà còn nhờ chiếc áo nên rất thuận lợi. Ông dẫn từ sân bên này sang sân bên kia, 3,4 đứa chúng tôi đuổi theo, trái banh vẫn lẩn quẩn trong chiếc áo chùng thâm.

Khi ông ngừng lại, trái banh núp trong chiếc áo chùng không thấy đâu cả. Tức mà vui!


Nói đến chuyện bổ ích thì học là dùng trí để tăng bồi trí tuệ hiểu biết. Thể thao là dùng thân xác là chính bồi bổ cơ thể. Vì thế, Việt Nam quen gọi một nền giáo dục nhân bản bao gồm Trí, Đức, Dục. Nó thể hiện con người là một toàn diện gồm một thân xác và một trí năng.


Trường học ngày nay, thiết yếu phải đóng vai trò giáo dục con người toàn diện. Nếu chỉ có lớp học, có phòng thí nghiệm mà không có sân chơi là một thiếu sót. Bởi vì thời gian chơi thường là những giây phút năng động và vui thú nhất cho đứa trẻ. Trẻ học được nhiều thứ trong khi chơi như tính lanh lẹn, tính cạnh tranh, trí thông minh, óc tìm tòi khám phá, sự kết hợp hài hòa giữa trí tuệ và cơ thể.


Dựa vào tiêu chuẩn trên, tôi thấy trẻ con Việt Nam hiện nay bị đẩy vào việc học hơn việc chơi. Một số trẻ em nữ cũng không nằm trong thế giới trẻ thơ vì không chơi thể thao.


Nói chi đến những em gái Hồi Giáo. Thật là tội nghiệp cho chúng quá.

blank

Nguồn: DCVOnline


Xét về mặt thế giới thì 10% trẻ em không chơi thể thao. Người ta bỏ hàng tỉ đô la để cải tiến kỹ thuật thể thao! Nhưng có được bao nhiêu tỉ để cho mọi người, trẻ đến già, đều có cơ hội “ Chơi” thể thao thay vì “ Xem” thể thao.


Thể dục thể thao và thế giới ngày nay


Ngày nay nhờ kỹ thuật và khoa học đã đẩy các môn thể dục thể thao để làm thế nào đạt được các kỷ lục. Và người ta tự hỏi, kỹ thuật và khoa học đã đẩy thân xác con người vượt qua những giới hạn mà thân xác có thể thực hiện được?


Tôi vẫn có một thứ “ triết lý củ khoai” là cái gì quá mức, quá độ thì tốt trở thành xấu. Phải chăng đó là thứ triết lý Trung Dung, đứng giữa, vừa phải?


1. Về tốc độ

blank

Nguồn: espn.com


Thế nào là tốc độ có khả thể chấp nhận được? Năm 1936, Jesse Owens, gốc Mỹ chạy 100 thước với 10.2 giây. Gần nửa thế kỷ sau, Usain Bolt, người Jamaica, phá kỷ lục thế giới hai lần vào các năm 2008, 2009 với 9,69 rồi 9,58 giây.


Và Bolt được coi như người chạy nhanh nhất thế giới vượt qua mặt những người từng đạt kỷ lục chạy nhanh nhất thế giới như Jesse Owens!

Nhưng rồi ai sẽ là người thế chỗ của Bolt? Và thế chỗ để làm gì mới được? Hàng tỉ tỉ người không chạy được như Bolt thì có sao? Những chữ nhanh hơn, mạnh hơn, xa hơn xét toàn diện đời sống một con người thì nó chỉ là một điều vô nghĩa!


2. Về mặt giáo dục, “dạy con nên người” chứ không ai dạy con mạnh hơn, xa hơn!


Một vài giây không là gì, một vài centimet cao hơn chẳng nghĩa lý gì trong đời thường. Nhưng lại có giá trị quyết định cho tương lai một lực sĩ điền kinh. Giữa vài giây đồng hồ ấy có nghĩa lý gì? Tôi hoàn toàn không chấp nhận điều ấy. Bởi vì tôi nghĩ đến số phận hàng ngàn, hàng vạn, hàng tỉ những người kém may mắn không đạt được thành tích, ôm mối hận cả đời! Cứ nghĩ đến những kẻ thắng cuộc thì lương tâm tôi nghĩ về những kẻ thua cuộc.


Thế giới này đâu chỉ là chỗ cho những người đứng đầu thế giới? Họ chả là gì đối với tôi cả.


Để đạt được thành tích vài giây ấy. Rất nhiều kỹ thuật cần tuân thủ như thể lực, cách ăn ăn uống, thuốc men trợ lực, thời gian tập luyện, quần áo mặc, các máy móc đo đạt đánh giá các thành tích về thể lực và về tinh thần. Cạnh đó, thay đổi các đôi giầy cho nhẹ bằng ni lông hay chất dẻo khác cho đến cái mũi giầy. Tính toán lại cái điểm khởi hành (Piste de départ) với trụ mốc tạo ra lực đẩy, lợi thêm được vài giây. Đường băng chạy bằng chất dẻo nhân tạo có tính co giãn. thay vì đường băng bằng than rải đường trơn trượt. Máy đo trước đây chỉ có thể đo được 1/5 của giây nay có thể đo được 1/100 giây. Sự chính xác đến chỗ tuyệt đối.


Trong ngành bơi lội, người ta tính toán từ cái mũ đội đầu, đôi kính đen, bộ quần áo không thấm nước, các đường ranh bơi lội để tránh bị tạt nước của đối thủ. Chưa kể nào bác sĩ chuyên ngành, các chuyên viên về quang tuyến X, các chuyên viên xoa bóp bắp thịt, các huấn luyện viên thường là những người có kinh nghiệm thi đấu.


Các kết quả trước trở thành tiêu chuẩn cho các vận động viên sau này phải vượt qua. Chính cái sự cạnh tranh thi đua đã đẩy xa các thành tích cũ và nguyên tắc căn bản là: Làm thế nào để các lực sĩ khi thi đấu đạt được một sức khỏe toàn diện, hoàn hảo.


Nếu cần có tất cả những kỹ thuật khoa học tinh vi ấy thì tôi chỉ cần ngồi trên một cái xe máy chạy điện, rất đơn giản cũng vượt xa Bolt! Tôi thích xem các chương trình về thú vật hoang dã. Có loài chim ở Phi Châu rời bỏ xa mạc hoang vu vì thiếu thức ăn, với thân chim nặng vài trăm gram, nó đã bay xa cả 5000 cây số để tìm nơi trú ẩn. Con người nào đã hơn một con chim nhỏ?

blank

Chạy 100 m. Nguồn: espn.com

Sự tai hại vô lường

Tham vọng của con người đôi khi là vô hạn ở bất cứ lãnh vực nào. Nhưng tiềm năng của thân xác con người thì có giới hạn.


Vì thế, những mặt tiêu cực thì không thiếu. Cái ám ảnh “hơn người”, phải nhanh hơn, phải mạnh hơn đã đưa đến hậu quả tai hại. Nó làm biến chất căn tính cơ thể con người.


Ben Johnson trong Thế vận hội, 1988 tại Hán Thành đã dùng chất kích thích tố đồng hóa (Anabolic steroid) mà lực sĩ bị cấm sử dụng và khi bị khám phá đã mất chức vô địch. Tay đua xe đạp Lance Armstrong, người Hoa Kỳ cũng vậy. Các lực sĩ Nga trong Thế vận mùa đông năm 2018 cũng không tránh khỏi.


Chất là chất kích thích tố androgen gồm các chất kích thích tố tự nhiên như testosterone cũng như các androgen tổng hợp có cấu trúc liên quan và có tác dụng tương tự với testosterone vốn có ít hơn ở người phụ nữ nên tạo cho phụ nữ dùng có một lợi thế rõ rệt hơn đàn ông về mặt nét đẹp.


Về mặt thẩm mỹ, tôi không thể thích một người phụ nữ có bắp thịt tay gồ ghề, bụng có múi, có râu mép.


Đã thế, sự luyện tập phải bền bỉ. Một động tác có thể phải tập đi tập lại đến ngàn lần đến nhuần nhuyễn, đến như một cái máy. Phải hy sinh tất cả cho tập luyện. Thời giờ, thú vui giải trí cá nhân, bạn bè, hôn nhân và gia đình. Luyện tập và luyện tập. Hình ảnh các trẻ em gái bên Tàu, được chọn lọc và bắt đầu tập luyện ngay từ lúc 4 tuổi. Nhiều em vừa tập vừa khóc ròng. Chưa kể những thương tật do tập luyện. Các trẻ gái tập vũ điệu Ba Lê, tập nhón chân trên đầu ngón chân. Cả sức nặng cơ thể đè trên hai ngón chân mà sau này sẽ trở thành thương tật! Cháu gái tôi năm nay 13 tuổi đã tập vũ điệu này từ 7 năm mà vẫn múa may chưa đâu vào đâu. Và đấy chỉ là tập chơi chứ không có tính cách chuyên nghiệp!


Và tuổi tthi đua của một lực sĩ thường ngắn hạn! Có lực sĩ nào đã vượt quá tuổi 40 mà vẫn thi đua được? Nhiều khi đạt được thành tích xong thì tuyên bố về hưu!


Và ngày nay, tiềm năng của thân xác có thể đã đạt đến mức bão hòa. Con người nghĩ đến phải xử dụng tối đa khả năng tinh thần của con người như ý chí. Rõ rệt nhất là các tay thể thao chơi quần vợt. Cứ nhìn xem các lực sĩ chơi quần vợt để đánh giá được ai thua, ai thắng không khó. Cái thua được một phần do thiếu ý chí. Không có tinh thần quyết thắng thì đánh ra ngoài hay vào lưới.


Vậy thì cần có máy móc đặt vào vỏ não (Cortex) để đo lường các phản ứng và kích thích ý chí. Thân xác và tinh thần phải là một tập hợp toàn diện cái nọ bổ túc cho cái kia. Và những thành tựu của các cuộc đua thể thao trong tương lai lệ thuộc vào ý chí và tinh thần quyết thắng của vận động viên!


Như lời tuyên bố của Bruce Gemmell, huấn luyện viên của Katie Ledecky và Andrew Gemmell. như để kết thúc bài viết này

“Chúng tôi không nghĩ rằng, chúng ta đã không khai thác thật sự đủ các tiềm năng của bộ óc. Đó là cái giới hạn sẽ thúc đẩy con người phải bận tâm trong 30 năm sắp tới: nghĩa là làm thế nào huấn luyện cái tinh thân con người như người ta đã huấn luyện cái thể xác.. Chính ở phương diện này sẽ quyết định các năm sắp tới.”

(Xin xem số đặc biệt về thể thao trong National Geographic, số tháng bảy năm 2018, trang 69. Bài này dùng một số dữ kiện trong số báo này như một gợi hứng cho người viết.)

blank

NatGeo số tháng Bẩy 2018. Nguồn NatGeo.


Gớm thay sự lợi dụng thân xác con người cho những nhu cầu đủ loại!


Thân xác con người cuối cùng chỉ như một đồ dùng cho nhiều trao đổi khác nhau. Thân xã trở thành thân xác được đem cho thuê. Trên thực tế, đã có lính đánh thuê. Có đẻ thuê. Có cửa mình cho thuê. Sự cho thuê ở trên mặc dầu có giới hạn về mọi mặt, nhưng lại trở thành đầu đề cho những bận tâm tranh luận về đạo đức.


Thế còn việc cho thuê biến toàn bộ con người thành một bộ máy Robot thì đã đến lúc có nên đặt lại vấn đề ranh giới giữa đạo đức và con người chưa!


(Còn P2)

Nguyễn Văn Lục

Nguồn: DCVOnline
28 Tháng Tám 2015(Xem: 17833)
Liệu Đế quốc Trung Cộng có "may mắn" thoát được số phận tan vỡ ra từng mảnh hay không và phe nào sẽ thắng thế trong cuộc tranh chấp quyền lực đẩm máu ?
07 Tháng Ba 2015(Xem: 43195)
Và mặc dầu còn có những bất cập đủ thứ, tôi vẫn phải nhìn nhận rằng, những năm tháng còn lại, kể từ ngày ấy, mỗi giây phút năm tháng sống, học hành, lớn lên thành người thời đệ nhất Cộng Hòa Việt Nam vẫn là những năm tháng ân sủng cho tuổi trẻ của tôi và những bạn bè cùng trang lứa.
27 Tháng Hai 2015(Xem: 19624)
Luận đề của "Đoạn Trường Tân Thanh" hiển nhiên là thuyết "tài mệnh tương đố"", gọi nôm na là "hồng nhan bạc mệnh".
24 Tháng Giêng 2015(Xem: 27165)
Phần người viết nhìn bức hình cũ kỹ đã gần nửa thế kỷ với tâm trạng đầy... xúc động. Bởi vì đúng như ông bà mình thường nói rằng nghe cả hàng ngàn lời nói đọc cả hàng vạn chữ viết mô tả cũng không sao bằng...
28 Tháng Mười Một 2014(Xem: 22199)
Sức mạnh của chúng ta là phải biết họ là ai và cho họ biết chúng ta là ai? Sau đó phải biết cất lên tiếng nói. Nói thì sống, không nói thì chết.
14 Tháng Mười Một 2014(Xem: 29763)
Vào ngày chủ nhựt qua mùng 9 tháng 11 , nước Đức và Âu Châu đã ăn mừng kỷ niệm 25 năm Bức Tường Bá Linh Sụp Đỗ (1989 - 2014) .
11 Tháng Chín 2014(Xem: 38190)
Viết cho Nguyễn Xuân Hoàng - người bạn đã một thời cùng chung dưới mái trường của Platon, hiện đang ở bên bờ tử sinh.
05 Tháng Bảy 2014(Xem: 36897)
Đọc sách báo ngày nay viết về cái chết của Hai Bà Trưng tôi hay bị "tẩu hỏa nhập ma" và phân vân tự hỏi: Hai Bà Trưng chết kiểu nào?
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 30903)
• Việt Nam trong thế kỷ 20 vừa qua có ba điều bất hạnh xảy ra trùng hợp:... Trong ba cái bất hạnh ấy, cái thứ ba là nguy hiểm và tồi tệ nhất.
23 Tháng Tư 2014(Xem: 21909)
Gabriel Garcia Marquez, 87 tuổi, văn hào người Colombia nổi danh khắp thế giới với tác phẩm “Trăm Năm Cô Đơn,” qua đời hôm Thứ Năm 17 tháng 4, 2014, tại Mexico City, nơi ông đã sống 30 năm cuối đời.
20 Tháng Ba 2014(Xem: 39102)
Với khuôn khổ một tờ Kỷ Yếu có tính cách nội bộ như tờ đặc san này, những dòng “Vẻ Vang Dân Ngô Quyền” (mượn chữ của ký giả Trọng Minh) cũng có thể được hiểu như một sự chia sẻ chút niềm hãnh diện “giống nòi” giữa chúng ta,
02 Tháng Ba 2014(Xem: 16319)
Ôn lại Lịch Sử nước ta với hơn 4000 năm từ Họ Hồng Bàng với truyền thuyết con Rồng Cháu Tiên qua chương trình "Việt Nam Quê hương tôi" vào mỗi tuần với Phương Anh
27 Tháng Hai 2014(Xem: 39884)
Mới đây đọc báo Reader’s Digest thấy người ta nói đến những ích lợi của cái CƯỜI, trong đó có nói là cười nhiều có thể làm cho người ốm bớt đi. Lý do gì mà các nhà khảo cứu lại quả quyết như vậy?
31 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 14138)
Không kể những cuộc xâm lấn nhỏ, đã có 13 lần phương Bắc xua đại quân xâm lấn phương Nam, đặc biệt Việt Nam. Nhưng trong tất cả 13 lần đó, Dân Việt đều đại thắng các đoàn quân Phương Bắc. Đã mười ba lần, Dân ta đại thắng !
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50689)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
13 Tháng Sáu 2013(Xem: 29036)
Có nhiều hình thức phản biện lại một xã hội tùy theo hoàn cảnh mỗi người và tùy hoàn cảnh xã hội và ngày nay tùy thuộc vào tình hình thế giới nói chung.
30 Tháng Tư 2013(Xem: 31526)
Chúng ta hy vọng rằng Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy và Linh mục Cao Văn Luận đã đi bước tiên phong tiết lộ những bí ẩn về biến cố 30.4.1975 và trong tương lai sẽ được giới truyền thông báo chí chú tâm nghiên cứu khai triển tích cực
19 Tháng Tư 2013(Xem: 91009)
Trong tầm mắt của tôi thì Tây Nguyên là một Amazon của Việt Nam thu nhỏ lại về mọi mặt. Về mặt lịch sử, nó là di sản của con người Tây Nguyên từ bao đời nay...
06 Tháng Tư 2013(Xem: 70503)
Đọc xong tập sách mỏng, gấp sách lại, tôi cảm thấy một cái gì nhẹ nhõm len vào tâm hồn. qua những dòng tâm bút của một cô gái trẻ..
29 Tháng Ba 2013(Xem: 96252)
Chắc chắn và không thể chối cãi được sự có mặt trong Hoàng Cung của Bà đã thay đổi bộ mặt Hoàng Cung. Nhưng điều quan trọng hơn cả, Bà trở thành biểu tượng, mẫu hình lý tưởng ...
22 Tháng Ba 2013(Xem: 103334)
Phạm Duy là một con người, như mọi người. Ông đã sống tận cùng đời sống của ông, ông đã hiến tận cùng những gì ông có trong trái tim ông và thân xác ông.
30 Tháng Giêng 2013(Xem: 139810)
Nhưng câu hỏi cuối cùng được đặt ra: từ đâu Nguyễn Tất Nhiên lại có tánh lãng mạn đa tình quá vậy để dễ dàng "phóng bút" sáng tác thơ tình cho nhiều nhân vật nữ?.
25 Tháng Giêng 2013(Xem: 154220)
Mới đây, tôi có dịp đọc cuốn ''Bên thắng cuộc'' của Huy Đức do một người bạn trẻ- giáo sư đại học ở Canada- với lời giới thiệu khá nhiệt tình- :Đọc cuốn này chưa? Rất hay, còn nóng hổi.
29 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 120808)
Hầu hết những bé gái sinh ra đều quấn trong một tấm tã... Nhưng có những bé gái ra đời được quấn trong tã bọc điều, biểu tượng của giàu sang phú quý.
08 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 159871)
Xin gởi đến quý vị lời chia sẻ của một triệu phú 40 tuổi là bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ, bị ung thư phổi thời kỳ 4, về kinh nghiệm sống của mình vào ngày 19/1/2012. Anh qua đời vào ngày 18/10/2012.
31 Tháng Mười 2012(Xem: 149100)
Kể từ đó, miền Bắc không có văn học nữa. Đảng qua Tố Hữu, Trường Chinh đã chôn sống các nhà văn như chôn sống địa chủ.
27 Tháng Bảy 2012(Xem: 165140)
Nhưng nói chung, ngồi chuyện ăn uống cẩn thẩn, tập thể dục hàng ngày, chúng ta cần giữ được cho tinh thần thoải mái, ít lo phiền, biết nghỉ ngơi, biết đủ, là thấy mình đi trên con đường tới hạnh phúc.
16 Tháng Bảy 2012(Xem: 157976)
Bài Văn Tế sau đây do cố Kiến Trúc Sư Đỗ Hữu Nam (vừa mệnh chung ngày 13 tháng 7 năm 2012, tại Biên Hòa) viết và đọc nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống của nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh, để thành kính dâng lên các vị Thầy đã khuất.
19 Tháng Năm 2012(Xem: 160385)
Bài viết sau đây của tôi là để chỉnh sửa và bổ túc thêm thêm vào một bài viết trước đây về Phạm Duy. Đó là bài Phạm Duy còn đó hay đã chết?
04 Tháng Năm 2012(Xem: 168934)
Đây là, chẳng phải ai khác, mà là những người di tản, những rác rưởi 37 năm trước chạy trốn Cộng Sản, hoặc đã bị đi tù, đi cải tạo. Gió chướng đẩy họ ra đi, nay gió nào đẩy họ về?
03 Tháng Năm 2012(Xem: 164342)
Những ngày đầu tiên đi dạy trường trung học tráng niên Ventura, tham dự những sinh hoạt khác lạ của học trò Mỹ, tôi không khỏi so sánh với những ngày tôi còn dạy ở Việt Nam.
23 Tháng Tư 2012(Xem: 27698)
Sự bộc phát hình như là một định mệnh, không thể ngờ trước được, khi tập Thiên Tai ra đời năm 1970 lúc Nguyễn Tất Nhiên vừa 18 tuổi, bỗng nhiên tên tuổi Nguyễn Tất Nhiên bừng vỡ một cách ngoạn mục.
14 Tháng Chín 2010(Xem: 42777)
Triết lý giáo dục tìm ở đâu ra? Thưa nó nằm ngay trong bộ Sách Dân Tộc, gọi là KINH ĐIỂN tức là Lĩnh nam Trích Quái, Việt Điện U Linh, Ca dao tục ngữ, Tứ Thư Ngũ Kinh.
14 Tháng Chín 2010(Xem: 44033)
Tôi rời mái trường đại học Đà Lạt để “xuống núi” hành hiệp giang hồ vào giữa năm1963. Năm với nhiều biến động nhất thời tuổi trẻ của tôi. Vậy mà nay đã ngót nghét non nửa thế kỷ trôi qua.
15 Tháng Tám 2010(Xem: 39413)
Nguyễn Văn Lục không là sử gia, không là học giả, không là nhà văn và cũng không bao giờ là chính khách nên không thể quy cho tác phẩm của ông bất kỳ tính chất nào liên quan đến các chức danh đó.
28 Tháng Năm 2010(Xem: 30113)
Phải nói rằng thơ Nguyễn Tất Nhiên là một đóng góp hồn nhiên vào đời sống thi ca của chúng ta, mặc dù chữ nghĩa trong thơ anh - nhiều bài - vẫn còn ở thể quặng mỏ của ngôn ngữ. Nó là một thứ nham thạch ròng chưa bị tính bác học của ngoại lai xâm nhập, thẩm thấu và tác hại như một vài dòng thơ Việt Nam đã và đang chảy ra trong thi ca chúng ta.
06 Tháng Ba 2010(Xem: 43270)
Viết bài này, người viết bày tỏ ở đây một sự nuối tiếc là: Bài viết của nhà thơ Du Tử Lê về Nguyễn Tất Nhiên đã không nói lên được tính chất phối hợp đến kỳ diệu giữa thi ca và âm nhạc. Đó là điều quan trọng nhất cần được nói tới.
18 Tháng Hai 2010(Xem: 87313)
Xuân Con Cọp lại sắp đến rồi. Mà ở cái nơi "phong trần luân lạc" nầy, Tết nhất cũng chả có gì vui. Thôi thì xin mời bạn cùng tôi nhâm nhi dăm ba câu thơ cũ, để gọi là tạm "mua vui" trong khoảnh khắc chờ đợi đón giao thừa nơi xứ lạ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97514)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
06 Tháng Mười Một 2009(Xem: 67309)
Chủ nhật, ngày 6 tháng 9 năm 2009 vào lúc 1 giờ trưa, Hội An Việt tại Vương Quốc Anh đã tổ chức Đại Lễ Kỷ Niệm 30 Năm Người Việt Tị Nạn Đến Anh Quốc. Buổi lễ dưới sự chủ toạ của ông Vũ Khánh Thành, cựu Giáo Sư Trung học Ngô Quyền, Biên Hòa, Giám Đốc Sáng Lập và Điều Hành Hội An Việt, Nghị Viên Thành Phố Hackney;
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93308)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
23 Tháng Năm 2009(Xem: 32646)
Trong đại gia đình Ngô Quyền hầu như ít nhiều ai cũng biết đến Thầy Vũ Khánh Thành. Thật vậy, ngoài lãnh vực giáo dục, từng là Giáo sư dạy môn Triết học tại trường Ngô Quyền chúng ta năm xưa. Từ lúc định cư tại Anh Quốc đến nay, Thầy không ngừng tích cực dấn thân hoạt động trên bình diện xã hội, văn hóa và chính trị cho cộng đồng Việt Nam tại đây.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 78075)
  Riêng dòng sông Đồng Nai, với nguồn nước thanh khiết từ trên thượng nguồn đổ xuống, đã tạo nên một môi trường sống cho người dân tỉnh Biên Hòa và các tỉnh lân cận.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 74540)
Bài sưu tầm này được viết vào tháng 4 năm 2004, tức là 48 năm sau ngày trường Ngô Quyền được thành lập vào năm 1956, và chỉ được căn cứ vào trí nhớ của các ông Phan Thanh Hoài, Kiều Vĩnh Phúc, Lê Hồng Sanh, và cựu học sinh Đào Văn Công (khóa đầu tiên). Do đó, không khỏi thiếu sót về thành phần nhân sự giảng dạy, văn phòng v.v…
05 Tháng Hai 2009(Xem: 39326)
  Trường Trung Học Ngô Quyền được điều hành bởi một Ban Giám Đốc, đứng đầu là Hiệu Trưởng
04 Tháng Hai 2009(Xem: 39747)
Dĩ nhiên, đám học trò chúng tôi thích lắm, vì ý tưởng lạ đó không tìm thấy được trong Việt Nam Sử Lược của sử gia Trần Trọng Kim hay trong Việt Sử Toàn Thư của sử gia Phạm Văn Sơn.
04 Tháng Hai 2009(Xem: 47192)
Một cuộc biển dâu, đổi đời, tang thương đã diễn ra quá nỗi bi đát. Biên Hòa còn đó, mà lòng Biên Hòa đã mất tự bao giờ. Nay tuổi đời đã cao, nghĩ đến thời son trẻ, mà ngậm ngùi tiếc nuối quá khứ. Công đã tạm thành, danh đã tạm toại, nhưng tâm hồn tôi vẫn ngậm ngùi nhớ tiếc những phút giây hạnh phúc đầu tiên, đã qua mất rồi.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 46326)
Những ngày xa quê hương, lưu lạc xứ người, bận biụ với cuộc sống, tôi luôn luôn nhớ về quê nhà, nhớ về xứ Cù Lao với dòng sông Đồng Nai yêu dấu; gần đây tôi có tìm đọc thêm về xứ Đồng Nai thuở ban sơ cùng sự nghiệp khai sáng miền Nam của Ngài Nguyễn Hữu Cảnh. Nay tôi xin ghi lại những sự kiện, kiến thức tìm học đựơc bằng tấm chân tình cuả người con đất Cù Lao Phố, Đồng Nai.
01 Tháng Mười Một 2008(Xem: 146961)
Ngô Quyền ( chữ Hán : 吳權 ; 898 – 944 ) là một vị tướng và sau này là vua Việt Nam, là người sáng lập ra nhà Ngô . Năm 938 ông cầm quân đánh tan quân xâm lược Nam Hán tại sông Bạch Đằng,
26 Tháng Năm 2008(Xem: 23402)
Nếu không tính nền giáo dục duới thời phong kiến thì Truờng tiểu học Nguyễn Du, Truờng trung học Ngô Quyền, Truờng bá nghệ Biên Hòa là những ngôi truờng đầu tiên trên vùng đất Biên Hòa - Đồng Nai.