MƯA...
Mưa nặng hạt, mưa rơi…
Gió rít, thét gào như trút giận
Cây lá lao xao, ngã nghiêng trời đất.
Đêm xuống dần, không gian buốt lạnh…
Ủ rủ buồn!..
Tiếng mưa đêm gõ nhịp vào khung cửa,
Tiếng thở dài thổn thức quyện cùng mưa.
Mưa buồn khóc hay đất trời nhuốm bệnh?
Tình theo mưa, cứ tuôn chảy thành dòng…
Mưa!... cô đơn…
Tí tách tí tách…từng giọt khóc tình
Đẫm lệ mắt ai…
Mưa vẫn sụt sùi khóc. Tình rơi chạm tách trà.
Sóng gợn lăn tăn…lăn tăn…
Trà đắng,
Tình cứ rơi!...
Mưa ngày xưa, môi ướt - mắt cười
Mưa bây giờ, mắt ướt - môi đẫm lệ cay!
Đừng khóc nữa mưa, xua tan phiền muộn
Tình tính tang sầu. Mưa tính tình đau…
Ơ hay!
Sao tim khóc oà, mắt thì khô lệ?
Chỉ biết lặng lẽ cười!
Mưa vẫn mãi rơi…
Mưa ơi!...
Utah, tháng 10 – 2009
Tuyết Mai