Tuổi già lắm nỗi đa-đoan
Thất thường ngủ ngáy lan bang tâm thần
Nửa đêm thức giấc băn khoăn
Lăn qua lộn lại nhiều lần không yên
Viễn vông nghĩ ngợi liên miên
Nhớ về quá khứ sống miền đất xưa
Đón Đông sợ tuyết đầy sân?
Mùa Thu quét lá tay chân rã rời!
Đông sang nhiều lễ hội mời?
Đường đi dự chẳng xa vời bao nhiêu?
Dù cho băng tuyết chẳng nhiều!
Mùa Đông lạnh giá nắng chiều tối mau?
Dưới bóng dừa xanh nỗi buồn tôi ở đó.
Vương vãi quanh đây là những mảnh khốn cùng.
Sẽ gom cho em để nhớ về quê cũ.
Đâu có khác gì dẫu cách một đại dương.
Nên Người do bởi Mẹ+Cha
Bây giờ hồi tưởng như là truyện phim
Thôi đành cất giữ trong tim
Làm kho cỗ tích tự niêm phong mình
“Tôi không chọn chỗ khai sinh
Được quyền lựa chốn thanh bình an cư”
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.