Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Nguyễn Thị Thêm - EM TÔI

06 Tháng Năm 20171:30 SA(Xem: 12998)
Thơ Nguyễn Thị Thêm - EM TÔI

em tôi 2
EM TÔI

Năm ấy em tôi vừa 18.

Mê hải hành nên lén mẹ tòng quân.

Má biết tin giận út cưng mấy bửa

Rồi thương con khăn gói đến quân trường.

 

Má về nhà ngồi buồn xo. Má khóc.

“Nó bây giờ vừa ốm lại vừa đen.

Tội nghiệp con tôi, chắc ăn ngủ không quen.

Còn nhỏ quá mà sao ham đi lính”

 

Rồi em tôi ra trường trông rất bảnh.

Áo trắng hải quân nhìn em rất đẹp trai.

Da xạm đen . Ừ! như thế mới oai

Thằng Út của má lại theo tàu đi công tác

 

Hết duyên hải lại đổi đi tàu biển.

Mộng hải hồ em thỏa chí làm trai.

Chỉ thương má chờ con về mòn mõi.

Mỗi đợt hành quân nước mắt má chảy dài.

 

Tháng tư đen, em bặt vô âm tín.

Chờ tin con  má khóc mỗi chiều buông.

Vái Phật Trời. Má quỳ lạy tứ phương

Cho thằng Út bình yên và khỏe mạnh.

 

Tin em còn sống, má mừng vui nhiều lắm

Mừng Út cưng của má được làm cha.

Ngày má chết, em tôi vẫn ở xa.

Khăn tang trắng để dành không ai đội

 

Chiều Cali nghe tin buồn đến vội.

Khóc mẹ già em tôi ngất mấy lần.

Tha thứ cho con không báo hiếu mẫu thân

Thân viễn xứ, trăm ngàn lần sám hối.

 

Mỗi năm lễ mẹ nhớ má mình quá đổi.

Chưa bao giờ được tặng một đóa hoa

Chỉ biết hy sinh, gánh chịu mọi phong ba.

Như gà mẹ, bảo bọc đàn con dại.

 

Chị em con bên này luôn nhớ mãi.

Mãnh vườn xưa, hình dáng má hiền hòa.

Công sinh thành như biển rộng bao la

Nhiều phước báo, nên được làm con của má.

 

Nguyễn thị Thêm

 

 

 

 

22 Tháng Mười 2011(Xem: 94318)
Trời đang vào Thu Vir-gi-nia Mây Trời bàng bạc, nắng thật xa Chiều Thu hiu hắt vàng cỏ úa Gió nhẹ dạt dào thổi lá hoa
22 Tháng Mười 2011(Xem: 95289)
Đêm nay trời vào thu Sinh nhật em tháng mười Sao em mất giấc ngủ Và mất cả nụ cười.
21 Tháng Mười 2011(Xem: 101520)
Nhớ khi xưa ra trường Thủ Đức Tôi mặc đồ lính trận tinh nguyên Em nữ sinh Ngô Quyền áo trắng Thường mộng mơ hay chép thư tình .
20 Tháng Mười 2011(Xem: 95933)
Chỉ toàn trắng màu tang nhìn không rõ May còn lệ đầy trôi qua mắt đỏ Khóc hoài một thời để nhớ để thương!
16 Tháng Mười 2011(Xem: 93820)
Như lá theo dòng trôi nghiệt ngả. Ta cũng theo đời đi bốn phương. Ba năm chân bước mềm sỏi đá. Hồn phách liêu xiêu khúc đoạn trường.
15 Tháng Mười 2011(Xem: 100706)
32 năm gắn bó Đậm đà duyên cau trầu Trong vòng tay Thiên Chúa Đời tuyệt vời biết bao!
15 Tháng Mười 2011(Xem: 92220)
Chỉ là bờ lưng quay thật vội Sao buồn như dấu hỏi hoài nghi Em trở về đường thu đá sỏi Bước chông chênh héo úa xuân thì.
12 Tháng Mười 2011(Xem: 94824)
Hôm nay trời bỗng sang thu, Gió nhè nhẹ thổi sương mù giăng ngang.
10 Tháng Mười 2011(Xem: 96821)
người về từ phương xa Thu rơi bên thềm nhà đường chiều vàng lá đổ vườn trăng soi muôn hoa
10 Tháng Mười 2011(Xem: 96750)
Mùa thu đầy thương mến Biết bao nhiêu nỗi niềm Làm sao tôi bầy tỏ Những tâm tình không tên.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 87971)
Mùa thu tôi biết chứ mùa thu Là mùa đắng chát nỗi tương tư Hằng đêm thao thức ngàn cây lá Ai hiểu tình ai cõi âm u.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 95618)
Muôn đời, sông vẫn chảy Muôn đời, mây vẫn trôi Khi người xưa trở lại Bến Thu cảm bồi hồi…
01 Tháng Mười 2011(Xem: 95991)
Lạy mưa buồn, xin ngưng hạt mưa rơi! Xin đừng mưa dầm, Hà nội của ai ơi!
30 Tháng Chín 2011(Xem: 91621)
Giờ thì Sông Xanh ngừng chảy Nhưng giọng giảng thơ Kiều thì mãi mãi thiên thu Nguyện cầu linh hồn cô chan hòa vào đất trời quê hương yên ả Theo gió theo mây thanh thản an bình.
30 Tháng Chín 2011(Xem: 95966)
Kim, Kiều một thủa còn vương vấn Một khúc Đoạn Trường môi mắt cay Ngàn thu vĩnh biệt...lời thương tiếc ... Xin gửi về cô giọt lệ đầy...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 87491)
Lá và mưa vẫn rơi nhè nhẹ... Trời mùa Thu ảm đạm mây mù Có phải hồn ma đang bật khóc Hay hồn anh quyện với Hồn Thu?
23 Tháng Chín 2011(Xem: 107707)
Ở phương nầy em vẫn mong vẫn đợi Thư tình xưa nét mực tím phôi pha Dòng sông nhớ phương trời xa vời vợi Con đò anh giờ đậu bến ngưòi ta...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 103072)
Em sẽ lớn khôn hơn Sau cơn u mê dài Rồi em sẽ nguôi ngoai... Rồi em sẽ nguôi ngoai...
18 Tháng Chín 2011(Xem: 98055)
Tưởng đá cứng không bao giờ đá khóc Nghĩ núi cao không ướt mắt bao giờ Nhưng Mẹ đi không bao giờ được gặp Đá núi buồn nước mắt chảy thành mưa.
16 Tháng Chín 2011(Xem: 101310)
Như Bắc Đẩu soi đường con đi tới. Là biển bao la, con vững tay chèo. Ơn phụ mẫu suốt đời xin ghi nhớ. Công biển trời ngày chết vẫn mang theo.