Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Huỳnh Văn Huê - MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA - TRÂU HÓA THÀNH CỌP (Phần Cuối)

15 Tháng Mười 202210:54 SA(Xem: 5118)
Huỳnh Văn Huê - MỘT CHÚT HƯƠNG XƯA - TRÂU HÓA THÀNH CỌP (Phần Cuối)

Truyện năm Sửu & Dần

TRÂU HÓA THÀNH CỌP (phần cuối)

Huỳnh Văn Huê.


TrauHoaCop 3

(Hình ảnh sưu tầm trên mạng và ghép lại)

 

 



TRÂU HÓA THÀNH CỌP (phần cuối)


… Nó đâu biết rằng trong tiềm thức di truyền của các con trâu còn lại trong đàn kia cũng được nhắc nhở như thế, và chính vì vậy nên bọn đó mới e sợ nó mà tránh xa... .


  *     *     *


Con cọp (... thật) biến mất luôn từ dạo ấy, có lẽ do nó vốn đã tránh cháy rừng nơi nó sinh sống trước kia, nay đến đây lại thấy... lửa (!) nên bản năng của nó cũng e sợ một đám cháy rừng khác chăng !? Nhưng cái điều hiển nhiên trước mắt và có thể  đúng đắn nhất là ngay sau đó có biến cố xảy ra ở... Brazil và Colombia (?!) . Chính điều này đã khiến con cọp dữ kia càng không thể quay trở lại tìm... đàn trâu để mà thưởng thức món thịt trâu khoái khẩu nữa. Tại sao vậy ???. Vì năm đó hai quốc gia này mất mùa... cà phê. 

Khỏi nói, cà phê lên giá khủng, kết quả là từng đoàn xe rầm rập chở người “di dân tự do” lên Tây nguyên khai khẩn đất để trồng cà phê. Nhiều công ty nhanh chóng được thành lập: quốc doanh có, tư nhân có, đầu tư vốn rất lớn mở nông trại cà phê với diên tích cũng rất... lớn ! Người địa phương cũng đâu có chậm chân, cũng thi đua mở rộng diện tích canh tác giống cây này. Ngồi đâu đâu cũng nghe nói đến cà phê, dù không ngồi ở quán cà phê mà là ngồi ở quán... nhậu!

Hệ quả là nơi cái bản heo hút này như có phép lạ, nhanh chóng mọc lên quán hàng, nhà cửa - đèn điện sáng choang, người - xe nhộn nhịp ồn ào... . Nông hộ nhỏ thì dựa vào sức người: phát cây, gom lại rồi đốt, thế là khói lửa mịt mù. Nhà có kha khá vốn thì thuê máy cày máy xới, vậy thì suốt ngày tiếng máy gầm rú vang xa cả mấy ngọn đồi... . Làm việc cực nhọc để có tiền thì dân lao động cũng phải... hưởng thụ ! Thế rồi lại đến chuyện nhậu nhẹt hát karaoke sáng-trưa-chiều-tối bằng loa kẹo kéo mở hết volume nữa chứ! 

Cọp nào dám trở lại!! 

Nó đã vượt qua một dãy núi dài hùng vĩ để đến vùng rừng núi phía Tây bạt ngàn và hãy còn gần như nguyên sơ của một nước láng giềng.

Trở lại chuyện của con trâu hóa thành cọp Níu Tạp, nó ngày càng kiêu căng xem thường đồng loại của nó. Là trâu con nào cũng thích dầm mình dưới nước khi có dịp, riêng với nó thì không dám đụng tới nước, nó cố giữ cái màu mè đã tô trét trên mình nó để đồng loại nó phải e sợ (!?). 

Ngay cả khi đang ăn cỏ nếu gặp trời mưa nó vội vã tìm cho được chỗ trú ẩn. Nhưng làm sao nó giữ được cái vằn vện màu vàng vẽ phủ lên mình nó như lúc ban đầu ? Đồng loại chung quanh đã rõ chân tướng thật của nó rồi, nhìn những mảng màu vàng chỗ mất chỗ còn, chỗ đậm chỗ nhạt !!... . 

Nó đâu phải là con cọp... thật. Trên đầu nó vẫn còn mang cặp sừng của giống loài nó mà ?! Đồng loại của nó phần đông thì oán ghét và khinh miệt, chỉ có một số ít thì tỏ ra thương hại nhưng lại xem thường nó!

Nhưng ngay cả số lượng đồng loại nó còn hiện hữu nơi cái bản làng này cũng không còn nhiều. Một số mạnh khỏe - sức vóc thì được người dưới xuôi lên mua, nghe đâu họ đem về nuôi dưỡng “đặc biệt” một thời gian rồi đưa vào các “hội chọi trâu”. Kết cục thắng hay thua gì cũng được đem đi thịt hết ! Tức là một số cá thể ưu tú được tuyển chọn nhiều vòng, xong sau cùng cũng cho vào... lò mổ !!! Như thế đấy... . Rồi đến những bãi chăn thả ven rừng cũng không còn, chúng đã được phủ kín bởi những cây cà phê rồi. Chưa hết một số trâu còn lại cũng lần hồi được giết thịt để cung cấp cho các quán nhậu phục vụ món lẩu trâu đặc sản nữa chứ. Chỉ riêng con trâu Níu Tạp còn được giữ lại vì một số người cho rằng nó có góp công lao vào việc... đuổi cọp (!?)  

Thời gian qua nhanh, ông trưởng bản già được thay thế bởi một cậu trẻ tuổi đã được cho ăn học ở một cái trường học có tên gì đó... . Cậu trai trẻ “họa sĩ” A Tơn cũng đã rời bản làng đi vào phía Nam làm công nhân ở một tỉnh có nhiều khu công nghiệp rồi. Cà phê sau khi có cơn sốt lên giá khủng giờ lại đến lúc hạ nhiệt giảm giá khiếp!

Đến một ngày... . Bầy trâu khi trước không còn như trước nữa, ngoài lèo tèo mấy con nghé ngơ ngác trên các rẻo cỏ quanh nhà... . Nuối tiếc ánh hào quang cũ, cái thời mà vì đội lớp cọp nó được chung quanh nể sợ đã qua và đã không còn nữa. Con Níu Tạp vào một đêm không trăng đã tìm cách trốn thoát lên phía khu rừng còn sót lại, nó muốn đi tìm lại khung cảnh mà nó từng được nể trọng e sợ khi xưa chăng ??

Rừng giờ đã thưa thớt, thế nên nó phải càng đi sâu về hướng mặt trời lặn để mong gặp lại cánh rừng cũ... . Nó phải cố gắng đi, đi cho đến đích ! Càng vào sâu rừng càng rậm rạp hơn, và thảm kịch xảy ra... . Nó đã đụng độ với một bầy voi rừng lớn bé ước chừng 7-8 con. Nó tiến dần về phía bầy voi và cho rằng với bộ dạng cọp được tô vẽ trên thân mình của nó trước kia thì bầy voi sẽ sợ nó mà tránh đi, đây không phải là lúc nó tìm lại ánh hào quang cũ hay sao?

Nhưng không, qua mấy ngày lo băng rừng nhịn ăn nhịn uống nó bây giờ nếu bộ dạng phần nào còn giống... cọp thì là một con “cọp” ghẻ lở - tiều tụy - ốm đói !! Tiếng ré của con voi đầu đàn vang lên cảnh cáo, Níu Tạp bắt đầu thấy... chùng chân. Nhưng không kịp nữa rồi! Nó đã bị đàn voi hung dữ vì muốn bảo vệ lãnh thổ và nhất là bảo vệ cho đám voi con nên đã cùng nhau xúm lại giẫm đạp giày xéo nó đến chết!

Những người đi rừng còn kể lại, ai cũng biết rằng loài voi vốn ăn cỏ nên đâu có ăn thịt sống. Xác con trâu được bỏ lại, và các loài thú rừng ăn thịt đã đến phân xác nó thành nhiều mảnh rồi tha đi khắp nơi trong khu rừng. Bằng chứng là về sau này trong các lần đi rừng họ đều bắt gặp xương trâu trắng hếu rải rác đó đây... ./.


HUỲNH VĂN HUÊ (9 -2022)

07 Tháng Năm 2011(Xem: 137750)
NUỐI TIẾC, TIẾC NUỐI - Nhạc và lời Đào Lê Văn, cảm tác từ truyện ngắn “NUỐI TIẾC” của Thiên Thu – Ca sĩ Tâm Thư .
06 Tháng Năm 2011(Xem: 143698)
Đứa con nào cũng vậy, luôn thờ ơ với Mẹ. Mẹ như một hiện hữu mà trời đã cho mình. Cứ nhận lãnh, hưởng thụ vô tội vạ. Cứ thấy mẹ chưa làm hết cho mình, chưa thương yêu mình đúng như mình muốn.
05 Tháng Năm 2011(Xem: 133019)
Trái tim của người Mẹ, từ một người mẹ non trẻ dại khờ, chưa đủ trí khôn, đến một người mẹ da mồi tóc bạc, đi gần hết cuộc đời lúc nào cũng chứa cả một đại dương tình thương cho các con của mình.
28 Tháng Tư 2011(Xem: 105390)
Tháng Tư, bạn có ngậm ngùi không? 35 năm về trước bạn đã thấy gì, bạn đã làm gì? Bây giờ bạn đang làm gì cho ngày 30 tháng Tư lịch sử.
25 Tháng Tư 2011(Xem: 169060)
"Khép một vầng trăng" hẹn kiếp sau Người về tan tác cuộc bể dâu Ngọc lan hương vẫn nồng trong gió Hiên vắng, tìm em biết chốn nào?
23 Tháng Tư 2011(Xem: 117275)
Đến tháng tư hàng năm, các cháu càng phải nhớ điều đó hơn bao giờ hết, các cháu nhé! Rồi sẽ có một ngày, chất xám Việt Nam thôi chảy ra ngoại quốc...
20 Tháng Tư 2011(Xem: 121765)
Quá khứ, kỷ niệm vẫn đeo đuổi tôi như hình với bóng. Quá khứ sẽ tan biến đi khi tôi không còn hiện diện trên cỏi đời nầy nữa. Buồn ơi! chào mi. Niềm vui ở lại.
10 Tháng Tư 2011(Xem: 137092)
Mụ ao ước nó cưới cho Mụ một cô gái cùng làng để Trâu ta ăn cỏ làng ta, trai làng lấy gái làng ta mới bền. Vậy mà thằng con đích tôn của dòng họ lại phải lòng một cô gái Biên Hòa.
10 Tháng Tư 2011(Xem: 113482)
Trong đêm trường tĩnh lặng, người phụ nữ đau khổ khóc nấc lên: “…Tại sao con tôi ra nông nổi này!? Tại… sao!?...”
01 Tháng Tư 2011(Xem: 133354)
Dẫu lưu lạc nơi xứ mình hay xứ người, tất cả các cựu HĐS Biên Hòa sẽ không quên một thời ...
10 Tháng Ba 2011(Xem: 91416)
Khi những cánh diều đã bay cao, chúng mình nằm trên mặt ruộng , ngửa mặt nhìn trời, tay gối đầu, chân gác chữ ngũ, mắt ngước nhìn những cánh diều bay lượn. Thong dong cuộc đời.