Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - MỘT TẤM LÒNG ĐÃ KHUẤT

16 Tháng Tám 20211:45 SA(Xem: 9175)
Nguyễn Trần Diệu Hương - MỘT TẤM LÒNG ĐÃ KHUẤT

 Một Tấm Lòng Đã Khuất


Tôi không thể tin ở mắt mình khi nhận được Email của anh Phẩm báo tin anh Phúc mất. 

68 tuổi ở thời đại này, ở Mỹ là tuổi mới về hưu, "golden time" bắt đầu, vậy mà anh Phúc đã đột ngột bỏ gia đình, bỏ bạn bè, bỏ chúng tôi (đàn em của anh về mọi mặt).


blankblank



Đậu tú tài 2 ban Toán hạng giỏi, anh Phúc đậu vào cả Phú Thọ, và Dược khoa. Yêu môn Toán hơn, anh chọn học Công Chánh ở Phú Thọ. Nhập học được hơn một tuần, anh được gọi đi du học ở Đức với học bổng toàn phần cho bốn năm Đại học.


Thế là "Phúc, chàng trai nước Việt" xách valise rời quê nhà, đến một nơi xa lạ, một thân một mình ở tuổi 18 với vốn liếng tiếng Đức... mới học được hơn hai tuần.


Vậy mà chs NQ khóa 8 Trần Hữu Phúc học hành vững vàng, đều đều mỗi năm lên một lớp với hạng giỏi. Học chưa xong, nước mất nhà tan, không còn quê hương để quay về, anh lao vào sinh hoạt ở Tổng hội Sinh viên các nước Châu Âu.


Biên Hòa, Việt Nam luôn có một vị trí đặc biệt trong tim anh, nên anh Phúc đã viết nhiều bài biên khảo chính trị với bút danh “Người Xứ Bưởi”. Trường xưa còn chiếm một vị trí quan trọng hơn, nên chs NQ khóa 8 Trần Hữu Phúc đã đem kinh nghiệm ở sinh hoạt của Tổng Hội cựu Sinh viên VN ở Châu Âu thập niên 70, 80, và 90 vào xây dựng sinh hoạt của Hội chs Ngô Quyền hải ngoại.


Hàng tháng, anh Phúc gọi điện thoại từ Stuttgart (Đức) nói chuyện với chúng tôi ở California (Mỹ), nâng tinh thần vác ngà voi của đàn em vì anh biết gánh nặng áo cơm đã lấy mất của chúng tôi cả tâm trí lẫn thì giờ.


Chỉ mới biết, và gặp anh Phúc ở hội ngộ chs NQ toàn thế giới lần đầu năm 2006, nhưng chúng tôi kính trọng anh Phúc, và "vâng lời" anh vì cứ mỗi lần đề cập tới tên Trần Hữu Phúc là được nghe các Thầy Cô hết lời khen ngợi.


Nhiệt tình của một người VN sống lưu vong với quê hương, với trường xưa của anh Phúc truyền qua chúng tôi với hiệu ứng cộng hưởng.


Lờ mờ biết anh Phúc có hoạt động trong một đoàn thể của cố Giáo Sư Nguyễn Ngọc Huy nhưng mãi đến lúc anh mất, chúng tôi mới biết anh là một trong những người trong bộ phận lãnh đạo.


Cuộc đời 68 năm của anh là cả một quá trình học hỏi, và đóng góp không mệt mỏi cho quê người, quê nhà, và cho trường xưa yêu dấu của tất cả chúng tôi.


blankblank



Anh Phúc đã về thế giới khác, nhưng ở đâu đó, có lẽ anh vẫn nhìn xuống, tiếp thêm nghị lực cho những người đang vác ngà voi cho một tương lai tươi sáng hơn của quê nhà.


Trong lòng của gia đình, Thầy Cô, bạn bè và đàn em, vẫn có một vị trí trân trọng cho NQ khóa 8 Trần Hữu Phúc.


Nguyễn Trần Diệu Hương

Tháng 8/ 2021

Giỗ đầu của NQK8 Trần Hữu Phúc






 

 
27 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 99257)
Đây là lần thứ bảy, các CHS.NQBH K15 gạt hết những âu lo toan tính đời thường, hóa thân thành những cô cậu học trò hồn nhiên của những ngày xưa thân ái.
27 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 126832)
Giờ đây, nếu mẹ hỏi lại: - “Giả sử có ngày tận thế thật thì thời khắc ấy, con muốn được ở bên cạnh ai?”, con sẽ không do dự trả lời: - “Con muốn được ở bên mẹ, bây giờ và suốt đời…”
22 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 110198)
Noel cũng là dịp tôi và mọi người xung quanh tận hưởng những giây phút ngọt ngào của tình yêu, của niềm tin và hy vọng.
21 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 135357)
Xin mời đến thăm xứ Úc trong mùa Giáng Sinh với Hạnh Phạm.
21 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 124127)
Giả thử có ai hỏi, ai là người tôi yêu thương và tin tưởng nhất? Không ngại ngần tôi sẽ nói là em tôi. Cậu Mười của mấy đứa con tôi.
19 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 128064)
Đông đến Thu đi mai vàng nở rộ bao mùa, năm nay Tết lại sắp về chị đang lưu lạc phương nào hả chị Gấm? Chị có muốn về thắp nhang nơi mả ngoại với em không?
16 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 127674)
Chuyến đi tour NCA đã để lại trong lòng tôi đầy những kỷ niệm, và khi viết những dòng chữ nầy, tôi chợt thấy nhớ Kobe chi lạ.
15 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 122894)
Sợi dây chuyền kỷ niệm đó đã đem đến niềm vui nỗi buồn cho bà. Bà đã gắn bó với nó một thời gian dài và đã chôn nó sau vườn vào một ngày pháo đỏ rộn sân nhà...
13 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 111534)
trái đất tròn còn sống là Thầy trò vẫn còn có dịp mừng vui đoàn tụ. Mong thời gian đừng cướp mất cơ hội của Thầy trò chúng mình.
12 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 117433)
Vậy thì anh chị em mình cùng cảm ơn quí thầy cô, và cùng cảm ơn nhau nữa. Đã nửa thế kỷ trôi qua đời người, hạnh phúc biết bao khi Thầy – Trò ta vẫn có nhau bên đời…
08 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 159788)
Xin gởi đến quý vị lời chia sẻ của một triệu phú 40 tuổi là bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ, bị ung thư phổi thời kỳ 4, về kinh nghiệm sống của mình vào ngày 19/1/2012. Anh qua đời vào ngày 18/10/2012.
07 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 131110)
Những khu vườn đẹp nhất thế giới rải rác khắp nơi, lộng lẫy và xanh tươi, vượt ngoài sức tưởng tượng của con người.
05 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 131053)
Hân hạnh giới thiệu đến quý vị và các bạn chương trình Nhạc chủ đề TIẾNG THU của Ngô Càn Chiếu
01 Tháng Mười Hai 2012(Xem: 111301)
Sau gần ba tháng chuẩn bị, cuối cùng nhóm cựu học sinh Ngô Quyền Biên Hòa chúng tôi đã có một món quà dễ thương tặng thầy cô giáo cũ của mình: Một đêm hội ngộ Thầy trò ngập tràn niềm vui và hạnh phúc, sau khoảng thời gian xa cách gần năm mươi năm.
27 Tháng Mười Một 2012(Xem: 144225)
... Thời gian 42 năm sau tôi mới gặp lại thầy hiệu trưởng của ngôi trường trung học mà 7 năm tôi đã gắn bó.
24 Tháng Mười Một 2012(Xem: 153163)
Tôi lần lượt đọc lại từng lá thư theo thứ tự thời gian Đông đã gửi dù đã đọc đi đọc lại nhiều lần và lại đắm chìm trong những suy nghĩ miên man
24 Tháng Mười Một 2012(Xem: 127067)
Đêm phủ trùm, thơm ngát mùi quê nhà trong trí tưởng, tôi muốn nương hồn mình theo về, để bắt gặp lại những mùi hương…
23 Tháng Mười Một 2012(Xem: 152065)
Để ra khỏi vòng trầm luân khổ ải, có lẽ chúng ta phải nên đồng hoá Cho và Nhận để không có sự phân biệt,
23 Tháng Mười Một 2012(Xem: 133156)
Thuở nhỏ, tôi được gia đình ưu tiên cho làm ''sư cọ" vào những tháng hè. Cậu Mợ tôi lấy lý do cạo sạch tóc để chống ''chí''
15 Tháng Mười Một 2012(Xem: 219604)
“Có lẽ chỉ dân Hướng Đạo như em, mới làm được những việc như thế!...” Đó là “phần thưởng” quí báu nhất tôi trân trọng nhận được từ cô Phạm Kiều Tiên, trong hành trình thăm lại thầy cô giáo xưa ...