Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Huỳnh Công Ân - NHỚ VỀ ĐÀ LẠT SƯƠNG MÙ

27 Tháng Bảy 20211:04 SA(Xem: 6900)
GS. Huỳnh Công Ân - NHỚ VỀ ĐÀ LẠT SƯƠNG MÙ

Tùy Bút

NHỚ VỀ ĐÀ LẠT SƯƠNG MÙ




“Ai lên xứ hoa đào
“Đừng quên mang về một cành hoa”
(Ai lên xứ hoa đào-Hoàng Nguyên)

 

Trước năm 1975, đường bộ từ Sài Gòn lên Đà Lạt không an ninh nên tôi chỉ lên Đà Lạt có một lần.


image001

Chợ Đà Lạt trước 1975

 

Tháng 8 năm 1973, tôi đang đảm nhiệm chức vụ đại đội phó đại đội 3/463 của tiểu khu Biên Hoà, phụ trách an ninh cầu Đồng Nai trên xa lộ Sài Gòn Biên Hoà. Do đó tiểu khu gởi tôi lên học khoá đại đội phó chiến tranh chính trị ở trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị Đà Lạt.

 

Tôi nhận sự vu lệnh ở tiểu khu rồi đến đại đội hành chánh tiếp vận ở Suối Máu để lãnh lương tháng 8 trước rồi ra quốc lộ 1 đón xe đi Đà Lạt.

 

Vì tôi khởi hành quá trễ, hơn 12 giờ trưa mới lên đường nên khi đến Di Linh thì trời sụp tối, xe đò không thể đi tiếp lên Đà Lạt được nên dừng nghỉ ở đây chờ sáng. Tôi hỏi anh lơ, ở Di Linh này có khách sạn không, anh trả lời chỉ có các nhà trọ. Tôi nhờ anh dẫn đi xem. Anh chỉ cho tôi những căn nhà trống trải không vách. Cảm thấy ở lại đây trong những căn nhà trọ như vậy không an toàn, tôi chận một xe hàng lại xin quá giang đi ngược lại thị xã Blao (thành phố Bảo Lộc bây giờ). Tôi ngồi trên mui xe với anh lơ hỏi thăm anh có khi nào xe bị du kích ra chận đường không. Khi nghe anh ta trả lời chuyện ấy xãy ra hằng ngày là tôi lạnh cẵng. Tới Blao, tôi chọn một khách sạn sạch sẻ, tắm rửa rồi đi ngủ sớm để hôm sau lên đường đi Đà Lạt.


image003

Trường Đại Học Chiến Tranh Chính Trị Đà Lạt

 

Khi đến trình diện trường đại học chiến tranh chính trị Đà Lạt tôi thấy rất nhiều sĩ quan cấp thiếu uý và trung uý từ các đơn vị của tất cả 4 vùng chiến thuật được gởi đến học khoá đại đội phó chiến tranh chính trị tại đây. Ngày đầu tập trung tất cả các khóa sinh của khoá học tôi rất lấy làm lạ khi thấy nhiều khoá sinh đến trường với bộ đồ dân sự. Sau đó tôi hiểu ra tôn chỉ của trường xứng danh với tên trường là tôn trọng nguyện vọng của khoá sinh: ai muốn ở lại học thì học, ai không muốn học thì được trả về đơn vị. Có một anh mặc đồ dân sự đến từ một đơn vị miền Trung và thuộc một đảng phái chính trị tuyên bố không muốn học vì không đồng quan điểm với chương trình đào tạo của trường. Thế mà trường vẫn ký giấy trả anh về đơn vị nhưng không ghi một nhận xét bất lợi nào cho anh. Miền Nam đúng là một chế độ tự do, có thể nói là quá tự do, có phải là vì lý do này năm 1975 chúng ta mất nước?

 

Riêng tôi, vì những người bạn làm ở Bộ Giáo Dục cho biết tôi đã có sự vụ lệnh biệt phái về dạy học lại và giấy tờ đang được chuyển về tiểu khu Biên Hoà nên tôi trình bày với trường xin không học khoá đào tạo này.

 

Trong thời gian chờ trường ra sự vụ lệnh gởi trả về đơn vị cũ, tôi ra ngoài thành phố Đà Lạt thuê phòng một khách sạn ở gần chợ Hoà Bình. Đây là dịp khám phá thành phố sương mù mà lần đầu tiên tôi đặt chân đến.

 

Tôi nhập bọn với các anh cũng xin trả về đơn vị gốc như tôi mà có nhà người quen ở Đà Lạt. Lúc đó tôi còn độc thân nên rất vui khi được một anh trong nhóm giới thiệu quen với một cô “má đỏ, môi hồng” của xứ lạnh. Nhờ đó những ngày ở Đà Lạt tôi không cảm thấy cô độc vì lúc nào cũng có một người đẹp bên cạnh khi thì ngồi ở quán cà phê Hạnh Nhân ấm áp trong cửa kính nhìn ra hồ Xuân Hương, khi thì ngồi trên tảng đá ở thác Cam Ly nghe tiếng nước chảy róc rách. Nhưng tiếc thay khi trở lại Biên Hoà tôi không mang về được “cành hoa” nào!


image005

Café Tùng Đà Lạt trước 1975

 


Khi không đi chung với các “bông hồng” Đà Lạt thì bọn đàn ông chúng tôi ngồi bên tách cà phê nóng hổi ở trong quán cà phê Tùng khu Hoà Bình để ngắm các giai nhân xứ hoa đào trong những chiếc áo len đi ngang bên ngoài.

 image007

Trường Couvent Des Oiseaux Đà Lạt


Hình ảnh thành phố Đà Lạt trước năm 1975 trong ký ức tôi là một thành phố đầy sương mù buổi sáng và tôi trốn lạnh bằng cách cuộn mình trong chăn ấm trong căn phòng khách sạn có lò sưởi. Là một thành phố có những căn biệt thự xinh đẹp nằm giữa một vườn hoa đủ màu sắc. Là một thành phố có con đường dốc đi từ chợ Hoà Bình xuống hồ Xuân Hương với hai hàng cây hoa anh đào thơ mộng. Là một thành phố với những cô gái không đánh phấn nhưng đôi má đỏ hồng và giọng “nẩu” dễ thương. Là một thành phố với các nữ sinh áo dài trắng tha thướt của trường nữ trung học Bùi Thị Xuân hay váy đầm quý phái của trường tây Couvent Des Oiseaux. Là một thành phố mà ban đêm trời lạnh, đi một mình trên đường vắng, gặm một trái bắp nướng có thoa mỡ hành để thắm thía nỗi cô đơn của mình.


image009

Trường nữ trung học Bùi Thị Xuân Đà Lạt

 


Đà Lạt là một thành phố mộng mơ của thanh niên và thiếu nữ thời đó.

 

Nhưng ngày nay tất cả đều chỉ còn trong dĩ vãng. Sau nhiều năm sống ở hải ngoại, trong những lần về Việt Nam, tôi có nhiều lần lên Đà Lạt để trốn cái nóng bức của Sài Gòn nhưng tôi không còn cảm thấy Đà Lạt là một thành phố mộng mơ của ngày nào. Đà Lạt cũng như các thành phố khác ở miền Nam ngày nay ồn ào, đầy khói xăng của các xe gắn máy, các cô gái không còn má đỏ môi hồng, cách ăn nói của người Đà Lạt không còn lịch sự, quý phái như xưa. “ Những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ?” (Thơ Vũ Đình Liên).

 

Montréal, ngày 22/7/2021

Huỳnh Công Ân

 

04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 4281)
Hơi sớm một chút cho mùa lễ Tạ ơn ở Mỹ, nhưng chưa bao giờ thừa, có được niềm tự hào đi theo suốt cả cuộc đời là nhờ công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2783)
Cuối tháng 8 và vào đầu tháng 9 năm nay tôi có đi cruise kéo dài hai tuần của hảng MSC (Mediterranean Shipping Company) để thăm các đảo thuộc vùng Caribbean.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2765)
Lật bật mà thời gian tôi đã sống ở Canada “ xứ lạnh tình nồng” gần bằng thời gian tôi sỉnh ra, trưởng thành, học hành, dạy học, đi lính và đi tù “cải tạo” ở Việt Nam.
23 Tháng Mười 2023(Xem: 3109)
Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵnsàng ra đi
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3077)
tôi đã không có cơ hội nào thực hiện cái lời hứa ấy. Sau này, gặp lại được hai dì cùng lứa tuổi dì Xinh tỵ nạn sang đây. Họ đã không biết gì về số phận dì Xinh nữa.
21 Tháng Mười 2023(Xem: 3209)
“…Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?
06 Tháng Mười 2023(Xem: 3103)
Những tiến bộ điện tử giúp ích con người nhiều mặt nhưng cũng có mặt chúng làm thui chột trí óc và thể chất của chúng ta tỉ như làm chúng ta lười suy nghĩ
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3356)
Có những nhà văn mà phong cách trí thức cũng như tình người để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc đến khó quên.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3548)
Kể từ đó tôi đã có hướng nhìn rõ hơn về tương lai của mình là khi lớn lên tôi phải trở thành một nhà giáo, đó là một mơ ước mà tôi phải cố gắng biến nó thành hiện thực.
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3426)
sau gần nửa thế kỷ tồn tại qua những thăng trầm biến động của thời cuộc, rạp KH vẫn còn hiện hữu mãi trong ký ức của người dân BH xưa về một thời huy hoàng tráng lệ ...
23 Tháng Chín 2023(Xem: 3256)
giáo chức sĩ quan biệt phái tức là những thầy giáo do lệnh tổng động viên đã phải nhập ngũ một thời gian trưỡc khi được “biệt phái” về dạy học lại cũng phải đi “học tập cải tạo”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3320)
Chúng ta “ăn để mà sống” hay “sống để mà ăn”? Tôi vẫn nghĩ rằng, mọi người đều phải trải qua cả hai giai đoạn kể trên, khi còn trẻ sung sức thì “sống để ăn”, và khi tuổi về xế chiều thì “ăn để sống”.
12 Tháng Chín 2023(Xem: 3122)
Xin ghi nhận như một lời chia sẻ về một nhà văn lớn đã khuất. Tôi nghĩ viết một nhà văn lớn không bao giờ là thừa, dù thời đã qua.
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3321)
Mất một chiếc vớ kể như mất cả đôi, chẳng thể mang một chiếc nhảy lò cò mọi nơi. Còn một thúng vớ lẻ bạn đang nằm thương nhớ kẻ bạc tình thì sao?
10 Tháng Chín 2023(Xem: 3413)
Bây giờ chúng ta đã ở ngưỡng cửa của mùa thu. Ngày xưa, rất nhiều nhạc sĩ của ta đã cảm xúc cái mùa lành lạnh với lá vàng rơi rụng nhưng rất lãng mạn này và đã cho ra những tuyệt tác để đời.
02 Tháng Chín 2023(Xem: 3734)
đã xưng tội trong mùa chay nhưng vẫn luôn phạm tội vì đường trần còn tơ vương khanh tướng, giữa chốn vô thường chỉ là tạo vật. Chúa và Phật phải chọn ai đây chỉ cầu mong còn có những cơn mưa…
28 Tháng Tám 2023(Xem: 3603)
Tọa lạc ở chợ BH ngay giữa ngã ba đường Lê văn Lễ và Cô Giang, vào những thập niên 1960-1970s, Tứ Lợi là tiệm tạp hóa lớn do người Hoa làm chủ, chuyên bán sỉ và lẻ đủ loại nhu yếu phẩm
26 Tháng Tám 2023(Xem: 3402)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối. Một câu hỏi mà bây giờ đứng cận con đường sinh tử ta hỏi lại mình .
22 Tháng Tám 2023(Xem: 3307)
Trong mùa tựu trường năm nay, người giáo già như tôi không khỏi trăn trở khi nghĩ đến những cháu nhỏ ở Việt Nam ngày nay bao giờ sẽ hưởng được một nền giáo dục dân tộc
17 Tháng Tám 2023(Xem: 3214)
Bài học của tôi là thế đó. Tôi đã tự nhủ với mình đừng làm gì khác hơn vui chơi mà vẫn bị sụp hầm. Từ nay tôi sẽ mắt sáng như sao, thật cảnh giác để không bao giờ lọt bẫy mấy tên hacker kia nữa.