Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - VẾT SẸO

18 Tháng Tư 20207:54 CH(Xem: 15099)
Nguyễn Thị Thêm - VẾT SẸO
Vết Sẹo Tựa

                                                                                     

Mấy hôm nay trên diễn đàn loan một tin khá hấp dẫn.

Tin đó dính líu đến dịch Virus Vũ Hán, một nghiên cứu và một câu trả lời.

VN là quốc gia được đánh giá là nước sẽ bị nhiễm dịch đứng thứ nhì sau Trung Quốc vì VN đã mở cửa cho hàng bao nhiêu người Trung Quốc từ Vũ Hán và các tỉnh biên giới ồ ạt chạy sang. Thế mà qua mấy tháng dịch bệnh tung hoành khắp thế giới, (với tổng số người bị nhiễm trên 2 triệu người, số tử vong lên gần 150.000 người)  mà VN ta chỉ bị lây nhiễm lẻ tẻ không đáng kể, chỉ có 268 ca, số người chết là zero mới kỳ tích.


Dịch bệnh

COVID-19

Chủng virus

SARS-CoV-2

Vị trí

Việt Nam

Trường hợp đầu tiên

Thành phố Hồ Chí Minh

Ngày đến

23 tháng 1, 2020; 2 tháng trước

Nguồn gốc

Vũ HánHồ BắcTrung Quốc

Trường hợp xác nhận

268

Phục hồi

201

Tử vong

0

Tính đến 10 giờ 50 ngày 18 tháng 4 năm 2020

Trang web chính thức

ncov.moh.gov.vn

 


Chiếc USS Theodore Roosevell của Hoa Kỳ ghé thăm Đà Nẵng chỉ có 4 ngày, vậy mà thủy thủy trên tàu bị dương tính lên tới số báo động, có một quân nhân vừa thiệt mạng. Chiếc tàu phải vào bờ khẩn cấp để cách ly mấy ngàn thủy thủ. Hạm trưởng tuyên bố  từ chức. Ghê chưa?

Thế thì có phép màu nào để VN vượt qua. Để trả lời câu hỏi, một số người cho rằng do VN có thói quen dùng khẩu trang nên vấn đề lây nhiễm không cao. Lý do thứ hai là VN có chế độ cách ly phòng dịch hữu hiệu. Tuy nhiên mấy hôm nay người VN lên mạng báo tin vui chấn động, đó là nhờ người VN đã chủng ngừa lao nên chống được virus.  Họ post lên Face book, chụp hình cánh tay và vết sẹo để làm bằng chứng rằng VN ta toàn thắng là nhờ cái sẹo ở cánh tay đã cứu mọi người. Thần kỳ không? Tin hay không tin? Tùy mỗi người nha.

Riêng tôi, tôi vội vén áo, nhìn vào cánh tay. Ố Là La! Trên cánh tay tôi cũng có vết sẹo. Thế thì tôi có quyền chả sợ cô Vi hay anh Vũ Hán nào cả. Tôi đã có vũ khí phòng bị và tui có quyền hy vọng.

Tuy nhiên để có tài liệu tôi vào Google nhờ bác ấy chỉ dùm. Xin trích và gửi vào đây một đoạn:

Vác-xin phòng lao, do hai nhà khoa học Pháp - bác sĩ, nhà vi trùng học Albert Calmette (1863 - 1933) và nhà thú y, nhà sinh học Camille Guérin (1872- 1961) - chế tạo, đã được sử dụng lần đầu tiên từ năm 1921. Vác-xin phòng lao thường gọi là vác-xin BCG, tên viết tắt của  “Bacille Calmette-Guerin” (vi trùng lao mang tên hai nhà khoa học Pháp). 

Trong suốt quá trình sử dụng, loại vác-xin này đã chứng tỏ nhiều lợi ích, không chỉ trong việc phòng lao. Vác-xin làm tăng cường hệ miễn dịch, cho phép bảo vệ người được tiêm khỏi nhiều căn bệnh và nhiều loại virus. Những người cao tuổi được tiêm phòng lao ít bị các bệnh viêm nhiễm đường hô hấp hơn. Đối với các bệnh nhân bị ung thư bàng quang, vác-xin phòng lao giảm kính thước của khối u và giảm tỉ lệ tử vong. Tiêm phòng lao cũng được chứng minh giảm nguy cơ tiểu đường loại 1.

Cá nhân tôi, trước hết phải cám ơn nước Pháp, chính nhờ nền cai trị thực dân đó mà tôi có cái sẹo để đời này. Cái sẹo là dấu tích của chiến dịch "chủng đậu" mà miền Nam gọi là "trồng trái". Bởi vì thời còn bé tôi đã được chủng đậu chích ngừa nhiều loại bệnh như ngừa lao, đậu mùa, trái rạ... Khi trồng trái bác y tá trưởng dùng một dụng cụ như ngòi bút lá tre tẩm thuốc quẹt quẹt vào cánh tay. Về nhà sau một vài ngày nó ngứa và cương lên. Chúng tôi phải vào lại trạm xá để được kiểm tra và ghi vào hồ sơ bệnh lý mỗi người. Khi vết chủng cương lên và làm thành sẹo thì má tôi mừng lắm và nói là rất tốt. Nhưng tất cả những cách phòng bệnh đó, tôi nhớ nhất là uống thuốc ký ninh vì nó đắng ơi là đắng. Theo quy định cứ một tháng hai lần tất cả con em công nhân phải tới trạm xá để uống ký ninh ngừa bệnh sốt rét vàng da. Đôi khi tổ chức ngay tại trường học hay sân điểm. Tất cả gia đình công nhân đều phải sắp hàng đi qua trạm kiểm soát. Có nhân viên y tế trực tiếp bỏ vào miệng người đi tới một viên ký ninh. Một nhân viên y tế khác đưa ly nước. Uống xong người y tá trưởng đánh dấu ở danh sách cầm trên tay. Gia đình mấy người phải uống đủ số. Thiếu một người, ngày mai phải lên trạm xá uống cho đủ. Nếu không sẽ bị trừ gạo ăn theo tháng đó. Riêng công nhân được uống ngay buổi sáng điểm dân để đi làm. Tiêm ngừa hay trồng trái đều phải bắt buộc như vậy. Thời đó mọi trẻ con đều được tiêm phòng và chăm sóc đặc biệt. Cho nên dù là đồn điền cao su mới khai khẩn, nhưng nhờ uống thuốc ký ninh định kỳ người dân phu và gia đình tránh được bệnh sốt rét.

Bây giờ thuốc trị sốt rét đang được nghiên cứu để kết hợp với trụ sinh đánh bại con Virus Vũ Hán. Thật là ngạc nhiên và thần kỳ. Rất mong là tác dụng để nhân loại vượt qua đại dịch ghê gớm này.

Nếu tôi nhớ không lầm là khi tôi sinh con tôi ở VN sau 1975 không hề được chủng ngừa lao cho trẻ em. Như vậy nếu nói VN không có người tử vong ngoài phòng dịch là nhờ chủng ngừa lao thì cũng không đúng lắm. Theo thống kê ở VN tỷ lệ người chết về bệnh lao phổi rất cao vì có đến 180.000 người mắc bệnh mỗi năm.

Trang lứa chúng tôi thời gian chích ngừa lao đã đi qua xa lơ xa lắc biết bây giờ còn có tác dụng nữa không? Dầu sao cũng hy vọng nghiên cứu này đúng. Khi chúng tôi bước qua 65 tuổi đều được khuyến khích đi chích ngừa lao, ngừa bệnh giời leo... Như vậy hy vọng sống còn cũng được cao hơn một chút. Vẫn còn tia sáng cuối đường hầm cho tuổi già đối với dịch viêm phổi Vũ Hán.

 

Nói về vết sẹo, tôi lại nghĩ sâu xa hơn một chút. Đó là những vết sẹo ngoài da và vết sẹo tâm hồn. Vết sẹo ngoài da ta dễ thấy. Đó là chứng tích, là kỷ niệm và đôi khi là nỗi đau âm ỉ biến thành vết sẹo trong tâm hồn.

Thí dụ như tháng tư mỗi năm, đối với người Mỹ chỉ là một tháng tư bình thường như bao nhiêu tháng trong năm. Nhưng đối với người VN lưu vong (những người tị nạn chính trị) thì tháng tư như một vết thương mưng mủ. Những hồi ức lần lượt kéo về kèm theo bao nhiêu hệ lụy. Đó là vết sẹo tâm hồn khiến người có tâm khắc khoải bi thương. Người nào càng có nhiệt huyết với đất nước nỗi đau càng lớn. Người nào gia đình nhận nhiều mất mát, tang tóc thì càng không thể quên.

Đừng trách họ, đừng nói họ mẫn cảm bởi vì chúng ta không nhận những bi thương như họ, chúng ta không sống những giờ phút cận kề cái chết kinh hoàng như họ. Đơn giản là chúng ta không bị những vết chém để mang những vết sẹo như họ.

Riêng đối với nước Mỹ là quê hương thứ hai của tôi và của những người Mỹ gốc Việt. Càng định cư lâu dài ở đất nước này ta càng gắn bó, yêu quý, hãnh diện lẫn có chút ngậm ngùi. Bởi vì nước Mỹ cũng làm cho ta có những vết sẹo trong tâm hồn.

Người Mỹ muốn đem quân đội đồng minh vào VN để bảo vệ Thế Giới Tự Do nhưng TT Ngô Đình Diệm không đồng ý. Ngài chỉ xin Mỹ viện trợ tài chánh và vũ khí. Còn bảo vệ nền dân chủ Cộng Hòa hãy để người VN tự lo. Thế là hai chiến lược chống CS Bắc Việt đối nghịch nhau. Dưới bàn tay của Mỹ, miền Nam VN đã xảy ra binh biến. TT Ngô Đình Diệm và bào đệ của ông bị giết, nền Đệ Nhất Cộng Hòa cáo chung. Chính trường VN trở nên bất ổn. Nga, Tàu nhảy vào viện trợ cho CS Bắc Việt. Miền Nam VN đành phải tổng động viên, đưa hàng ngũ thanh niên ưu tú vào cuộc chiến. Cuối cùng năm 1975 người Mỹ bỏ rơi VN rút về nước. Miền Nam VN thất thủ, nền Đệ Nhị Cộng Hòa bị xóa sổ. 58.000 chiến binh Mỹ bỏ mạng trên chiến trường VN.

Những sĩ quan VNCH bị vào những trại tù cải tạo. Bao nhiêu xác người chết trên biển vì chạy trốn chế độ CS. Bao nhiêu xác tù nhân bị chết trên rừng, trên núi vì đói khát, bệnh tật và kiệt sức. Bao nhiêu xác người dân, người lính đã chết trong những ngày loạn lạc 30/4/1975.

Bức tường đá đen Chiến Tranh Việt Nam (The Vietnam War Wall) tại trung tâm thủ đô Washington DC, Mỹ. Được ghép lại từ 72 tấm đá hoa cương quý khắc tên của 58.000 người lính Mỹ chết hoặc mất tích trên chính trường VN. Bia đá đen như nhắc nhở về một cuộc chiến kết thúc tồi tệ.

wdc_chieu_cao_tuong_algn

Nước Mỹ cũng đang nhận những hậu quả do chính họ tạo ra. Họ bị vết sẹo đó trong lịch sử và hậu chấn sai lầm diễn tiến tới bây giờ. Ngày xưa, chính phủ Mỹ đã bỏ rơi VNCH để bắt tay với Trung Cộng. Chính Mỹ đã tặng cho Trung Cộng bàn đạp kinh tế để bành trướng thế lực. Mỹ đã đánh giá lầm con người CS. Khi cái vòi con bạch tuộc vươn dài sẽ cuốn tất cả những gì nó vươn tới. Một Trung Quốc ngày nay và một Trung quốc 45 năm về trước khác xa nghìn dặm.

Chính quyềnTrung Cộng mang mộng làm bá chủ toàn cầu nên đã giở mọi thủ đoạn để bành trướng thế lực. Họ dùng đòn bẩy kinh tế, tung tiền bạc, sức mạnh quân đội, sức mạnh chính trị đàn áp các nước nhỏ. Len lỏi vào cơ cấu các nước Tây Phương để tạo thế lực ngầm. Dùng mọi chiêu trò gian lận, ăn cắp và thương mại giá rẻ để nắm chủ động các mặt hàng tiêu dùng. Đưa khẩu hiệu "Một vành đai, một con đường" để liên kết, trao đổi và làm chủ nhiều cơ sở thương mại trọng yếu các nước. Đòn đánh quyết liệt là dùng Virus Vũ Hán để thống lĩnh thế giới.

Bây giờ ngày 17/4/2020 nước Mỹ đang ở đỉnh điểm của bệnh dịch do virus Trung Cộng hoành hành. 678.210 người nhiễm bệnh và 34.641 người tử vong. Cả nước Mỹ đang cùng nhau đương đầu chống dịch. Tổng Thống Trump và nội các của ông đang vạch mặt kẻ thù và cùng các nước tự do dùng luật pháp quốc tế chặt đứt những cái vòi của con bạch tuộc Trung Cộng.

 

Lệnh cách ly đã được ban hành trên khắp thế giới. Mọi người được khuyên phải ở nhà để đề phòng lây lan. Kinh tế toàn cầu sụt giảm thê thảm báo hiệu sự suy thoái trầm trọng. Con số tử vong mỗi ngày đưa về thật kinh hoàng. Đây là trận chiến quyết liệt sinh tử của cả thế giới. Những bộ óc trí tuệ nhất đang tìm cho ra thuốc trị cũng như vaccine ngừa bệnh sau này.

Con Virus Vũ Hán đến với con người và ra đi không để lại vết sẹo nào trên thân thể. Nhưng sự mất mát người thân, những cái chết tức tưởi vì dịch bệnh, sự nằm xuống cao cả vì nhiệm vụ của Bác Sĩ, Y tá trên tuyến đầu chống dịch sẽ là một vết sẹo tâm hồn khó thể phai mờ trong lòng người dân.

Không ai muốn mình có một vết sẹo trên người cũng không ai muốn mình sống với những nỗi đau. Những ai gây ác nghiệp chắc chắn sẽ nhận hậu quả, mọi sự việc trên đời vẫn còn đang tiếp diễn. Chúng ta hãy chờ xem mọi việc sẽ phơi bày dưới ánh sáng mặt trời.

Xin cầu nguyện cho thế giới qua cơn đại dịch.

Nguyện cầu hương linh những nạn nhân dịch Virus Vũ Hán được siêu thoát. 

Nguyễn Thị Thêm.

15 Tháng Năm 2023(Xem: 3264)
Con của má sẽ là một bà mẹ hiền, một bà nội, bà ngoại dễ thương của các cháu. Má là bài thơ tuyệt vời con đọc hoài mà vẫn thấy hay, là cuốn sách học làm người con học mãi không xong.
14 Tháng Năm 2023(Xem: 6849)
Để rồi 48 năm sau cũng vào buổi trưa ngày 29 tháng 4 năm 2023 tại San Diego, tôi mất Mẹ. Tôi đang nhớ Mẹ, nhớ thật nhiều… Mẹ ơi con đã già rồi, con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ thơ… (*)
09 Tháng Năm 2023(Xem: 3169)
Chị chỉ mong được nhìn thấy nụ cười thương yêu của người thân, con cái, bạn bè khi nghĩ tới chị. Như vậy con sông đời chị thật thoải mái hòa nhập vào hư không để giữ lại niềm vui và một nụ cười.
09 Tháng Năm 2023(Xem: 2967)
Tọa lạc gần thành phố Atlanta, tiểu bang Georgia, tòa nhà Thư Viện một tẩng, khiêm tốn nằm giữa một khu rừng tươi xanh, mát mắt.
08 Tháng Năm 2023(Xem: 2928)
Tôi vẽ lại những ước muốn cho tương lai của chúng tôi : được sống trên một đất nưóc tự do, được đi học thành tài, đi làm và sẽ có những đứa con xinh xắn . . .
30 Tháng Tư 2023(Xem: 3390)
Ngày 21/4/2023, Ban Giám khảo “Cino-Del-Duca” công bố quyết định trao tặng giải năm nay cho bà Dương Thu Hương nhằm “tôn vinh một nhà văn lớn vì nhân cách và sự nghiệp xuất sắc,
28 Tháng Tư 2023(Xem: 3322)
Đàn bà chúng tôi luôn luôn là nạn nhân trong cuộc chiến. Người đàn ông không thế nào hiểu được sự kiên trì chịu đựng của phụ nữ khi hy sinh cho người mình yêu thương.
28 Tháng Tư 2023(Xem: 3908)
Như đồng cảm với chúng tôi, ngày 30 tháng 4 hàng năm, giữa mùa Xuân ở Mỹ, mà trời vẫn đầy mây xám. Và nỗi đau năm xưa vẫn nhói lên ngút ngàn, chất ngất.....
27 Tháng Tư 2023(Xem: 2916)
Câu chuyện vượt biên, đến trại tỵ nạn, qua bao nhiêu năm, tôi chưa bao giờ kể lại. Những tưởng là ký ức đa vùi sâu dưới lớp bụi mờ, bỗng trở về trong tháng 4 như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
27 Tháng Tư 2023(Xem: 3417)
. Ngày ngày anh Sáu xách cái ba lô tiền sử đó theo các chị bên công đoàn vận động các gia đình công nhân trong kế hoạch. "MỘT GIA ĐÌNH CHỈ ĐƯỢC CÓ HAI CON."
22 Tháng Tư 2023(Xem: 3429)
Đã 48 năm qua, nhưng mỗi lần tháng tư đến lòng tôi vẫn chùng xuống, nỗi đau đớn, xót xa lại trở về.
16 Tháng Tư 2023(Xem: 3584)
Đại tá Bùi Cửu Viên đã rời khỏi VN trên chiếc HQ 801 và đã giúp soái hạm HQ 01 an toàn tìm về bến tự do Anh trở thành vị hạm trưởng bất đắc dĩ lần cuối cùng lái con tàu ra khơi tìm tự do
11 Tháng Tư 2023(Xem: 3666)
chúng tôi luôn có trong tim: “Quảng Bình là quê hương”, là nơi quê cha đất tổ và luôn mong ước có ngày được bước những bước trên vùng đất thân yêu nầy.
11 Tháng Tư 2023(Xem: 5156)
Con gái của người ta sau 24 giờ sinh ra đã trở thành con gái của tôi, và chỉ sinh sau con gái của tôi có 4 giờ tại Bảo Sinh Viện Quân Đội Thành Phố Nha Trang năm 1972.
11 Tháng Tư 2023(Xem: 4929)
Ông Ta gặp Tôi sau khi Tôi mở mắt chào đời chỉ mới có một đêm; chỉ nhìn Tôi có một phút đã nghĩ xấu về Tôi là “cái môi chu chu chắc lớn lên sẽ hỗn”.
09 Tháng Tư 2023(Xem: 3436)
Ngàn giot lệ rơi của Dung Krall không chỉ khóc cho đất nước Việt Nam mà còn khóc cho một người cha đã đi lầm đường.
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3763)
Hôm nay giỗ anh, thấm thoát đã 52 năm, hơn nửa thế kỷ của đời người, sao nỗi đau về, như mới hôm qua… cơn nắng ngày nào vẫn còn nguyên trên da thịt, trên tóc, trên vai, trên những vòng khăn tang cuốn vội
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3827)
Phải chăng tiếng đàn tranh du dương réo rắt của bác Bảy và tiếng hát ngọt ngào mùi mẫn của các ca sĩ đường phố, đã tạo nên cái hồn văn hóa của người dân phố thị
31 Tháng Ba 2023(Xem: 3655)
Anh An đã mất đi hơn 49 ngày rồi nhưng hình ảnh của anh vẫn ở trong tâm trí của gia đình và bạn bè. Chúc anh An an nghĩ nơi cõi Phật, You will be missed!
24 Tháng Ba 2023(Xem: 3626)
Tôi cám ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình tôi. Hệ thống chăm sóc y tế giúp tôi tuổi đời vui vẻ ít bệnh tật. Đời sống văn minh khiến tôi lạc quan có nhiều bạn bè, tận hưởng tuổi vàng an vui yêu đời