Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hồ Đình Nghiêm - THỔI NẾN TRỜI XA

30 Tháng Ba 201911:08 SA(Xem: 13594)
Hồ Đình Nghiêm - THỔI NẾN TRỜI XA
Thổi Nến Trời Xa
Hồ Đình Nghiêm




blank


Xưa nay, chúng ta quen nghe hai chữ “mưa Xuân”. Sẽ trái tai nếu hoán đổi ra “tuyết Xuân”. Bởi chăng chữ tuyết đã lỡ ăn nằm sâu đậm với Đông? Nhưng ở Montréal, tuyết rơi mù đầu Xuân vốn là chuyện thường ngày ở huyện.

Khách phương xa đến, thành phố này chào đón bằng diện mạo kỳ khôi Đông Xuân lẫn lộn. Nắng mưa là bệnh của trời, chẳng lẽ băng giá là bệnh của thằng què chân! Hắn bỏ cây gậy ra để rảnh tay ôm lấy hai người khách. Hơi ngạc nhiên khi nghe khách bảo: Bên chỗ bọn này cũng vậy thôi, cũng tuyết bay cũng gió lạnh, cũng bên tám lạng bên nửa cân. Một công thức hóa học được minh chứng: Lạnh + Lạnh = Ấm.

Ban đầu dự tính là mười người, sau nhô ra hai ba nhân mạng. Một bàn tròn xét thấy không đủ, lại kéo một vầng trăng cho đứng gần mới được phần thong dong. Tuyết đổ thầm lặng ngoài trời và người vây quanh hai vầng nguyệt dâng đầy tiếng nói cười không mỏi mệt. Một định đề toán học hiện hữu: Lạ + Lạ = Quen. Văn vẻ thì gọi: Trước lạ sau quen. Mà nhuốm chút thi ca thì kêu: Dường như chúng ta đã thấy nhau từ kiếp trước.

Chúng tôi nói tới điều khá hệ trọng, là văn chương vốn không có tuổi tác. Một bài thơ hay sống qua trăm năm là lẽ thường hằng. Và cảm nhận rằng, giữa những người làm thơ viết văn luôn tượng hình một sợi dây, nắm bắt để đi lần tới tình thân. Khác địa hình, xa châu lục mà có khi sum vầy ở đây là một bằng chứng.

Nhờ chị Nguyệt Mai (ở nơi xa xăm khác) trao tin: 25 tháng 3 là sinh nhật người tên duyên, mà duyên chẳng thích viết hoa ấy cùng anh Tùng đang sửa soạn đến nhà hàng, nên tôi vội vã ghé một gian hàng chuyên bán bánh ngọt để “rinh” thứ “râu ria” mà người ta chẳng thể quên mỗi khi hát bài happy birthday. Chủ nhân tiệm bánh là người châu Âu, bạn có quyền lựa thứ của Đan Mạch, của Phần Lan, của Thụy Sĩ, của Pháp… Sau rốt tôi chọn Ý bởi tôi thích tên gọi Tiramisu: Đón tôi nhé.

Tôi cùng Châu Ngọc Bích đón métro đến hẹn lại lên. Ngọc Bích có viết đôi bài vụn vặt gửi ở trang Phạm Cao Hoàng và được chị Duyên khen, được anh Hoàng Xuân Sơn khích lệ nên “nàng” coi tuyết bằng vung, một hai quyết phó hội. Dĩ nhiên “nàng” ngồi sát cạnh chị Duyên, Huế giao lưu tình cảm cùng Nam Định, nhỏ to xem chừng tâm đắc.


duyentungTừ trái: Châu Ngọc Bích, Duyên, Tùng, người đứng sau là Hoàng Xuân Sơn.  (Ảnh: Hồ Đình Nghiêm)

Như tất cả những cuộc hàn huyên, quá khứ là thứ được đá động tới nhiều, ngày ấy tôi ở đó, ngày nọ tôi vừa học xong, ngày kia tôi lên đường… Tựu trung, gom lại có thể hát nên khúc ca dài “Con đường xưa em đi” ở một thể điệu khác. Chất ngất tâm sự. “ta hỏng tú tài, ta đợi ngày đi”. Tìm bới kỷ niệm, tự dưng nghe nhớ hai câu thơ rất riêng một cõi Nguyễn Tất Nhiên:

nắng bờ sông như màu trang vở cũ
thuở học trò em làm khổ ai chưa.

Giống như một định luật hằng cửu không thể cưỡng chống về điều hợp, tan. Chân đi thời gian thong thả điểm và đồng hồ nhắc khéo chuyện chia tay nằm trên hai cây kim đi dần về ngày mới. Bịn rịn. Hứa hẹn. Chúc lành. Chúng tôi leo lên xe của anh Hoàng Xuân Sơn để được đi cùng anh chị Tùng Duyên về khách sạn. Đêm dịu dàng tuyết mỏng, cây cành cũng như tượng đá chừng thôi run thân, yên lặng cho tuyết bám thắp sáng “con đường nay chúng tôi đi”.

Xe đậu trước hotel “cõi tạm”. Ôm ấp nhau lần cuối, mơ tương lai gần gặp gỡ nhau ở chốn khác. “Người về ta chẳng cho về, ta nắm vạt áo ta đề câu thơ”. Có cần cực đoan như thế không? Có nên gây nhiễu sự một cách hàm hồ đến vậy? Bởi chăng trong tất cả chúng tôi vẫn thiết tha thích đón nhận những êm đềm, kín tiếng. Lòng chúng tôi mãi chứa trọn bao sầu khổ dịu dàng. Chúc ngủ ngon. Hoặc có mộng mị thì vẫn thấy một sum vầy khó dứt.


Hồ Đình Nghiêm

25.3. Ngày sinh nhật thực thụ.


Nguồn: https://tranthinguyetmai.wordpress.com

21 Tháng Tám 2013(Xem: 88854)
Công của những người đưa đò thầm lặng khoan dung, đã đào tạo bao lớp chúng tôi thành danh, thành nhân. Thời gian với bao biến đổi, nhìn lại cuộc đời chúng tôi luôn dặn lòng ”Nhớ Ơn Thầy, Nhớ Ơn Cô” để có một cuộc đời đáng sống.
20 Tháng Tám 2013(Xem: 50296)
Vì mẹ là ai con nào có thể biết, mẹ là ai hay có thể là bất cứ bà mẹ nào? Mẹ sẽ như nào nhỉ? Mẹ có giống người mẹ đã sinh ra con không? Giống, con cam đoan là giống.
17 Tháng Tám 2013(Xem: 60051)
Thầy ốm, ốm theo cả hai nghĩa. Thầy đang bị bệnh, cơn bệnh kéo dài hơn hai tháng. Thầy nhạt miệng không ăn uống được nhưng nên trọng lượng xuống như vật rơi tự do bị lực hút của trái đất hút xuống.
15 Tháng Tám 2013(Xem: 50793)
Chỉ một ngày vắng mẹ căn nhà đã quạnh quẽ buồn. Bàn tay mẹ là đôi đũa diệu kỳ biến ra cơm ngon canh ngọt, là ngọn gió mát lành ru giấc ngủ cho con… Vậy mà… Vũ Hạ mới ngần ấy tuổi đầu đã mất mẹ.
15 Tháng Tám 2013(Xem: 35017)
Trong gian nhà chúng chùa núi quá trưa, có mâm cơm chay dành cho bọn trẻ. Tôi nhẩm đếm, có hơn một chục thiếu niên. Đứa nào cũng đèo đẹt đen đúa, làn da khô héo quắt queo,…
14 Tháng Tám 2013(Xem: 78702)
Khi bố về thì mẹ vẫn nhìn bố, ánh mắt yên tâm hơn. Mẹ thầm lặng hơn bao giờ hết. Dưới mắt bố con chúng tôi, sự thầm lặng ấy càng ngày càng tỏa sáng.
13 Tháng Tám 2013(Xem: 59886)
Với những phương tiện tân tiến nhất của thế kỷ thứ 21, một người con như ông Scott đã nói lời từ biệt người mẹ trong những giây phút cuối cùng trước khi hơi thở của bà tắt hẳn
13 Tháng Tám 2013(Xem: 85697)
Đôi khi bất chợt gặp lại, mùi hương nồng ấm của thứ dầu gió này có thể giúp ta dăm ba giây phút sống lại những kỷ niệm xa xưa, để tâm hồn dịu đi đôi chút giữa cuộc sống xô bồ.
09 Tháng Tám 2013(Xem: 55317)
Kể từ hôm ấy, hạnh phúc do sự lắng nghe đem lại, đối với tôi, đã là một kinh nghiệm có thật trong đời rồi đó bạn ơi.
07 Tháng Tám 2013(Xem: 78364)
Quý Thầy Cô, quý anh chị cũng chính là người trực tiếp góp bàn tay thiết thực nhất cho hội Ngô Quyền thêm vững mạnh. Xin hãy thực lòng với trường xưa...
03 Tháng Tám 2013(Xem: 67174)
Tựa Đề : HÌNH NHƯ LÀ TÌNH YÊU Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải. Ca Sĩ: Duy Thiên
02 Tháng Tám 2013(Xem: 84839)
Từ tình cảm nầy tôi tự nguyện vững lòng tiến bước tiếp tục mang niềm vui cho mọi người suốt hơn 12 năm qua. Xin được cám ơn lòng bao dung tha thứ của Thầy Cô và đồng môn.
02 Tháng Tám 2013(Xem: 44706)
Có một lúc nào đó bạn nghĩ về các loại hoa và tự hỏi mình giống như loại hoa nào chưa? Mỗi người phụ nữ theo tôi có thể ví mình như hoa dù mình chỉ là một người bình thường.
02 Tháng Tám 2013(Xem: 63484)
hi vọng sẽ có ngày bạn bè mình có dịp uống chung dòng nước mát quê hương, uống tràn đầy ly rượu tương phùng. Thời gian ơi! bạn bè lớp thất 3 của tôi ơi!
31 Tháng Bảy 2013(Xem: 57499)
Theo triết lý của bài thơ thì sinh và tử chỉ là một trò chơi đuổi bắt. Chia tay hôm nay nhưng sẽ gặp lại ngày mai. Gặp lại trong những dạng khác nhau của cuộc sống
22 Tháng Bảy 2013(Xem: 86407)
Đó là cái đẹp của tình thương yêu. Luật tự nhiên của cái đẹp là sự truyền bá. Truyền bá tình thương yêu là ảnh đích của tinh thần Hướng Đạo.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 63097)
BẦU TRỜI TRÊN KIA - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Hòa Âm: Cao Ngọc Dung - Ca Sĩ: Tâm Thư.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 61379)
Đêm bây giờ dài vô tận, anh bảo thế. Đêm mùa đông ở đây còn dài nhiều hơn nữa. Khi nào trống trải hãy cố nhớ đến lời em nói
18 Tháng Bảy 2013(Xem: 85875)
Qua bao gian nan Ngô Quyền bền vững mãi Mãi mãi một thời để nhớ để thương...