Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Tuyết Mai - CUỐI NĂM TIẾNG THỜI GIAN GỢI NHỚ

12 Tháng Hai 201910:56 CH(Xem: 15108)
Bùi Tuyết Mai - CUỐI NĂM TIẾNG THỜI GIAN GỢI NHỚ


Cuối năm, tiếng thời gian gọi nhớ...

 
TiengThoiGian

 

 

Tưởng như không gian ngừng trôi. Tưởng như những giọt sương sớm mai đọng trên những chiếc lá hanh hao kia đã trở thành viên đá nhỏ, long lanh dưới những cọng nắng chen mình trong khoảng không gian lạnh buốt những ngày cuối năm.

 

Có phải quanh đây đang đông cứng theo cái lạnh mê mỏi tàn năm, cho tôi vạch bóng thời gian rưng rức lòng chiêm ngưỡng.  Ở đó, có con sông với những phu đò sống bình yên trên mái đò nhà quanh năm dập dềnh sông nước, những con đường duỗi rong chở mưa nắng hai mùa, những gánh hàng rong dặm dài phố xá, nhớ lại mà nghe ngây ngất với tiếng rao hàng của những ngày xa xưa ấy.

 

Đôi khi sự nhớ làm mình rơi vào tâm trạng chờ đợi mong ước viễn vông , rồi cảm thấy chơi vơi vì biết rằng không tưởng. Phải rồi, làm sao có thể chứ ! Làm sao có thể nhìn thấy lại cơn mưa đổ rạt rào bất chợt để làm xanh thêm hàng lá ven đường, làm con đường trở nên loang loáng sau mưa.

 

Có quá nhiều điều để nhớ để ngưỡng vọng trong thinh lặng, và lắm khi sự nhớ làm hụt chân mệt nhoài, tựa như mình đã bước chân lên một chuyến tàu, biết rằng mình muốn ghé những đâu, nhưng lại không thể bước xuống dù chuyến tàu đã qua bao nhiêu ga dừng. Tự dưng nghe trong đầu vang vang tiếng còi tàu, nghe như tiếng thúc giục của thời gian... buồn sao đâu!

 

Cuối năm, lại nói chuyện về thời gian, và ở vào lứa tuổi này tôi thấy dễ chịu bình yên khi nhớ về quê nhà. Vâng, chỉ bằng hai tiếng ấy thôi là đã chất chứa đủ bao nhiêu điều, cho bao nhiêu thời gian đã trải qua của tôi của anh của chị.

 

Cuối năm, tôi ngồi xuống với tách trà trong làn hơi nóng thoảng đưa mùi thơm dịu, tôi ngắm hàng bông vạn thọ xanh um lá với những búp non vừa nhú, mấy chậu bông cúc vàng tươi sắc nắng, những nhành mai chi chít nụ với lũng lẵng dây đỏ dây xanh treo ở trên cành ...

 

Tôi vẫn như im lặng, vẫn như an nhiên, nhưng thật ra lòng tôi đang đu đưa với cảm xúc, tôi nghiêng đầu nhảy chân sáo như trẻ thơ trong tâm tưởng, rồi tôi hát nho nhỏ theo những bài hát tết mà năm nào tôi cũng mở lên trong nhà để nghe, rồi nhớ dạt dào từng hình ảnh ở quê nhà ...

 

Giờ mới thật sự cảm giác tôi đang tết ở quê tôi.

Tôi biết, đó vẫn là những điều không thật.

Nhưng lòng tôi đầy ắp cảm xúc!

 

Tôi nhớ quê tôi. Tôi nhớ Biên Hòa.

Tôi nhớ mùi sên đường mứt tết ngào ngạt của bếp nhà, tôi nhớ ra nắng chiều muộn của những ngày cuối năm nhuộm vàng thơm hết cả không gian, gió hanh hao khô, những bước chân thoăn thoắt, giọng nói tiếng cười, bông hoa tràn khắp lối, nhớ cơn mưa xuân đổ rào thoáng qua làm đất âm ẩm dậy nồng mùi hăng hăng ...

 

Nhớ đường vắng, trời cao hơn và gió se se của rất riêng ngày tết, nhớ bổi hổi bồi hồi của mùi thơm áo mới, nhớ bịt chặt hai tai cười hớn hở mà vẫn nghe tiếng pháo nổ vang rần, pháo đã nổ dứt dây rồi mà mùi pháo kia vẫn còn vướng đầy trên từng ngọn lá nhành cây, tưởng như có thể với tay là khều được, cho làn khói tết kia rơi xuống sân nhà ...

 

Và cuối cùng tôi nhớ ra rằng, tất cả chỉ là tôi đang nhớ!

Nhớ ngôi nhà sum vầy êm ấm tuổi thơ, nhớ hàng xóm láng giềng nhớ bạn bè chung lớp, nhớ đường nhớ phố, nhớ nắng nhớ mưa, nhớ hàng cây nhớ bóng lá. Nhớ cả từng ngã ba ngã tư hè phố quê nhà, nhớ ánh trăng lên chênh chếch đêm về ...

 

Ừ, thì dù cho tất cả chỉ là tôi đang nhớ, nhưng tôi không phung phí nỗi niềm.

 

Tôi sẽ ngồi xuống, an nhiên với tách trà trong làn hơi nóng thoảng hương thơm dịu, tôi để mặc lòng mình đu đưa với cảm xúc khi ngắm hàng bông vạn thọ xanh um lá với những búp non vừa nhú, mấy chậu bông cúc vàng tươi sắc nắng, những nhành mai chi chít nụ với lũng lẵng dây đỏ dây xanh treo ở trên cành ... rồi tôi sẽ hát nho nhỏ theo những bài hát tết mà năm nào tôi cũng mở lên trong nhà để nghe, rồi tôi sẽ nhớ chăm chút nhớ dịu dàng từng hình ảnh ở quê nhà...

 

Khi ấy, thật sự cảm giác tôi đang tết ở quê tôi. Tôi biết, đó vẫn là những điều không thật. Nhưng lòng tôi vẫn sẽ ắp đầy cảm xúc!

 

Tiếng thời gian xưa còn đang gọi tôi vào giấc chiêm bao mộng mị...

Tôi nghe hình như lác đác tiếng mưa rơi, và chỉ phút trong phút chốc mưa ào ạt tuôn rơi, mưa không kịp ngại ngần, mưa không kịp bâng khuâng, mưa hối hả như thể đến với ai đang đợi đang chờ.

Sao mưa cuối năm mà không chút dịu dàng!

 

Mưa ngoài kia đẩy tôi trôi đi trôi đi, mưa xô tôi trượt ngã cho cảm xúc òa vỡ theo mưa, bây giờ thì ngay cả tôi cũng không biết đâu là mưa trời và đâu là cơn mưa nhớ ở quê nhà!

 

Quê nhà tôi ơi, Biên Hòa tôi ơi!

 

 

Bùi TuyếtMai            

30 Tháng Bảy 2011(Xem: 119494)
các Chs NQ khóa đàn em đã tạo luồng sinh khí mới và góp phần không nhỏ trong sự thành công, trọn vẹn của ngày Đại Gia Đình Ngô Quyền Hội Ngộ Toàn Thế Giới kỳ II này.
29 Tháng Bảy 2011(Xem: 124882)
Thơ Phương Linh - Nhạc Ngô Càn Chiếu – Ngô Càn Chiếu trình bày.
29 Tháng Bảy 2011(Xem: 117024)
ngày 31 tháng 12 tôi sẽ về BH cùng các bạn lớp đệ Tứ của tôi tham dự Họp Mặt Cựu Học sinh Ngô Quyền tổ chức tại trường.
23 Tháng Bảy 2011(Xem: 102688)
Nửa phần đời còn lại có chăng tìm lại được bao niềm vui hạnh phúc nghẹn ngào với mái trường trung học Ngô Quyền của một thời để thương để nhớ…
23 Tháng Bảy 2011(Xem: 124683)
... chúng ta hãy cùng nhau chiêm nghiệm trong yên lặng về ý nghĩa sâu thẳm của sự Hội Ngộ và Chia Ly.
22 Tháng Bảy 2011(Xem: 116874)
Nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Đỗ Hải – Ca sĩ Thanh Duyên
20 Tháng Bảy 2011(Xem: 116903)
Chắc là những ai đã tham dự chuyến đi này và cả những ai được nghe kể lại sẽ thấy "vui nhất từ trước tới giờ chưa từng có"
14 Tháng Bảy 2011(Xem: 109857)
Thấm thoát đã một tuần sau ngày họp mặt Ngô Quyền Hội Ngộ Toàn Thế Giới lần thứ 2 tại Nam California mà dư âm của ngày họp mặt vẫn còn vấn vương thoang thoảng trong đầu của tôi.
14 Tháng Bảy 2011(Xem: 100084)
Cám ơn Ban Tổ chức Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền, Cám ơn Thầy Cô, cám ơn tất cả...
14 Tháng Bảy 2011(Xem: 105400)
Chúng tôi không bao giờ quên những nỗi nhọc nhằn của các Em để gíúp chúng tôi có được những ngày sum hợp vui đẹp vừa qua.
30 Tháng Sáu 2011(Xem: 115303)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Thúy An
17 Tháng Sáu 2011(Xem: 106971)
Bài này là một trong rất ít bài con viết cho Ba nếu có 1 thế giới nào khác thế giới này, mà Ba có thể nghe được thì xin ba hãy mỉm cười,
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 101704)
Kính dâng Ba Mẹ và xin lỗi Ba Mẹ, ai con cũng có thể viết cho họ đuợc, viết thư tình, viết công văn, viết thơ tán gái, viết... tùm lum, mà chả mấy khi viết được giòng nào cho Ba Mẹ.
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 119289)
Em ạ, hết thảy mọi hoạt độngcủa con người là nhằm đến cái hạnh phúc, ngay cả những chuyện làm đau khổ hy sinh thiệt thòi rốt cuộc lại cũng chỉ vì hạnh phúc.
08 Tháng Sáu 2011(Xem: 138434)
"Bài này được viết và phổ biến từ năm 2009 nhưng được giới thiệu lại như một lời mời gọi chs NQ về Orange County California dự họp mặt chs NQ toàn thế giới lần II ngày 3 tháng 7 năm 2011."
05 Tháng Sáu 2011(Xem: 126116)
“Ngô Quyền ơi bao năm vẫn xanh màu kỷ niệm Ngô Quyền ơi bao năm vẫn tình cảm vẫn đong đầy”
30 Tháng Năm 2011(Xem: 110558)
Ba đã cho con một tuổi thơ đầy ắp hoa bướm, dù rằng con thiếu Mẹ. Ba đã cho con muôn ngàn tia nắng ấm từ trái tim yêu thương của Ba dù rằng trái tim Ba đang đau buốt.
30 Tháng Năm 2011(Xem: 107281)
Gương mặt Bố có những nét duyên dáng tráng kiện của một người đàn ông chung thủy và chịu đựng.
25 Tháng Năm 2011(Xem: 113786)
Bao nhiêu năm nay tôi không còn khóc nữa, tôi đã là “người khô nước mắt” rồi!