Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - CÒN VƯƠNG NẮNG HẠ

28 Tháng Chín 201812:31 SA(Xem: 15150)
Kiều Oanh Trịnh - CÒN VƯƠNG NẮNG HẠ


CÒN VƯƠNG NẮNG HẠ

convuongnangha

Khi làn gió Xuân ấm áp từ từ chuyển thành hơi nóng hầm hập, oi bức, những đóa hoa xinh tươi, mới hôm nào đang mơn mởn sắc màu, huơng thơm ngào ngạt mà hôm nay thì ủ rũ, héo tàn dưới sức nóng gay gắt của mặt Trời. Những chiếc xe school bus màu vàng đã tạm nghỉ đưa đón học sinh đến trường. Hè đến đây rồi.

Hè về với những xôn xao, trẻ nhỏ hân hoan được rong chơi ba tháng Hè hay sẽ cùng gia đình đi nghỉ mát về những miền biển xanh tươi thắm…

Nằm trên ghế bố bên bờ cát trắng tinh của căn nhà gần sát bờ biển, nhìn lũ trẻ đùa vui chân sáo nhảy theo từng cơn sóng nhấp nhô, xa xa từng cánh diều bay phất phới trên nền trời trong xanh, lòng Minh chợt bâng khuâng, giao động, dĩ vãng đưa anh về với kỷ niệm của thời học sinh. Anh hồi tưởng lại những kỷ niệm ngày cũ với nhóm bạn thân thương mà trong đó  anh đã có một mối tình học trò ngây thơ, vụng dại mà lâu lâu anh thường nghĩ đến, không khỏi bùi ngùi, bâng khuâng…

Ngày xưa, xa thật xa. Trong nhóm bạn 6 đứa vừa trai vừa gái, anh đã để ý đến Quỳnh Vi. Cô bạn gái có dáng dấp thanh thanh với mái tóc bồng xõa ngang bờ vai thon nhỏ, và nhất là đôi mắt bồ câu. Ôi! đẹp sao là đẹp! Các bạn cứ cắp đôi anh và cô. Không biết cô nghĩ thế nào, riêng anh thì thích thú lắm. Cứ mong có dịp được nghe các bạn chọc ghẹo là tim anh nhảy thình thịch, mặc dù cả hai đều đỏ mặt, tía tai vì xấu hổ, nhưng vẫn thích được nghe, thích được chọc ghẹo…

Những lần đi chơi chung. Anh săn sóc cô từ li, từ tí. Bất cứ chuyện gì anh cũng đều để ý đến cô. Không hiểu sao mà cứ mỗi lần nhìn vào ánh mắt của cô thì tim anh bồi hồi, xao xuyến. Trong ánh mắt êm dịu, dạt dào ấy chứa hàm bao lời nói âu yếm. Cô ít nói mà rất tế nhị. Chắc cô chẳng bao giờ làm mất lòng ai? Cô chiều tất cả bạn bè, vì thế nên anh rụt rè. Anh không dám bày tỏ nỗi niềm, vì thấy cô đối đãi với anh cũng như các bạn trai khác không có chút gì đặc biệt, anh chỉ sợ, mình nói lỡ lời làm phật lòng, khiến cô giận mà “nghỉ chơi” với anh thì buồn biết mấy! Lâu lâu anh chỉ nói mé, nói cạnh tí thôi mà anh đã thấy cô đỏ mặt, chớp chớp đôi hàng mi cong e thẹn, dễ thưong làm sao!

Anh luôn như một cận tướng theo bảo vệ nữ hoàng, anh thích đi đằng sau, ngắm dáng đi nhẹ nhàng, uyển chuyển của cô, để được nghe thoang thoảng mùi hương nhu, bồ kết, mùi thuốc gội đầu tỏa thơm, thoát ra từ mái tóc bồng làm anh ngây ngất. Nhiều lúc anh muốn vuốt tóc cô, nhưng tay vừa mới đưa ra, vội vàng rụt lại. Để rồi, ngày tháng đong đưa, tình yêu thầm kín cứ chôn tận đáy lòng.

Có lần cùng nhau đi chơi, vào vườn cây trái, anh thấy cô thơ thẩn bên cây mận hồng đào, nhón gót đưa tay hái trái mận chín. Dưới ánh nắng buổi trưa, đôi má cô ửng hồng như quả đào mơn mởn, xinh quá là xinh! Một con kiến rơi trên tóc cô, anh vội chạy lại, phủi kiến rơi khỏi sợi tóc mai. Buột miệng anh nói.

- Tóc bạn mềm và nhẹ như tơ

Cô cười hỏi

Bạn có dệt tơ đâu mà biết tơ nhẹ hay nặng. 

Thì nghe người ta bảo sợi tơ mỏng manh mềm, nhẹ và đẹp lắm nên mình chỉ đoán thế thôi

Rồi có hôm, cả bọn rủ nhau lên đồi hái sim, những trái sim tim tím ngọt lịm, cô bảo là cô mê ăn sim nhất và mê cả màu tím hoa sim nữa. Khi vào vườn cô cất tiếng hát:

Anh hay chăng mùa xuân sang

Có nghe tim em rộn ràng

Một đêm, một đêm trăng sáng huy hoàng

Trăng soi trên đồi hoa sim

Cánh dài màn đêm lắng im

Lặng nghe giờ đây tiếng ca mong chờ

 

Ôi chao! Lời nhạc đã hay mà giọng hát của cô càng hay hơn, trong trẻo và cao vút, khiến anh mê mẩn, anh muốn chạy lại nắm tay cô để khen mà không dám. Anh đứng lặng im, chôn chân dưới đất. Lại có lần cả bọn dắt nhau đi xem phim Nhật “Con Hạc Trắng” Lúc ra khỏi rạp, thấy mặt cô đỏ gay, xụt xịt và nước mắt nhạt nhòa. Anh đưa cho cô chiếc khăn mùi soa. Cô lí nhí cám ơn rồi ngượng nghịu. 

Không biết tại sao mình hay thương cảm quá. Biết là chuyện phim thôi, mà vẫn thấy ngậm ngùi. Đàn bà Nhật trong sáng, chung thủy và tôn trọng chữ tín, dám hy sinh cả tánh mạng để bảo vệ tình yêu …

Anh bảo: 

Đàn bà Á Đông đều thế. Có lẽ nhờ luân lý đạo đức của Á Châu thuần túy, nhẹ nhàng chứ không nóng bỏng như đàn bà Tây Phương. Nhưng thôi, lần sau đừng đi xem mấy phim buồn nữa, Vi hay khóc quá. Con gái sao mà mau nước mắt thế. Nhìn bạn khóc mà mình thót cả tim….

Cô bạn đi kế bên nghe được, nó hét lên: 

Mọi người lại đây mà nghe nè, hai anh chị săn sóc nhau mùi mẫn ghê chưa?

Thế là hai đứa lại đỏ mặt. Thật tức mình, rượu có uống đâu mà say! Anh tự hứa. Lần sau nhất định phải bạo dạn lên, bạn có chọc thì anh sẽ cứ lì ra, không thèm mắc cở, riết rồi quen, họ sẽ hết phá quấy. Nhưng chắc cô thì không lì được đâu, cô hay xấu hổ lắm.

Một lần khác, các bạn, đứa thì về quê, đứa đi chơi xa, chỉ có anh và cô ở lại thành phố. Anh rủ cô đi ăn kem. Hai đứa tung tăng ra phố, sánh bước bên nhau dưới bóng phượng hồng, ghé vào quán kem, anh nhâm nhi ly cà phê đắng, cô múc từng muỗng kem dâu nhỏ nhẹ nhấm nháp. Cô hỏi anh:

- Minh nghĩ thế nào về tương lai. Thi xong phần Tú Tài II này anh sẽ làm gì? Có học tiếp không?

- Tôi cũng tính học tiếp, nhưng cũng còn tùy hoàn cảnh, còn Vi?

 - Ba Mẹ muốn Vi làm Cô Giáo, chắc thi vào Sư Phạm. 

- Cô Giáo là nghề tốt cho phái nữ. Khi thành gia thất, đi dạy về còn có thì giờ lo gia đình con cái sau này. Phụ nữ thì giản dị như thế thôi, như tụi mình kẹt chuyện lính tráng cho nên tương lai khó đoán lắm… chừng nào Vi lập gia đình, nhớ mời tôi nhé. 

- Nhất định rồi, nếu anh còn ở quanh đây


Anh chợt buồn. Cô đã có người yêu? Mình đến muộn mất rồi. Từ đó anh lặng im không nói....

Vẫn những cuộc đi chơi chung, vui đùa dưới hàng phượng vĩ. Nắng vàng trên cao, hoa phượng cứ thi nhau nở đỏ rực bên đường. Nhóm bạn trẻ tuy hồn nhiên nhưng cũng không ngớt lo lắng, suy tư nghĩ về mùa thi sắp tới. Rồi sẽ ra sao? Mỗi người một nơi, không biết có còn được gần gũi, vui vẻ như thế này nữa không? Cứ thế mà anh cảm thấy nao nao trong lòng. Xa xa, tiếng ve sầu rộn rã thi nhau dạo khúc nhạc Hè... càng làm lòng anh quay quắt nghĩ về tương lai?  

Thế đấy, tình bạn trong sáng như pha lê, không vẩn đục, Cô lúc nào cũng ngây thơ, thánh thiện và rất đoan trang. Anh say mê, ôm ấp mối tình không bao giờ dám ngỏ. Anh nghĩ, có lẽ chỉ nên để mà ngắm, cứ chiêm ngưỡng như thế này thì “Tình” mãi đẹp như tờ giấy trắng. Nếu mình khuấy động, biết đâu cô không thích thì trang giấy sẽ lem màu mực!

Cứ thế mà năm tháng dần trôi, cô vào Đại Học, anh vui đời quân ngũ. Những lần về phép, anh ghé thăm bạn bè, hỏi thăm thì được biết cô đã yên bề gia thất và đang làm cô giáo ở một tỉnh rất xa. Mộng của cô đã thành.

Còn anh? Buồn buồn, anh thẫn thờ trở lại những nơi mà ngày xưa anh cùng cô và các bạn đã từng đến đùa vui, ngồi ôn lại kỷ niệm, nhớ sao là nhớ! Trở về mái trường xưa, hàng phượng thắm vẫn đỏ rực một góc sân trường. Bờ tường vôi trắng đã phai nhòa theo năm tháng, đường vào lớp học vắng thưa. Chỉ có bác gác dan đang quét lá trong sân, anh mới nhớ ra là -- đang vào Hạ.

Ghé vào cái quán gần trường, nhớ hồi bọn anh thường ra ăn đậu đỏ, bánh lọt, anh gọi một ly thạch chè, ngồi nhâm nhi và nhớ dáng cô ngày xưa. Anh tự trách: “Tại ngày xưa mình rụt rè, nhút nhát quá!”. Rồi anh lại nhủ thầm: “Không nhút nhát thì làm sao? Chẳng lẽ tỏ tình rồi thương nhau với hai bàn tay trắng ư? Sự nghiệp không có, lấy gì mà nuôi nhau? Làm gì có chuyện “một túp lều tranh hai quả tim vàng” ở thời buổi ‘gạo châu, củi quế’ nhỉ?”

Có lẽ là duyên phận, chút tình ngây thơ của tuổi học trò. Nhưng sao anh vẫn luôn luôn ghi mãi hình dáng cô trong tâm trí? Thôi, dù sao đó cũng là một kỷ niệm đẹp của thời học sinh mà anh khó quên. Anh chỉ muốn biết, bây giờ, ở một nơi nào đó, không biết cô có khi nào dành một chút suy tư để nghĩ đến anh như anh đang nghĩ về cô không?

Mấy chục năm qua. Hôm nay, Hè về trên quê hương người. Anh đang ở một nơi rất xa những ngày xưa thân ái--một nơi mà mùa Hè cũng nắng gay gắt, nắng ở trên cao, mặt trời mùa Hè rực lửa, nhưng không có phượng đỏ ngập đường, không ve kêu rộn rã. Một người bạn vừa phone nhắc lại kỷ niệm ngày thơ, nhắc đến cô bạn gái mà anh đã có một thời thương trộm, nhớ thầm. Nàng bây giờ cũng đang là bà nội, bà ngoại ấm êm hạnh phúc.

Nhớ về kỷ niệm, anh miên man mơ tưởng lại thời cắp sách đến trường, rong chơi bè bạn, run rẩy khi chợt thốt ra lời tỏ tình vụng dại với cô bạn ngày xưa, anh chợt mỉm cười. Ôi! Thời thơ ấu sao mà dễ thương quá! Kỷ niệm còn vương mãi trong anh, dù đã bao nhiêu năm qua rồi, mỗi người một phương Trời, nhưng lâu lâu, ngồi ôn lại dĩ vãng, anh cảm thấy bùi ngùi, nhớ nhung chất ngất. Mong tìm về một thoáng hương xưa, của những chiều kỷ niệm có nắng vàng hiền hòa, gợi nhớ trong tim.

Anh mong thời gian trôi ngược về dĩ vãng, để anh tìm lại chút dư âm ngày tháng cũ. Tìm gặp lại cô bạn nhỏ ngày xưa. Anh sẽ mạnh dạn nắm tay cô bày tỏ về chút tình ngu ngơ của anh. Rồi anh sẽ tặng cô tập hoa phượng ép khô mà có lần anh nghe cô nói cô thích hoa phượng ép, nên anh nhặt nhạnh, gom góp đủ các cánh phượng ép thành một quyển sách dày 100 trang, mà không có dịp trao tận tay cô, anh còn giữ mãi, giữ mãi cho tới mấy chục năm sau, quyển sách hoa vẫn còn trong ngăn tủ. Anh nâng niu, chiều quý quyển sách như một báu vật. Anh nuôi hy vọng sẽ có một ngày, anh gặp lại cô bạn nhỏ ngày xưa để trao tặng cô tập vở ép hoa, những đóa hoa thâm tình, những cánh hoa theo ngày tháng đong đưa, vẫn giữ nguyên màu sắc rực rỡ, kiêu kỳ. Đó là những cánh hoa học trò mang thật nhiều kỷ niệm.

Đang miên man hồi tưởng, bỗng chuông điện thoại reo vang… làm anh giựt mình: 

- Hello!... Vâng, tôi đây...Ồ! họp mặt các bạn cũ ở VN à? Mình không về được đâu. Bồ có về cho mình gửi tí quà cho cô bạn xinh xinh, Quỳnh Vi của tụi mình ngày xưa nhé.

Vài tháng sau. Một lá thư từ quê nhà gửi sang cho anh:

Anh Minh thân mến,

Vô cùng xúc động nhận được món quà anh gửi tặng. Bao nhiêu kỷ niệm bỗng hiện về trong trí nhớ, mắt mình cay cay, ông xã hỏi chuyện gì, Vi đưa cho ổng xem món quà anh gửi. Ôi dấu yêu làm sao! Một trời kỷ niệm chợt hiện ra. 

Nơi đây, cũng đang mùa phượng vĩ. Phượng đỏ rực cả khung trời kỷ niệm. Mới đây mà đã mấy chục năm qua, thời gian vun vút như thoi đưa. Thoáng chốc mà chúng mình đã già cả hết rồi. Bạn ở phương xa, mà vẫn nhớ về mình của những ngày tháng cũ, cảm động vô cùng. Món quà của Minh tặng Vi, thật ý nghĩa và quý giá đối với Vi nhiều lắm. Đó là tình bạn cao quý, tình thương yêu thuần khiết của tuổi mộng mơ. Cũng có nhiều lúc mình mơ lại dĩ vãng, nhớ lại những buổi vui chơi cùng bè bạn, nhớ những lời âu yếm nhẹ nhàng của anh cùng những sự săn sóc, đón đưa.

Hồi đó, mình cũng biết Minh đã thầm thương mến Vi mà không dám nói, vì chẳng biết được tương lai sẽ ra sao? Và mình cũng có những lúc vấn vương, sung sướng khi nghe những lời anh tỏ bày nhè nhẹ hay những lời gán ghép của đám bạn thân. Nhưng rồi khi tốt nghiệp, mỗi người một ngả. Minh xa rời thành phố, vui đời quân ngũ. Mình tiếp tục học hành, lập gia đình, theo chồng về một tỉnh xa, làm nghề gõ đầu trẻ, cùng chồng lo mái ấm gia đình nho nhỏ, bận rộn với cuộc sống cơm áo, gạo tiền, con cái, v.v. Thế là: Chuyện ngày xưa đi dần vào quên lãng. Hôm nay, ký ức bỗng hiện về với bao nhiêu thân thương, yêu dấu. Các bạn ở khắp nơi về đây họp mặt mà thiếu Minh, mọi người đều nhắc đến bạn, mình chợt nao nao. Một thoáng hương xưa hiện về. Nhớ sao là nhớ. Mình mong ngày nào đó vợ chồng bạn có dịp về thăm để tìm lại khung trời kỷ niệm và nhìn xem mảnh đất quê hương của mình ngày nay đã thay đổi như thế nào?

Rất vui khi biết được bạn đang vui vẻ bên mái ấm gia đình. Mình cũng vậy. Tuy đời sống ở đây không sung túc, tráng lệ như nơi bạn ở, nhưng gia đình mình cũng cơm no, áo ấm. Mình cũng rất đầm ấm bên người bạn đời hiện tại, anh rất thương yêu, chiều chuộng mình. Như thế là hai chúng ta đều đã tìm được nửa thương yêu toàn vẹn rồi phải không?

Bạn bè thì chỉ biết mừng vui khi được tin nhau, nghĩ và nhớ về nhau là đủ rồi bạn nhỉ? Thôi nhé. Vài lời thăm hỏi, thân thương chúc bạn và gia đình luôn luôn vui mạnh… Nếu có dịp nhớ về thăm nha! Cho mình gửi lời cám ơn đến bà xã của Minh đã gửi cho mình xấp vải lụa tơ mềm và nhẹ như sợi tóc đấy.

Thân mến
Quỳnh Vi

 

Thế là đã được tin nhau. Cô đang rất bình yên và hạnh phúc. Đó là điều anh mong ước vô cùng. Anh mỉm cười sung sướng ... vì anh vừa tìm lại được một chút vấn vương của màu “Nắng Hạ” ngày xưa. Tuổi thơ hiện về trong anh, những ngày Hè đã gợi cho anh niềm vui dạt dào, nhớ về “Kỷ Niệm” năm nào.

Anh chợt nhớ đến bài “Đồi Sim” mà ngày trước cô đã hát khúc đầu, anh ngân nga lời kể tiếp:

 

Đêm qua khi tình lên khơi

Ước mơ tô bao mộng ngời

Người ơi, tình anh như suối ven hồ

Em ơi, trên đồi hoa sim

Tưng bừng ca vang lũ chim

Gọi nhau về chia trái sim cuối mùa...

 

***

 Hôm nay, Trời sắp vào Thu, ba tháng Hè trôi qua qúa nhanh, học sinh đã trở lại trường, những chiếc xe school bus màu vàng lại rộn ràng trên phố, trẻ con thì cặp, sách xôn xao, nhìn các cháu tung tăng tay xách, nách mang: nào cặp, nào lunch box mà anh cũng nao nao, lòng vui lây niềm vui “Ngày Tựu Trường” với trẻ thơ, niềm vui này ngày xa xưa anh đã từng trải qua. Trẻ con nhập học thì mùa Thu cũng sắp đến rồi… Mùa Thu muôn đời đẹp lắm! Mỉm cười, anh chợt cất tiếng hát:

 

Anh mong chờ mùa thu

Trời đất kia ngả màu xanh lơ

Đàn bướm kia đùa vui trên muôn hoa

Bên những bông hồng đẹp xinh.

 

Anh mong chờ mùa thu

Dìu thế nhân dần vào chốn thiên thai

Và cánh chim ngập ngừng không muốn bay

Mùa thu quyến rũ anh rồi …

 

“Thu Quyến Rũ” của cố nhạc sĩ Đoàn Chuẩn đã ru hồn anh phiêu lãng vào mỗi độ Thu về…


Kiều Oanh Trịnh

Viết xong ngày cuối Hè và chớm Thu 2018


*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
Liên Khúc Mùa Thu--"Thu Vàng" (Cung Tiến-Nhật T. Lan); "Mắt Thu" (Ngô T. Miên-Sơn Ca)
Kiều Oanh thực hiện youtube

 



02 Tháng Tư 2023(Xem: 3846)
Hôm nay giỗ anh, thấm thoát đã 52 năm, hơn nửa thế kỷ của đời người, sao nỗi đau về, như mới hôm qua… cơn nắng ngày nào vẫn còn nguyên trên da thịt, trên tóc, trên vai, trên những vòng khăn tang cuốn vội
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3901)
Phải chăng tiếng đàn tranh du dương réo rắt của bác Bảy và tiếng hát ngọt ngào mùi mẫn của các ca sĩ đường phố, đã tạo nên cái hồn văn hóa của người dân phố thị
31 Tháng Ba 2023(Xem: 3742)
Anh An đã mất đi hơn 49 ngày rồi nhưng hình ảnh của anh vẫn ở trong tâm trí của gia đình và bạn bè. Chúc anh An an nghĩ nơi cõi Phật, You will be missed!
24 Tháng Ba 2023(Xem: 3775)
Tôi cám ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình tôi. Hệ thống chăm sóc y tế giúp tôi tuổi đời vui vẻ ít bệnh tật. Đời sống văn minh khiến tôi lạc quan có nhiều bạn bè, tận hưởng tuổi vàng an vui yêu đời
21 Tháng Ba 2023(Xem: 3910)
Úc là một quốc gia quân chủ lập hiến, là một liên bang phân chia quyền lực. Quốc gia này có chính phủ theo thể chế đại nghị, Quốc vương Charles III là nguyên thủ của Úc.
20 Tháng Ba 2023(Xem: 6364)
Nước Mỹ là miền đất hứa đã luôn mở rộng vòng tay chào đón và tạo cơ hội tốt cho bất kỳ ai, miễn là họ có khát vọng vươn lên và phải nỗ lực thực hiện bằng được khát vọng ấy.
13 Tháng Ba 2023(Xem: 4266)
Trưa Chủ Nhật, ngày 5 tháng 3, 2023 đồng hương Biên Hòa và một số thân hữu đã đến nhà hàng Paracel Seafood, Westminster tham dự buổi Tân Niên Hội Ngộ do Ban Chấp Hành Hội Ái Hữu Biên Hòa tổ chức.
13 Tháng Ba 2023(Xem: 4383)
Không dễ mấy ai có thể chối từ một số tiền lớn lao như vậy vào thời đó. Sự từ chối này làm nên nhân cách Uyên Thao và làm cho Sóng Thần có uy tín với độc giả, đông nhất là trong giới quân nhân.
12 Tháng Ba 2023(Xem: 3641)
Nhân ngày 8 tháng ba tôi muốn gửi đến họ lòng kính mến và cảm phục. Bởi vì họ đang vùng lên không phải chỉ cho phụ nữ mà vì sự tự do và công bình cho đất nước họ trên thế giới này.
11 Tháng Ba 2023(Xem: 3525)
Đêm nay hoa Quỳnh nở sớm, hình như những búp hoa đang nhẹ nhàng chuyển mình để rồi từ từ hé mở vào lúc nửa đêm. Trong tôi hình như cũng đang có ngàn nụ hoa Quỳnh nở sớm trước canh khuya.
10 Tháng Ba 2023(Xem: 3845)
Người đàn ông khôn ngoan, tinh tế, thông minh, có thể biến vợ thành người tình và người Hồng nhan tri kỷ một cách thật dễ dàng.
04 Tháng Ba 2023(Xem: 6405)
Sau khi trải nghiệm tàu ra vào kênh tôi không ngạc nhiên khi Hiệp hội Kỹ sư Xây dựng Hoa Kỳ đã xếp kênh đào Panama là một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.
22 Tháng Hai 2023(Xem: 3597)
Với tôi, tháng Hai là tháng mùa đông tàn phai, chuẩn bị tâm hồn phơi phới cho những ngày sắp tới. Các bạn tôi giãy nảy lên, xúm vào bảo tôi “nói thách” sớm quá,
20 Tháng Hai 2023(Xem: 4999)
Nói chung, văn nghiệp của ông tạo ra một dòng chảy văn học miền Nam rất cá tính; nó tiếp lửa truyền thừa từ những nhà văn tiền bối và ngọn đuốc soi đường cho những người đến sau ông.
19 Tháng Hai 2023(Xem: 8952)
thầy Nguyễn Kim Linh nguyên là giáo sư môn Vạn Vật trường trung học Gia Long. Năm 1965 thầy được Bộ giáo dục điều động về làm Giám học trường trung học Ngô Quyền
19 Tháng Hai 2023(Xem: 4765)
Cả hai con chim bằng đã gãy cánh trên vòm trời lửa đạn miền Đông khi tuổi đời chưa đến 25. Thương cho những kiếp sống ngắn ngủi trong thời chinh chiến.
19 Tháng Hai 2023(Xem: 6775)
Trong lúc Kansas City Chiefs vui mừng trong rừng confetti thì đội Philadelphia buồn vì vừa đánh mất chức vô địch trong tầm tay khi chỉ còn 8 giây nữa là kết thúc trận đấu.
19 Tháng Hai 2023(Xem: 5113)
Đến với tiệm Nam Tạo, dân ghiền đọc sách có thể tìm được bất kỳ thể loại sách nào, thậm chí khan hiếm ở các nhà sách lớn.
19 Tháng Hai 2023(Xem: 3958)
Nàng đọc thầm những câu thơ Nam vừa gửi vào email: “Những rung động trong ngực thầm chan chứa/ Xin trao em làm tặng vật mùa xuân”.
16 Tháng Hai 2023(Xem: 3889)
Ở một nơi không phải đất nước tôi, tôi chứng kiến được nhiều bài học đạo nghĩa của chính dân tộc Ukraine, thay vì đào tẩu khỏi chiến tranh, trốn ở một đất nước yên bình khác,