Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Một Góc Thầy Trò 3 - Lương Thị Khá.

16 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 58178)
Một Góc Thầy Trò 3 - Lương Thị Khá.

Lời giới thiệu:

 

  “Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả Lương Thị Khá" đang định cư ở Boston, Massachusetts.

 

 Với tâm tình chân thật, và bút pháp đơn giản chị Khá ngoài việc bày tỏ lòng kính mến của mình với các Thầy Cô đầu tiên của NQ - đặc biệt là Thầy Đinh Văn Sái, Thầy giáo dạy Pháp văn (thầy dạy Toán Lý Hóa thời “Ngô Quyền mới lập quốc”)-, còn giới thiệu với các thế hệ đàn em về những “ông lái đò già đầu tiên” đã mở đường cho “bến đò xưa”, đưa rất nhiều thế hệ học sinh NQ đến bến bờ thành công.

 

 Rất nhiều năm trôi qua, hầu hết Thầy Cô của lớp chị Khá, Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), đã về với lòng đất, “chị cả” Lương Thị Khá cũng ở mấp mé tuổi “thất thập cổ lai hy” nhưng Chị vẫn nghĩ về Thầy Cô với lòng kính trọng như ngày xưa, thời Chị còn ngồi ở ngôi Trường Trung học mới được khai sinh ở cạnh dòng Đồng Nai có "Nắng bờ sông như màu trang vở cũ"*, nhưng không làm mờ được tình nghĩa Thầy Trò của chị Khá và của nhiều thế hệ đàn em sau này…

 

 Kính mời Thầy Cô, mời anh, mời chị, mời bạn cùng đọc tâm tình của thế hệ Ngô Quyền đầu tiên và cùng thắp nén hương lòng tưởng nhó đến các Thầy Đinh Văn Sái, Bùi Quang Huệ, Phạm Văn Tiếng, Dương Hòa Huân, và Phạm Văn Mn cùng tất cả các Thầy Cô, và các CHS Ngô Quyền đã về cõi vĩnh hằng.

 

 

* thơ cố thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, CHS NQ khóa 9.

 

 

 

 

 

luongthi_kha-content

 


 

blank

 

 

 

Nhớ về Thầy Cô Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957)

 

 

Kính thưa Quý Thầy Cô,

Ngày ấy chúng con là những học sinh lớp Đệ Thất B1, chúng con là những đứa bé vừa hơn 10 tuổi, và đến nay đã 50 năm nhưng hình ảnh Thầy Cô không thể xóa nhòa trong trí chúng con.

 

Chúng con nhớ đến Thầy Đinh Văn Sái dạy Toán Lý Hóa, Thầy Bùi Quang Huệ dạy Việt Văn, Thầy Dương Hòa Huân dạy Sử Địa, Thầy Phạm Văn Mn dạy Vẽ, Cô Trần Ngọc Anh dạy Nữ công, Thầy Trần Văn Lộc dạy Nhạc, Thầy Phạm Văn Tiếng dạy Pháp Văn, Thầy Trần Minh Đức dạy Anh Văn.

 

Giờ đây Thầy Sái, Thầy Huệ, Thầy Huân, Thầy Tiếng đã thực sự về sống nơi thế giới mới, nhưng những kỷ niệm và hình ảnh của các Thy Cô không thể xóa mờ trong trí của chúng con. Một điều mà con nhớ gần nhứt là trong năm 1989, 1990 con còn sống ở quê nhà, con đã được nhiều lần nói chuyện với Thầy Sái trong vấn đề Thầy nên ra đi hay ở lại Việt Nam khi tuổi Thầy đã lớn, và cuối cùng Thượng Đế đã sắp xếp Thầy ở lại vĩnh

vin với quê hương Việt Nam. Con nhớ hoài hình ảnh của Thầy với chiếc xe Thầy chạy khi Thầy ghé lại nghĩ chân ch con bán hàng trước khi Thầy tiếp tục đi về Tân Uyên. Ngày còn nhỏ học với Thầy con sợ Thầy bao nhiêu, tuổi lớn lên con càng thương kính Thầy bấy nhiêu.

 

Về Thầy Tiếng, con không đủ giấy để viết về công ơn và những kỷ niệm mà con có từ Thầy. Nếu không có Thầy Tiếng con sẽ không có tên trong danh sách của những học sinh lớp Đệ Thất B1(1956-1957), và không có sự thành công trong đời con.

 

Chúng con xin kính cẩn cúi đu cầu nguyện linh hồn các Thầy luôn yên vui và bình an nơi cõi niết bàn.

 

Cô Trần Ngọc Anh và Thầy Trần Văn Lộc hiện giờ đang sống ở Việt NamRiêng Thầy Đức được coi như một Thầy trẻ nhất lúc bấy giờ. Thầy chỉ dạy chúng con trong năm Đệ Thất B1, và sau đó Thầy không tiếp tục dạy tại trường Ngô Quyền nữa, từ đó chúng con không có dịp gặp lại Thầy. Chúng con không thể quên được hình ảnh của một người Thầy trẻ nhưng lúc nào cũng tận tụy với học sinh của Thầy. Chúng con không thể quên được những buổi Thầy dạy thêm cho chúng con tại nhà Thầy vì tiếng Anh được coi như môn học mới của những học sinh lớp Đệ Thất lúc bấy giờ.

 

Sau 50 năm, tuổi đời chồng chất lên những học sinh lớp Đệ Thất bé nhỏ ngày nào. Các Thầy Cô cũng đã cộng thêm 50 năm tuổi nữa, nhưng một điều chắc chắn không thay đổi là chúng con luôn kính yêu Thầy Cô như những ngày chúng con còn nhỏ, và luôn mong mỏi được sự dn dắt của Thầy Cô.

 

Chúng con luôn hy vọng và mong mỏi ngày Hội Trùng Phùng sớm đến để được gặp lại Thầy Cô của chúng con.

 

Xin cầu nguyện ơn trên cho Thầy Cô và bạn bè chúng con có đầy đủ sức khỏe và trở về họp mặt trong ngày Hội Trùng Phùng kỷ niệm 55 năm ngày thành lập trường (2011)

 

 Viết từ Boston, MA

   Lương Thị Khá

 

10 Tháng Chín 2023(Xem: 2885)
Bây giờ chúng ta đã ở ngưỡng cửa của mùa thu. Ngày xưa, rất nhiều nhạc sĩ của ta đã cảm xúc cái mùa lành lạnh với lá vàng rơi rụng nhưng rất lãng mạn này và đã cho ra những tuyệt tác để đời.
02 Tháng Chín 2023(Xem: 3192)
đã xưng tội trong mùa chay nhưng vẫn luôn phạm tội vì đường trần còn tơ vương khanh tướng, giữa chốn vô thường chỉ là tạo vật. Chúa và Phật phải chọn ai đây chỉ cầu mong còn có những cơn mưa…
28 Tháng Tám 2023(Xem: 3164)
Tọa lạc ở chợ BH ngay giữa ngã ba đường Lê văn Lễ và Cô Giang, vào những thập niên 1960-1970s, Tứ Lợi là tiệm tạp hóa lớn do người Hoa làm chủ, chuyên bán sỉ và lẻ đủ loại nhu yếu phẩm
26 Tháng Tám 2023(Xem: 2904)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối. Một câu hỏi mà bây giờ đứng cận con đường sinh tử ta hỏi lại mình .
22 Tháng Tám 2023(Xem: 2838)
Trong mùa tựu trường năm nay, người giáo già như tôi không khỏi trăn trở khi nghĩ đến những cháu nhỏ ở Việt Nam ngày nay bao giờ sẽ hưởng được một nền giáo dục dân tộc
17 Tháng Tám 2023(Xem: 2767)
Bài học của tôi là thế đó. Tôi đã tự nhủ với mình đừng làm gì khác hơn vui chơi mà vẫn bị sụp hầm. Từ nay tôi sẽ mắt sáng như sao, thật cảnh giác để không bao giờ lọt bẫy mấy tên hacker kia nữa.
12 Tháng Tám 2023(Xem: 2751)
Tôi viết bài này như một lời chia tay, chưa biết ai là kẻ thắng cuộc, ai là kẻ thua cuộc. Hẹn kỳ World Cup bốn năm tới với nhiều hứa hẹn mới.
11 Tháng Tám 2023(Xem: 3566)
Xin vĩnh biệt người thầy đáng kính của nhiều thế hệ và chúc thầy an bình thanh thản nơi cõi vĩnh hằng sau khi đã hoàn thành sứ mạng cao cả của một lương sư.
11 Tháng Tám 2023(Xem: 2935)
Vậy đó, tự bao giờ mà chúng ta, những bạn bè quen biết từ lâu, bỗng dưng nghi ngờ cảnh giác lẫn nhau? “Hiện đại là hại điện” đấy thôi, mọi sự phát triển luôn kèm theo những bất cập, những sơ hở hiểm nguy,
11 Tháng Tám 2023(Xem: 3207)
Một nén hương lòng để tưởng nhớ đến Dì Sáu - một bà tiên giữa đời thường trong lòng tôi. Nguyện cầu cho Dì được an nghỉ đời đời trong tình yêu của Chúa, nơi Dì suốt đời nương tựa và dâng lên niềm tin tuyệt đối.
11 Tháng Tám 2023(Xem: 3753)
Do có năng khiếu về âm nhạc, giỏi về nhạc lý, Ba tôi được tuyển chọn làm giáo sư âm nhạc của trường trung học Ngô Quyền từ những năm 1960…
05 Tháng Tám 2023(Xem: 3431)
Tôi gấp sách lại vì đã đọc đến chữ cuối… và tôi nhớ lại tôi trong cái đêm cuối thăm thẳm, thinh lặng, tôi lên sân thượng nhà tôi và bật khóc một mình.
29 Tháng Bảy 2023(Xem: 2655)
Những năm sau này, ván đã đóng thuyền, tôi vẫn theo chồng về quê Biên Hoà, nhìn dòng sông chảy, nhìn lục bình trôi, tôi nói với chàng “dòng sông này vẫn là dòng sông Định Mệnh,
28 Tháng Bảy 2023(Xem: 2509)
Chính nhờ những người dám đứng ra gánh vác ngà voi như vậy, mà những người như chúng ta mới có cơ hội được đến gặp lại những người thân quen,
20 Tháng Bảy 2023(Xem: 4836)
Tham dự buổi Picnic hôm nay, gồm cựu học sinh NQ, thân quyến và một số thân hữu của Anh Phẩm, Chị Lynh khóa 6, vốn có cảm tình đặc biệt với NQ,
12 Tháng Bảy 2023(Xem: 8027)
chuyến đi Mũi Đôi - Cực Đông lần này rất ý nghĩa với tôi. Rằng thế giới này dù đảo điên hỗn loạn đến đâu, vẫn còn nhiều lắm những người trẻ tuổi có tri thức có ý thức, cư xử tử tế ...
02 Tháng Bảy 2023(Xem: 2687)
Ta về họp mặt trường Ngô Quyền Để nghe vừa nhớ lại vừa thương Website gửi đến người muôn ngã Nhớ lại một thời ta vấn vương
28 Tháng Sáu 2023(Xem: 8620)
Suy cho cùng “trong nguy rồi cũng có cơ…” mà, ông bà xưa đã dạy vậy rồi. Chuyến đi Mỹ vừa qua của tôi có 16 ngày, thì vợ chồng bạn Trần Thanh Châu đã “cưu mang” tôi hết 9 ngày.
28 Tháng Sáu 2023(Xem: 5184)
Trong chỗ riêng tư, tôi chia xẻ những tâm tình với Bùi Giáng, với Phạm Công Thiện trong sự ngậm ngùi về số phận không may dành cho họ.
18 Tháng Sáu 2023(Xem: 2615)
Ngày mai là ngày Father's Day, tôi nhớ ba tui quá nên viết bài này. Đứa con gái ông yêu thương đã là một bà già, nhưng có lẽ dưới mắt ông tui mãi mãi là con gái nhỏ ông yêu thương chiều chuộng.