Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - CÁI TAI HẠI CỦA H1-B VISA

16 Tháng Hai 201711:24 CH(Xem: 17282)
Hoàng Duy Liệu - CÁI TAI HẠI CỦA H1-B VISA

Cái tai hại của H1-B Visa

H1-B VISA 

Chúng ta thường hay nói đến việc làm chạy ra ngoại quốc nhưng ít ai để ý đến mất job ngay tại nước nhà. Hàng năm có chừng 65,000 người ngoại quốc đến Mỹ làm việc tại các hãng xưởng lớn như Microshop, Amazon, Toy “R” Us , Fry's Electronic Disney, Google, Yahoo …

 

Phần lớn là từ Ấn Độ và China. Họ đã và đang thay thế cũng như lấy mất cơ hội làm ăn cho người dân bản xứ.

 

Theo luật thì visa H1-B được ban ra với mục đích tìm kiếm và kêu gọi nhân tài cùng khắp nơi đến làm việc để góp phần cho sự phát triển của nước Mỹ nhưng trên thực tế thì đang bị lạm dụng tối đa cho việc giảm thiểu sở phí lao động trong các đại công ty.

 

Cũng không ít hãng xưởng đưa ra mức lương cao hơn hiện đang trả cho công dân Mỹ đang làm cùng một việc để biện hộ cho việc bị lên án mướn nhân công giá bèo nhưng sở phí lao động không phải chỉ là tiền lương không mà còn nhiều thứ khác như bảo hiểm, vacation, lương hưu này nọ mà họ không phải chi trả nhiều cho người làm với diện H1-B. Sau khi cộng trừ nhân chia mọi thứ thì phần lợi vẫn về phía các công ty.

 

Hàng ngày, vào khoảng chừng từ 12:00 - 1:00 PM nếu chúng ta đi ngang các hãng lớn thì sẽ thấy rất nhiều nhân viên người Ấn Độ đổ ra đi ăn trưa. Đại đa số họ đến theo diện visa này. Người này hết hạn ra về thì có ngay người khác đến.

 

Cái không hợp lý và không đúng theo tinh thần của đạo luật H1-B là hầu hết những nhân viên này đều còn trẻ vừa mới tốt nghiệp đại học và không có bao nhiêu là kinh nghiệm. Vậy thì họ có cái gì hay ho mà đóng góp cho sự phát triển của nước Mỹ?  Phần lớn họ lại là những sinh viên vừa tốt nghiệp từ các đại học ở Mỹ.

Ngược lại họ đang được huấn luyện và sẽ thay thế các nhân viên người Mỹ có trình độ học thức cao và nhiều năm kinh nghiệm đang hướng dẫn họ.

 

Thay vì mang người tài giỏi đến giúp sức thì chúng ta đang đào tạo tay mơ đến từ nước ngoài đẩy công dân ta ra khỏi hãng.

Đồng ý là cũng có một vài người xuất chúng và họ đã đóng góp một phần nào cho sự phát triễn nền công nghiệp của nước Mỹ nhưng chỉ là thiểu số. 

 

Tìm người có tài và kiếm nhân công giá rẽ là 2 chuyện khác nhau xa không thể xét theo cùng một đạo luật một cách dễ dàng như thế được.

 

Nếu các công ty cứ viện lý do là không tìm được nhân viên ở Mỹ nên phải trả lương cao hơn để mướn người ngoại quốc thì xin hãy trả luôn tất cả sở phí liên quan cho U.S. Citizenship and Immigration Services (USCIS). Chúng ta sẽ có thêm một số tiền để mướn thêm nhân viên chính phủ tạo thêm việc làm và giải quyết nhanh chóng hơn cho các hồ sơ khác như di dân hay đoàn tụ. Các hãng xưởng cũng sẽ phải suy tính lại trước khi xin visa H1-B.

 

Tại sao một người ngoại quốc không có gì gọi là đặc sắc lại được nhanh chóng cho vô Mỹ làm việc với một đồng lương cao trong khi thân nhân của công dân Mỹ lại phải dài cổ chờ đợi gần 20 năm? Đó là chưa kể đến chuyện người bảo lãnh bị mất job vì sự lạm dụng không được kiểm soát kỷ lưỡng của đạo luật này.

 

Các công ty lấy lý do là không tìm được nhân viên người Mỹ nên phải bấm bụng mướn người ngoại quốc là một chuyện quá ư mù mờ rất khó kiểm chứng được.

Microshop bảo là đang thiếu hơn 6,000 nhân viên mà vẫn chưa tìm được người có khả năng ở Mỹ nên phải mướn nhân viên từ Ấn Độ.

Sự trung thực và chính xác của những con số đó làm sao chúng ta biết được? Và làm sao mà kiểm chứng rõ ràng minh bạch với một đại công ty có cả trăm ngàn nhân viên chuyên về nghiên cứu?

Không chịu mướn và Không mướn được chỉ khác nhau một cái email hay một cú điện thoại mà thôi. Hoặc có thể chỉ là một câu hỏi vớ vẩn nào đó trong lúc interview.

 

Nếu họ là người tài giỏi không thể tìm ra trong xứ thì tại sao lại phải được huấn luyện từ nhân viên người Mỹ để rồi sa thải nhân viên người Mỹ đó? Và đại đa số các công ty mang họ đến Mỹ để làm công việc gì?

 

Một anh Ấn Độ làm việc IT, Data Entry, Customer Service, Cashier hay một em Tàu làm Quality Control, Pay Roll đâu phải là những nhà bác học hay là kỹ sư, bác sĩ tài danh gì mà bảo là không tìm ra trong hàng triệu người đang thất nghiệp cùng các sinh viên vừa ra trường trong xứ.

 

Chẳng những H1-B visa làm cho chúng ta đang mất việc ngay trong nước mà còn đang tiếp tay cho việc mang việc làm ra nước ngoài là vì những nhân viên đó sau khi hết hạn visa sẽ trở về xứ và huấn luyện cho công nhân nơi đó trong các hãng xưởng chạy ra từ nước Mỹ góp phần đẩy nhanh đẩy mạnh việc làm ra khỏi nước Mỹ.

 

Hãy làm một con toán sẽ nhận ra  từ khi có đạo luật này bao nhiêu người Mỹ đã phải ngậm ngùi đi ra khỏi hãng sau khi bỏ công huấn luyện kẻ thay thế mình? Và bao nhiêu sinh viên Mỹ không tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp.

 

Ngoài ra, còn có vấn đề ăn cắp kỹ thuật hay bản quyền một cách hợp pháp. Nhân viên ngoại quốc học cùng trường, làm việc cùng hãng, phụ trách cùng một công việc thì có  cái chi chúng ta biết mà họ lại không? Có bao giờ chúng ta tự hỏi hầu hết các phát minh mới lạ tiện lợi cho đời sống hay các dược phẩm hoàn hảo đều được phát minh khởi sự từ Hoa Kỳ mà sao bây giờ lại đi năn nỉ người nước ngoài đến chỉ dẫn cho chúng ta? Cái điều tức cười nữa là đại đa số họ học hỏi và thu thập kiến thức từ các đại học ở Mỹ.

 

Lẽ dĩ nhiên là cũng có người sẽ bảo rằng chỉ có gần 85,000 việc làm một năm thì không phải là chuyện lớn. 

Nhưng nếu tính từ lúc bắt đầu vào năm 1991 cho tới nay thì đã có hơn 1 triệu và đang tăng lên hàng năm. Một triệu người không những đã mất việc làm tốt mà còn không có tiền để cho con đi học đại học. Những đứa trẻ đó sẽ làm gì trong tương lai?

Rồi còn bao nhiêu người mất việc hay phải đóng cửa quán tiệm vì khách hàng của mình đã thất nghiệp không có  tiền để ăn xài mua sắm. Vậy thì con số người bị thiệt hại là bao nhiêu triệu?

 

Blue collar chạy ra ngoại quốc đồng thời với White collar chạy đến Mỹ theo cái trình độ này thì một ngày không xa chúng ta sẽ không còn một manh áo mà mặc chứ đừng nói đến cổ áo màu gì.  

 

Tổng Thống Trump không cần phải ra luật mới hay sửa đổi chi hết cho mất thì giờ, chỉ cần yêu cầu các bộ ngành liên hệ kiểm tra và làm việc nghiêm chỉnh hơn nữa với luật lệ hiện hành trong vấn đ ề H1-B visa này.

 

Gìn giữ và tạo thêm công việc làm tốt ở Mỹ thì hợp lý, có nhiều lợi ích, mau chóng và được lòng dân hơn là mang sweet shop trở lại Mỹ. Chỉ còn không đến hai năm nữa là lại phải lo chuyện tái cử nữa rồi.

 

Hoàng Duy Liệu

02 - 2017

 

 

23 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 1976)
Theo người hướng dẫn, với cư dân khoảng 15 triệu (chiếm 190/0 dân số Thổ Nhỉ Kỳ), thành phố Istanbul có gần 4 ngàn thánh đường mà đẹp nhất là Đại Thánh Đường Xanh (Blue Mosque).
16 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2002)
Sau nhiều năm đón Christmas lạnh giá ở xứ người, tôi mong có dịp trở lại BH vào dịp lễ Noel một lần, chỉ để :“Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu”,
16 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 1928)
Vào tháng 9 vừa qua,vợ chồng Tôi du lịch Iceland bằng Cruiseship Hollandamerica Rotterdam Hai tuần liên tục thưởng thức Iceland Lamb-Rack tuyệt vời không đâu ngon bằng.
12 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 1979)
Dù ngạn ngữ Việt Nam có câu ”nghĩa tử là nghĩa tận”, nhưng người dân miền Nam không quên mối hận: Henry Kissinger là người đã khai tử quốc gia Việt Nam Cộng Hoà.
02 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2404)
Vào giữa thập niên 1960s, khi còn ở quân trường trên Đà Lạt, với radio transistor, trong im vắng, lúc 10 giờ tối Thứ Năm, Chương Trình “Nhạc Chủ Đề” của Nguyễn Đình Toàn trên làn sóng của đài phát thanh Sài Gòn,..
02 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2653)
Nguyễn đình Toàn, như một định mệnh đã an bài, anh vừa là một nhà văn, một thi sỹ và cũng là một nhạc sỹ nữa trong một công dân VNCH. Anh đã gắn chặt vào đài phát thanh Sài Gòn từ những ngày đẩu thập niên 60
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2198)
Vai trò bảo tồn, duy trì ngôi nhà hữu thể là trách nhiệm chung của từng cá nhân, nó mang lại ý nghĩa cao đẹp cho sự hiện hữu có giới hạn của chúng
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2140)
Từ lâu đã là một đối tượng được tôn sùng và xung đột, thành phố Jerusalem đã được cai trị, vừa là một thị trấn cấp tỉnh vừa là thủ đô quốc gia, bởi một loạt các triều đại và chính quyền.
01 Tháng Mười Hai 2023(Xem: 2236)
học sinh ở Mỹ ngay từ nhỏ đã được dạy có niềm tin vào bản thân, không cần phải đem mình so sánh với người khác, mà phải tự so với chính mình.
22 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2199)
Tôi cũng tin chắc rằng, tất cả chúng ta phải cám ơn thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, trái đất này bỗng nhiên nhỏ bé, người ta gần nhau hơn, dù ở bất cứ nơi nào vẫn có thể “gặp” nhau, nói chuyện với nhau
22 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2281)
chị đã thấy đã nghe có những người Mỹ làm ra tiền mà vẫn quanh năm túng thiếu, mua cái gì cũng phải trả góp, từ cái ti vi, tủ lạnh, tấm nệm giường,
19 Tháng Mười Một 2023(Xem: 1878)
Trước năm 1975, ở miền Nam bộ môn cải lương rất được mọi người ưa thích. Những nghệ sĩ cải lương nổi tiếng rất được quần chúng hâm mộ và các bầu gánh săn đón.
17 Tháng Mười Một 2023(Xem: 5838)
Chuyến đi xa nhất đời người, phải chăng là chuyến cuối cùng?… Riêng đối với anh chị em cựu hđs.BH chúng tôi, dẫu có đi thật xa rồi cũng sẽ trở về.
13 Tháng Mười Một 2023(Xem: 6165)
Trong suy nghĩ riêng tôi, chết không đồng nghĩa với sự mất mát, mà chỉ tạm thời vắng xa hình bóng người thân. Buồn là tất nhiên rồi, nhưng tôi nghĩ cần chuẩn bị trước
12 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2328)
Tình cảm của các anh chị cựu học sinh hướng về Thầy Cô hiện tiền cũng như đã quá vãng trên tinh thần “Giáo dục là thâm ân” thật đáng trân trọng và ngưỡng mộ.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 5460)
Đặc biệt lần này thầy được đón tiếp trọng thể do 2 nhóm cựu học sinh NQ Bắc và Nam Cali kết hợp tổ chức tại nhà hàng Chez Christina - Milpitas vào đêm Thứ Bẩy 21 tháng 10 năm 2023.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 4115)
Hơi sớm một chút cho mùa lễ Tạ ơn ở Mỹ, nhưng chưa bao giờ thừa, có được niềm tự hào đi theo suốt cả cuộc đời là nhờ công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2638)
Cuối tháng 8 và vào đầu tháng 9 năm nay tôi có đi cruise kéo dài hai tuần của hảng MSC (Mediterranean Shipping Company) để thăm các đảo thuộc vùng Caribbean.
04 Tháng Mười Một 2023(Xem: 2631)
Lật bật mà thời gian tôi đã sống ở Canada “ xứ lạnh tình nồng” gần bằng thời gian tôi sỉnh ra, trưởng thành, học hành, dạy học, đi lính và đi tù “cải tạo” ở Việt Nam.
23 Tháng Mười 2023(Xem: 3017)
Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵnsàng ra đi