Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - VĨNH BIỆT LỘC

25 Tháng Mười Một 20165:44 CH(Xem: 15961)
Nguyễn Thị Thêm - VĨNH BIỆT LỘC


VĨNH BIỆT LỘC.

Loc Ho

Đêm qua vừa lên giường thì nhận được tin nhắn.”Chị Lộc đã mất rồi cô ơi!”
Tôi chết lặng một giây. Tự dưng hai hàng nước mắt lăn dài.
Tôi thương em quá, cô em gái nhu mì mà lâu lắm, thật lâu tôi chưa hề gặp lại.
Phải rồi, kể từ khi tôi rời mái trường THLT, tôi đã bặt tin tức của em. Khi vào Face Book kết bạn với Rốt tôi mới thấy lại hình ảnh em và gia đình 
Mừng em và Rốt có một gia đình hạnh phúc, con cháu hòa thuận, yên vui. Nhìn em rạng ngời bên Rốt, rất đẹp đôi tôi thật sự chúc mừng.
Em có một đàn cháu rất đẹp và dễ thương. Cháu quấn quít yêu thương ông bà nội ngoại.
Tôi nhớ có một lần em comment cho tôi: "Chị ơi ! Em rất nhớ chị và thương mến chị lắm”

Vậy mà bây giờ em bỏ tất cả để ra đi. Lâu rồi khi thấy Rốt và các cháu lên chùa cầu an cho em, Tôi cũng thầm lo và ơn trời, mọi việc đều qua đi một cách tốt đẹp. Tôi mừng cho em đã được tai qua nạn khỏi. Những bức hình em đi chơi rất tươi tắn được Rốt gửi vào cho bạn bè cùng xem.

Mừng nhất là tháng 8 vừa rồi em và Rốt đi dự Hội Ngộ THLT tại Florida. Em tươi cười xinh đẹp trong chiếc áo dài thi hoa hậu. Em hân hoan cùng các bạn vui chơi họp mặt. Em và Rốt thật đẹp đôi chụp hình chúc mừng sinh nhật chung với gia đình. Khi em đến Cali du lịch, tôi rất muốn lên gặp mặt em một lần. Muốn ôm lấy em và bắt tay Rốt, người em trai học chung một lớp với Thông em tôi. Nhưng tôi không thể nào thu xếp được gia đình đành lỡ hẹn. Bây giờ thì không thể nào gặp mặt em nữa rồi. Chị xin lỗi em.

Mới vài ngày đây thôi, chị đã viết những lời cầu nguyện cho em. Bức hình Rốt chụp em trong hành lang bệnh viện đã làm chị thật xúc động thật nhiều.Em lẻ loi đi trong chiếc áo bệnh nhân rộng thùng thình. Sự cô độc nhỏ nhoi của một sinh mạng trước sự hoành hành của bệnh tật thật kinh khiếp. Đối diện với sự chia xa quả đau xót tột cùng. Chị như thấy được tâm sự của em, chị đã nhìn bức ảnh ấy nhiều lần và lo sợ. Lo sợ cho em, lo sợ tuổi già của chị, lo sợ cho bệnh tật và lo sợ cho giây phút trước giờ cận tử.

Em đã thật sự ra đi, điều đó không thể chối cải. Sự thật bất ngờ làm trái tim bao người bị bóp lại thương cảm. Em giã từ thế gian ngay những ngày của lễ Tạ Ơn. Ôi ! Lễ Tạ Ơn năm nay đối với gia đình em không thể nào quên. Rốt vắng đi người vợ diu hiền, xinh đẹp. Các con vắng đi người mẹ bao dung. Các cháu vắng đi người bà yêu thương hòa đồng và rất mực cưng chiều.
Khi bạn bè, mọi người quây quần ăn tiệc gia đình vui vẻ, chị tin chắc em sẽ đến bên họ với một nụ cười. Nụ cười yêu thương và chào vĩnh biệt.

Hãy an nghĩ đi em. Hãy thảnh thơi ra đi vì em đã làm được điều tốt đẹp của một đời người. Em đã để lại cho thế gian nhiều sự luyến tiếc mến thương. Khi nghĩ đến em là nhớ đến nụ cười và sự hòa ái.

Bay lên đi em, bầu trời cao rộng.
Cuộc đời này rồi cũng thế mà thôi.
Kẻ trước người sau, có lúc phải lìa đời.
Bỏ tất cả những yêu, thương, giận, ghét.
Vĩnh biệt em, cô em xinh đẹp.
Với nụ cười, những ỷ niệm dễ thương.
Thế gian này mọi sự rất vô thường.
Nguyện Đức Phật rước em về Tịnh Độ.

Tưởng nhớ đến Trần Lộc Hồ. 
Em đã ra đi vào ngày 22/11/2016

Nguyễn Thị Thêm

15 Tháng Năm 2023(Xem: 3261)
Con của má sẽ là một bà mẹ hiền, một bà nội, bà ngoại dễ thương của các cháu. Má là bài thơ tuyệt vời con đọc hoài mà vẫn thấy hay, là cuốn sách học làm người con học mãi không xong.
14 Tháng Năm 2023(Xem: 6847)
Để rồi 48 năm sau cũng vào buổi trưa ngày 29 tháng 4 năm 2023 tại San Diego, tôi mất Mẹ. Tôi đang nhớ Mẹ, nhớ thật nhiều… Mẹ ơi con đã già rồi, con ngồi nhớ mẹ khóc như trẻ thơ… (*)
09 Tháng Năm 2023(Xem: 3168)
Chị chỉ mong được nhìn thấy nụ cười thương yêu của người thân, con cái, bạn bè khi nghĩ tới chị. Như vậy con sông đời chị thật thoải mái hòa nhập vào hư không để giữ lại niềm vui và một nụ cười.
09 Tháng Năm 2023(Xem: 2958)
Tọa lạc gần thành phố Atlanta, tiểu bang Georgia, tòa nhà Thư Viện một tẩng, khiêm tốn nằm giữa một khu rừng tươi xanh, mát mắt.
08 Tháng Năm 2023(Xem: 2925)
Tôi vẽ lại những ước muốn cho tương lai của chúng tôi : được sống trên một đất nưóc tự do, được đi học thành tài, đi làm và sẽ có những đứa con xinh xắn . . .
30 Tháng Tư 2023(Xem: 3389)
Ngày 21/4/2023, Ban Giám khảo “Cino-Del-Duca” công bố quyết định trao tặng giải năm nay cho bà Dương Thu Hương nhằm “tôn vinh một nhà văn lớn vì nhân cách và sự nghiệp xuất sắc,
28 Tháng Tư 2023(Xem: 3318)
Đàn bà chúng tôi luôn luôn là nạn nhân trong cuộc chiến. Người đàn ông không thế nào hiểu được sự kiên trì chịu đựng của phụ nữ khi hy sinh cho người mình yêu thương.
28 Tháng Tư 2023(Xem: 3905)
Như đồng cảm với chúng tôi, ngày 30 tháng 4 hàng năm, giữa mùa Xuân ở Mỹ, mà trời vẫn đầy mây xám. Và nỗi đau năm xưa vẫn nhói lên ngút ngàn, chất ngất.....
27 Tháng Tư 2023(Xem: 2907)
Câu chuyện vượt biên, đến trại tỵ nạn, qua bao nhiêu năm, tôi chưa bao giờ kể lại. Những tưởng là ký ức đa vùi sâu dưới lớp bụi mờ, bỗng trở về trong tháng 4 như chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
27 Tháng Tư 2023(Xem: 3411)
. Ngày ngày anh Sáu xách cái ba lô tiền sử đó theo các chị bên công đoàn vận động các gia đình công nhân trong kế hoạch. "MỘT GIA ĐÌNH CHỈ ĐƯỢC CÓ HAI CON."
22 Tháng Tư 2023(Xem: 3423)
Đã 48 năm qua, nhưng mỗi lần tháng tư đến lòng tôi vẫn chùng xuống, nỗi đau đớn, xót xa lại trở về.
16 Tháng Tư 2023(Xem: 3581)
Đại tá Bùi Cửu Viên đã rời khỏi VN trên chiếc HQ 801 và đã giúp soái hạm HQ 01 an toàn tìm về bến tự do Anh trở thành vị hạm trưởng bất đắc dĩ lần cuối cùng lái con tàu ra khơi tìm tự do
11 Tháng Tư 2023(Xem: 3661)
chúng tôi luôn có trong tim: “Quảng Bình là quê hương”, là nơi quê cha đất tổ và luôn mong ước có ngày được bước những bước trên vùng đất thân yêu nầy.
11 Tháng Tư 2023(Xem: 5142)
Con gái của người ta sau 24 giờ sinh ra đã trở thành con gái của tôi, và chỉ sinh sau con gái của tôi có 4 giờ tại Bảo Sinh Viện Quân Đội Thành Phố Nha Trang năm 1972.
11 Tháng Tư 2023(Xem: 4921)
Ông Ta gặp Tôi sau khi Tôi mở mắt chào đời chỉ mới có một đêm; chỉ nhìn Tôi có một phút đã nghĩ xấu về Tôi là “cái môi chu chu chắc lớn lên sẽ hỗn”.
09 Tháng Tư 2023(Xem: 3424)
Ngàn giot lệ rơi của Dung Krall không chỉ khóc cho đất nước Việt Nam mà còn khóc cho một người cha đã đi lầm đường.
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3748)
Hôm nay giỗ anh, thấm thoát đã 52 năm, hơn nửa thế kỷ của đời người, sao nỗi đau về, như mới hôm qua… cơn nắng ngày nào vẫn còn nguyên trên da thịt, trên tóc, trên vai, trên những vòng khăn tang cuốn vội
02 Tháng Tư 2023(Xem: 3812)
Phải chăng tiếng đàn tranh du dương réo rắt của bác Bảy và tiếng hát ngọt ngào mùi mẫn của các ca sĩ đường phố, đã tạo nên cái hồn văn hóa của người dân phố thị
31 Tháng Ba 2023(Xem: 3630)
Anh An đã mất đi hơn 49 ngày rồi nhưng hình ảnh của anh vẫn ở trong tâm trí của gia đình và bạn bè. Chúc anh An an nghĩ nơi cõi Phật, You will be missed!
24 Tháng Ba 2023(Xem: 3617)
Tôi cám ơn nước Mỹ đã cưu mang gia đình tôi. Hệ thống chăm sóc y tế giúp tôi tuổi đời vui vẻ ít bệnh tật. Đời sống văn minh khiến tôi lạc quan có nhiều bạn bè, tận hưởng tuổi vàng an vui yêu đời